🍁Chương 74🍁

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

📌Editor: Michellevn
Beta: B.Cat (CQH)📌

🍎🍎🍎

Trận chiến kịch liệt của hai người kết thúc, Cảnh Tâm đã mệt đến mức muốn ngủ luôn, để mặc Tần Sâm tắm rửa cho cô, ngay cả mắt cũng không mở nổi.

Tầm Sâm kéo mở ngăn tủ, trong giây lát tầm mắt rơi vào hộp quà tặng ở phía trên chiếc khăn. Lẳng lặng bỏ sang bên, kéo lấy chiếc khăn quấn lên người Cảnh Tâm ôm trở về phòng.

Vài phút sau anh quay lại phòng tắm rửa.

Lúc mở tủ ra lấy khăn, hơi do dự cầm lấy hộp quà, mở ra.

Nhìn thấy món đồ bên trong, Tầm Sâm khẽ nhướn mày, suýt nữa thì muốn huýt sáo, anh nói sai rồi, món quà này phải gọi là cực kì khác biệt.

Đặc biệt tốt.

Đặt lại hộp quà vào chỗ cũ, Tần Sâm thắt dây áo choàng tắm lại, vừa lau tóc vừa đi ra ngoài.

Lau khô đầu tóc, bỏ khăn mặt xuống.

Mở chăn ra, lại kéo người vào trong lòng.

***********

Bảy giờ sáng ngày hôm sau, Cảnh Tâm bị đồng hồ báo thức báo tỉnh, xoa đầu uốn éo trong chăn mấy cái, mệt đến không muốn dậy tí nào!

Tần Sâm tỉnh dậy tắt đồng hồ báo thức, bỏ điện thoại di động xuống, kéo cô nàng đang lăn lộn (1) kia vào trong lòng, giọng khàn khàn lười biếng: "Không muốn dậy thì tiếp tục ngủ đi."

(1)Nguyên văn "khởi sàng khí": chỉ sự khó chịu mỗi lúc thức giấc, nhất là khi ngủ chưa đủ giấc.


Thật sự Cảnh Tâm rất muốn ngủ tiếp, song vẫn dâng lên nỗi oán hận khôn cùng, ở trong chăn đạp anh một cước: "Đều tại anh hết đấy."

Tần Sâm giơ chân lên đè cô xuống, nghiêng đầu nhìn cô, sau vài giây chịu không nổi mà ngồi dậy, xoa nhẹ mái tóc dài của cô, trần trụi hất chăn ra, không mảnh vải mà rời khỏi giường, lấy quần áo của hai người quăng lên giường: "Mặc quần áo đi, anh đưa em qua đó."

Cảnh Tâm thoáng liếc thấy hình xăm ở thắt lưng anh, vội vàng rời mắt đi, cầm lấy quần áo chui vào trong chăn mặc.

Hai mươi phút sau, hai người ra cửa.

Bảy giờ Tiểu Thất đã chờ ở trong sân, giờ nhìn thấy hai người cùng đi ra cửa liền biết không có chuyện gì của mình nữa rồi.

Đang định lên xe, Tầm Sâm gọi cô ấy lại: "Em mua cho Cảnh Tâm phần ăn sáng nhé."

Tiểu Thất vội vàng đáp lại: "Vâng ạ."

Sau khi lên xe, Cảnh Tâm hếch đầu nhìn anh: "Anh không ăn sáng sao?"

Tần Sâm nói: "Hẵng còn sớm, đợi đến công ty anh ăn."

Tầng dưới của Hoa Thần có căn-tin nhân viên, thỉnh thoảng anh sẽ đi đến đó giải quyết vấn đề ăn uống.

Cảnh Tâm cất giọng ờ, kéo mũ áo lông trùm lên đầu, nghiêng đầu ngủ bù.

Thời điểm sắp đến giữa trưa, Cảnh Tâm gọi điện thoại cho Tần Sâm: "Chút nữa anh không cần ghé qua đón em đâu, em có hẹn Tinh Tinh cùng đi thử lễ phục rồi. Buổi chiều anh cứ đến thẳng hội sở Cao Định đón em là được, à đúng rồi, anh trai cũng sẽ đi đó."

Tần Sâm mỉm cười: "Được, anh biết rồi."

Cảnh Tâm hẹn Lục Tinh ở thẩm mỹ viện, làm xong một loạt các dịch vụ chăm sóc, Lục Tinh thoáng thấy dấu đỏ trên lưng cô, sắc mặt ửng đỏ dời ánh mắt đi.

