Phía trước là mặt trời 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bốn năm nói là dài nhưng khi bị cuốn vào guồng quay của việc học hỏi, tiếp thu và bận bịu những việc trên trường thì mọi thứ trôi qua rất nhanh. Thoáng chốc BibleBuild đều đã tốt nghiệp đại học.

Cuộc sống yêu đương của hai người đều trôi qua rất bình dị, đều là những người có năng lực tiếp thu tốt lại hay tập trung vào việc mình muốn nên hai người ít xảy tranh cãi. Vả lại nếu cãi nhau thì cũng đều là việc nhỏ. Build là người giận rất nhiều nhưng lại dễ dỗ. Ngược lại Bible ít khi giận nhưng nếu giận thì Build dỗ mãi mới được. Vì vậy Build thức thời, ít khi làm Bible giận lắm.

Tốt nghiệp ra trường là lúc khó khăn nhất, bởi vì họ phải tìm kiếm việc làm. Cũng có nhiều công ty mời hai người về, nhưng Bible đều cảm thấy không ổn. Là một người ra xã hội kiếm tiền từ nhỏ nên Bible đã đào tạo được một lá gan lớn, anh quyết định tự lập công ty riêng, mà người đong đếm về vấn đề tiền nong từ nhỏ như Build cũng đã ủng hộ anh.

Một công ty về phát triển kĩ thuật phần mềm. Bible đã dùng số tiền bà để lại cho mình để góp vốn và thuê một căn nhà nhỏ, mở công ty nhỏ ở đó. Việc thành lập một công ty không phải chuyện đơn giản, hai người đã phải mất ba năm mới có thể cho nó một cái tên chính thức.

"BBB"

Mà trong ba năm đó, căn nhà của hai người giống như bị bỏ hoang. Cả hai đi sớm về muộn, cơm cũng đặt ngoài ăn. Mặc dù ở chung một nhà nhưng trừ lúc ăn cơm nói với nhau mấy chuyện về công ty ra thì hai người đều ngồi một góc tập trung vào việc của mình. Thậm chí có vài tuần bọn họ ở hẳn trong công ty, những gì trao đổi với nhau toàn là về công việc.

Có thể nói là bận làm đến quên yêu.

Cho công ty một cái tên mới chỉ là bước khởi đầu. Bọn họ cần tìm nhà đầu tư, vì Bible là người mở công ty nên việc này giao cho anh, Build sẽ ở lại quản lý các công việc của công ty và hỗ trợ anh từ phía sau. Sau một năm lăn lội, cuối cùng Bible đã quen biết được vài người, từ người hướng nội kiệm lời anh đã luyện được kĩ năng xã giao tốt và biết làm hài lòng mọi người.

Có một người quen đã giới thiệu Bible với một nhóm nhà đầu tư lớn, việc này là một việc cực kì tốt với công ty của hai người. Anh phải đi đến BangKok để gặp họ, trước khi đi Build có ra tiễn anh. Nhìn người yêu đồng hành với mình bao năm qua, anh không nhịn được khẽ hôn lên chiếc má lúm của cậu một cái. Build bị hôn bất ngờ thì đỏ mặt, vành tai cũng đỏ chót lên. Nhìn biểu hiện này của người yêu, Bible không kìm được nói:

"Em đã 26 tuổi rồi mà cứ như trai mới lớn vậy"

Build lườm anh, Bible đi ra ngoài xã hội đã học được tính chọc ghẹo, hở tí là trêu cậu đến mức làm cậu nóng mặt. Build không thèm chấp, đưa túi cho anh rồi nói:

"Thôi anh đi đi"

"Cảm ơn em yêu"

"Có đi nhanh không?"

Bible không có nhà, Build vẫn như thường ngày đến công ty làm việc. Hôm nay công việc vẫn bộn bề như trước, mặc dù đã có thêm vài nhân viên nhưng mọi thứ vẫn rất là bận bịu.

Đến tận tối Build mới về nhà được, cậu tắm rửa xong thì mới mở điện thoại lên. Thấy tin nhắn của anh.

