Chương 3: Tai nạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nếu nói đến điểm xuất phát, có lẽ đó là vào những ngày đầu tiên khi cậu cùng Mei đến đại học Bangkok. Cậu bản tính trầm lặng hướng nội, không thích sự ồn ào náo nhiệt, nên thường tìm đến những góc khuất yên ắng tĩnh lặng nhất trong trường để ngồi một mình, làm những chuyện cậu thích như vẽ vời hay đọc sách.

Mần cậu trèo lên sân thượng của tòa nhà cũ nằm phía sau trong khuôn viên trường, nơi hầu như không có ai lui tới, cậu đã thấy Bible đang nằm đấy ngủ, dùng áo khoác đồng phục làm gối đầu, chân bắt chéo.

Cậu chưa từng thấy người con trai nào đẹp như thế, so với minh tinh trên truyền hình còn đẹp hơn rất nhiều, thật sự mỹ mạo anh tuấn hấp dẫn ấy đã khiến cậu bị thu hút đến ngây ngẩn cả người.

Dáng vẻ đang ngủ dù tùy tiện nhưng lại đẹp hệt như một bức tranh, gương mặt tuấn mỹ dịu dàng trong sáng như thiên thần.

Cậu đứng ngẩn người ra nhìn một lúc, rồi vội vàng quay lưng bỏ đi thật nhanh.

Dù sau đó cậu không bao giờ lên sân thượng đấy nữa, cậu cũng không để Bible phát hiện ra lần đó cậu đã nhìn trộm anh ngủ.

Nhưng hình ảnh đẹp đẽ của Bible lúc đấy cứ quanh quẩn trong đầu cậu không thể dứt ra nổi. Rồi tự nhiên vô thức, mắt cậu cứ luôn tự động dõi theo Bible, hình ảnh của anh giống như đã khắc vào thật sâu trong trí óc cậu, đến nỗi chỉ cần nhắm mắt lại cậu cũng có thể hình dung được từng đường nét trên khuôn mặt anh một cách rõ ràng.

Build cậu dần có thói quen tìm một góc nhỏ yên lặng trong thư viện để vẽ lại hình ảnh anh. Tình cảm của cậu dành cho anh càng lúc càng lớn đến mức cậu dần không thể kiểm soát được, dù biết như thế là trái với lẽ thường, là vô vọng, thế nhưng cậu vẫn không có cách nào có thể xóa bỏ được...

Bản thân cậu vì thế đã thống khổ biết bao...

Khi Mei nói với cậu rằng hiện tại cô đang quen với Bible, cậu đau đớn, tự dằn vặt, tự trách cứ bản thân hàng trăm ngàn lần vì thứ tình cảm sai trái biến thái này.

Cậu cứ nghĩ chỉ cần bản thân cố gắng giấu kín và chịu đựng bi thống một mình là đủ.

Thế nhưng cậu hoàn toàn không ngờ đến, Mei cuối cùng đã phát hiện ra, cái bí mật thầm kín nhất của cậu cuối cùng đã bại lộ hoàn toàn trước mặt Mei...

" Mei, nghe tớ nói..." Build chật vật nỗ lực muốn giải thích

" Tớ chưa từng có bất cứ vọng tưởng nào với Bible cả, tớ biết cậu lúc này hẳn là nghĩ tớ thật đáng khinh, thật ghê tởm... tớ xin lỗi.... thật sự xin lỗi...tớ chỉ là... không thể kiềm chế được tình cảm với anh ấy, nhưng tớ cam đoan tuyệt đối sẽ không làm gì ảnh hưởng đến hai người..."

Lời xin lỗi không đáng có nhất chính là lời xin lỗi vì tình cảm của chính mình...

Build ngẩng đầu lên nhìn Mei, hai mắt cậu đã dần phiếm hồng, nhưng không có một giọt nước nào chảy ra, có lẽ chúng đã chảy ngược hết vào trong tim mất rồi.

Thanh âm của Build vẫn còn run rẩy nhưng đã mang theo vài phần kiên định.

" Nếu cậu không thích, từ giờ tớ sẽ tránh xa Bible ra, không bao giờ tiến đến gần hay tiếp cận anh ấy. Mei, xin cậu hãy xem như không có chuyện này được không?"

Cậu thật sự chưa từng có hy vọng hão huyền gì Bible sẽ chấp nhận tình cảm của cậu, cậu tự biết đó là điều không thể.

Chỉ cần ngày ngày được nhìn thấy anh từ xa, lẳng lặng dõi theo anh, dùng những nét vẽ họa lên hình ảnh anh cất giữ riêng cho một mình cậu. Cậu chỉ cần như thế thôi, chẳng lẽ cũng không được sao?

" Build... cậu..." Mei vẫn còn bàng hoàng chưa thể chấp nhận nổi sự thật, liền chán ghét quát lớn một câu.

" Cậu thật ghê tởm!"

Nói rồi Mei quay lưng lại chạy vụt đi, Build vội vàng đuổi theo, cậu sợ rằng Mei sẽ đi nói chuyện này với Bible.

