Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ làm Bible tỉnh giấc. Nhìn anh vẫn say ngủ bên cạnh mình, cậu chợt cảm thấy trong lòng thật bình yên.

Hạnh phúc với cậu, vốn cũng chỉ đơn giản như thế.

Cứ yên lặng nhìn Build như vậy, cậu lại không kiềm chế được mà cúi xuống hôn lên trán anh, rồi lại hít hà mái tóc.

Anh hay xịt khử mùi hương bạc hà, lại dùng dầu gội cùng sữa tắm cũng chung mùi ấy, nên cơ thể anh lúc nào cũng có chút mùi bạc hà tươi mát. Lúc này nó lại quyện lẫn với mùi bơ ngọt ngào từ tin tức tố của anh, tạo nên một mùi hương thật đặc biệt, cũng thật dễ chịu.

Anh hơi cử động rồi mở mắt. Hai người bốn mắt nhìn nhau, vẫn có chút ngượng ngùng, nhưng nó cũng nhanh chóng biến mất. Bible hỏi anh:

- Xin lỗi, tôi làm em tỉnh giấc sao?

- Không phải. Tôi bình thường cũng hay tầm này thức dậy.

Anh trở mình, định ngồi dậy, nhưng lại chợt phát hiện cả hai sau khi lăn lộn tối qua giờ đều không mặc gì.

Cảm giác da thịt chạm nhau khiến ráng đỏ lan dần từ cổ và má anh sang tận hai tai.

Build ngại đến độ cứ giữ nguyên tư thế hơi rướn người lên mà không biết phải làm thế nào nữa. Có lẽ nhận ra điều đó, Bible bật cười, rồi lại kéo anh nằm xuống, ôm vào lòng:

- Nằm với tôi thêm một lát, được không Build?

Build khẽ gật đầu. Áp mặt vào lồng ngực rắn chắc của người kia, anh cảm giác có thể nghe được nhịp tim của cậu, cũng nghe được trái tim đang đập thình thịch của mình.

Kì lạ thay, anh bỗng có cảm giác như chúng đang đập cùng một nhịp vậy.

Yên lặng một lát, Bible lại lên tiếng:

- Hôm nay em cảm thấy thế nào? Còn khó chịu không?

Anh ngẩng mặt lên nhìn cậu, lắc lắc đầu. Cậu đưa tay xoa xoa khuôn mặt anh, rồi ngón tay dừng lại ở mi mắt:

- Đêm qua em khóc nhiều nên giờ mắt sưng hết rồi này. - Ngừng một chút, cậu nói tiếp. - Tôi rất thích nụ cười của em, nó còn chói chang hơn cả ánh mặt trời. Sau này, tôi mong mỗi ngày đều có thể thấy em mỉm cười. Có chuyện gì bận lòng thì hãy nói với tôi, chúng ta cùng tìm cách giải quyết nhé. Đừng khóc nữa, tôi đau lòng... Được không, mặt trời nhỏ của tôi?

Anh im lặng một cách máy móc trong giây lát, rồi lại ôm lấy cậu thay cho câu trả lời.

Tuy hai người chiều cao gần như ngang nhau, nhưng anh nhận thấy Bible luôn rất thích ôm anh vào lòng. Và anh cũng rất thích cái cảm giác được kề sát lồng ngực cậu, được che chở như thế.

Có lẽ vì đã một mình quá lâu, nên anh cứ vấn vương cái cảm giác ấy mãi, không chịu buông tay.

Hai người cứ thế nằm thêm một lúc, khi mặt trời đã lên cao, cậu mới giục anh đứng dậy.

Cả hai cùng nhau vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt. Từ lần trước sang đây, cậu đã dùng bàn chải dành cho khách nhà anh, và nó cùng với chiếc anh đang dùng là một đôi.

Chỉ có điều cái anh đang dùng là màu xanh, còn cái của cậu là... màu hồng.

Nhìn Bible miệng đầy bọt cùng chiếc bàn chải màu hồng, anh đang đánh răng cũng phải bật cười, cười nhiều tới suýt sặc.

Cậu nhìn anh cười cũng biết là đang trêu chọc mình về vấn đề gì, liền quệt quệt thêm vài cái rồi nhanh chóng súc miệng.

Cậu đưa bàn tay còn ướt của mình lên nhéo mũi của Build, muốn bật cười theo anh lắm rồi nhưng lại cố nói bằng giọng giận dỗi:

- Em còn cười? Em định dẫn cô gái nào về nhà làm khách hay sao cả khăn và bàn chải dành cho khách đều mua màu hồng?

Build cũng súc miệng, khóe mắt vẫn còn vương ý cười:

- Tại siêu thị người ta bán theo đôi. Mà tôi hiển nhiên sẽ không tự dùng màu hồng nên chắc chắn nó là dành cho cậu rồi. Haha...