Cảnh Tâm phát hiện ánh mắt cô ấy có chút khác thường, nghi hoặc hỏi: "Sao vậy ạ?"

Lục Tinh đã lấy lại vẻ bình tĩnh: "Không có gì, chỉ là trên lưng và vai em... lát nữa mặc lễ phục yêu cầu thợ trang điểm hỗ trợ che phủ một chút mới được."

Cảnh Tâm: "..."

Đồ bại hoại kia! Biết cô quay cảnh mùa đông mặc áo lông thì không thèm kiêng nể gì hết á!

Sau khi trang điểm thay quần áo xong, lúc Cảnh Tâm đang soi gương sửa sang lại lễ phục thì thấy thân hình cao lớn của Tần Sâm đi vào. Vắt chân nhàn nhã dựa trên ghế sofa, ánh mắt nhìn cô không hề kiêng dè.

Cảnh Tâm nghĩ nghĩ, xoay người vẫy tay với anh.

Tần Sâm để chân xuống, đứng dậy đi tới trước mặt cô, "Xong rồi sao?"

Cảnh Tâm cười, nhét điện thoại di động vào trong tay anh, "Anh chụp ảnh cho em nhé, lấy hết từ ngực tới chân nha."

Lần trước cô đăng bức hình chỉ lộ mỗi mắt, nhóm fan vẫn luôn ồn ào kêu cô tung ảnh táo bạo đi, hôm nay đúng lúc mặc đồ đẹp.

Tần Sâm nhìn điện thoại di động, ngẩng đầu nhìn cô cười xấu xa: "Lấy hết từ ngực tới chân phải không?"

Cảnh Tâm gật mạnh đầu: "Đúng đúng."

Anh nói: "Được."

Vài phút sau, Cảnh Tâm mở ra xem ảnh, thật muốn lấy điện thoại di động đập vào mặt anh!

Lấy hết từ ngực tới chân là kêu anh chụp cho cô đẹp một chút, chứ có phải chỉ chụp riêng ngực vào chân đâu hả!

Cô đỏ mặt lườm anh, Tần Sâm lộ vẻ mặt cà lơ phất phơ: "Còn chưa hài lòng hả?"

Cũng còn tạm được là phía sau vẫn có được hai bức hình bình thường.

Hừ, tha cho anh đó.

Cảnh Tâm cũng chụp mấy bức hình cho Lục Tinh và Phó Cảnh Sâm, nhìn thời gian cũng đã sắp đến, mọi người mới rời đi.

Tới khách sạn, Cảnh Tâm kéo tay Tần Sâm đi vào trong, từ sau khi cô tiếp nhận vai nữ chính phim "Quyết định sinh mệnh cả đời" ba mẹ cô hình như đã bắt đầu chấp nhận Tần Sâm. Về phần Tần Sâm làm thế nào thuyết phục được hai người họ, Cảm Tâm đã hỏi mấy lần, cũng không hỏi được gì cả.

Hôm nay phần đông mọi người ở đây đều là họ hàng bạn bè, cùng với bạn bè trong lĩnh vực kinh doanh của Phó gia cho nên lực chú ý của mọi người cũng không đặt trên người cô lắm mà là tập chung vào Phó Cảnh Sâm, nhất là hôm nay Phó Cảnh Sâm còn đưa Lục Tinh tới nữa.

Cảnh Tâm vui vẻ nhàn hạ, có điều cha Tần mẹ Tần cũng đã đến, cô đi tới cất tiếng chào hỏi.

Mẹ Tần thấy cô rất vui mừng: "Tâm Tâm à, hôm nay con mặc như này thật là xinh đẹp."

Cảnh Tâm cười, nói cảm ơn, lại khen một câu: "Dì hôm nay cũng rất đẹp ạ."

Mẹ Tần cười: "Ta cũng đã hơn năm mươi tuổi rồi."

Mẹ Tần có chút âu sầu nhìn cô, kéo tay cô nói: "Tâm Tâm à, có rảnh thì cùng Tần Sâm về nhà chơi mạt chược với ta nhé. Mấy đứa gần đây không biết bị làm sao hết, đứa nào cũng nói chuyện yêu đương, Chu Nghi Ninh cũng dọn ra ngoài ở rồi. Đôi khi gom không đủ người chơi mạt chược đó."

Cảnh Tâm: "Được ạ."

Mẹ chồng tương lai đam mê chơi mạt chược đến như vậy, cô phải nói gì cho tốt đây.

