Phía trước là mặt trời 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mối quan hệ của BibleBuild ngày một mập mờ, phản ứng rất chậm. Hai người, một người thì thích gần chết nhưng nhất quyết không chịu bày tỏ, một người thì vẫn còn ngơ ngác không biết là mình thích người ta gần chết. Nói chung là rất mệt mỏi.

"Nếu không có chất xúc tác thì trong cùng điều kiện nhiệt độ và áp suất, phản ứng tổng hợp Amoniac sẽ xảy ra với tốc độ rất chậm, không thể tiến hành sản xuất với lượng lớn"

"Nói cách khác chất xúc tác rất quan trọng"

Tiếng cô giáo dạy Hóa vang lên đều đều trong lớp học, nhưng đối với học sinh thì đó lại là lời ru ngủ êm ái nhất.

Phải, chất xúc tác rất quan trọng.

Và chất xúc tác cho phản ứng hóa học mang tên "Tình yêu của BibleBuild" đã đến vào một ngày nắng đẹp, có chút khí lạnh của mùa đông.

Hôm đó Build vừa đi làm ở quán cà phê về, vui vẻ bước vào nhà thì đột nhiên thấy không khí trong nhà có chút gì đó lạ thường. Người hầu dè dặt nhìn cậu, Build cũng khó hiểu nhìn lại. Đột nhiên thấy Ta lo lắng chạy ra cửa chính đón cậu, rồi lại bất lực không dám nhìn thẳng, nói:

"Anh..."

Build phát giác có chuyện bất thường, nhưng khi bước vào phòng khách rồi thì cậu hoàn toàn chết đứng. Bức ảnh gia đình ba người của cậu vốn luôn được treo ở trung tâm của phòng khách nay lại thay thành một bức ảnh gia đình khác.

Có bà Kim mẹ kế cậu, có bố cậu, có Ta.

Nhưng không có Build.

Cũng không còn mẹ cậu.

Build tức giận nhìn người phụ nữ vẫn đang chỉnh đốn người hầu lau thật kĩ bức ảnh lớn đó, rồi nhìn về người bố đang an nhàn đọc báo trên sofa. Cậu bực bội cau mày, cặp trên tay bị cậu đáp mạnh xuống đất, khiến ai trong nhà cũng giật mình:

"Bố, chuyện này là sao?"

Bà Kim đắc ý khi nhìn thấy cảnh này, nhưng không bộc lộ ra mà lại thảo mai nói:

"Ôi Build, lúc đó con đang đi học nên bọn ta không gọi con đến chụp ảnh..."

"Câm miệng, tôi hỏi bà à"-Build quay sang quát.

Thấy thái độ của cậu như vậy, ông Liam cũng không kìm được tức giận, quát:

"Build, thái độ của anh như vậy còn ra thể thống gì nữa"

"Tại sao lại bỏ ảnh có mẹ con xuống, bố muốn gì?"

"Mẹ anh đã mất lâu rồi, nhà này cũng có nữ chủ nhân mới, khách đến nhà thấy cô ấy không có danh phận, còn ra thể thống gì nữa"

"Thể thống?"-Build cười khinh bỉ

"Mấy người lăng loàn, ngoại tình ở bên ngoài suốt bao năm mà còn nói đến "thể thống" à"

"Mày..."

"Build à..."-bà Kim ở bên cạnh mặc dù trong lòng rất thỏa mãn khi bố con cậu xảy ra xích mích nhưng vẫn cố gắng đóng vai một người vợ hiền.

"Câm miệng"-Build chỉ thẳng vào mặt bà ta.

"Tôi nói cho bà biết, nhà này là mẹ tôi góp sức cùng người ở đằng kia xây lên. Bà chả có cái tích sự gì trong ngôi nhà này cả, khi tôi còn chưa rời khỏi đây, đừng hòng xóa hình ảnh của mẹ tôi"

"Mày..."

