Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không hiểu sao tôi lại cảm thấy không buồn, cũng không còn thấy ganh tị nữa, tôi bây giờ có lẽ là không còn cảm giác đau buồn khi thấy chồng vui vẻ với người khác. Dù gì thì tôi cũng đã quen rồi

....

Sáng không yên, tối cũng chắc chắn không yên

Đôi " vợ chồng " đó đùa giỡn với nhau, hình như là không để ý rằng tôi đang ở phòng bên cạnh

Tôi nghe thấy tiếng cười đùa vui vẻ, lâu lâu còn nghe nổi cả da gà vì những từ sến rện mà hai con người đó dành cho nhau

" Nhột lắm, anh yêu đừng đùa nữa~ "

" Sao hả? Muốn bị chọt cho cười chết luôn không?? "

Có nhiều lúc tôi muốn ngồi một mình ở ngoài ban công, đọc sách cho thanh tịnh nhưng chẳng lúc nào được yên

....

Tôi tự tin nói, mình là con người kiên trì nhất đất Thái Lan này, bởi vì tôi có thể chịu mọi trò đùa mà Kaew làm nên trong suốt ba tháng liền

Trong suốt khoảng thời gian đó, buồn có, hụt hẫng có, đau lòng đều có đủ, tôi chẳng bao giờ được vui trừ khi có ba mẹ chồng ở đây

Ăn không yên, ngủ không ngon cũng chỉ vì một người duy nhất, Kaew

....

Không biết trời xui đất khiến làm sao mà hôm nay cô ta mua về một phần lẩu cay

Theo như kinh nghiệm 7 năm quen biết, 4 năm yêu nhau và 2 năm cưới nhau của tôi và Bible thì Bible là người không ăn được cay vì có vấn đề ở dạ dày

Cô ta không những không để ý Bible đang bị gì mà còn thản nhiên mua nó về và bày ra trước mặt anh ấy

- Cái này ngon lắm, cho anh này

Cô ta gắp thức ăn vào trong bát của Bible, vừa nhìn thấy hành động đó của ả thì tôi chỉ lạnh lùng nói:

- Bible không ăn được cay

Tôi vừa nói xong thì Bible nhìn chằm chằm vào tôi, còn cô ta thì nhìn như muốn ăn thịt tôi vậy

- Ai mượn anh xía vào vậy? Chỉ cần là đồ ăn mà tôi gắp cho thì anh ấy đều ăn được hết... Anh nhỉ?

Cô ta cạ bộ ngực " khủng bố " vào tay Bible, giọng nũng nịu nhưng Bible thì khó chịu ra mặt

- Kaew...

- Sao ạ?

- Anh... Không ăn được cay, em biết mà..?

Gương mặt ả ta thất vọng, chau mày nhìn Bible

- Nhưng em muốn ăn

- Được rồi, tùy em vậy

Nói bản thân không ăn được cay nhưng anh ta lại cố ăn chỉ để khiến cho cô ta vui

Nếu là bình thường thì tôi sẽ chạy thật nhanh đến và ngăn cản anh ta, còn bây giờ, anh ta muốn làm gì thì tùy, ảnh hưởng đến người khác chứ không ảnh hưởng đến tôi

....

Tối đó tôi bước vào phòng, nhìn những bức ảnh cưới của mình và anh ta, tim tôi nhói lên nhưng cũng không làm gì được

Tôi đi đến tháo những bức ảnh đó xuống và cất nó đi, treo những vật dụng mà tôi thích lên

Căn phòng của tôi bây giờ là của một mình tôi, nó không còn bất cứ thứ gì liên quan đến Bible nữa

Trong một phút suy nghĩ, tôi đã nhận ra rằng tình cảm mà mình dành cho Bible đã không còn như trước, nói yêu cũng không đúng mà nói không yêu thì cũng không phải, thành thật mà nói thì bây giờ tôi chỉ xem Bible như " chồng cũ ". Tôi cũng chẳng cần chức danh " Vợ cả " đó nữa

Nếu không vì những người bố mẹ chồng tuyệt vời thì tôi đã ra khỏi căn nhà này từ lâu

....

Khi còn đang loay hoay với đống đồ trang trí thì ở ngoài tôi nghe được tiếng gõ cửa

Mở nó ra thì tôi thấy người đứng trước cửa là Bible

- Anh làm gì ở đây?

Trong vài tháng, tôi đã học được sự lạnh lùng lúc trước của Bible và áp dụng nó lên anh ta

- Tôi hỏi chuyện một chút

- Nói

Tôi đóng sầm cửa lại và đứng trước cửa phòng nói chuyện với anh ta, tôi chỉ là không muốn anh ta nhìn thấy những thứ bề bộn ở bên trong

- Tại sao cậu lại biết việc tôi không ăn được cay

- Mười ba năm là khoảng thời gian đủ cho tôi biết mọi thứ về anh. Nếu không còn gì nữa thì mời về cho, vợ anh tìm

Không một động tác thừa, cũng như không nghe thêm bất kì câu hỏi nào từ Bible nữa, tôi liền đi vào trong và tiếp tục công việc dang dở

Kaew và anh ta ở ngoài

- Sao anh lại đến đây? Muốn ngủ cùng nó à?

- Không, anh chỉ hỏi vài điều thôi, hỏi xong rồi, đi ngủ thôi Kaew

Bible kéo cô ta đi, tôi ở bên trong yên lặng dọn dẹp

....

Ngày hôm sau, cũng như mọi ngày nhưng tôi lại có cảm giác thiếu thiếu

Tôi không nghe thấy giọng cũng như không thấy Kaew đâu

Căn nhà thật sự bình yên khi Kaew không có ở nhà, tôi chỉ thấy Bible đang ngồi đọc sách một mình trên sofa

Tôi nghĩ thầm:

' bữa nay chắc bão to rồi đây '

- Ồ, Kaew đâu mà anh đọc sách một mình thế? Bình thường dính nhau lắm mà?

Tôi không có ý khiêu khích ai đâu nhé, tôi thấy mọi thứ lạ thật

- Ra ngoài rồi, có gì không?

- Có gì thì mới được hỏi sao? Chỉ là tôi thấy lạ thật

Bible hừ một tiếng với tôi rồi nói tiếp

- Build, chừng nào cậu mới buông tha cho tôi?

_____Miniee161028_____

Đi ngủ nha, buồn ngủ quá trời r^^


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net