Bible phải dày vò đôi má cùng cái mũi xinh xắn của anh mãi mới chịu tha cho anh. Thực ra cậu cũng chẳng để ý gì, chỉ là muốn chọc anh chút thôi.

Soi gương, cậu mới nhận ra mấy ngày nay mình đều chưa có cạo râu, giờ đã hơi nhú lên rồi.

Cậu tự dưng nảy ra một suy nghĩ, cũng không nghĩ nhiều liền quay sang kéo Build đang định ra ngoài, rồi nói với anh:

- Build, lại đây, em cạo râu cho tôi.

Anh hơi ngơ ngác một chút nhưng vẫn dừng bước, rồi quay lại. Lấy chai bọt cạo râu xoa lên cho cậu, anh lại cảm giác muốn trêu chọc người kia:

- Trông cậu hệt như ông già Noel vậy.

Cậu quệt một chút bọt bôi lên mặt anh, khẽ cười:

- Ừ, ông già Noel của em. Em cũng là ông già Noel, nhưng là của riêng tôi.

Cả hai đùa nghịch với đống bọt cạo râu mãi rồi mới thôi.

Build cầm lấy dao cạo, ngẩn ngơ mất một chút. Dao cạo này là của anh, chưa từng có ai đó chạm vào, vậy mà bây giờ lại dùng chung với cậu.

Cả hai đã thân mật qua rồi, những lần ở lại trước đó cũng có lúc cậu mặc cả đồ của anh, nhưng chẳng hiểu sao bây giờ anh lại có chút cảm giác ngượng ngượng lạ lạ khi để cậu dùng đồ của mình. Anh cũng không hiểu vì sao nay mình lại dễ ngượng như thế.

Khẽ lắc lắc đầu xua đi cảm giác đó, anh đặt lưỡi dao lên da thịt cậu, cẩn thận di chuyển theo từng đường nét trên khuôn mặt Bible. Anh đưa dao rất chậm rãi cẩn thận, vì anh chưa bao giờ cạo râu cho người khác cả, rất sợ sẽ làm đau cậu. Tuy mất nhiều thời gian nhưng cũng may quá trình diễn ra rất suôn sẻ, trên mặt cậu không có thêm vết xước nào.

Nhìn gương mặt láng mịn của cậu, Build chợt có chút cảm giác thành tựu, cứ như trẻ con vậy.

- Xong rồi đó.

Bible dí mặt lại sát gần anh:

- Cạo râu rồi, nhìn người đàn ông của em có đẹp trai không?

Build không trả lời mà đẩy cậu ra rồi chạy ra ngoài. Cậu đứng cười một mình một chút rồi cũng theo ra sau.

Trêu chọc anh thật là vui.

Sau khi ra ngoài, Bible tiến đến phía tủ quần áo của anh, mở ra, lựa lựa đồ để mặc. Cậu bỗng thấy anh có hai chiếc áo phông giống nhau, một màu đen, một màu trắng, liền lấy cả hai ra, lại nhặt thêm hai chiếc quần đùi nhìn hao hao nhau trong tủ.

Cậu đưa cho anh chiếc áo phông trắng cùng một trong hai cái quần:

- Hôm nay em mặc cái này, nhé?

Cũng biết ý đồ muốn mặc đồ đôi với anh của cậu, nhưng Build cũng rất thoải mái nhận lấy.

Mặc thì mặc, dù gì hai người cũng là người yêu rồi, quần áo còn mặc chung thì đồ đôi có là gì.

Có lẽ sáng giờ đã ngượng tận mấy lần, nên giờ anh cũng không cảm thấy cấn cấn về vấn đề đó nữa.

Sau khi mặc xong đồ, Bible kéo anh ra khỏi phòng ngủ. Để anh ngồi xuống ghế xong, cậu rất tự nhiên như ở nhà mình mà mở tủ lạnh lấy bánh mì và sữa, sau đó đem bánh nướng lại cùng hâm nóng sữa.

Xong xuôi, cậu bê hai suất đồ ăn giống hệt nhau đặt xuống bàn, rồi ngồi xuống ghế và kéo Build đứng dậy.

Đang không hiểu cậu làm thế để làm gì, thì Bible kéo anh ngồi lên đùi mình, tay cầm bánh mì định đút cho anh.

Build định đứng lên nhưng lại bị tay còn lại của cậu ôm chặt cứng:

- Ngoan, để tôi đút em ăn.

Có trời mới biết cậu đã muốn làm thế này từ rất lâu rồi. Nhìn anh ngơ ngác há miệng cắn bánh, cậu thấy thật đáng yêu.

Khuôn mặt thanh tú kia lúc này hơi đỏ, đôi mắt xinh đẹp hết nhìn vào tay đang cầm bánh rồi lại nhìn cậu.