ANH

Anh
Anh đến nơi rồi

Anh
Anh phải đi gặp nhà đầu tư rồi, có gì cứ nhắn anh

Tí anh về đọc

Bé con
Anh uống ít rượu thôi nhá


Build biết là Bible sẽ không thể đọc được luôn nhưng vẫn không kìm được nhắc nhở anh. Mấy năm nay, anh của cậu đã đi không biết bao tiệc rượu, sợ rằng cái bụng của anh không chịu nổi.

Nhưng đến tầm tối Build mới biết, là cái bụng cậu sắp không chịu nổi. Hôm nay bận quá nên cả bữa sáng lẫn bữa trưa cậu đều không ăn, về nhà mệt quá nên cũng không ăn bữa tối. Mấy năm nay bận không kịp thở, Build đã học được thói quen bỏ đói bản thân. Mặc dù Bible nạt cậu rất nhiều về chuyện này nhưng Build hư nhất quyết không chịu sửa đổi. Giờ hay rồi, đau đến mức cậu phải bật dậy tự bắt xe vào viện.

Build ôm cái bụng đau cố gắng vơ đại lấy chìa khoá, đóng cửa nhà rồi đi một mạch xuống đường để bắt xe. Mãi mới đón được xe thì mồ hôi cậu đã chảy ra như tắm. Thấy Build quằn quại với chiếc bụng đau đến nỗi mồ hôi chảy ròng ròng, mặt cũng tái lại thì bác tài cũng không kìm được xót xa:

"Cháu này, gia đình của cháu đâu? Sao lại một mình đến bệnh viện thế này?"

Build đau đến mức chỉ có thể nói ngắt quãng:

"Người yêu... người yêu cháu đi công tác rồi ạ"

Tài xế nghe đến đây cũng không nói gì nữa, chỉ xót cho đứa trẻ phải tự chịu đau tự đi khám.

Đến bệnh viện còn cực hình hơn nữa, Build phải nhịn đau tự đi làm những thủ tục mà vốn dành cho người nhà bệnh nhân. Mãi mới có thể khám thì cậu đã kiệt sức, lờ mờ nghe được bản thân bị đau dạ dày, cần ở lại bệnh viện theo dõi.

Cuối cùng cậu được cho uống thuốc với truyền nước biển mới khiến Build đỡ hơn. Dù sao cũng cần có người chăm sóc nên Build không thể không gọi cho Un, cậu nhân viên lâu nhất của công ty, cũng được việc nhất.

Un được gọi thì cũng vội vàng đến ngay, giúp đỡ Build mua thuốc, mua đồ ăn với một số vật dụng cần thiết. Build cũng dặn Un là không được báo gì cho Bible để anh tập trung làm việc.

Build cũng biết việc của công ty nhiều nên không giữ Un ở lại lâu, giúp cho cậu ổn định xong thì Build cũng bảo Un về. Tối muộn cơn đau thắt lại ập đến, Build cũng đã uống thuốc nên đành tự nhịn đau một chút rồi sẽ hết. Đột nhiên lại có điện thoại, nhìn thấy là Bible gọi đến liền điều chỉnh nhịp thở rồi ấn chấp nhận.

"Alo, Bible"

Đầu dây bên kia im lặng một lúc, sau đó mới nói, chất giọng của anh khản đặc, dường như là vừa uống rất nhiều rượu, cũng đã nôn ra một trận.

[Bé con, em sao rồi?]

Mấy năm nay điều này đã thành một thói quen, chỉ cần Bible gọi Build là bé con, cậu sẽ không nhịn xuống những uất ức và nước mắt của mình nữa. Build cũng biết chắc là Un không giữ mồm giữ miệng. Trong cơn đau cậu uất ức bật khóc, sau đó nói:

"Em đau"

Thật sự rất đau, đau đến mức bác sĩ phải giữ lại để kiểm tra cơ mà. Giờ vẫn còn đau, không có Bible bên cạnh còn đau hơn.

[Bé con ngoan, không khóc nữa, anh thương]

Bible với Build cách nhau một cái màn hình, nên anh không thể ôm cậu vỗ về, chỉ có thể dịu dàng dỗ cậu nín. Nhưng Build cũng biết, chỉ cần nghe tông giọng của Bible là cậu đã biết anh đang có chuyện gì đó bất lực rồi.

