🌹Chương 22🌹

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

📌Editor: Lê Thị Ngọc Huyền - Cung Quảng Hằng📌

💛💛💛

Trang cá nhân của cô bé này hôm nay đúng là rất náo nhiệt, tất cả đều là like cùng share, tổng cộng có mười hai bài đăng, ngoại trừ bài đăng mới nhất, các bài khác đều là chúc mừng các nghệ sĩ nhận được giải thưởng, bài đăng trao giải trên weibo của Giải trí Bát tỷ đã bị bài đăng mới nhất lấn át.

Cảnh Tâm v: Hôm nay chụp ké được rất nhiều ảnh, mọi người đừng hâm mộ, sau đó muốn nói một câu, tôi rốt cuộc biết tại sao anh Đông không bao giờ đăng ảnh tự chụp lên, bởi vì kỹ thuật chụp ảnh của anh Đông .... Mọi người có thể chiêm ngưỡng.

Năm tấm ảnh đầu tiên là cô chụp chung với ảnh đế ảnh hậu nhiệm kỳ trước, hai ảnh sau là ảnh chụp chung với Quý Đông Dương, tất nhiên cái cuối cùng chính là ảnh mà Quý Đông Dương chụp.

Tay châm điếu thuốc của Tần Sâm hơi ngừng, mắt nheo lại, bảy tấm ảnh, chỉ có mình Quý Đông Dương là hai lần lộ mặt, cô bé kia còn cố ý nhắc đến tên anh ta.

Tiện tay đem cái bật lửa vứt lên bàn trà, Tần Sâm mở bình luận ra, rốt cuộc biết tại sao bài đăng này lại nhiều bình luận và like như vậy.

"Từ chỗ anh Đông tới đây! Tâm can tôi đều kích động đến đau lòng! Không thể ngờ anh Đông lại like bài của cô! Đúng là rất hiếm thấy!"

" Cục cưng sợ ngây người! Anh Đông lại có thể like bài của bình hoa! Phải biết rằng lần trước anh Đông like bài trên weibo là lúc tuyên truyền bộ phim điện ảnh mới...Anh Đông thật sự coi trọng bình hoa?"

"Mọi người có nhớ bài đăng trước kia không? Cảnh sát cấm dục lâu ngày và cô gái nông thôn đẹp nhất dù sao tôi cũng thích cp* này."

(*) couple: cặp đôi

"Tôi cũng thích cp này! Không thể xứng đôi hơn! Chẳng lẽ các người không phát hiện.... Anh Đông để ý bình hoa sao?"

"Giới giải trí có chuyện lớn rồi...."

Tần Sâm cười lạnh vài tiếng, Quý Đông Dương diễn thật đúng là hơi quá mức rồi.

Anh mở webchat nhắn tin lại cho Cảnh Tâm.

Đợi môt lát, điện thoại vang lên.

Tần Sâm nhìn cái tên hiển thị trên màn hình, khoé miệng cong lên, nghe điện thoại.

Cô bé kia cười cười trong điện thoại: "Anh về nhà rồi sao? Em vừa mới về đến khách sạn."

Tần Sâm thở ra vài ngụm khói, lười biếng nói: "Ừ, anh vừa mới về một lúc, em bao giờ thì về?"

Cảnh Tâm trả lời: "Tối ngày kia em về, ngày mai chị Gia Gia còn có công việc phải bàn, ngày kia cùng chị ấy đi gặp một đạo diễn."

Tần Sâm đem tàn thuốc dụi vào gạt tàn, thấp giọng nói: "Lúc về nhớ nói cho anh biết, anh đi đón em."

Khoé miệng Cảnh Tâm cong lên, đáy lòng nổi lên một tia ngọt ngào, "Vâng."

Người nọ bỗng nhiên chuyển đề tài: "Bây giờ em có thể nói, em quen thân với Quý Đông Dương như vậy từ khi nào?"

Cảnh Tâm đăng weibo xong cũng chưa nhìn qua di động, tự nhiên cũng không biết weibo của mình bây giờ náo nhiệt như vậy, đột nhiên nghe anh hỏi vậy, có chút mờ mịt: "Không quen thuộc lắm, chỉ là hôm nay chụp chung với anh ấy vài tấm ảnh."

