Phía trước là mặt trời 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả bọn bị mời về đồn cảnh sát lấy lời khai, lấy xong thì cũng lần lượt đi về. Bible lại nói rằng mình phải ở lại một chút, vì vậy nên Build cũng nhất quyết ngồi lại cùng anh, chuyên tâm kiểm tra xem anh còn giấu vết thương nào không. Build cũng đã gặng hỏi Bible tại sao không gọi cảnh sát, nhưng lúc nào cũng bị anh từ chối trả lời, cậu chỉ có thể mắng anh là đồ ngốc tiếp.

Được một lúc thì có một người chuẩn bị đi đến làm Bible chú ý, anh quay ra nói với Build:

"Build, tớ khát nước quá, cậu đi lấy nước cho tớ được không?"

Build cũng gật đầu đứng dậy, vẫn không quên nói:

"Cậu ngồi yên nhé"

Bible mỉm cười gật đầu, giây sau khi đối mặt với người đang đến, anh lại chưng ra một bộ mặt không cảm xúc như bình thường.

"Thưa cậu, phu nhân muốn gặp cậu"

Người kia nói, Bible im lặng gật đầu đi theo đối phương. Người kia dẫn anh vào một căn phòng, vừa mở cửa ra đã nhìn thấy một người phụ nữ trưởng thành. Trên người toát lên sự sang trọng, phong thái của một người giàu có và uy nghiêm. Phu nhân của nghị sĩ Sungtham, Lina. Người kia vừa nhìn thấy anh liền thở dài, nói:

"Con không thể làm mẹ bớt lo lắng được sao, con trai"

Bible vẫn im lặng không nói, Lina lại nhìn một lượt người anh, đâu đâu cũng là vết thương. Bà biết Bible hay gây chuyện đánh nhau, nhưng không nghĩ là anh lại làm ra việc lớn như vậy.

"Mẹ đã giúp con và bạn con không có tên trong vụ này, cũng đã gọi cho phía nhà trường, con không cần lo lắng"

"..."

"Mẹ đã biết tình hình của bà nội, không mấy khả quan, con tính như nào, có định về ở với ta không?"

"..."

Vẫn im lặng không đáp. Bà Lina nhìn vết thương trên mặt anh, xót xa mà định chạm nhẹ lên đó an ủi, nhưng lại bị Bible tránh né, lúc này anh mới nói:

"Thưa phu nhân, cô đừng xưng hô với cháu như vậy, người khác hiểu nhầm, chúng ta đã không còn là loại quan hệ đó từ rất lâu rồi"

"Bible..."

"Cảm ơn phu nhân đã giúp cháu và bạn giải quyết vụ này, cháu mang ơn cô"

"..."

"Còn nữa, bà cháu còn hi vọng, cháu sẽ không từ bỏ. Cháu cũng đã sống một mình nhiều năm mà không có bố mẹ, ở vậy không sao hết, không cần phu nhân phải quan tâm"

"Bible... sao con tuyệt tình với mẹ vậy?"-Đáy mắt bà Lina ánh lên nỗi buồn, đau lòng và thất vọng không thể giấu, nghẹn ngào nói ra.

Bible nắm chặt bàn tay, khẽ nuốt một ngụm nước bọt, nói:

"Phu nhân, năm đó là người tuyệt tình trước"

Bà Lina cũng không thể nói gì, Bible cũng không muốn ở lại thêm, quay người mở cửa bước ra. Nhưng anh khựng lại nơi cánh cửa khi nhìn thấy người bên ngoài là Build. Dường như là cậu đã nghe hết cuộc trò chuyện, bị phát hiện làm Build bối rối đảo mắt. Cậu không cố ý nghe lén, lúc đi lấy nước đột nhiên lại bị lạc, mà lạc thế nào lại lạc ra tận phòng này, rồi vô tình nghe được hết.

"Bible..."

