🌹Chương 25🌹

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

📌Editor: Lê Thị Ngọc Huyền - Cung Quảng Hằng📌

💛💛💛

Cảnh Tâm: "...."

Tin tức này rất kinh người, cô phản ứng không kịp.

Thẩm Gia lại hỏi: "Hai người tối qua không phải thật sự ngủ chung chứ?"

Cảnh Tâm lúc này mới có phản ứng, xấu hổ giận giữ phản bác: "Sao lại có khả năng này được!"

Thẩm Gia: "Thật sự?"

Cảnh Tâm nóng nảy: "Chắc chắn là thật! Tối hôm qua anh ấy chỉ đưa em lên lầu, sau đó lập tức rời đi."

Thẩm Gia cười cười, cũng không nói gì, chỉ thông báo vài câu: "Em trước tiên nhìn tin tức giải trí mới trên weibo đi, phía ba mẹ em bên kia em cũng chuẩn bị tâm lý trước một chút, còn có tí nữa chị sẽ qua chỗ em, thảo luận về cái kịch bản kia."

Kết thúc cuộc gọi, Cảnh Tâm vội vàng lên weibo.

Từ khoá tìm kiếm hot nhất: Tần Sâm qua đêm ở nhà Cảnh Tâm.

Hôm qua không phải anh chỉ đưa cô lên nhà thôi hay sao? Sao lại thành qua đêm ở nhà cô? Chuyện này phóng viên cũng viết loạn! Cảnh Tâm mím môi mở topic từ khoá tìm kiếm hot nhất ra, trên đó video cùng ảnh chụp đều có, phóng viên bắt đầu theo chân hai người từ sân bay.

Video cắt ghép biên tập lại rất rõ ràng, đầu tiên là Tần Sâm đến sân bay đón cô, tiếp đó là cùng đi ăn cơm, sau đó đến cửa khu chung cư mà cô ở, Tần Sâm vào khu chrung cư sau đó không thấy xuất hiện nữa, trong video mỗi thời điểm đều có âm thanh của người bên ngoài giải thích, nói sinh động như thật, giống như sự thật đúng là như vậy.

Cuối video có dòng chữ: "Sau khi Tần Sâm đưa Cảnh Tâm vào khu chung cư không thấy xuất hiện nữa, mọi người hiểu chứ..."

Cảnh Tâm có chút không biết phải nói gì, hiểu cái gì hả? Phóng viên vì thu hút người đọc sao có thể làm loại chuyện bịa đặt sự thật như thế này, sẽ mất hết sự tin tưởng của cư dân mạng.

Cô mở bình luận ra xem...

"Cho nên Cảnh Tâm thật sự bị bao nuôi sao? Có phải vì không được làm nữ chính hay không, cho nên mới đi tìm một núi dựa? Tôi sẽ chờ xem Cảnh Tâm có thể làm nữ chính hay không!<doge>"

"<khóc> cho nên chuyện với anh Đông chỉ là giả? Mắt nhìn của Cảnh Tâm bị gì vậy, sao lại không cần anh Đông mà lại đi thích cái tên Tần Sâm kia, scandal của Tần Sâm so với anh Đông còn nhiều hơn!"

"Gần đây vận đào hoa của Cảnh Tâm thật nhiều nha, đầu tiên là anh Đông like bài cùng theo dõi, sau đó là Tần Sâm share và like, bây giờ.... Tần Sâm đấu với anh Đông, Tần Sâm thắng?<cười cry> đau lòng cho anh Đông."

"Sao lại có một đám nói Cảnh Tâm đang bị người khác bao nuôi, anh ta cùng Cảnh Tâm không thể nói chuyện tình cảm hay sao? Gia thế Cảnh Tâm người bình thường có thể bao nuôi được sao? Nếu cô ấy không tình nguyện Tần Sâm muốn bao nuôi cũng chưa chắc đã được! Nam chưa cưới nữ chưa gả, người ta không thể nói chuyện yêu đương sao? Nói chuyện yêu đương không thể ngủ cùng nhau một giấc hay sao?<mỉm cười>"

Cảnh Tâm: "...."

Cô rất muốn like cái bình luận này, anh và cô không thể nói chuyện tình cảm? Bất quá sau câu nói kia.... Quên đi, ngủ một giấc đã chuyện gì thì cũng để sau.

Cô còn chưa lướt hết weibo một lượt, điện thoại liền vang lên.

Vừa thấy là mẹ cô gọi đến, Cảnh Tâm đoán nhất định là gọi đến chất vấn cô, do dự vài giây mới nhận điện thoại: "Mẹ....."

Cảnh Lam Chi ngắt lời cô: "Tâm bảo bối, sao con lại không nghe lời như vậy? không phải bảo con cách xa Tần Sâm một chút hay sao? Sao con lại còn đem anh ta về nhà mình? Con, con.... Con muốn mẹ phải nói con thế nào đây!"