Đuôi lông mày thâm thuý của Tần Sâm nhếch lên: "Anh đã biết, em ngủ sớm một chút đi."

Cảnh Tâm a một tiếng: "Anh cũng vậy, ngủ ngon."

Anh cười: "Ngủ ngon."

Kết thúc cuộc gọi, Cảnh Tâm che mặt, tiếng ngủ ngon trầm thấp kia đúng là rất trêu người, nếu thật sự nói ở bên tai cô... Cảm thấy bị quyến rũ đến đỏ cả mặt cùng tim đập lỗi nhịp.

Cảnh Tâm đá giầy cao gót xuống, xoa xoa cái cẳng chân đau nhức, cầm quần áo đi vào trong phòng tắm.

Cô nằm ở trên giường, đột nhiên nhớ đến câu nói của Tần Sâm, sao cô lại cảm thấy ngữ khí giống như đang chất vấn người vợ hồng hạnh vượt tường vậy?

Trước khi ngủ lướt weibo, bị số bình luận cùng lượt like doạ, vội vàng mở ra xem, rốt cuộc biết tại sao đột nhiên Tần Sâm lại nhắc đến Quý Đông Dương, bất quá sao anh Đông tự nhiên lại like bài của cô vậy? Rõ ràng anh ấy cũng chưa nói chuyện với cô được bao nhiêu câu.

Cuối cùng cô hoảng sợ phát hiện, Quý Đông Dương ấn theo dõi cô!

Nhìn bình luận, rất nhiều fan ghép cp, rốt cuộc cô đã biết vì sao Tần Sâm lại hỏi vậy.

Chẳng lẽ anh ghen tị? Cảnh Tâm nghĩ đến khả năng đó, bỗng nhiên ôm chăn nở nụ cười, còn nghĩ rằng người đàn ông như anh sẽ không để ý những chuyện nhỏ nhặt này đâu.

Cô nghĩ một chút, mở webchat ra nhắn tin cho anh, cầm di động chờ tin nhắn trả lời, lúc này đã sắp hừng đông, thời gian đã khuya, hôm nay cô cũng mệt mỏi, không lâu sau liền ngủ.

Tần Sâm ở thư phòng đọc xong các văn kiện, cầm di động trở về phòng, nhìn thấy webchat báo có tin nhắn, anh vừa thấy liền mở ra, cười nhẹ ra tiếng.

Tâm bảo bối: "Em đối với anh Đông là kiểu sùng bái thần tượng, tuyệt đối không có tâm tư khác!"

Xem ra đã nhìn đến weibo, cô bé này còn rất có giác ngộ, nói thì nói như vậy nhưng anh vẫn rất hưởng thụ.

......

Hôm sau, Thẩm Gia phải đi bàn công việc, Cảnh Tâm ở khách sạn nghỉ ngơi, bữa sáng được nhân viên khách sạn đưa lên phòng, đã sắp đến thời gian ăn cơm trưa, trước đó người quản lý đã gọi điện tới, hỏi cô: "Cảnh tiểu thư, bữa trưa cô muốn ăn gì?"

Cảnh Tâm nghĩ một lúc nói: "Không cần chuẩn bị cho tôi đâu, tôi đi ra ngoài ăn là được rồi."

Quản lý: "Được, nếu cô cần gì thì cứ gọi xuống quầy lễ tân cho chúng tôi."

Cảnh Tâm: "Được, cảm ơn."

Kết thúc cuộc gọi, Cảnh Tâm vừa định gọi điện thoại cho anh trai cô, thì một số máy xa lạ gọi tới, cô nhìn thoáng qua sau đó nghe máy.

"Cảnh tiểu thư, tôi là Kha Đằng, tối hôm qua chúng ta đã gặp nhau." Giọng nói thản nhiên của người đàn ông.

Cảnh Tâm sửng sốt, đem điện thoại ở bên tai xuống nhìn thoáng qua, sau đó mới tiếp tục nghe: "Xin chào, xin hỏi có chuyện gì vậy?"

Kha Đằng cười một tiếng: "Cảnh tiểu thư không cần cảnh giác như vậy, tôi chỉ là muốn mời cô ăn bữa cơm mà thôi."

Đối với một người đàn ông thầm muốn được ngủ với cô, cô cảnh giác một chút có gì sai sao? Cảnh Tâm bĩu môi, cũng cười cười: "Ngại quá, tôi đã có hẹn với người khác rồi."