Build còn định giải thích, nhưng Bible lại chỉ đặt tay lên đầu cậu xoa nhẹ, mỉm cười nói:

"Không sao, chúng ta đi thôi"

Sau đó anh kéo tay Build rời đi, trước khi đi cậu còn nhìn lại người phụ nữ bên trong, ánh mắt bà hiện lên tia khó xử, buồn bã và bất lực.

.

BibleBuild đều không muốn về nhà, một người thì sợ mang vết thương về bà sẽ lo lắng, một người thì sợ mang vết thương về bị bố đánh thêm. Nên cả hai đã quyết định yên lặng ngồi ở bên một bờ hồ ngắm phong cảnh thành phố về đêm. Thời tiết sắp chuyển đông nên có chút lạnh, Build bất giác co tay lại, khiến tay đang nắm với Bible cũng cử động, anh biết cậu lạnh liền đút tay hai người vào túi áo, không ai nói gì.

Build biết Bible đã biết một vài thứ về gia đình mình, cậu cũng biết được chút ít. Nhưng mà chỉ là chút ít, sẽ không thể ngăn được tâm trí tò mò muốn tìm hiểu thêm. Vì thế một lúc sau, Build thở dài nói:

"Bible"

"Hửm?"

"Chúng ta thành thật với nhau một chút đi"

"...Được"

Build thở dài, để cậu nói trước.

Bố mẹ của Build đến từ hai gia tộc lớn, kết hôn với nhau vì lợi ích đôi bên và sinh ra cậu cũng là để làm yên lòng đôi bên. Build chưa bao giờ được cảm nhận tình thương của mẹ, của bố, của gia đình, cậu bị ép phải trưởng thành khi vừa mới lọt lòng. Bố mẹ cậu dành hết thời gian cho công việc, vì thế cậu cả nhà Patrick chỉ có thể tự mình lớn lên.

Nhưng đến năm Build 10 tuổi, mẹ cậu vì bệnh nặng mà qua đời. Gia tộc của bố cậu là gia tộc lớn hơn, nên ông đã rắp tâm thôn tính toàn bộ gia tộc mẹ cậu, với danh nghĩa là người chồng hợp pháp của bà. Sau đó, đưa một người phụ nữ về nhà làm mẹ kế của cậu, ông còn có con trước đó, chỉ cách cậu đúng hai tuổi. Build không chấp nhận, cậu luôn cố gắng níu giữ gia đình của mình hết mức có thể, mặc dù không ai yêu thương cậu, nhưng nếu không có bố, không có mẹ, không có gia đình thì cậu chẳng còn nơi nào để về cả.

Nhưng Build đã tuyệt vọng, cậu đã kí một bản hợp đồng cùng bố, vào năm cậu 18 tuổi, thi đại học xong cậu sẽ cắt đứt quan hệ với gia đình. Từng khoản chi mà cậu đã dùng của bố kể từ ngày mẹ mất, cộng thêm với công cho cậu khất nợ một thời gian dài là 1 triệu bath.

Suốt bao năm qua, ở ngay cả ngôi nhà của chính mình, trên bàn ăn cơm của mình, cậu cũng phải đắn đo rằng gắp thêm một miếng là tính thêm tiền. Đến cả phòng của mình, Build cũng lắp một bộ máy thu tiền điện, tiền nước riêng. Cậu ghi lại kĩ càng những khoản mà cậu đã dùng tiền của bố để đóng học, hay mua quần áo, vật dụng cần thiết cho sinh hoạt.

Build kiếm tiền nhờ vào tiền công cho mỗi bài kiểm tra. Đạt top 1 toàn khối được 1000 bath, điểm tuyệt đối ở tất cả các môn được 2000 bath. Vì vậy suốt bao năm Buid liều mạng học hành, tham gia tất cả các cuộc thi lớn nhỏ mà bản thân có thể tham gia, để lấy tiền thưởng từ cuộc thi, lấy tiền công của bố. Bởi vì chỉ cần cậu được số điểm cao, ở trên thương trường bố cậu sẽ có thêm danh tiếng về việc nuôi dạy một đứa con tài giỏi, vậy nên thi được điểm cao như một công việc của cậu.