Cảnh Tâm: "....."

Cảnh Lam Chi không cho cô cơ hội nói chuyện: "Từ hôm qua đến giờ, chỗ nào cũng là scandal của con, đây là giới giải trí, bên trong lộn xộn như vậy, mẹ và ba con đã sớm nói qua, giới giải trí này không thích hợp với con."

Cảnh Tâm không thích nghe những lời này nhất, cô rất nhanh liền phản bác: "Mẹ đừng có thành kiến với giới giải trí nữa được không, mẹ không xem ti vi sao? Mẹ cũng thích xem phim truyền hình đúng không? Không có giới giải trí thì sẽ không có diễn viên, vậy mẹ còn cái gì để mà xem nữa? Còn cần TV làm cái gì? Internet mà không có phim điện ảnh phim truyền hình.... Cuộc sống con người sẽ rất nhàm chán!"

Cảnh Lam Chi bị cô làm nghẹn họng.

Cảnh Tâm nhịn không được nói chuyện Tần Sâm: "Tần Sâm tốt lắm, không xấu xa giống như hai người nói, con cũng không phải trẻ con, biết nhìn người."

Cảnh Lam Chi nói: "Con thì biết nhìn người cái gì! Mẹ và ba con đều đã nói qua, thanh danh của cậu ta không tốt, sao con lại đem cậu ta vào nhà mình? Con gái mà cũng không biết kiêng kị!"

Cảnh Tâm cũng không muốn tranh cãi với mẹ, dù sao ba mẹ cô cũng cảm thấy Tần Sâm giúp cô, chính là đối nghịch với họ, cho dù bây giờ cô có nói nhiều hơn nữa, thì thành kiến của bọn họ về Tần Sâm cũng không thay đổi.

Cảnh Lam Chi thay đổi giọng điệu, âm thanh mềm mại khuyên nhủ: "Tâm bảo bối à, mẹ bảo lái xe đến đón con, tối nay về nhà ăn cơm đi."

Cảnh Tâm vội vàng nói: "không được đâu, con hôm nay còn có công việc, đừng làm cho lái xe đến một chuyến mất công, hai ngày nữa con sẽ về gặp hai người."

Không đợi Cảnh Lam Chi nói chuyện, cô vội tìm cớ cúp điện thoại.

Cô sẽ không ngốc mà trở về nghe dạy dỗ đâu!

Đang chuẩn bị load lại weibo, đang load thì bị ngừng, lại nhìn một cái, tất cả đã bị xoá.

Cảnh Tâm ngây người, sẽ không phải là Tần Sâm cho người xoá chứ? Dù sao chuyện xoá tin tức trên weibo anh vẫn thường xuyên làm.....

Tần Sâm đến công ty sớm, trợ lý đến báo cáo tình huống lúc trước với anh, cuối cùng nói: " Bất quá tin tức về chuyện này trên weibo đã bị xoá hết, cũng không biết sao lại thế này."

Tần Sâm nhìn trợ lý một cái, trong lòng hiểu rõ, lãnh đạm nói: "Tiếp tục."

Trợ lý vội vàng nói: "Tin tức trên weibo tôi đã lưu hết, anh có muốn xem một chút hay không?"

Tần Sâm gật đầu, nhận lấy ipad của trợ lý, mở ảnh chụp màn hình ra xem, ngay cả bình luận cũng được lưu lại, anh hơi nhíu mày.

Trợ lý nhìn Tần Sâm một cái, phát hiện Tần tổng so với bình thường cũng không có gì khác, hình như cũng không lo lắng, anh thận trọng nói, "Vừa rồi thư ký chủ tịch Phó thị gọi điện đến, nói chủ tịch Phó muốn đến đây, đoán chừng cũng sắp đến...."

Tần Sâm lúc này mới ngẩng đầu lên, hơi nhíu mi: "Được, tôi đã biết."

Sau khi trợ lý rời khỏi đây, Tần Sâm dựa lưng vào ghế hút thuốc, từ từ nhắm mắt lại thở ra vài ngụm khói.

Vừa hút xong một điếu thuốc, trợ lý đến gõ cửa, nói cho anh biết: "Tần tổng, chủ tịch Phó đến, bây giờ đang ở phòng tiếp khách."

Tần Sâm dập tắt điếu thuốc, đứng lên đi ra ngoài.

Phó Khải Minh ngồi ngay ngắn ở phòng tiếp khách, cà phê trước mặt đang bốc hơi nóng lên.

Tần Sâm đi đến trước mặt ông, khẽ mỉm cười một cái: "Phó chủ tịch, xin chào."