"Anh, em ở đây"

Đầu dây bên kia im lặng, mất một lúc sau Build nghe được tiếng anh sụt sịt, cậu biết anh cũng đã khóc rồi. Người yêu cậu ít khi khóc, anh đã gặp phải chuyện gì mà bất lực đến nỗi bật khóc, vậy mà Build cũng chẳng thể đến bên cạnh anh ôm anh vỗ về.

"Anh, em ở đây với anh mà, em ở đây nhá"

.

[Anh, em ở đây với anh mà, em ở đây nhá]

Bible ngồi bệt xuống nền đất bật khóc, đường đã vắng tanh không còn tấp nập như hồi trước, khắp nơi tối đen một màu bóng tối sâu thăm thẳm báo hiệu đã là tối muộn, nhưng tí nữa anh vẫn phải đi vào phía trong nhà hàng, tiếp tục uống rượu. Bible đã đi gặp các nhà đầu tư, sau một hồi uống rượu anh cũng đã biết bọn họ muốn tiến tới những chuyện làm ăn bẩn, mà Bible lại không chấp nhận chuyện đó.

Nhưng anh lại không có cách nào nói ra, Build đã chịu khổ cùng anh suốt mấy năm rồi, anh cũng vất vả lắm mới có thể tìm được những nhà đầu tư lớn như vậy. Anh không nỡ cắt đứt với bọn họ, Bible đã đấu tranh rất nhiều, rất lâu, nhưng những gì anh hành động lại chỉ có thể ngồi im đó, để bọn họ tống cho một đống rượu.

Đến nỗi Bible phải chạy ra ngoài để nôn, anh không dám vào lại, nhưng nếu không vào, họ sẽ tức giận, người bạn đã giúp anh liên hệ với bọn họ cũng sẽ không vừa ý. Cứ như thế công ty sẽ không có người đầu tư, anh cũng mất đi một người bạn có quan hệ rộng. Vậy mà khi vừa mới nôn xong, anh lại nhận được tin Build đang ở trong viện, còn dặn Un không được nói cho anh. Bible lại chùn bước, anh lại quyết định bỏ đi cái tôi cá nhân để đi vào trong đó, tiếp tục uống rượu, tiếp tục làm ăn với đám người đó. Bible sợ, anh sợ rằng Build sẽ lại chịu khổ vì mình.

Nhưng trước khi vào, anh vẫn sẽ gọi cho Build, bao nhiêu chống đỡ của anh đã vì câu nói "em ở đây" của Build mà sụp đổ. Anh thật sự không muốn vào đó, thật sự không muốn làm ăn với đám người đó. Cuối cùng, Bible hạ quyết tâm, nghẹn ngào hỏi Build:

"Bé con, anh không muốn bước vào đó... anh nên làm gì đây?"

Đầu dây bên kia im lặng, Bible biết, chỉ cần anh nói như này, bé con nhà anh cũng sẽ hiểu ra vấn đề.

[Bible, không cần phải nghĩ cho em... chỉ cần làm theo lý trí anh lựa chọn. Em là đàn ông sức dài vai rộng, em đã ủng hộ anh trên con đường này, vậy nên... chúng ta cùng nhau bước tiếp, được không?]

Chỉ cần những lời nói này của Build, Bible đã hoàn toàn buông bỏ được nỗi lòng. Vậy là ổn rồi, đối với anh thì không sao, nhưng Build đã chấp nhận chịu khổ cùng anh, vậy thì Bible sẽ không ngần ngại nữa. Bible bước vào trong phòng, sau đó cúi chào một cách lịch sự với đám người bên trong, hủy bỏ sự hợp tác còn chưa kí tên, rồi quay gót rời đi.

Sau đó anh lại gọi cho Build, đứng dưới bầu trời đen nhưng anh lại không thấy tối nữa, mặc dù say nhưng lại vững vàng đi từng bước, nói:

"Bé con, anh về với em đây"

.