Ông Liam bị Build nói trúng tim đen, liền tức giận lao đến tát vào mặt cậu một cái đau điếng. Build đứng bất động một lúc, không khí trong nhà càng căng thẳng. Một lúc sau cậu lại bật cười, nói:

"Ông tưởng ông đánh một cái là chặn được miệng tôi à? Tôi ăn đánh của ông còn nhiều hơn ăn cơm ở cái nhà này nữa đấy"

"Được thôi, ông muốn phơi bày ra cái sự ngoại tình lăng loàn của mình thì cứ việc để bức ảnh đó ở đây. Để khách đến nhà chơi đều biết, ông có vợ mới nên bỏ ảnh vợ cũ đã treo mấy năm, quên luôn người phụ nữ đã cùng mình làm ăn. Cũng đá đít luôn thằng con ông luôn lấy làm niềm tự hào"

Bị Build chặn miệng khiến ông Liam không nói được lời gì, cậu tức giận bỏ đi, nhưng ông Liam lại nói mấy câu khiến cho trái tim cậu như bị bóp nghẹt lại:

"Mày tưởng mẹ mày thích căn nhà này lắm à, nó vì có mày nên mới không tự do được. Cuối cùng chết dần chết mòn ở đây, mày là cái thứ sao chổi, mẹ mày cũng để mày lại cho tao rồi đi thôi, sẽ chẳng có ai thích mày cả. Mày có giỏi thì cút luôn đi"

Build đi trên đường lớn mà không biết đi đâu, cậu không có nơi nào để về, cậu không có gia đình. Bao nhiêu năm nay mặc dù muốn rời khỏi cái nhà đó, nhưng trong tâm trí Build vẫn luôn mong mỏi một gia đình, một mái ấm cho mình. Cậu âm thầm đấu tranh để giữ lại bức tranh đó, thứ duy nhất chứng minh cậu còn có gia đình. Build muốn ít nhất trước khi mình rời đi, cậu cũng đã từng có một gia đình hoàn chỉnh. Nhưng bức tranh lạnh lẽo làm sao mà có thể là một gia đình được chứ, nó sẽ có ngày bị lấy xuống, bị thay thế như ngày hôm nay thôi.

Cuối cùng thì Build cũng chỉ có một mình. Mẹ cậu vì giằng buộc có đứa con là cậu nên mới không thể tự do, bà ghét cậu nên để cậu lại chống chọi với cái gia đình thật sự của bố cậu. Sẽ chẳng có ai thích cậu cả, đến cả bố mẹ còn ghét cay ghét đắng sự tồn tại của cậu, vậy còn ai sẽ thích cậu.

Bible sao? Cũng chỉ là nhất thời mà thôi, có chăng là anh thích một cậu trai với nụ cười tỏa nắng, thành tích học tập lại tốt, gia thế cũng lớn.

Nhưng mà nụ cười này là giả.

Thành tích học tập cũng chỉ là công cụ kiếm tiền.

Gia thế thì cũng chỉ là trên danh nghĩa.

Build không có gì cả, cậu chỉ có cậu, một mình như này.

"Build"

Đột nhiên một bàn tay nắm chặt lấy tay cậu, kéo người cậu quay lại. Khi Build nhìn rõ người kia, đột nhiên trái tim cậu trùng xuống. Cậu không muốn Bible nhìn thấy bộ dạng này của mình, bộ dạng một mình cô đơn vô định này, bộ dạng bị bố ruột đuổi ra khỏi nhà, bộ dạng không có gia đình thuộc về mình.

Bible dừng lại để lấy nhịp thở, vừa nãy Ta có gọi cho anh. Cậu nhóc bảo Build gặp chuyện, mau đi tìm cậu rồi tắt máy, không nói được gì thêm. Nhưng anh lại không biết, sự xuất hiện của mình lại làm Build thấy bực bội.

"Chết tiệt"

Cậu tức giận gạt tay anh ra, mất bình tĩnh mà nói ra những lời đau lòng:

"Cậu đến đây làm gì? Cậu muốn gì đây?"