Phó Khải Minh nhìn anh một cái, không có nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp vào thẳng vấn đề: "Hình như lần trước chúng ta đã nói qua, chuyện con gái tôi là chuyện nhà chúng tôi, một người ngoài như cậu nhúng tay vào không tốt lắm."

Tần Sâm ngồi xuống đối diện với ông, cười khẽ một tiếng: "Hiện tại cháu cùng Cảnh Tâm đang kết giao, làm bạn trai thì cháu nên giúp cô ấy."

Phó Khải Minh đen mặt: "Tôi không đồng ý cho các người kết giao, tin tình cảm của cậu có bao nhiêu thì chính cậu cũng rõ, chuyện tối qua cậu định giải quyết như thế nào? Cậu không biết như vậy sẽ làm xấu thanh danh của con bé hay sao?"

Tần Sâm nói: "Tin tức này đều do phóng viên viết loạn, tối hôm qua cháu cũng không có ngủ lại."

Phó Khải Minh nhìn anh một cái, Tần Sâm thẳng thắn vô tư nhìn thẳng ông.

Hơn nửa tiếng sau, Phó Khải Minh đứng lên hừ một tiếng: "Tâm bảo bối của chúng tôi không thích hợp với giới giải trí, cũng không thích hợp cùng một người đàn ông thường xuyên có scandal với nữ minh tinh như cậu."

Tần Sâm cũng đứng lên, so với ông cao hơn nửa cái đầu, hơi cúi đầu nhìn về phía Phó Khải Minh.

Anh là một người không quá để ý đến ánh mắt của người khác, những scandal không đúng sự thật đó anh cũng lười quản, bất quá bây giờ thật sự không thể làm như vậy nữa, anh cười cười: "Cảm ơn bác đã nhắc nhở, về sau ở phương diện này cháu sẽ chú ý, về phần Cảnh Tâm, cháu vẫn câu nói kia, làm bạn trai thì nên giúp cô ấy."

Phó Khải Minh phủi tay mà đi, tên tiểu tử này quả nhiên hư đốn giống như lời đồn, khó chơi, không nể mặt mũi! Thật sự là chán ghét!

Tần Sâm lười biếng dựa vào ghế sô pha, gọi điện thoại cho Cảnh Tâm.

Cảnh Tâm đang ăn bữa sáng do Thẩm Gia mang tới, mơ hồ hỏi: "Chuyện trên weibo là do anh cho người xoá sao?"

Tần Sâm cười cười: "Không phải, là do ba mẹ em cho người xoá."

Cảnh Tâm đang cắn bánh bao dừng một chút, sau đó a một tiếng, "Thiếu chút nữa đã quên ba mẹ em cũng có thể làm loại chuyện này...."

Khoé miệng Tần Sâm cong lên, "Hôm nay em định làm gì?"

Cảnh Tâm trả lời: "Hôm nay em cùng người đại diện thảo luận về một kịch bản, a đúng rồi, em quên nói cho anh, có một đạo diễn Hongkong muốn mời em diễn vai nữ hai, chính là bộ phim < Dân cờ bạc> của Vương đạo diễn."

Nữ hai?

Tần Sâm có chút bất ngờ, thanh âm trở nên âm trầm: "Chuyện khi nào?"

Cảnh Tâm đem sự việc nói qua một lần, sau đó nói: "Kịch bản mới này người đại diện của em đã xem qua, chị ấy cảm thấy không có vấn đề gì, rất tốt."

Thật sự không có vấn đề gì? Trừ anh ra thì còn có ai dụng tâm cho Cảnh Tâm vai diễn như vậy, còn sửa kịch bản để thêm cảnh diễn cho cô?

Tần Sâm hạ mí mắt, thản nhiên nói: "Anh biết rồi, em đừng vội đồng ý."

Cảnh Tâm nhớ tới tối hôm qua anh nói đến đoàn làm phim cổ trang, nếu thời gian quay phim cùng nhau, quả thật chỉ có thể chọn một cái, cô cười nhẹ: "Vâng."

Kết thúc cuộc gọi, Tần Sâm bước nhanh về phòng làm việc, giao phó trợ lý: "Kế hoạch quay phim gần nhất của đạo diễn Hongkong họ Vương, giúp tôi điều tra một chút, còn có người đầu tư là ai."

Trợ lý nói: "Vâng, tôi lập tức đi làm."

Không lâu sau, trợ lý đem tình huống cơ bản nói một lần, cuối cùng nói: "Người đầu tư là Kha Đằng."

Tần Sâm trầm mặc vài giây, lạnh nhạt mở miệng: "Kha Đằng?"

Trợ lý nhìn sắc mặt Tần Sâm, gật đầu nói: "Đúng, anh cùng anh ta trước kia đã từng quen biết, nên cũng coi như quen thuộc."