Cậu cho bố danh tiếng trên thương trường, bố cho cậu danh tiếng về một cậu ấm tài giỏi, cái này coi như hòa nhau, không phải trả tiền gì cả. Dạo gần đây Build đã tích góp gần đủ, nhưng vẫn thiếu và cần tiền gấp, vì vậy cậu mới đi kiếm việc làm thêm. Hôm đạt được top 3 đó, đúng lúc bố cậu đi công tác về, không được bất cứ tiền công gì còn bị bố đánh vì tội chểnh mảng trong học tập, cuối cùng là phải vác cái mặt bị thương đi học.

Cũng vì bố đi công tác về nên Ta cũng không muốn về nhà, mấy ngày nay luôn bám dính lấy cậu, khác với bố và mẹ kế luôn khó khăn với Build, Ta rất yêu thương cậu. Thậm chí cậu nhóc còn tích góp tiền tiêu vặt của mình để cho Build vay, mai sau cậu có thể trả lại cho nhóc. Build thực sự rất quý cậu nhóc. Nhưng Build cũng muốn thoát khỏi gia đình, không còn liên quan gì đến cái nhà đó nữa, bởi vì không có mẹ, bố thì như đã chết, đối với cậu nơi đó đã không còn khái niệm gia đình nữa rồi.

Build kể xong câu chuyện của mình thì thở dài, đó là lý do cậu coi tiền như mạng sống, vậy mà giây phút đó ngoại trừ Bible ra cậu không nghĩ về những vấn đề khác, thẳng thừng đưa tiền cho người ta, mấy hôm sau cậu trầm tư là vì nghĩ có nên đi kiếm thêm việc làm để bù lại số tiền kia không. Ai ngờ được, có người nào đó liều chết đi lấy lại cho cậu.

Bible nắm chặt lấy tay Build trong túi áo của mình, sau đó nhẹ nhàng xoa xoa vào mu bàn tay, an ủi cho cậu, cũng an ủi cho chính mình. Anh cũng bắt đầu kể câu chuyện của mình.

Bố mẹ Bible thì vốn lấy nhau vì tình yêu, nhưng lúc đó bố anh vẫn còn đang có tiền, sau vì phá sản nên tính tình cũng thay đổi. Ông thường xuyên uống say rồi đánh đập mẹ anh, khiến bà nếm trải một cuộc sống hôn nhân tràn ngập trong nước mắt. Cuối cùng bà cũng thành công ly hôn với bố Bible, ông cũng vì uống rượu quá nhiều mà bị bệnh ung thư gan giai đoạn cuối, vài tháng sau cũng qua đời. Lúc đó Bible vừa mất bố, muốn đi tìm mẹ. Tìm mãi, đợi mãi mới thấy bóng hình của mẹ, anh chạy đến, ôm chân mẹ than vãn rằng bố đã mất, anh nhớ mẹ. Nhưng cậu bé Bible mới có 6 tuổi đã bị mẹ lạnh lùng gạt ra, sau đó bà nói với mọi người ở xung quanh.

"Chắc là nó nhận nhầm người, tôi chưa từng có con"

"Cô không quen cháu, cháu mau đi đi"

"Đứa trẻ này thật phiền phức"

Sau đó anh bị bỏ lại giữa trận mưa xối xả, về nhà Bible ốm một trận, sau khi ốm xong cũng đã buông bỏ tất cả, cũng chấp nhận một việc.

Bố mẹ anh đã chết.

May mắn là Bible vẫn nhận được tình yêu thương của bà, anh lớn lên trong tình yêu thương vô bờ bến của bà nội mình. Nhưng sau đó lên cấp hai, bà bị bệnh nặng phải nằm viện, một mình anh gồng gánh, chăm lo cho bà, cũng chăm lo cho chính mình. Vì để có tiền lo cho bà đang ốm bệnh, Bible đi làm từ lúc tan học đến sáng hôm sau liền đi học, cứ thế thành thói quen. Vì kiếm tiền nên anh cũng không học được gì cả, cũng không có ý định học hành, có lẽ là không có động lực, giờ đây sức khỏe của bà mới là trên hết.

