Chương 7: Xin lỗi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau cậu muốn đến gặp Us để xin lỗi

" Us ơi tao biết lỗi rồi tha thứ cho tao nhé "

Us: " Mày biết hôm đó tao buồn đến cỡ nào không hả "

Us: " Mày không tin tao gì cả "

" Thôi mà tha thứ cho tao nha..nha! "

Build nũng nịu nắm lấy tay Us mà lắc qua lắc lại

Us: " Rồi tao tha lỗi cho mày đó chứ không tha chắc mày lắc tay tao rớt ra luôn quá"

" Yêu Us lắm luôn á "

Us: " Ê ớn hết cả da gà luôn rồi nè "

Apo: " Ê anh em cũng sắp tới ngày trình diễn của trường rồi đó bây tập luyện thế nào rồi "

Bas: " Nhắc mới nhớ cái não tao giờ nhức muốn chết tự nhiên đăng kí tranh tài kiến thức chi giờ khổ thấy mẹ "

Us: " Tại mày học giỏi nhất trường mà nên cố lên nha anh bạn "

Bas: " Cố không nổi luôn á, làm sao dồn hết kiến thức dô đầu đây trời "

Apo: " Tao cũng đang rất là mệt khi mà hôm nào cũng phải đi tập Karate chung với ông nội Mile...ghét mà gặp quài"

" Người ta nói ghét của nào trời trao của đó nó nha "

Apo: " Câm liền tao ghét nó muốn chết nghĩ sao vậy hả "

" Đâu ai biết trước được điều gì xảy ra đâu bạn ơi "

Apo: " Build à tao giết mày đó nha "

Apo lại cù lét Build

" A..a nhột dừng lại đi Po "

Đang cười giỡn vui vẻ với nhau thì Barcode xuất hiện khóc nức nở..

" Ê Barcode bị sao vậy "

Us: " Sao lại khóc đấy "

Bas: " Kể tao nghe sao mày lại khóc hả "

Apo: " Đứa nào dám làm mày khóc nói đi tao đi xử nó liền "

Barcode: " Hức..hức em tỏ tình thất bại rồi "

" Cái gì tỏ tình thất bại " cả đám cùng đồng thanh

2 tiếng trước

Tại hội trường

Barcode đang luyện tập giọng hát của mình để chuẩn bị cho tiết mục sắp tới

Khi đang hát thì Barcode lại nghe thấy tiếng vỗ tay của ai đó

Là Jeffsatur đúng chính là anh ấy

" Barcode à em hát hay lắm luôn đó "

" Anh nói thật hả "

" Giọng hát của em rất là nhẹ nhàng , trầm ấm pha vào đó một chút dễ thương nữa "

" Hihi anh khen làm em có chút ngại "

" Nhưng mà em còn thiếu một chút nhạc cụ nữa "

" Sao em thiếu gì cứ nói đi anh sẽ giúp cho "

" Em đang cần một người có thể chơi đàn kết hợp với bài hát của em mới được á "

" Mà em tìm quài chẳng có ai hợp cả "

" Cần tìm chi xa xôi anh có người phù hợp rồi nè "

" Ai là ai vậy anh??? "

" Xa tận chân trời gần ngay trước mắt!"

" Là anh hả "

" Đúng rồi anh có thể giúp em được mà cần chi tìm người khó khăn như vậy không "

" Aaa em cảm ơn anh nhiều ạ "

Cậu liền lao tới ôm anh

Barcode liền cảm thấy có gì đó hơi ngượng nên cậu buông cơ thể anh ra

" Ơ em xin lỗi tại em phấn khích quá nên em..."

" Không sao hết "

" Anh Jeff à em có chuyện này muốn nói với anh "

Barcode đã thích anh từ cái nhìn đầu tiên rồi, cậu và anh cũng đã gặp nhau khá nhiều nên cậu càng ngày càng thích anh. Và hôm nay có cơ hội để cậu thổ lộ tình cảm của mình...

" Có chuyện gì vậy bé "

" Em...em thích anh "

" Hả em vừa nói cái gì "

" Em nói là em thích anh..em thích anh lâu lắm rồi nhưng bây giờ em mới dám nói "

" Anh cho em cơ hội được làm người yêu anh nhé "

Nói xong cậu thở một hơi thật dài..cậu mong câu trả lời của anh là đồng ý nhưng không đó chỉ là cậu nghĩ

" Anh..anh xin lỗi nhé "

" Em đừng buồn anh nhé chúng ta có thể làm bạn mà "

" Giờ anh có việc bận rồi em ở lại tập luyện đi nhé "

Nói rồi anh rời đi bỏ lại cậu ở lại một mình

" Tại sao chứ em thích anh như vậy mà, sao anh lại không thích em chứ "

Cậu gục ngã xuống đất khóc nức nở, trái tim cậu bây giờ rất là đau...đây là lần đầu tiên cậu thích một người mà khiến cho cậu đau khổ đến như vậy

Quay trở lại lớp học

Apo: " Má cái thằng đó dám làm bạn tao khóc "