Tần Sâm cười lạnh một tiếng: "Tôi đã biết, đạo diễn Từ chuẩn bị bộ phim cổ trang kia thế nào rồi? Bảo bọn họ nhanh chóng thông báo thời gian thử vai."

Vội vã như vậy? Trợ lý ngây ra một lúc, báo cáo chi tiết: "Trước đó bên kia đã nói an bài vào thứ sáu tuần sau."

Tần Sâm nói: "Trước thời hạn, thứ hai."

Trợ lý vội vàng nói: "Vâng, tôi lập tức đi thông báo cho bọn họ."

"Chờ một chút."

Tần Sâm quay bút máy trên tay, khoé miệng cong lên: "Làm cho bọn họ thông báo trước cho người đại diện của Cảnh Tâm, nói cho cô ấy, thử vai chỉ là đến đó cho có lệ một chút."

Trợ lý bỗng nhiên hiểu ra, thì ra là vì Cảnh tiểu thư!

"Vâng."

Lúc này Kha Đằng đã trở lại Hongkong, đang kiên nhẫn chờ đợi con cá mắc câu, không nghĩ tới mới sáng sớm đã nhìn thấy tin tức của Cảnh Tâm và người đàn ông khác, qua đêm?

Mặt Kha Đằng lạnh xuống nhấn điện thoại nội bộ, thư ký rất nhanh đã đi vào.

Kha Đằng lạnh lùng nói: "Đây là chuyện gì? Sao trước đây không nghe được chuyện Cảnh Tâm và Tần Sâm có quan hệ?"

Thư ký thấp thỏm nói: "Trước đây Cảnh tiểu thư vẫn không có scandal nào, cũng không biết từ khi nào thì cùng một chỗ với Tần Sâm."

Kha Đằng bỗng nhiên nở nụ cười: "Cùng một chỗ? Tôi nói bọn họ cùng một chỗ khi nào."

Thư ký đổ mồ hôi lạnh, vội vàng xin lỗi.

Kha Đằng nhìn cô ta một cái: "Bảo phía nhà sản xuất liên hệ với người đại diện của Cảnh Tâm sớm một chút, mau chóng ký hợp đồng."

Thư ký vội vàng nói: "Vâng ạ."

.......

Lúc Thẩm Gia cùng Cảnh Tâm xem kịch bản, Thẩm Gia nhận được điện thoại phía nhà sản xuất của Hoa Thần, nghe xong lời nói của đối phương hai mắt đều phát sáng, vội vàng nói: "Được được, không thành vấn đề."

Cảnh Tâm nhìn cô ấy một cái: "Làm sao vậy?"

Thẩm Gia mỉm cười: "Hoa Thần chọn trúng em cho một bộ phim cổ trang."

Cảnh Tâm nháy mắt, vẻ mặt vô tội nói: "Em đã biết, tối hôm qua Tần Sâm đã nói qua với em."

Thẩm Gia ngây ra một lúc, ý cười càng sâu: "À...Vậy sao em không nói sớm cho chị một chút?"

Cảnh Tâm buông lỏng, tỏ vẻ oan uổng: "Em vốn muốn nói cho chị, nhưng sáng nay lại xảy ra chuyện, sau đó chị gọi điện thoại cho em bảo tới đây, em vẫn chưa có cơ hội nói."

Thẩm Gia mỉm cười: "Trước tiên nói qua một chút, tối qua em đã bán cái gì?"

Cảnh Tâm: "..."

Cô hôn anh có tính không?

Buổi sáng Thẩm Gia nhận điện thoại của biên kịch phía Hongkong gọi tới, hỏi cô xem kịch bản như thế nào rồi, có ý kiến gì không.

Thẩm Gia cẩn thận ngẫm lại, cũng thấy phía đoàn làm phim cũng có chút quá nhiệt tình, Cảnh Tâm chỉ là một tiểu minh tinh không nổi tiếng, không cần phải khách khí như vậy đi? Gần như đã đem cô ấy thành ảnh hậu.

Thẩm Gia nhìn về phía Cảnh Tâm đang xem kịch bản: "Hai kịch bản này chỉ có thể chọn một cái, em vẫn muốn đóng phim cổ trang sao?"

Cảnh Tâm cũng đang do dự, hai bên đều rất dụ hoặc, tuy nhiên... Phim cổ trang là của Hoa Thần, cô hẳn phải giúp đỡ bạn trai đúng không? Hơn nữa cô chưa từng đóng qua phim cổ trang, bình thường phim cổ trang thường rất nhiều tập, cảnh diễn của cô cũng nhiều, có thể đóng phim lâu một chút.

Thẩm Gia nói cho cô: "Nữ chính đã được xác định là Chu Duy."

Chu Duy? Ảnh hậu đó, cho nên lúc trước không cùng hợp tác với Quý Đông Dương, thật sự là do không có thời gian nha.

💛💛💛

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net