Bible kể xong thì im lặng, nhưng Build biết một điều qua ánh mắt của anh, Bible không tuyệt tình với mẹ như bà Lina nghĩ. Anh cũng biết gia đình của nghị sĩ khó khăn, họ sẽ khó chấp nhận một người phụ nữ đã có gia đình, còn có con nữa. Nghị sĩ Sungtham chắc cũng đã rất cực khổ khi cắt đứt tất cả những liên quan của vợ mình với gia đình cũ để bà Lina không bị công kích. Vì thế nên Bible mới được vào diện mồ côi cả bố lẫn mẹ, không ai biết anh còn có mẹ cả. Mẹ Bible là người phụ nữ tài giỏi, bà xứng đáng có được một cuộc sống như bây giờ. Vậy nên Bible mới tuyệt tình như vậy, anh không muốn sự tồn tại của mình ảnh hưởng đến cuộc sống đang bình yên của mẹ, nên hai người cắt đứt quan hệ vẫn là tốt nhất.

Đột nhiên Build lại muốn ôm Bible, muốn là làm, cậu ôm chầm lấy Bible. Anh cũng đang cần một cái ôm, liền đáp lại hơi ấm trong lòng mình. Build vỗ nhẹ vào tấm lưng rộng, sau đó lại nói:

"Cậu cũng có khóc được đâu? Vậy mà hồi trước còn lên mặt đánh tớ"

Build không khóc được, Bible cũng chẳng khác gì cậu, dù trải qua những chuyện như vậy nhưng anh lại chẳng lấy một chút cảm xúc, đáng ra đứa trẻ đó ốm dậy, việc đầu tiên không phải là chấp nhận, mà là khóc một trận, nhưng Bible lại không.

Bible nghe xong mỉm cười, nói:

"Vậy bé con muốn phạt tớ cái gì?"

"Tớ sẽ đánh cậu"

Nhưng Build da mặt mỏng, không thể đánh mông Bible được, vì thế cậu cứ đánh vào tấm lưng rộng của anh. Sau một lúc Bible vùi mặt vào vai cậu, Build biết anh đang khóc thông qua tiếng sụt sịt cùng với một mảng ướt mát lạnh trên vai áo của mình. Build ngừng đánh, sau đó lại vì người kia đang khóc, mà vòng tay người đó lại lớn quá, còn ấm nữa, cậu cũng không kìm được rơi nước mắt, rồi khóc nức nở.

Vì đã giải tỏa được, nói ra được hết tất cả các bí mật nên hai người khóc cũng đã hơn, họ thông qua tiếng khóc, thông qua giọt nước mắt giải tỏa với người kia. Mấy năm nay cuộc sống của cả hai đã rất cực khổ, cũng đã rất vất vả, may mắn là cuối cùng cũng đã tìm được người để mình tự do giải tỏa, một chỗ dựa vững chãi cho sự yếu đuối của bản thân.

Khóc xong một trận đã đời thì mắt của cả hai đều đã đỏ hoe, Bible quay lại với dáng vẻ lạnh nhạt như bình thường còn Build vẫn cứ sụt sịt. Anh không còn cách nào khác đành ôm cậu vào lòng, sau đó lại vỗ về tấm lưng, xoa xoa sau đầu cậu, dỗ:

"Bé con ngoan, không khóc nữa"

"Ai cho dỗ, không được dỗ"

"Vậy không dỗ nữa"

Thấy Bible không dỗ nữa thật, Build lại bắt đầu mếu, Bible thấy vậy liền bật cười, dỗ tiếp. Phải khoảng một lúc sau, cả hai đều im lặng, Bible vẫn cứ giữ nguyên tư thế đó, mà Build cũng chẳng buông anh ra. Đột nhiên cậu lại hỏi:
"Bible, sao cậu lại thích tớ vậy?"