Một năm sau thì công ty của họ cuối cùng cũng tìm được một nhà đầu tư lớn. Đó là một doanh nhân thành đạt với những doanh nghiệp đồ sộ. Bible với ông Jun đã có một cuộc nói chuyện. Ông cũng đã kể rằng mình có ấn tượng với anh kể từ lần anh thẳng thừng từ chối sự hợp tác với đám người đó. Sau một năm quan sát thì cuối cùng đã tìm thấy được lợi ích mà anh sẽ mang lại cho ông nếu hợp tác, vì vậy đã tìm đến Bible.

"Thật là may mắn cho công ty của tôi"-Bible không kìm được sự vui mừng mà nói.

Ông Jun lại cười lắc đầu, nói:
"Không phải may mắn, chúng tôi làm ăn là nhìn vào năng lực và lợi ích của đối tác mang đến. Cậu là người có năng lực, chỉ cần cậu mang lại cho tôi lợi ích, vậy thì chúng tôi sẽ tìm đến cậu. Không ai muốn hợp tác với những người bất tài. Tất cả là nhờ vào năng lực của cậu thôi"

Từ đó, nhờ vào sự đầu tư của ông Jun, công ty đã có sự khởi sắc. Kéo theo đó là những người đầu tư mới muốn hợp tác với công ty BBB. Đương nhiên BibleBuild và nhân viên của công ty đã không phụ sự kì vọng, mang lại rất nhiều lợi ích cho cả nhà đầu tư lẫn công ty.

6 năm sau, từ công ty với ngôi nhà nhỏ, cuối cùng Bible cũng đã mở được công ty lớn với thêm nhiều nhân viên. Anh còn mở thêm một số công ty con và trọng dụng những nhân tài để cùng mình quản lý. Giờ đây công ty BBB đã lớn mạnh và có danh tiếng trong giới, cuộc sống của họ cũng được cải thiện lên rất nhiều. Nhưng hai người lại nhất quyết không chuyển nhà mới, cứ ở tại căn nhà cũ sống tiếp.

Nhưng vào một ngày đẹp trời nào đó, phó giám đốc của công ty lại đột nhiên rút lui, nhường lại ghế cho một người có năng lực. Mà chuyện này, Build đã sớm nói với Bible từ trước. Đó là vào một buổi sáng, Bible vừa thức dậy đã thấy Build đang ngắm nhìn anh ngủ, liền nói:

"Sao vậy?"

Build đưa tay lên vuốt nhẹ gò má anh, sau đó nói:

"Anh..."

"Hửm?"

"Em muốn rút lui, không làm nữa. Em muốn mở một phòng tranh"

Bible mỉm cười, thật ra lúc công tay dần dần ổn định, cũng không còn bận bịu như trước nữa Build đã dùng thời gian rảnh rỗi để vẽ tranh rồi đăng lên mạng. Từ đó cái tên họa sĩ P'Jak rất nổi trên truyền thông, nhưng Build chưa từng lộ mặt. Cậu luôn có khiếu hội họa, hồi trước là bị kìm nén vì chuyện gia đình, bây giờ lại bị kìm nén vì chuyện công ty. Cuối cùng Build cũng đã dũng cảm nói ra ước mơ của chính mình.

"Ừm, anh có vinh dự được là người đầu tiên đến phòng triển lãm của P'Jak không?"

Build nghe vậy liền bật cười khúc khích, ôm chặt vùi mặt vào lòng anh, nói:

"Bức tranh nào anh chả được ngắm trước"

Bible nhìn người yêu trong lòng, sau đó khẽ thơm chụt lên chiếc má lúm xinh đẹp, nhẹ nhàng nói:

"Vất vả cho em rồi, từ giờ chỉ cần hạnh phúc là đủ"
.

Bible đã mở thêm chi nhánh ở nước ngoài, còn Build tập trung mở phòng tranh của mình. Vậy nên hai người lại như được trở về ngày xưa, bận bịu không thôi. Đến 2 năm sau, cả hai đều gặt hái được thành công nhất định.