Sẽ chẳng có ai thích mày.

"Cậu đến đây vì cậu thích tớ à, thế thì thật phiền phức"

Trái tim của Bible dâng lên cảm giác bị bóp nghẹn lại, nhưng anh vẫn im lặng để Build phát tiết:
"Tớ cảm thấy cực kì phiền với tình cảm của cậu, nó làm tớ khó xử, nó làm tớ khó chịu. Tại sao cậu lại thích tớ cơ chứ?"

"Tớ không thích cậu, Bible, tớ thật sự không thích cậu"

Cuối cùng, Build chốt hạ bằng một câu nói:

"Làm ơn, đừng thích tớ nữa"

Bible im lặng lắng nghe, sau đó anh cụp mắt xuống, bàn tay nắm chặt, mãi sau mới nói:

"Được, tớ sẽ không làm phiền cậu nữa"

Sau đó anh ngay lập tức quay người bỏ đi, đến lúc này thì Build cũng không nhịn nữa. Cậu ngồi thụp xuống nền đất, tựa người vào bức tường khóc. Cậu khóc nức nở, nhưng lần này cậu không có Bible ở bên cạnh nữa, chỉ có thể tự ôm lấy chính mình. Build cứ thế ôm chân ngồi co ro ở đó, khóc một trận, cũng không biết khóc vì cái gì, chỉ biết là cậu cần khóc để giải tỏa mà thôi.

.

Sáng hôm sau lúc lấy lại bình tĩnh, Build biết hôm qua mình đã nói những lời quá đáng với Bible. Những lời lúc đó đều là lúc mất bình tĩnh và tiêu cực nên không đúng với cảm xúc của cậu, nhưng Build vẫn chưa hiểu rõ bản thân, nên cũng không thể giải thích, chỉ đành xin lỗi.

Nhưng lúc Bible đến, mọi người lại thấy dáng vẻ quen thuộc, với khuôn mặt đầy vết bầm tím, áo phông đen bên trong và đồng phục mùa đông bên ngoài, cặp cũng đã nhẹ đi. Anh vừa ngồi xuống thì Ton cũng quay ra hỏi:

"Đại ca, mày đánh nhau sao?"
Bible gật đầu, nói:
"Ừm, có người kiếm chuyện"

Ton còn định nói gì đó thì trống báo hiệu vào lớp khiến cậu chàng chỉ có thể quay lên. Build ngồi bên cạnh nhìn những vết thương lại xót, đưa tay lên định xem xét, miệng nói:

"Cậu lại đánh nhau..."

Nhưng Bible lại nghiêng đầu tránh né bàn tay của Build khiến nó khựng lại ở không trung, sau đó anh liền nói:

"Đừng quan tâm quá nhiều"

Sau đó anh gục mặt xuống bàn, ngủ.

Mối quan hệ của BibleBuild ngày càng xấu đi, giống như trở về mấy ngày đầu lớp 12. Đến cả bọn Ton còn nhận thấy rõ, nhưng lại không thể làm gì được. Đỉnh điểm là vào một ngày Build nhận được tin nhắn của anh Tong.

P'TONG

P'Tong
Build ơi

Bé thu ngân
Dạ?

P'Tong
Build hỏi hộ anh Bible bị làm sao với
Đột nhiên thằng bé lại xin nghỉ làm hẳn
Anh gọi điện hay nhắn tin thì đều không trả lời

Bé thu ngân
Thật ạ?
Để em nói chuyện với Bible


Vừa nhắn xong thì Build cũng quay sang, nhíu mày nhìn Bible đang cầm điện thoại lướt face, anh đang muốn làm gì vậy? Nếu muốn nghỉ làm, người nên nghỉ là cậu mới phải.

"Bible"

"Bible"

Build đang muốn nói chuyện với Bible thì đột nhiên ở cửa sổ vang lên tiếng gọi của bạn nữ nào đó với anh. Bible nghe thấy tiếng gọi quen thuộc liền quay ra, Build nhận thấy ánh mắt của anh đã dịu đi không ít.

