10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ lúc lên xe đến khi đứng trước cửa phòng 2844 tại Heaven, hai người không ai nói với nhau câu nào, chỉ có sự im lặng. Build khịt mũi lén liếc mắt nhìn người bên cạnh, hóa ra cậu cũng có thể lạnh lùng đến mức này. Bible đẩy cánh cửa mạ vàng đắt tiền, nắm tay Build đi vào trong, đến ghế sofa ngồi xuống.

Lại một khoảng tĩnh lặng, im ắng đến mức nghe rõ âm thanh tích tắc từ đồng hồ treo tường. Build ngoan ngoãn đặt hai tay trên đầu gối, chờ Bible lên tiếng, nhưng cậu giống như không có gì muốn hỏi, nhất mực không hé môi nửa lời.

-Bible...

Build không chịu nổi sự ngột ngạt này, rụt rè gọi tên cậu. Bible đang sờ lên vết cắn, nghe anh gọi mới dừng lại động tác, ngẩng đầu nhìn anh.

-Gọi thế nào?

Bả vai run nhẹ, nhanh chóng sửa lại cách xưng hô: "Chồng ơi." Chân mày người kia giãn ra ngay lập tức, Build thầm vui mừng. Bible nhìn anh vỗ lên đùi mình.

-Qua đây.

Build như mèo nhỏ lấy lòng chủ nhân, nhanh chân đứng lên đi qua, chui tọt vào lòng Bible ngồi. Cậu vuốt ve gương mặt mình nhớ nhung mấy ngày qua, gục đầu lên vai anh.

-Build kể tôi nghe đi, từ việc Build đã có người yêu.

Build còn đang nghĩ có phải cậu sẽ òa khóc hay không, giây sau liền khó hiểu nâng mặt Bible lên, hỏi lại: "Người yêu? Ai cơ?" Bible nhìn vẻ mặt của anh, nhíu mày.

-Build còn giả vờ? Người ôm Build cứng ngắc hôm ở sân bay, không phải người yêu vậy là gì?

Não bộ hoạt động hết công suất, Build cười cười cụng trán với cậu: "Không phải người yêu của em đâu, đó là...bạn thuở nhỏ của em, nói sao nhỉ? Đơn giản là, hôm đó em nhận được tin nhắn từ Jade, người Bible thấy ở sân bay là cậu ta, cậu ta nói muốn gặp em, đe dọa em nếu không gặp, cậu ta sẽ về thẳng nhà Puttha thay vì khách sạn. Em không muốn cậu ta về nhà mình nên ngay sau khi làm tình cùng Bible, em đã chạy ra sân bay. Mà cậu ta về là vì ba muốn em kết hôn với cậu ta."

Người kia nghe đến hai chữ kết hôn đặc biệt nhạy cảm, khó chiụ mà vùng vẫy né tránh đụng chạm của Build. Anh dùng cả hai tay ôm lấy mặt Bible, hôn chụt lên gò má đối phương, nói tiếp.

-Nhưng em không muốn, em đã nói với gia đình rồi, em chỉ cưới Bible thôi. Không phải Bible thì em không cưới. Nhưng mà sao Bible lại biết chuyện ở sân bay?

Dỗ cho chồng yêu tạm nguôi cơn giận, Build hỏi ngược lại cậu.

-Hôm đó tôi đưa anh hai đi công tác, vừa định quay về thì gặp cảnh người kia ôm Build.

-Vậy tại sao điện thoại Bible không liên lạc được?

Bible gãi gãi sóng mũi, mất tự nhiên quay mặt đi: "Giận quá nên...đập vỡ rồi." Build mím môi đấm vào ngực cậu, nước mắt lại dâng lên.

-Đồ chết tiệt, có biết em lo thế nào không hả? Rốt cuộc Bible trốn đến cái xó nào mà em không tìm được vậy?

-Ở...tầng trên quán cà phê của P'Jeff.

Build giận lại càng giận hơn, xa tận chân trời gần ngay trước mắt, uổng công anh chạy đông chạy tây tìm cậu. Leo xuống khỏi người Bible, Build đi vòng qua kia ngồi. Cậu xoa xoa cổ, đứng lên đi sang ngồi cạnh anh.

-Nếu vậy...chuyện giữa Build và người kia...thế nào rồi?

-Ba hủy hôn rồi, bây giờ chỉ đợi cưới Bible về thôi. Còn Jade thì có người dạy dỗ rồi.