Cảnh Tâm nhìn về phía cách đó không xa, Tần Sâm đang đứng bên cạnh Phó Khải Minh, ngẫu nhiên thay ông chắn rượu.

Như cảm nhận được ánh mắt của cô, ảnh ngoảnh đầu nhìn qua, giây tiếp theo, bưng ly rượu đi về phía cô.

Tần Sâm rủ mắt nhìn cô: "Chán hả?"

Cảnh Tâm nở nụ cười: "Không ạ, sao mà chán chứ."

Tần Sâm cong khóe miệng: "Tự mình đi ăn chút đồ gì đi."

Cảnh Tâm chu miệng nhìn anh, đây là tiệc sinh nhật của ba cô đó nha, cô mới là chủ mà! Sao lại giống như để anh đến sắp xếp vậy.

Cô đẩy anh đi: "Em biết rồi, anh yên tâm đi, đây là khách sạn của nhà em mà, em hiểu hơn anh nhiều lắm đó."

Tần Sâm mỉm cười, xoay người rời đi.

*****

Ngay sau buổi tiệc sinh nhật kết thúc, tối hôm sau chính là đêm ba mươi tháng mười hai, đoàn phim "Vương triều thái bình" lên tiết mục tuyên truyền.

Buổi chiều Cảnh Tâm quay xong cảnh diễn liền kêu Tiểu Thất đưa cô đến tổ tiết mục.

Tiết mục ghi hình lần thứ nhất bao gồm tất cả sáu người, ngoài nam nữ chính Quý Đông Dương và Chu Duy, còn có cô và Chu Nghi Ninh cùng Dư Viễn Hàng, còn có một nữ nghệ sĩ khác đóng vai phi tần. Từ đạo diễn cũng sẽ có mặt.

Tiết mục này thuộc loại tạp kỹ, tỉ suất đứng hạng nhất hạng nhì so với các chương trình phát song song. Cảnh Tâm vào giới giải trí sáu năm, đã tham gia thu hình hai lần. Lần đầu vẫn còn là học sinh, khi đó cô còn chưa bắt đầu đóng phim, chỉ là người mẫu thời trang. Lần thứ hai là trước đây hai năm, tuyên truyền một bộ phim mới.

Cùng nhau hóa trang trong một phòng, Chu Nghi Ninh kêu thợ trang điểm làm cho cô ấy một mái tóc giả, vừa soi gương vừa nói: "Cô nói xem, sau khi tiết mục này phát sóng, tôi có nổi tiếng liền không?"

Cảnh Tâm thoáng nghĩ, nói: "Người biết đến cô sẽ nhiều hơn một chút, dẫu sao phim vẫn chưa lên sóng truyền hình mà, cô lại chưa từng tiếp nhận thông cáo, đây là lần đầu tiên thôi."

Chu Nghi Ninh nở nụ cười: "Cô nói cũng đúng."

Cảnh Tâm nghiêng đầu nhìn cô ấy: "Cô muốn nổi tiếng sao?"

Chu Nghi Ninh: "Muốn chứ."

Cảnh Tâm cười cô ấy: "Cô thật đúng là mỗi ngày một ý tưởng đó nha."

Lần trước còn nói dự tính quay xong "Vương triều thái bình", sẽ không đóng gì nữa, giờ đây tự dưng lại có tham vọng rồi, Chu Nghi Ninh luôn làm cho người ta nhìn không thấu.

Hóa trang xong ở bên cạnh chờ lên sân khấu, Cảnh Tâm nói nhỏ bên tai Chu Nghi Ninh: "Ngày mai sinh nhật cô, muốn trải qua như thế nào?"

Chu Nghi Ninh mỉm cười: "Bọn Chu Thân nói muốn tổ chức party sinh nhật cho tôi, vừa kết hợp cùng nhau đếm ngược đón năm mới."

Ánh mắt Cảnh Tâm sáng rực lên: "Ý kiến hay đó, đón tuổi mới, năm mới cùng mọi người đếm ngược rất có ý nghĩa đó."

Chu Nghi Ninh gật đầu: "Đúng vậy, ngày mai cô đến sớm chút nhé."

Cảnh Tâm ngẫm nghĩ: "Ngày mai tôi vẫn còn cảnh quay, chắc cũng phải hơn chín giờ mới xong, tôi sẽ cố gắng tranh thủ đi qua."

Tiết mục chính thức ghi hình, Cảnh Tâm chơi trò chơi đã bị thua.