"Yin"

Bible mỉm cười gọi lại, sau đó lập tức đứng dậy đi ra ngoài. Đám bạn Ton lần đầu thấy Bible thân thiết với bạn học sinh nữ như thế thì cũng ngó đầu ra nhìn. Hai người kia đứng ở hành lang lớp học nói chuyện rất là vui vẻ, 5 người ở bên trong bàn tán cũng rất là xôn xao.

"Cậu ấy là học sinh mới chuyển đến từ nơi khác, hình như học lớp 12A4"-Dara vừa nhìn liền nhận ra học sinh mới. Tại vì Yin có ngoại hình nổi bật, vậy nên vừa mới đến đã nổi tiếng trong trường.

"A, là Yin phải không?"-Isra nhìn mãi cuối cùng cũng nhận ra người kia, sau đó nói tiếp:

"Hồi trước bọn này khó khăn lắm mới kết bạn Facebook, IG được với Bible, lúc đó Facebook của Bible kết bạn với mỗi mình bạn Yin này, IG cũng chỉ follow mình bạn ấy"

Gus cũng ngó ra nhìn, nói tiếp:

"Ò, hình như hồi trước Bible còn trốn tiết chỉ để tiễn Yin chuyển nhà sang tỉnh khác mà, giờ lại quay về rồi à"

Ton ở bên nói:

"Bạn từ thủa mới lọt lòng của đại ca đấy, thân nhau đến nỗi hồi trước tao còn tưởng là người yêu. Hay là người yêu thật nhỉ?"

"Rầm"

Đột nhiên có tiếng đập bàn lớn ở bên cạnh, cả bọn quay ra nhìn người từ nãy đến giờ đang tập trung làm đề là Build. Hình như cậu đang gặp câu khó, khuôn mặt cau có lại, sau đó bực bội dùng tay đập vào mặt bàn.

"Khó chịu thế nhỉ?"-Build lẩm bẩm.

Có một nỗi sợ vô hình nào đó thôi thúc bọn họ, nếu giờ mà không ngậm miệng lại thì sẽ chỉ còn con đường chết.

Bible nói chuyện xong thì chào Yin rồi vào lớp, Ton thấy còn một tiết nữa thôi là đến giờ nghỉ trưa liền nói:

"Mọi người, tí đi xuống căn tin ăn cơm đi, hôm nay hình như có món gì ngon lắm"

Dara gật đầu.

Isra: "Kê"

Gus giơ tay kí hiệu Ok.

Build cũng mỉm cười: "Oke"

Bible: "Tao không đi cùng được"

Cả bọn quay ngoắt sang nhìn Bible, khiến anh phải nói thêm:

"Hẹn Yin rồi"

Vậy nên cả bọn 5 người ngồi trầm tư ở bàn ăn bên này nhìn sang bàn ăn hai người đang vui vẻ bên kia. Bible luôn thờ ơ nhưng chưa bao giờ bỏ bọn họ để ăn riêng ở căn tin như này.

Chẳng lẽ... Bible đã vướng phải con đĩ tình yêu rồi sao?

Build ở bên này, chọc chọc vào đĩa
cơm của mình rồi quan sát muốn cháy con mắt về phía hai người kia. Cậu không hiểu sao bản thấy lại thấy khó chịu nữa, càng nhìn càng thấy bực bội, nhưng lại không thể ngừng nhìn.

Ở bên cạnh Ton đang cãi nhau với Isra về việc cậu chàng muốn cho dấm vào đồ ăn chung của mọi người, như thế mới ngon. Nhưng Isra không thích nên nhất quyết không chịu. Mà Ton không biết, có hũ dấm khổng lồ đang ngồi ngay bên cạnh mình.

Mà ở bên này, Yin với Bible lại không như mọi người nghĩ.

"Sao lại đột nhiên quay về?"

Bible vừa ăn vừa hỏi, Yin cũng thở dài nói:
"Bố có việc, cần phải quay về gấp"

"Mia thì sao?"