Us: " Đừng khóc nữa Barcode, anh ta không đáng để cho mày phải rơi lệ đâu"

Bas: " Đúng rồi đó đừng khóc nữa không có người này thì có người khác mắc gì phải khóc vì thằng tồi đó chứ "

" Mày có addfr nó không "

Barcode: " Có á "

" Block nó đi "

Us: " Build nói đúng block đi kiểu gì hắn ta cũng hối hận cho mà xem "

Barcode: " Nhưng mà tao không dám "

" Không dám cái gì đưa điện thoại đây tao block cho "

Build giật lấy điện thoại của Barcode rồi ấn nút block

* Đã block Jeffsatur *

" Xong rồi đó "

Barcode lại òa lên khóc lớn hơn nữa

Apo: " Trời ơi đừng khóc nữa chiều tao dẫn đi ăn kem đừng khóc "

Bas: " Mày bỏ nó đi tao có thằng em trai muốn làm quen không tao giới thiệu"

" Ý mày là thằng Ta á hả "

Bas: " Ừ nó á, nó độc thân lâu rồi cần không tao làm mai cho "

Us: " Thôi đi ba nhỏ đang buồn mà làm mai gì ở đây "

Bas: " Không chịu thì thôi "

" Barcode nín đi làm gì mà phải khóc vì một người không xứng chứ "

" Dạ "

________

5h chiều

Apo: " Bọn tao về trước nha Build "

Bas: " Về cẩn thận nha trời sắp mưa rồi đó "

" Tao biết rồi "

Build đang đứng đợi xe bus khá là lâu mà vẫn chưa không thấy được một chiếc xe nào cả

Đã 20 phút trôi qua mà vẫn chưa bắt được xe..bỗng nhiên trời đổ mưa

" Chết rồi trời mưa giờ phải làm sao đây, thôi thì dầm mưa về vậy "

Cậu định lấy cặp để che và sau đó chạy về nhà

Thì Build cảm nhận được mưa không rơi xuống người cậu...hóa ra đã có người cầm dù che cho Build

" Bible ??? "

" Sao anh lại ở đây vào giờ này "

" Bộ tôi xuất hiện ở đây lạ sao "

" Không tôi tưởng giờ này thì mọi người đã về hết rồi chứ "

" Tôi có việc nên ở đây tới giờ này "

" Ừm thì ra là vậy "

" Ơ mà sao anh lại che dù cho tôi "

" Cậu có bị ngốc không trời mưa như vậy định đi về trong khi không có một cây dù hay một cái áo mưa bảo vệ bản thân mình không sợ bị cảm à "

Sao Bible lạ thế nhỉ cách cư xử này đâu phải anh ta đâu, thường ngày lạnh lùng lắm mà sao hôm nay lại biết quan tâm tới người khác thế nhờ

" Nè sao quan tâm tôi dữ vậy "

" Quan tâm cái gì chứ, tại bạn bè trong lớp nên tôi mới như vậy thôi đừng có mà nghĩ bậy "

" Tôi có nghĩ bậy gì đâu "

" Cậu cầm dù rồi về đi..tôi ở đây kêu người tới đón "

" Về chung đi "

" Hả...cậu nói gì "

" Tôi nói là về chung đi mắc công anh đứng đây đợi người ta tới đón lâu lắm"

" Ừ "

Cả hai cùng nhau đi về

Trên đường về cậu và anh đều im lặng đến đáng sợ..

Bỗng Build hỏi Bible

" Sao lúc trước anh lại bắt nạt tôi vậy"

" Tại lúc đấy tôi chán nên muốn kím ai đó để chọc chơi thì vô tình thấy cậu nên..."

" Nhóm anh cũng lạ quá ha chán là kím người ta bắt nạt vậy à "

" À mà anh cho tôi xin lỗi chuyện hôm bữa tôi lỡ chửi anh hơi quá "

" Có sao đâu chuyện cũng qua rồi không trách "

" Tôi cũng xin lỗi vì đã bắt nạt cậu nhé"

" Vậy bây giờ chúng ta làm hòa nhé "

" Ừ "

Cậu và anh nhìn nhau rồi cười

Tôi cảm thấy Bible anh ấy cũng không quá lạnh lùng hay hung dữ gì cả, anh cũng biết quan tâm đến người khác, tôi cứ tưởng anh là một người hung ác nhưng khi thấy anh quan tâm tôi thì lại ấm áp và dịu dàng đến lạ....

Nụ cười của Build như là ánh sáng mặt trời vậy, mỗi khi thấy em cười thì tôi lại cảm thấy vui vẻ...chỉ cần em cười thì bao nhiêu áp lực trong tôi đều tan biến

Không biết từ khi nào Bible đã cảm thấy không còn ghét Build như trước nữa..anh thấy cậu rất là đáng yêu.

Có vẻ như Bible đã bắt đầu có một chút tình cảm đối với Build

_______

Cảm ơn mọi người đã đọc 🧡

Nay ra chap hơi trễ :<<







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net