Build nhún vai quay mặt đi hướng khác, không nhìn Bible. Cậu cười nhẹ lại nhích đến, nâng bàn tay vẫn còn vòng răng rướm máu đến trước mắt Build.

-Không quan tâm à?

Build ngồi thẳng dậy ngay, cầm lấy tay cậu, áy náy nói xin lỗi. Bible xoa nhẹ mái tóc mềm mại của người kia, lắc đầu.

-Coi như chúng ta làm hòa nhé.

-Ừm, nhưng mà sau này Bible không được hiểu lầm em nữa, có gì nhất định phải nói với em.

-Được, tôi hứa với Build.

Bible dang tay đón cục tròn tròn lăn vào lòng, gác cằm lên mái đầu anh, thì thầm: "Build dỗ tôi ngủ nhé, không ôm Build tôi khó ngủ."

Build gật đầu, đứng dậy nắm tay cậu đi vào phòng ngủ. Anh cũng muốn ngủ, khóc nhiều quá mệt muốn chết.

.

Jade bị Trịnh Tư thô bạo lôi xềnh xệch ra xe quay về khách sạn, dọc đường đi y cứ liên tục vùng vẫy, nhưng sức lực đối với hắn chỉ như võ mèo.

-TRỊNH TƯ!!!

Jade tức giận trừng mắt nhìn bóng lưng cao lớn kia, cứng đầu đối nghịch với hắn. Trịnh Tư chống tay bên hông, thở hắt một hơi: "Thiếu gia, đừng làm loạn nữa, chúng ta về thôi."

-Em không về!

-Bây giờ thiếu gia ở lại có ích gì chứ? Nhà Puttha đã hủy hôn rồi, quay về London tiếp tục ăn chơi không tốt sao?

-Em không cam tâm, họ coi em là gì hả? Coi em là chó sao, kêu đến là phải đến, đuổi là phải đi.

Jade thật sự nổi khùng rồi, lời lẽ xấu xí gì cũng dám thốt ra. Trịnh Tư xoa trán, cởi áo vest trực tiếp trùm lên đầu Jade, bàn tay gân guốc nhanh chóng tháo khuy tay áo, xắn lên ngang khủy, cởi thêm hai cúc áo cho dễ thở.

Jade bất ngờ bị tập kích trong mùi hương nam tính của hắn, y ngơ ngác đến quên phản ứng. Lúc tỉnh lại đã bị người kia vác lên vai, cánh mông tròn bị vỗ mạnh cảnh cáo.

-Em muốn cưới? Được, Trịnh Tư tôi cưới em. Chúng ta về London, tôi lập tức cho người mang sính lễ qua nhà Ankorn. Con mẹ nó, Jade Ankorn em...mười năm kiên nhẫn của tôi bị em đá lên sao hỏa rồi.

Hắn không nương tay quăng y vào ghế phụ nhưng vẫn chú ý tránh y đập đầu vào cửa, thắt dây an toàn cho y xong, liền áp đến, bắt lấy cái cằm trơn mịn.

-Build Jakapan có cái gì, họ Trịnh tôi có gấp đôi, nhà cửa, xe cộ, cổ phần, tài sản, em muốn gì tôi đều có. Em còn chê tôi không? Hửm?

Jade lần đầu tiên thấy hắn như thế này, bề ngoài tuy sợ sệt nhưng trong lòng lại đang nhảy nhót không ngừng. Quyến rũ quá rồiiiii.

-Có chê không?

Thấy hắn lại định áp sát, Jade vội dùng áo vest trong lòng che mặt, lắc đầu mạnh.

-Không chê.

Trịnh Tư hài lòng kéo áo đang che mặt y xuống, nhéo nhẹ cái má mềm, thu lại bộ dạng hùng hổ ban nãy, dịu dàng nói với y.

-Đợi về London, tôi tặng em bất ngờ nhỏ.

Jade ngại ngùng nhìn vào mắt hắn, thấy bóng hình y in ngược nơi đáy mắt đối phương, trong lòng thoáng chốc ngọt ngào. Trịnh Tư đóng cửa ghế phụ, vòng qua ghế lái ngồi vào, chiếc xe nhanh chóng lăn bánh rời đi. Jade bình tĩnh lại, nhìn dáng vẻ cứng rắn của người kia phản chiếu trên cửa kình, nâng tay chạm lên đó, hỏi hắn.