Nghe được tên bạn gái mình thì Yin lại thở dài thườn thượt, buồn bã nói:
"Yêu xa chứ sao nữa"

Yin và Bible là bạn từ thủa lọt lòng, luôn đồng hành cùng nhau. Cô cũng giúp rất nhiều mỗi khi anh phải đi làm thêm, không ai chăm sóc cho bà nội. Yin sang tỉnh khác thì cũng đã có bạn gái, còn ngày ngày phát cơm chó cho anh. Còn Bible kiệm lời, chỉ nói là mình có crush, là một cậu trai. Hết.

"Đâu, người mày thích đâu?"

Yin liếc mắt về phía chỗ đám bạn của Bible đang ngồi. Anh đã từng kể cho cô nghe đầu năm học này được học chung lớp với crush của mình. Bible không cần liếc mắt, bình thản nói:

"Người đẹp nhất"

Yin nghe xong thì bĩu môi, nhưng cũng nhanh chóng quan sát được một cậu trai đẹp trai hút mắt đang nhìn chằm chằm vào phía này.

"Nhưng bỏ cuộc rồi"

Đột nhiên Bible lại nói, trông anh bình thản đến nỗi Yin còn tưởng mình nghe nhầm.

"Tại sao?"

"Cậu ấy thấy phiền"

Yin hiểu người bạn nối khố này của mình, anh thích ai sẽ không bày tỏ vì sợ làm phiền người ta. Vì vậy nếu như người ta nói với anh rằng anh đang làm phiền người ta, vậy thì Bible sẽ bỏ cuộc. Nhưng cô nhìn về phía người đang nhìn chằm chằm vào chỗ này với một ánh mắt cháy lửa, lẩm bẩm nói:

"Tao lại không thấy thế đâu"

Bible khó hiểu nhìn Yin, nhưng đột nhiên cô lại nảy ra một ý tưởng, nụ cười trên môi khẽ nhếch. Sau đó cô gắp một miếng thịt đưa tới miệng Bible, mỉm cười nói:

"Ăn đi. Tao đang giúp mày đấy"

Bible vẫn nhìn chằm chằm cô, nói:

"Mày không ăn à?"

"Tao nói mày ăn"-Yin vẫn giữ nguyên nụ cười, nhưng miệng lại lẩm bẩm ra lệnh.

Bible thở dài không biết bạn mình lại có ý đồ gì nhưng vẫn ăn để tí nữa anh không bị ăn đấm. Yin có máu nóng, không vừa ý là đấm anh ngay, còn Bible không đấm trả được. Đấm một phát là nghe một câu mắng của bà nội.

Ở bên này Build vừa nhìn thấy cảnh Yin gắp thức ăn bón cho Bible thì liền nóng mắt, cậu khó chịu không nhìn nữa, quay mặt đi tập trung ăn đồ ăn của mình. Vừa ăn được một miếng thì Build nhíu mày quay ra nói:

"Ton, cậu cho nhiều dấm thế?"

Ton khó hiểu đáp lại:

"Isra đánh đau quá nên tớ ngừng rồi mà, có tí dấm nào đâu?"

"Thế sao nó chua thế?"-Build nhíu mày nhìn bát cơm.

Không ai biết tại sao nó lại chua đâu.

.

350

Thầy Build
Bible
Tớ có chuyện muốn nói với cậu
Có thể nói chuyện chút được không?

Thầy Build
Bible
??
Cậu bận à?
Nói chuyện chút được không?

350
Đã trả lời "Cậu bận à?": Uk


Build cúp điện thoại, tập trung đi bộ trên đường lớn. Cậu rảnh rỗi nên suy nghĩ, Bible đang bận đi chơi với Yin sao? Anh có đang vui không? Bận đến nỗi không dành được thời gian nhắn tin với cậu sao? Rất nhiều câu hỏi hiện lên trong đầu Build, vậy mà chỉ toàn là Bible.