Đến Mei còn thấy ghê tởm cậu thì Bible sẽ như thế nào? Cậu không muốn Bible xem cậu như một tên biến thái bệnh hoạn mà lánh xa hay dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn cậu, cậu sẽ đau đến không thở nổi mất.

Nếu cậu không yêu Bible thì tốt rồi.

À không, phải là nếu như cậu không tồn tại trên đời thì tốt rồi.

Cậu là nỗi hổ thẹn lớn nhất của mẹ, là rác rưởi ở trong gia đình, hiện tại còn là một tên đồng tính đáng ghê tởm...

Cậu tồn tại đến cùng là vì cái gì? Ngay cả tình yêu của cậu cũng trở thành thứ tình cảm đáng khinh bỉ...

"Mei! Nghe tớ giải thích có được không?!!"

" Tôi không muốn nghe! Build, cậu lại đi đồng tính! Cậu thật bệnh hoạn!"

Mei kích động buông ra những lời đay nghiến miệt thị. Cô cứ thế chạy thẳng về phía trước, cố gắng tránh thật xa Build ra như tránh thứ gì đó rất ghê tởm.

" Mei, cẩn thận!" Build sợ hãi khi Mei đang cắm đầu lao ra đường.

Mei không chú ý đến bản thân đang đứng trước mũi chiếc xe ôtô đang lao nhanh tới, trong một khắc nghe thấy tiếng cảnh báo của Build, đại não cô trống rỗng, chân đứng khựng lại nhìn chiếc xe tiến đến gần.

" MEI!!!" Build hét lên thất thanh, cậu không một giây chần chừ vội vàng đẩy Mei ra, sau đó trước mắt đã tối sầm một màn đêm đen.

______________

Khi Build tỉnh lại, cậu thấy mình đang nằm trong bệnh viện, trước mặt cậu là Mei. Gương mặt Mei hiện ra vẻ phức tạp có điểm khó xử.

Cô nhìn Build, thấy cậu cũng đang nhìn mình, gương mặt nhợt nhạt trắng bệch của cậu vô cùng lo lắng hoang mang, cô biết cậu là đang sợ cô sẽ nói chuyện kia với Bible.

Mei mím môi, tâm tư hỗn loạn một hồi lâu, mãi sau mới lên tiếng, thanh âm không nóng không lạnh nói.

"Cám ơn cậu."

Từ lúc được Build cứu thoát, Mei cũng xem như đã chịu của cậu một cái ơn, thế nên xét về tình về lý, cô cũng đã giúp Build giữ bí mật đối với Bible.

Thế nhưng Mei chẳng còn thân thiết với Build như trước, thậm chí đối với cậu hết sức lãnh đạm, tránh được thì tránh, nếu có vô tình đụng mặt cũng lạnh nhạt lờ đi.

Bản thân Build cũng tự hiểu được, cậu không hề trách cô, Mei không nói bí mật của cậu với Bible đã đủ khiến cậu rất cảm kích, chính vì thế cậu tuyệt đối tuân thủ lời đã hứa với Mei, không bao giờ dám đến gần Bible.

_________________________

" Cậu có muốn vào đội bóng rổ không?"Bible đứng trước mặt Build mở lời đề nghị.

" Tôi nghe nói lúc học cấp 3 cậu có tham gia vào đội bóng của trường, thành tích cũng không tệ."

Build nghĩ đến chuyện đã đáp ứng với Mei sẽ không đến gần anh, tốt nhất là không nên có bất kỳ một mối liên hệ nào, thế nên cậu kiên quyết lắc đầu từ chối.

" Xin lỗi... nhưng tôi đã lâu không chơi bóng rồi nên... tốt hơn là anh nên tìm người khác." Cậu lạnh nhạt nói xong định thật nhanh chóng rời đi. Lại bị Bible bất ngờ nắm lấy cổ tay kéo lại, anh cau mày nhìn cậu.

" Tôi cứ cảm giác cậu có ác cảm với tôi thì phải."

" Không có..." Cậu lúng túng giãy tay ra.

" Vậy sao cậu cứ tránh tôi mãi thế?"

" Tôi không có...anh có thể buông tay tôi ra được không?" Build dùng thêm lực, thành công rút được tay ra khỏi Bible.

" Bible!!! "Đúng lúc ấy Mei bước đến, nhìn thấy một màn như vậy, cô nhanh chóng khoác lấy tay Bible, cố giữ vẻ tự nhiên mà cười nói.

" Em có một vài việc của hội muốn thảo luận với anh."

Mei thoáng liếc nhìn sang Build. Cậu dễ dàng nhìn ra vẻ khó chịu trong ánh mắt của cô đối với mình, sợ Mei hiểu lầm, Build liền nói.

" Tôi cũng đang có việc, hai người cứ nói chuyện tiếp. Tôi đi đây."

Tuy nói vậy, nhưng khi hai người rời đi, Build đứng như trời trồng, ánh mắt cậu dõi theo hai người đang nắm tay khoác vai cười nói kia, cậu cảm thấy bản thân liệu rằng có thể có cơ hội hạnh phúc không? khi lại có thứ tình cảm biến thái đó trong mình..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net