-Anh thích em sao?

-Ừm, 13 năm rồi.

Trịnh Tư không phủ nhận mà dứt khoát đáp lại. Jade hoảng hốt quay phắt sang, ngỡ ngàng nhìn hắn, có chút không tin vào câu mình vừa nghe được. Trịnh Tư nắm nhẹ ngón út của y, cười bất lực.

-Là tôi hèn nhát, không dám tỏ tình với em. Còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không? Em giúp tôi không bị Build Jakapan đánh ấy. Tôi thích em từ lúc đó.

Trịnh Tư ngừng một lát, giống như quay về năm 17 tuổi. Khi đó hắn chỉ cao ngang vai Build, thấp hơn anh hẳn một cái đầu, nên luôn bị anh bắt nạt, tuy không phải kiểu bạo lực học đường nhưng mỗi lần Build bực bội lại đến tìm hắn gây sự. Trịnh Tư làm quản gia cho Jade là vì hắn muốn ở cạnh y, còn gia thế của hắn, trừ Build Jakapan ra không ai biết, kể cả dòng họ Ankorn. Hắn so với Build, quả thật một chín một mười.

-Ban đầu còn nghĩ có khi nào bị thằng nhóc kia đánh nhập viện luôn không, ai ngờ từ đâu lại xuất hiện một cậu nhóc nhỏ xíu con, thế mà dám đứng chắn cho tôi, hét với người ta: "Build Jakapan Puttha, anh bớt ức hiếp người khác đi, anh xấu tính như vậy sau này ai cưới anh hả?"

Trịnh Tư nói đến đây liền bật cười, lắc đầu: "Không nghĩ bản thân lại tương tư từ đó, tìm đủ mọi cách để làm quen em, lo lắng cho em. Ai ngờ em chỉ xem tôi như anh trai, còn thằng nhóc liên tục vô tâm với em, em lại muốn moi tim gan cho cậu ta." Nét mặt cương nghị vương lại nỗi buồn không thể che giấu, hắn mím môi thả tay đang nắm ngón út của y ra.

-Nhưng mà bây giờ nhà Puttha đã hủy hôn rồi, xem như tôi có thêm cơ hội. Có thể em chưa thích tôi, nhưng sau này hẳn là sẽ thích mà, đúng không?

Trịnh Tư dừng lại trước đèn đỏ, chầm chậm quay đầu nhìn Jade. Hốc mắt y ướt nước, người đối tốt với y ngay trước mặt, y lại như mù không thấy, chạy theo một người mãi chẳng có khả năng. Hắn thở dài nhìn về phía trước: "Nhưng mà...cưng ơi, đời người có mấy lần 13 năm? Tôi sợ bản thân..."

-Chúng ta kết hôn đi.

Không để hắn nói xong, Jade đã chắc nịch tuyên bố, y nhìn thẳng vào mắt Trịnh Tư, chân thành nói: "Trịnh Tư, chúng ta lập tức quay về London đi. Anh cũng nói mà, tình cảm có thể bồi dưỡng sau, bây giờ không thích, nhưng sau này em lại yêu anh chết đi sống lại thì sao?"

-Em thật sự quyết định rồi?

-Ừm.

-Không hối hận?

-Ừm.

Trịnh Tư kích động đến mức run tay, hắn siết chặt vô lăng, tấp vội vào ven đường. Mặc kệ nơi này có được đỗ xe không, mặc kệ người đi đường có nhìn thấy hay không, hắn gấp gáp tháo dây an toàn, chế trụ cái gáy nhỏ, kéo Jade vào nụ hôn vội vàng. Dù hắn vồn vã như thế nhưng nụ hôn này không hề khiến y hoảng sợ hay chán ghét, sự dịu dàng từ đôi môi mỏng nhẹ nhàng âu yếm Jade, vỗ về y. Jade cong môi nhắm mắt tận hưởng nụ hôn đầu ngọt ngào.

Build Jakapan, tạm biệt. Em không cần anh nữa, hạnh phúc bên Bible nhé. Em tìm được hạnh phúc của mình rồi.

========================

Còn một chương nữa là welcom to the hell =))))))))) nết viết balabum vừa dài vừa chi tiết, đọc 10 chap là mí pà ngủm luôn 🤣 có brít cần trôn, lít kin a$$, râu bờlay, bờlâu chóp.... Sub sao sub nha 🌚🌚🌚🌚


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net