Nhưng lại có một bóng hình khiến cậu khựng lại, Bible đang ngồi một mình ăn nhàn thưởng thức cốc cà phê, còn nhắm mắt rảnh rỗi nghỉ ngơi.

Bận??

Bận gì???

Biết Bible nói dối để tránh né khiến Build rất giận, cậu hung hăng lao đến chỗ anh, nói:

"Bible, sao cậu lại nói dối?"

Bible vừa nghe được tiếng gọi liền mở mắt, có chút chột dạ khi Build đã biết mình nối dối. Nhưng anh vẫn lạnh lùng nói:

"Thì sao?"

Build bị đối xử thế này có chút đau lòng, cậu không kìm được nhăn mặt, hốc mắt đỏ lên như sắp khóc. Bible nhìn thấy bộ dạng này liền đứng dậy kéo cậu ra một góc, anh thực sự không chịu nổi việc mình làm Build buồn đến phát khóc.

"Cậu muốn nói gì?"-Bible mặt đối mặt với Build, bình tĩnh nói.

"Bible, tại sao cậu phải tránh né tớ? Biểu hiện của cậu mấy ngày hôm nay là sao?"

"Không phải cậu thấy phiền sao, tớ đang cố gắng không làm phiền cậu"

Build bị nói như vậy thì không biết nên như nào, đúng là Bible đang cho cậu rất nhiều không gian riêng, không làm phiền cậu nữa. Nhưng mà, cậu lại thấy có chút không quen.

"Rốt cuộc cậu muốn gì đây hả Build?"-Bible bất lực thở dài.

Build cũng muốn tự hỏi, rốt cuộc bản thân muốn gì, rốt cuộc thì bao giờ cậu mới hiểu rõ được tình cảm của mình.

Đột nhiên trong đầu cậu lại hiện lên hình ảnh bản thân đắm mình trong một đại dương vô tận. Rất cô đơn.

Không phải là cậu chưa từng nhìn thấy hình ảnh này, hồi trước mỗi lúc cô đơn, Build toàn thấy hình ảnh này lướt qua trong đầu. Nhưng gần đây, chính xác hơn là kể từ lúc Bible xuất hiện, cậu không còn cảm nhận được nó nữa.

Giờ cậu mới nhận ra, có anh ở đây, cậu sẽ không một mình nữa.

Giờ cậu mới nhận ra, mình cũng thích Bible, thích rất nhiều.

"Bible..."

"Tớ bỏ cuộc rồi Build, tớ từ bỏ rồi"

Đột nhiên Bible nói, câu "phiền phức" của Build đã làm cho vết thương lòng của anh rỉ máu. Nếu Build thấy phiền, thì được, Bible nhất định sẽ không làm phiền cậu nữa.

"Tớ không thích cậu nữa"

Không khí đột nhiên lắng đọng, nỗi đau lòng dâng lên khiến lồng ngực Build bị nghẹn lại. Cậu còn đang định nói gì đó thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại cắt ngang hai người. Bible lấy điện thoại chấp nhận, nói:

"Alo Yin"

"..."

Đầu dây bên kia nói gì đó, Bible nghe xong khuôn mặt lập tức đanh lại, trông cực kì nghiêm trọng và có chút lo lắng, sợ hãi.

"Không tìm thấy bà á?"

Bà Oak? Bà bị làm sao? Sao mặt của Bible lại nghiêm trọng như vậy?

"Được rồi tao đến ngay"

Nói xong Bible cúp máy, vội vàng rời đi, Build cũng đuổi ngay theo phía sau. Lo lắng hỏi:

"Bà... bà bị làm sao vậy?"

Bible cũng không quan tâm quá nhiều mà trả lời:

"Không thấy bà ở phòng bệnh, bệnh viện cũng không thấy đâu"

Build lo lắng không thôi, tình hình bà Oak đang không ổn, rốt cuộc bà đi đâu. Có kẻ xấu nào đến kiếm chuyện với bà không?