Lúc này cậu chẳng muốn phân biệt đâu là đồ ăn của ai nữa, ăn luôn miếng bánh đang cầm trên tay mà anh vừa cắn, còn nhìn anh cười hì hì trêu chọc.

Y như cậu nghĩ, mặt anh lúc này đỏ tới độ có thể nướng bánh luôn rồi.

Anh người yêu bé bỏng của cậu dễ ngượng quá, sau này phải luyện để da mặt anh dày như da mặt cậu mới được.

Sau khi hai người cùng nhau ăn hết bánh, cậu cầm lấy sữa giúp anh uống, cũng tránh đi bàn tay định tự cầm của anh.

Uống xong, bên khóe miệng Build còn dính chút sữa, cậu định đưa tay lên lau giúp anh, nhưng rồi lại nghĩ lại, kéo khuôn mặt anh lại gần, và vươn chiếc lưỡi hồng hồng ra... liếm.

Anh lại định tránh, nhưng ngay sau đó lại bị cuốn vào một nụ hôn sâu.

Chiếc lưỡi ma mãnh của cậu không ngừng khám phá khắp khoang miệng anh, cuốn lấy lưỡi anh, ép anh nuốt lấy nước miếng của cả hai người. Mùi sữa ngọt ngọt thơm ngậy trong miệng anh làm cho nụ hôn càng thêm ngọt ngào, và còn có chút mãnh liệt.

Đến khi Bible buông anh ra, anh đã có chút hít thở không thông, mặt càng thêm đỏ. Anh cúi gằm mặt chẳng dám nhìn thẳng vào cậu, đưa tay đánh nhẹ vào lồng ngực cậu một phát như giận dỗi.

Người yêu nhỏ của anh hình như hôm nay không giống mọi hôm lắm, hành động nào cũng như đang đánh dấu chủ quyền.

Nghĩ lại, cậu mà biết anh dám gọi mình là người yêu nhỏ chắc sẽ phản ứng dữ dội lắm.

Ý nghĩ ấy làm anh khẽ bật cười, rồi ngay lập tức nhịn lại. Cứ không để cậu ấy biết là được rồi, coi như đó là thú vui nhỏ của anh vậy.

Sau khi loay hoay ăn sáng mất cả tiếng đồng hồ, ăn thì ít mà tình tứ thì nhiều, Bible rủ anh đi siêu thị. Lấy xe đẩy, cậu một tay đẩy nó, tay còn lại cầm lấy tay Build, đan chặt mười ngón tay vào nhau, như tuyên bố với tất cả mọi người anh lúc này là hoa đã có chủ.

Anh lắc lắc đầu, đẩy nhẹ vào hông cậu, rồi gỡ tay hai người ra, nói nhỏ:

- Đang ở ngoài. Chúng ta là người nổi tiếng, không nên như vậy.

- Nổi tiếng thì sao chứ? Tôi chỉ muốn công bố với tất cả mọi người em là của tôi. Với lại mình đang đeo khẩu trang rồi mà.

- Đeo rồi cũng không được, đừng coi thường khả năng của fan, nhỡ bị nhận ra thì không tốt lắm.

Bible cũng nghe lời mà buông ra, nhưng trước khi thả hẳn tay anh ra vẫn còn cố dùng ngón út móc móc vào tay anh một tí.

Cậu có chút đắc ý vì hình như anh đã quên mất việc đang mặc đồ đôi với cậu, nắm tay đã là gì. Nhưng cậu cũng rất muốn nắm tay anh như các đôi tình nhân khác mà.

Nhưng anh không cho a~

Build có thể cảm nhận được khuôn mặt giấu sau lớp khẩu trang của cậu đang phồng má lên phụng phịu.

Anh rất thích nhìn cậu làm điệu bộ như thế, còn cảm thấy có chút đáng yêu, tuy dùng từ ấy với cậu anh tự thấy cũng không hợp lí lắm.

Anh vừa nghĩ đến đã muốn véo má cậu như cách cậu vẫn thường làm với anh, thế nhưng cũng biết đây là nơi đông người, thôi đành để sau vậy.

Hai người đi song song nhau, người yêu nhỏ của anh thi thoảng lại cố đi sát lại, để bả vai hai người chạm vào nhau.

Nhỏ tuổi hơn nhưng phần lớn thời gian Bible đều tỏ ra rất chững chạc trưởng thành, lại còn chẳng bao giờ chịu gọi anh là Pi nên anh chẳng bao giờ nghĩ cậu lại có mặt trẻ con như vậy. Nhưng trẻ con cũng không sao, dù gì anh cũng vẫn rất thích.

- Trưa nay em muốn ăn gì?

- Cậu làm Pad Thái như lần trước làm cho tôi đi. - Anh nhớ đến hương vị lần trước, tự nhiên lại muốn ăn.

- Được. Em muốn ăn gì tôi cũng làm cho em. - Bible nhìn Build đầy chiều chuộng. - Đi mua đồ nào.

...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net