Thật ra Build thắc mắc lâu rồi, nhân lúc cả hai đang cùng nói ra bí mật của mình thì cậu cũng tiện hỏi luôn. Bible im lặng một lúc, vẫn dịu dang xoa xoa sau đầu Build. Một lúc sau mới kể chuyện năm lớp 10 xưa cũ.

Lúc đó vẫn còn chia lớp, Build ở tận lớp 10A1, Bible thì ở lớp 10A15, vốn chẳng hề liên quan đến nhau. Cậu như ánh mắt trời nhỏ của mọi người, còn anh thì như bóng tối sâu thẳm. Nhưng người ta thường nói, nam châm hai cực sẽ hút nhau, vì thế Build đã thu hút Bible.

Anh thường xuyên gặp cậu ở trường, bởi Build là một người thân thiện, xã giao lại tốt nên anh hay nhìn thấy cậu xuất hiện trong tầm mắt là điều hiển nhiên. Bible vốn mặt liệt không cảm xúc, anh không có cách nào có thể thể hiện cảm xúc của mình được cả. Vậy nên nhìn một người hay cười nói vui vẻ như Build, Bible cảm thấy mình với cậu thật trái ngược nhau.

Nhưng Bible nhận ra rằng, thật ra hai người rất giống nhau.

Đó là vào ngày công bố điểm thi giữa kì I, lúc đó một môn của Build không được điểm tuyệt đối, nhưng cậu vẫn đứng top 1. Ngoài mặt thì Build rất vui vẻ, không để lộ bất cứ điều gì. Nhưng lúc đó Bible có lén đi theo cậu, ở cái sân thượng của tòa nhà cũ đó, Bible đã nhìn thấy một Build hoàn toàn khác.

Cậu ngồi một mình ở đó ngắm hoàng hôn rồi khóc một trận, sau đó lại tức giận, khó chịu vì không thể được điểm tuyệt đối. Náo xong một lúc thì Build lại ngồi xuống, ánh mắt ngập tràn sự sợ hãi, khuôn mặt cũng nhăn lại.

Lúc đó Bible mới biết, hai người đều là những người khó diễn đạt cảm xúc như nhau. Chỉ là khác một chút, Bible chỉ có thể lạnh nhạt, còn Build chỉ có thể cười.

Sau hôm đó Bible bắt đầu chú ý đến Build hơn, anh còn biết được một bí mật của cậu. Đó chính là Build yêu thích hội họa, cậu từng đứng lặng người trước đống họa cụ nhưng rồi lại lặng lẽ rời đi. Bây giờ Bible mới biết, là do Build không có tiền, cũng như sợ rằng nó sẽ ảnh hưởng đến thành tích của mình.

Bible cũng từng bắt gặp Build trong phòng nghệ thuật vẽ tranh tự do, nhưng Build lại chỉ đứng đối diện với tờ giấy trắng, không thể vẽ lên được. Hoặc có thể là không đủ dũng cảm để cầm màu lên vẽ. Không thể dũng cảm theo đuổi đam mê của mình.

Cuối cùng anh đã thích Build lúc nào không hay, thích từ đầu kì II năm lớp 10 đến tận bây giờ. Lúc mới thích, anh luôn luôn an phận nghĩ rằng mình và Build thuộc hai thế giới khác nhau, anh mãi mãi không thể chạm vào cậu.

Bóng tối không thể gặp được mặt trời mà. Nó luôn là hai đường thẳng song song. Không thể gặp, cũng không thể mong cầu được gặp.

Đến khi chung lớp với Build, Bible cũng không có ý định sẽ tỏ tình, vì anh biết dù có ngồi chung đi nữa, nó cũng vẫn chỉ là hai đường thẳng song song. Đến tận bây giờ, khi đã biết được hết những câu chuyện cuộc sống của Build, anh cũng không mong cầu được cậu đáp lại tình cảm, chỉ mong cứ như này, làm chỗ dựa cho cậu.

Build nghe xong, cũng không biết nên đáp lại anh cái gì, cậu còn không thể hiểu được cảm xúc bên trong mình. Mà nếu chưa chắc chắn, cậu sẽ không phản ứng gì, bởi vì nếu thật sự tình cảm đã đủ, đến một ngày cậu cũng sẽ có thể đáp lại anh.