Hai người đi một mạch đến bệnh viện, thấy Yin đang lo lắng gọi điện cho bà nhưng không ai bắt máy. Vừa thấy Bible đến Yin liền hoảng loạn nói:

"Hôm nay tao vào thăm bà, vào đây thì lại không thấy bà đâu. Tìm khắp bệnh viện cũng không ai thấy bà"

Trên khuôn mặt của Bible hiện rõ sự lo lắng, anh vò đầu không biết nên tìm kiếm bà từ đâu. Lức này thì chị Nin cũng chạy vào, chị nói:

"Camera ở sảnh chính thấy bà Oak tự đi khỏi bệnh viện, còn tự bắt xe đi đâu đó"

Build nghe xong liền nói:

"Bible, dạo này bà có nói muốn đi đâu không?"

Mà cũng không đúng, bà Oak là một người rất thương con cháu, bà sẽ không tự mình đi để làm cho mọi người lo lắng như vậy. Bible nghĩ một lúc liền như nhớ ra chuyện gì đó, nói:

"Hồ Sun, là chỗ đó"

Build còn chưa biết gì thì Yin đã nói:

"Hồ Sun sao? Vậy đi thôi"

Sau đó hai người vội vàng rời đi trước, Build chạy theo phía sau. Đến sảnh chính, Yin bắt xe rồi mở cửa leo lên trước ngồi ghế lái phụ, Bible ở phía sau cũng vội vàng leo lên. Nhưng lúc Build đang định lên xe thì Bible đóng cửa một cái rầm, bỏ cậu ở bên ngoài. Build còn nghe rõ anh ở trong xe nói đi thôi.

Build không biết làm gì cả, Bible có thể đến mức đấy luôn sao. Cậu đứng ở bên ngoài, muốn vào nhưng lại không dám vào. Ở bên trong Yin thấy thế thì quay qua mắng Bible:

"Mày có cần phải thế không?"

Nhưng anh không đáp lại, Yin mở cửa kính xe nói:

"Build, mau vào đi, còn đi tìm bà nữa"

Lúc này Build đang đặc biệt tủi thân, nhưng nghĩ đến bà nên cậu đành mặt dày leo lên xe ngồi cạnh Bible, hai người im lặng không nói một câu gì. Yin ở trên chỉ cho bác tài xế hồ Sun rồi ba người đi đến đó.

"Sao mày biết bà ở đó?"

Mãi sau Yin mới quay xuống hỏi, Bible nhìn ra bên ngoài rồi trả lời:

"Alzheimer... bà bị mắc bệnh đó, mới gần đây thôi. Bà luôn nhớ lại những kỉ niệm cũ. Hồ Sun là hồi ức hạnh phúc cuối cùng của gia đình tao... nên là nhất định bà sẽ ở đó"

Thời tiết đã vào cuối đông nên rất lạnh, mà ở mấy chỗ bờ hồ này còn lạnh nữa. Build không về nhà mà ở tạm nhà nghỉ nên cũng không mặc áo ấm, mặc mỗi cái áo sơ mi rồi khoác đồng phục mỏng dính. Vậy nên đứng ở đây cậu có chút lạnh.

Lúc đến mọi người đều rất hoảng loạn khi bà Oak đang đi chầm chậm về phía hồ, Bible vội vàng gọi rồi chạy đến, đưa bà lên bờ. Anh lo lắng nói:

"Bà, sao bà lại ra đây?"

Bà Oak thấy Bible thì không nhận ra, nhưng vẫn nói:

"Cháu ơi, đám trẻ con nghịch ném điện thoại của bà xuống hồ, cháu lấy dùm bà được không?"

Nói xong bà chỉ về phía mặt hồ xa xa. Bible đau lòng khi bà không nhận ra mình, ánh mắt buồn đi, nói:

"Bà, cháu của bà đây mà. Điện thoại rơi rồi thì mua cái mới, bà về với cháu nhá"

Bà Oak vẫn cứ nhìn chằm chằm vào mặt hồ, nước mắt đã

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net