Chương 9: Không phải thế thân.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang ngồi chán nản trong lớp học Build vừa nhớ đến Bible thì tiếng tin nhắn rung lên, ủa có bất ngờ quá không vậy, là Bible nhắn.

"Hôm nay muốn ăn gì để em đi siêu thị mua đồ".

Build cười tít cả mắt ôm tim như muốn quỵ xuống châm chọc.

"Thế lực nào đã khiến Bơ chưa chín chủ động nhắn tin với anh vậy nhỉ? Lại còn hỏi người ta muốn ăn gì".

Bible: "Ơ chẳng phải anh một hai đòi bắt em đảm đương bữa ăn hằng ngày cho anh à?"

Build: "Ời thì đúng. Nhưng là lần đầu em chủ động hỏi anh rồi chiều theo ý anh".

Bible làm sao có thể ngọt ngào đột xuất thế được, chưa kịp để Build vui quá ba giây đã dập ngay tức khắc.

"Chuyện là chiều nay bạn em tới nhà, hôm qua em có báo anh rồi, nên em đi siêu thị mua đồ. Mấy ổng ăn uống hơi khác người nên sợ anh không theo được. Nên mới hỏi ý kiến anh".

Build của ngày thường là kiểu người rất dễ tha thứ nhưng không hiểu sao hôm nay lại có chút tự thấy ấm ức. Nhưng cũng không thể chửi crush được niệm thần chú phải dịu dàng lại thôi.

"Vậy làm ơn hôm sau hãy nói thẳng vào vấn đề dùm cái".

Build vừa nhấn bàn phím vừa hậm hực.

"Làm người ta cứ tưởng bở".

"Mà nấu nhiều một chút vì có hai đứa bạn của anh qua cọ cơm nữa, nha Bơ".

Bible: "Em không thích đông người".

Build: "Tại sao ? em định cả đời không giao lưu với bạn mới à?"

Bible: "Em sẽ cảm thấy khó chịu khi có quá nhiều người xung quanh em".

Build: "Không phải em đã chịu làm quen và ở chung với anh rồi đó sao? Làm quen thêm bạn anh nữa cũng có gì đâu? Mẹ em rất muốn anh giúp em học được cách mở lòng với người khác, em mở lòng được với anh thì tại sao lại không thể...."

Bible: "Em chưa nói là đã mở lòng với anh. Em là bị mẹ ép nên ở chung với anh".

Như có một lỗ hỗng ngay ngực trái, tim anh thoáng chốc hẫng đi một nhịp, hốc mắt Build dần trở nên cay cay, Build giỏi nhất là che đậy cảm xúc nhưng nước mắt nó tự kéo tới anh không tự chủ được.

"Xin lỗi, là anh nghĩ nhiều rồi".

Bible: "Xin lỗi cái gì? thay vì xin lỗi thì anh có thể học nấu ăn đi, đã lớn như vậy rồi. Thế muốn anh ăn cái gì đây để còn mua đồ".

Build: "Tối nay anh không về nhà nên em cứ làm những gì em thích đi, em thấy thoải mái là được".

"Từ nay cũng không phiền em nấu cho anh, anh tự ăn goài cũng được"

Bible: "Đi đâu? Tại sao không về?"

"Build mau trả lời tin nhắn".

Build khi nhắn tin cuối liền quăng điện thoại vào cặp bản thân thì ụp mặt xuống bàn nhắm mắt an tĩnh đến đáng sợ.

Nhìn thấy thằng bạn thân có vẻ sầu đời khác thường liền đập nó một cái rồi gửi tin nhắn vào group chat vì đang trong giờ học.

Apo: "Sao mặt đen như đít nồi vậy?"

Build: "Xin lỗi, hôm nay không cho mọi người cọ cơm được rồi. Nhưng bù lại tui dẫn mấy bạn đi ăn thịt nướng uống rượu, oke không?"

Apo: "Oke luôn, tao đang buồn, đi uống rượu được đó"

P'Tong: "Gan ha! không sợ hai tổ tông nhà tụi bây bẻ đầu à?"

Apo: "Kệ ổng chứ tao đau có sợ, ổng suốt ngày chỉ có công việc với chơi bời trong bar".

Build: "Tổ tông cái quần què. Bible chính xác là khắc tinh của tao".

Apo: "Ủa chứ không phải hôm trước lên kế hoạch dụ nó lên giường rồi à?"

Build: "Lên giường thì chưa thấy, chứ tao cầm quần đội lên đầu mấy lần là có rồi đó".

P'Tong: "Yếu thế, cứ tưởng nó mở lòng với mày rồi".

Build: "Nó nói là bị ép ở chung với tao chứ lòng liết cái gì. Vậy mà trước kia nó lại có mối tình đầu là con trai. Chắc cũng do tao không phải gu của ẻm nên ẻm không mở lòng với tao".

20 giờ 30 tại nhà

Bible loay hoay cuối cùng cũng thu dọn hết đống chén đũa trên bàn ăn, người thì ngồi trên bàn bánh vài ván game với hội bạn thân, nhưng tâm tư thì cứ treo lơ lửng trên cành ổi.

Cậu liên lục nhìn vào đồng hồ đeo tay. Đã trễ như vậy rồi mà còn chưa thấy bóng dáng nhỏ kia đâu. Bible nghĩ mãi cũng không biết rốt cuộc anh ấy đi đâu mà đêm nay không về, đi long nhong ngoài đường lỡ bị người ta dụ bắt đi mất thì sao đây?.