Hai người, không phải bóng tối, cũng chả phải mặt trời. Build là Build, Bible là Bible, con người làm gì mà phải so với hai đường thẳng. Đã cho họ gần nhau đến như vậy, duyên đến rồi thì sẽ biết thôi.

.

"Bible, không định dậy học à?"
Mọi chuyện đã trôi qua được hai tuần, Bible lại quay về với dáng vẻ ngủ gục trên bàn như trước, điều này làm Build rất khó chịu. Nhưng gọi mãi mà Bible không chịu dậy, động lực xưa kia của anh đâu rồi?

Đột nhiên Ton quay xuống hỏi Build:

"Build, mẫu người lý tưởng của cậu là gì?"

"Hả?" Build ngơ ngác đáp lại.

"Có mấy đứa con gái nhắn tin cho tớ, hỏi tớ về mẫu hình lý tưởng của cậu, cậu có thấy phiền không?"

Tự nhiên Build nghĩ ra một kế sách. Cậu không thể để Bible ngủ gục trên bàn rồi lười biếng được. Bà Oak đã cười rất tự hào khi nhìn thành tích của anh, Build phải có trách nhiệm bảo vệ nụ cười đó. Vì thế cậu liếc nhìn Bible rồi nói:

"Tớ thích mấy người chăm học, không thông minh cũng được, nhưng phải chăm chỉ học hành. Đặc biệt là không ngủ trong lớp"

"..."

"Ò"-Ton vừa nghe vừa ghi lại.

"Đồng phục phải chỉnh tề, tươm tất, không phải cái kiểu mặc áo phông đen bên trong rồi khoác áo đồng phục ở bên ngoài để chống chế"

"..."

"Hmm, ra vậy"

"Còn nữa, sách vở trong cặp phải đầy đủ, tớ không thích nhìn mấy cái cặp đeo cho có, còn bên trong không lấy một quyển vở, quyển sách"

"..."

"Oke"

"Đặc biệt là không được đánh nhau, tớ không thích mấy người trên mặt có vết thương, nếu người ta kiếm chuyện thì phải chạy đi"

"..."

"Con gái ít khi dính đến mấy chuyện đánh nhau lắm"-Ton vẫn không biết gì liền đáp lại.

Sau đó cậu chàng vui vẻ ghi lại những gì mình vừa hỏi được cho mấy cô nàng nhắn mình, nhưng càng đọc càng lạ, lẩm bẩm:

"Sao mình thấy quen quen vậy ta?"

Ton không biết là vì cuộc hội thoại này, đại ca của mình đã thay đổi 180 độ. Trống báo vào tiết vang lên, Build cũng hài lòng khi Bible đột nhiên ngồi thẳng dậy, tập trung nghe giảng. Nghiêm chỉnh đến nỗi, thầy Jia đi qua còn phải dụi mắt để nhìn lại xem có phải anh không.

Mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, sáng hôm sau trường THPT RuangSuk được một phen trầm trồ khi học sinh cá biệt của trường mặc trên người bộ đồng phục phẳng phiu, với cái áo đồng phục mùa hè ở bên trong và khoác áo đồng phục mùa đông bên ngoài. Và đặc biệt...

CẶP CỦA ANH CÓ SÁCH VỞ BÊN TRONG.

LẠI CÒN NGHIÊM TÚC NGHE GIẢNG, CÓ BÀI KHÔNG HIỂU LẬP TỨC ĐỨNG LÊN THẮC MẮC.

Thầy Jia thầm cảm thán.

Thế giới này loạn rồi, trời sắp bão rồi.

Mọi người còn tưởng anh dở chứng, muốn làm học sinh ngoan một ngày. Nhưng không, biểu hiện của Bible vẫn cứ thế và dường như đang ngày một tốt lên.

Bọn họ không biết được, đó là nhờ sức mạnh của tình yêu.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net