Ý cười của Kha Đằng càng sâu: "Phải không? Cảnh tiểu thư đã liên tục cự tuyệt tôi ba lần, lý do cũng không quá cao siêu."

Ba lần? Rõ ràng là hai lần...Đợi chút, anh ta không phải nói đến sự kiện năm cô mười chín tuổi chứ?

Đến đây cơn tức của Cảnh Tâm lại bị khơi lên, cố nhịn nói: "Tôi đây trực tiếp nói với anh, tôi không muốn ăn cơm cùng anh, Kha tổng hẹn gặp lại."

Nhanh chóng dập điện thoại, Cảnh Tâm nhìn di động bĩu môi, cô mà phải sợ anh ta sao?

Kha Đằng nghe âm thanh tút tút trong điện thoại, khoé miệng tràn ra một ý cười, đây là lần đầu tiên có người phụ nữ dám trực tiếp cự tuyệt anh ta như vậy.

Kha Đằng phân phó trợ lý: "Chuẩn bị cho Cảnh tiểu thư một phần lễ vật."

Trợ lý vội vàng nói: "Vâng, xin hỏi Kha tổng muốn tặng cái gì?"

Kha Đằng nghĩ một chút, lãnh đạm nói: "Cũng như trước thôi, chỉ là phụ nữ thôi, quần áo trang sức túi xách, lần này chọn những thứ tốt nhất đưa, bảo Linda đi chọn."

Trợ lý gật đầu: "Vâng."

Kha Đằng cầm tách cà phê trên bàn lên nhấp một ngụm, nhớ thời điểm lần đầu tiên gặp Cảnh Tâm, cô mới mười chín tuổi, khuôn mặt non nớt xinh đẹp cùng dáng người với những đường cong hoàn mỹ có thể làm cho đàn ông nhiệt huyết sôi trào, nhưng anh ta không nghĩ đến một tiểu minh tinh lại có gia thế bối cảnh như vậy, lúc ấy chỉ cảm thấy là một người phụ nữ mà thôi, không cần phải phân cao thấp làm gì.

Thời gian trước trên tin tức giải trí và weibo thấy cô để mặt mộc ăn mặc quê mùa, đã cách bốn năm, khuôn mặt kia cho dù có không trang điểm trông vẫn giống như trước, khuôn mặt trắng nõn, mềm mại tựa như miếng đậu hũ, đột nhiên lại có hứng thú.

Buổi chiều, Cảnh Tâm nhận được một bó hồng lớn, cùng với năm sáu hộp quà, cô vừa nhìn bên ngoài đã biết tất cả đều là hàng hiệu cao cấp nhất.

Thẩm Gia cầm mấy cái túi kia lên chậc chậc vài tiếng: "Hermès kiểu dáng mới nhất, LV kiểu dáng mới nhất... Đây là cái gì, còn có vòng cổ kim cương, a, còn có quần áo, chị phải lau mắt mà nhìn, tất cả đều là số đo của em..."

Cảnh Tâm liếc mắt một cái, nhíu mày: "Tên Kha Đằng này sao lại làm người khác chán ghét như vậy."

Thẩm Gia cầm mấy cái túi quăng về chỗ cũ, khinh bỉ nói: "Trên Kha Đằng kia có phải bị lừa đá rồi không? Không biết em không thiếu nhất chính là tiền hay sao? Em quay một bộ phim điện ảnh cũng không đủ tiền mua bộ lễ phục hôm qua, anh ta nghĩ gì vậy, nghĩ mấy thứ này có thể lấy lòng bất cứ người phụ nữ nào hay sao?"

Cảnh Tâm nhịn không được nở nụ cười, cô không thiếu tiền, tuy rằng cô chưa bao giờ quan tâm đến công ty của gia đình, nhưng hàng năm chia hoa hồng anh trai chưa bao giờ chia thiếu phần cô.

Cô hỏi Thẩm Gia: "Vậy những thứ này làm sao bây giờ?"

Thẩm Gia cười nhạo một tiếng: "Gọi người mang trả lại cho anh ta."

Cảnh Tâm gật đầu: "Vậy chị sẽ xử lý?"