Cậu chợt hoàn tỉnh nghĩ mình chắc bị điên rồi nên mới quan tâm tới việc riêng của anh. Build mạnh như khỉ, ai mà làm hại được. Bible thở hắc hơi nghĩ rằng người ta chưa bị ảnh lặt đầu đã là may lắm rồi.

Mile vừa nhận được cuộc điện thoại thì mặt trông hơi biến sắc thì lẹ tay lẹ chân hốt cái áo khoác tính rời đi.

"Ê tao về trước đây".

Jeff chụp tay cái tên đang một mặt lo lắng kia lại.

"Mày đi đâu, lát còn lên bar mà".

Mile hất cái tay chằn chịt dây điện đó ra.

"Mày nghĩ tao còn tâm trạng, bé người yêu của tao uống say xĩn cùng Build quắc cần câu ở quán người ta rồi, lại còn đập chén họ".

Bible vừa nghe thấy cái tên quen thuộc thì không nói không rằng mang áo khoác ấm vào trên tay cầm theo một chiếc nữa kéo tay Mile.

"Em theo nữa".

"Mày đi với anh làm gì?".

"Em đưa Build về, giờ đã trễ rồi mà ảnh còn ở ngoài đường".

"Từ khi nào mà mày biết quan tâm tới người khác vậy ta".

Jeff cợt nhả thằng em ngáo ngơ của mình một câu thôi mà cả bọn cùng nhau vào chọc ké.

Barcode lắc nhẹ ly sữa bò trên tay nói.

"Trước kia lúc còn quen với anh Hery, cũng vì vô tâm mà bị người ta bỏ. Bây giờ ổng còn không rút kinh nghiệm thì chắc ế dài dài quá".

Mile chợt nhận ra gì đó xoay người nói một câu khiến ai cũng phải suy nghĩ.

"Tao cảm thấy Build có rất nhiều nét giống với Hery, đừng nói với tao mày xem em ấy là thế thân của Hery nha?".

Đầu Bible tiếp tục bị quá tải, cậu trầm mặc muốn phản kháng nhưng lại không biết phải giải thích như nào cho phải.

"Em chưa từng xem Build là thế thân của ai cả. Em cũng chưa từng nhận anh ấy là người đặc biệt gì. Đơn giản chỉ là bạn cùng nhà, vậy thôi"

Cả hội đứng đó nghe mấy lời này mà tức muốn chết muốn bổ não thằng nhóc này ra.

Nếu không là người đặc biệt thì tại sao năm lần bảy lượt dung túng cho Build về việc đụng chạm thân thể. Chẳng phải bị ngại tiếp xúc với người khác à? Mile còn nhớ rõ cái năm còn cùng học chung cấp hai với nó ở nước ngoài, có thằng nhỏ khóa dưới muốn giúp nó lau mặt khi tiết thể dục vừa xong. Nó không cảm ơn thì thôi còn đẩy ngã thằng nhóc ấy xuống đất rồi bảo "Đừng có chạm vào người tôi".

Nếu không phải xem người ta là nửa kia của mình thì tại sao nhóc này lại quan tâm tới sự an toàn của Build lại còn dễ dàng mà chấp nhận làm đầu bếp mỗi ngày cho thằng bé?

Mile thở dài không nói gì nữa chỉ im lặng rời đi đến chỗ Apo. Còn Bible ngoài mặt nói chỉ là bạn giao dịch nhưng chân thì vẫn bước theo Mile bu ké tới nơi Build đang làm loạn.

....

Tại quán thịt nướng ba người với ba giọng hát khác bọt hòa vào nhau thành bản hòa tấu đi vào lòng đất dưới sự bất lực của chủ quán và khách nơi đó.

~Vì ham mê giàu sang kiều bán đi hạnh phúc đời mình ♫♫ vì không nghe mẹ cha em đã sa vào con đường cạm bẫy...♫♫~

Hai thanh niên bàn bên canh nhịn không nổi cái sự tra tấn lỗ tai kinh khủng này. Họ chỉ vừa sáp vào nhau xì xầm rằng bộ không biết ngại hã trời thì Build đã cầm ca nhựa gõ cái "koong" lên đầu tên đang nói.

"Chỉ cần tao không ngại thì người ngại sẽ là mày. Oke chưa".

Đang định đứng lên dạy dỗ cho nhóc ma rượu này một trận. Thì nào ngờ  Build -  không ngán một ai - Jakapan đã một tay đè đầu hắn xuống bàn suýt đánh bầm mặt.

Một bàn tay chằn chịt dây gân nắm lấy tay anh kéo anh ra. Build bị mất đà mà ngã nhẹ vào lòng người đó. Lưng của anh áp sát vào ngực tới nổi nghe rõ cả tiếng tim đập.

Vừa quay lại định xử đẹp luôn đứa nào dám cảnh chân anh thì đã bị người đó xốc một cái nhẹ như bông bế như bế một đứa bé xoay người đi.

Build muốn dẫy dụa nhưng lúc say sức anh cũng dần yếu đi, với khí cường của đối phương anh không tài nào thoát ra được. Đối phương không biết nghĩ gì nhưng chỉ cười một cái ra tiếng rất đỗi ôn nhu nói.

"Đừng nháo, lắc nữa té ráng chịu".

Build nhận ra rồi, là giọng của thằng nhóc năm lần bảy lượt khiến anh mất mặt lại còn làm anh buồn nhiều như vậy.

"Thả xuống, tui tự đi được".

"Không thì sao? Thích bế đấy".

"Có bệnh à? Có bệnh thì đi chữa đi, đồ điên, thả xuống! Anh đây không phải trẻ con".

"Cứ thích xem là trẻ con đấy, làm sao? Ngoan thì toàn mạng, còn nháo thì quăng thùng rác giờ tin không?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net