Công ty của Bible đã trở nên lớn mạnh, phòng tranh của Build cũng đã được đón nhận và trở nên cực kì nổi tiếng trong giới hội họa. Những bức tranh của cậu là những câu chuyện, những khao khát đã bị kìm nén, giờ nó được giải tỏa hết ra. Hệt như một bông hoa nở rộ rực rỡ.

Có một hôm nọ, lúc rảnh rỗi Build đã nhớ đến một chuyện, nằm trong lòng Bible nói:

"Thật ra, năm lớp 11 em có bị kéo vào một phòng vẽ tranh, họ cho em một cái giá vẽ và bảo em vẽ gì cũng được. Lúc đó là lần đầu tiên em vẽ một bức tranh"

Bible nghe xong cũng nhíu mày, nói:

"Năm lớp 11, anh cũng bị như vậy"

Cả hai ngơ ngác nhìn nhau, sau khi nói ra tên của nơi đó thì trùng hợp thế nào lại giống nhau, còn là cùng một thời điểm. Không nói nhiều BibleBuild liền đi đến đó xem, may mắn là sau bao năm họ vẫn bảo quản bức tranh rất tốt. Những bức tranh năm đó được treo ở trong một căn phòng, vì chỉ có 20 người may mắn được kéo vào trong vẽ tranh nên căn phòng cũng không lớn. BibleBuild ngó nghiêng ngó dọc một hồi, sau đó lại đột ngột chỉ vào hai bức tranh được đặt cạnh nhau.

Hai người đứng hồi lâu ngắm bức tranh của đối phương.

Tranh của Build có màu chủ đạo của đại dương sâu thẳm, với chú cá voi xanh ở trong làn nước.

Tranh của Bible lại không có màu nền, chỉ có một cây hoa bỉ ngạn nở rộ ở đó, màu sắc đỏ đẹp đẽ huyền diệu là màu chủ đạo.

Bible nhìn tranh của Build, anh nhìn ra trong đó là sự cô độc.

Build nhìn tranh của Bible, cậu nhìn ra trong đó là một tình yêu đơn phương vô vọng.

Build nhớ lại năm đó, cậu giống như con có voi này thả mình giữa dòng người rộng lớn. Được đại dương sâu thẳm không có giới hạn bao bọc lấy, nhưng lại chỉ có một mình. Một mình cậu quẫy đạp, một mình cậu bước đi, một mình cậu tự ôm lấy bản thân mình. Không có nơi nào thuộc về cậu, dù có đấu tranh để tìm cho mình một nơi để về, cậu cũng không thể tìm được nơi đó. Cậu thực sự cô độc.

Bible cũng nhớ lại năm đó, anh đã thầm thương Build trong một thời gian dài. Nhưng anh dần nhận ra sự khác biệt của cả hai, sự khác biệt mà ai cũng nhìn ra được. Hai người chẳng thể có một lần gặp gỡ, chỉ có anh là lẳng lặng đứng nhìn cậu. Cả hai tựa như bóng tối và mặt trời, cũng tựa như hai đường thẳng song song, mãi không thể gặp, mãi không thể cắt nhau. Cũng lại tựa như hoa bỉ ngạn và lá, đời đời muôn kiếp, hai thứ đó không thể gặp được nhau. Một tình yêu không thể được hồi đáp.

BibleBuild đã xin lại hai bức tranh của mình, sau đó mọi người háo hức khi biết tin P'Jak lại mở thêm một phòng triển lãm nữa. Nó được đề tên là "Nhật thực", và bên trong nó rất độc lạ. Cả phòng triển lãm với độc một màu trắng tinh, ngoại trừ hai bức tranh được đặt cạnh nhau ở trung tâm ra thì không còn một bức tranh nào nữa.

Mà ở hai bức tranh đó, một con cá voi xanh đang đồng hành cùng một con cá voi đen giữa đại dương sâu thẳm, một đóa hoa bỉ ngạn với một màu đỏ rực rỡ, tô điểm thêm là những tán lá xanh biêng biếc.

Mọi người đều biết một bức tranh là của họa sĩ P'Jak, còn bức tranh còn lại, mãi về sau cậu mới tiết lộ.

"Đó là của chồng tôi"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net