Thẩm Gia nhìn cô một cái, bỗng nhiên khoanh tay nhìn chằm chằm cô cười: "Nếu đây là Tần Sâm đưa thì sao?"

Cảnh Tâm nói chuyện đương nhiên: "Em sẽ nhận, bạn trai em tặng quà tất nhiên em phải vô cùng cao hứng mà nhận."

Thẩm Gia nhướng mày, không nói cái gì, đi xử lý những lễ vật này.

Bởi vì chuyện Quý Đông Dương ấn theo dõi và like bài của cô, chuyện này càng ngày càng náo nhiệt hơn, đến buổi tối, đã trở thành từ khoá tìm kiếm hot nhất.

Cảnh Tâm nhìn tên mình trở thành từ khoá tìm kiếm hot nhất, có chút mông lung, hỏi Thẩm Gia: "Em sẽ không bị fan của anh Đông mắng chửi chứ?"

Quý Đông Dương là nam thần có mấy chục triệu fan, cũng có fan nữ vì anh mà làm rất nhiều chuyện điên cuồng, lần trước mấy nữ minh tinh có scandal với anh đều bị chửi thảm, cô có chút lo lắng.

Thẩm Gia ngồi trước máy tính mở bình luận, nở nụ cười: "Người ghép đôi rất nhiều, rất ít bình luận mắng chửi."

Thẩm Gia đem máy tính đến trước mặ cô.

"Bình hoa rất tốt, gia thế tốt, vóc người cùng khuôn mặt xinh đẹp, quan trọng nhất là chưa bị ai bao nuôi! Không có gièm pha, không có scandal, cùng anh Đông rất xứng đôi! Dù sao tôi thích anh Đông nhiều năm như vậy, nếu anh ấy thực sự ở chung một chỗ với bình hoa, tôi đồng ý hai tay hai chân!"

Bình luận này có lượt like rất cao.

Cảnh Tâm hoàn toàn bối rối, cô vẫn là lần đầu tiên có scandal với một sao nam mà được lên từ khoá tìm kiếm hot nhất, đối phương lại còn là ảnh đế Quý Đông Dương có lượng fan khổng lồ.

Hơn nữa... Nguyên nhân chuyện này, có vẻ như không phải là cô, là do Quý Đông Dương tiện tay like bài và ấn nút theo dõi cô mà thôi!

Lúc Tần Sâm nhìn thấy từ khoá tìm kiếm hot nhất, cười lạnh vài tiếng, gọi điện thoại cho trợ lý: "Đem toàn bộ tin tức và các topic liên quan đến từ khoá tìm kiếm của Cảnh Tâm và Quý Đông Dương xoá hết."

Trợ lý nhìn sắc mặt lạnh như băng của Tần Sâm, vội vàng nói: "Vâng, tôi sẽ đi làm ngay."

Rất nhanh, tin tức liên quan đến Cảnh Tâm cùng Quý Đông Dương đều bị xoá hết.

Thẩm Gia đang xem liền bất động, lại nhìn một cái, không có.

Cô quay đầu về phía Cảnh Tâm: "Bị xoá."

Cảnh Tâm cùng Thẩm Gia bốn mắt nhìn nhau, qua vài giây, đột nhiên Cảnh Tâm mở miệng có chút khó khăn: "Có thể là Tần Sâm cho người xoá bỏ."

Thẩm Gia nở nụ cười: "Em thế nào mà biết nhất định là anh ta? Cha mẹ em cũng có khả năng làm chuyện này."

Cảnh Tâm: "Trực giác."

Hơn nữa, cô cảm thấy mình đã gặp phải chuyện xui xẻo lớn rồi.

Tiêu rồi.

Tần Sâm nhìn những topic kia cùng bình luận toàn bộ bị xoá bỏ, vẻ mặt mới dịu xuống, trợ lý liền vào báo cáo: "Tần tổng, dựa theo chỉ thị của anh toàn bộ đã làm xong."

Tần Sâm thản nhiên gật đầu, rút điếu thuốc để lên miệng, thần sắc lười biếng dựa lưng vào ghế thở ra vài ngụm khói.

Hút thuốc xong, vẻ mặt anh nhàn hạ mở weibo ra.

Loại sự tình tranh giành vị trí thế này, anh cũng sẽ làm.

💛💛💛

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net