Hình phạt là gọi một người trong danh bạ điện thoại, chỉ cần hỏi người đó nếu như người nhà cô bị bệnh, người đó có sẵn lòng cho người nhà cô một quả thận hay không.

MC nói để máy tính tùy chọn một người.

Máy tính tùy chọn này cũng thật quá trùng hợp đi, vừa vặn chọn đúng số máy của Tần Sâm.

Cảnh Tâm yên lặng cho một ánh mắt xem thường, tổ tiết mục chắc chắn là cố ý, giọng nói trầm ấm quen thuộc của Tần Sâm truyền đến:" Hửm?"

Mọi người đờ ra một chút, mấy nữ đồng chí có cảm giác hơi bị trêu ghẹo.

Mọi người nhìn về phía Cảnh Tâm, có phải khi cô ấy và Tần tổng gọi điện, nói chuyện đều bắt đầu như vậy sao?

Cảnh Tâm hắng giọng khụ một cái: "Anh đang làm gì vậy?"

Tần Sâm biết tối nay cô phải ghi hình tiết mục, khóe miệng cong lên: "Đang xem phim."

Cảnh Tâm ờ một tiếng, dưới sự dẫn dắt của MC, cùng anh nói chuyện mấy câu, cuối cùng mới hỏi: "Là như này ạ, nếu người nhà em bị bệnh, cần một quả thận, nếu nói anh phù hợp, anh có sẵn lòng hiến tặng một quả không ạ?"

Thận ấy mà, với đàn ông vô cùng quan trọng.

Tần Sâm vừa nghe liền biết đây là tiết mục sắp đặt cũ rích của chương trình (2), anh mở miệng nhàn nhạt: "Ừ, một quả cũng có thể thỏa mãn em."

(2) Nguyên văn: 节目的套路 "tiết mục đích sáo lộ": 套路 "Lộ số" thuộc về ngôn ngữ mạng đang được lưu hành trên internet Trung Quốc, nó có ý nghĩa là "Ngươi người này rất có tâm cơ", hoặc là "Tạo ra một kế hoạch hoàn chỉnh sau đó cứ theo kế hoạch mà làm"... nói chung nó thuộc về chỉ những kế hoạch, kiểu cách quen thuộc nhưng lần nào cũng có thể áp dụng.

Cảnh Tâm: "!!!"

Mọi người: Chúng ta vừa nghe thấy cái gì đấy nhỉ???

Tổ đạo diễn chương trình và biên kịch đều đã kích động, chương trình kỳ này phải nổi rồi nha!

Sắc mặt của Cảnh Tâm bắt đầu ửng hồng, vội vàng cúp điện thoại chấm dứt đề tài, MC nghẹn cười mà nói: "Thận của Tần tổng thật sự tốt đó nha...."

Khán giả tại trường quay cười vang, Cảnh Tâm sắp không giữ nổi nét mặt nữa rồi, cô chỉ quan tâm đến một vấn đề: "Đoạn này sẽ không phát đi chứ?"

MC cười vô cùng xấu xa: "Cái này..... phải hỏi hậu kỳ của chúng tôi đã."

Cảnh Tâm: "..."

Một MC khác: "Thật muốn biết Tần tổng bình thường hay ăn những đồ ăn gì? Còn có, anh ấy một tuần tập thể hình mấy lần? Tiết lộ một chút cho khán giả chúng tôi có được không, để đông đảo các bạn nam giới cùng học hỏi."

Cảnh Tâm: "..."

Sau vài giây, cô nói: "Anh ấy thích ăn thịt bò, thịt gà, còn lại tôi ăn gì thì anh ấy ăn cái đó. Nếu nói về tập thể hình, trong nhà có một phòng tập, anh ấy rảnh rỗi thì sẽ tập thôi. Thời điểm bận rộn anh ấy vẫn cố gắng tập một tuần ba lần."

MC ho khan vài tiếng: "Mọi người đều nghe hết rồi nhé, các bạn nam cố gắng học hỏi nhé."

Cảnh Tâm: "..."

Cảnh Tâm vội vàng nhét microphone vào trong tay Chu Nghi Ninh ngồi bên cạnh.

MC vốn đang muốn hỏi thêm mấy câu nữa, thấy như vậy chỉ có thể từ bỏ, xoay qua nhìn Chu Nghi Ninh. Sau khi đã hỏi mấy vấn đề trong phim như thường lệ, lại hỏi một câu: "Nghi Ninh là lần đầu tiên đóng phim, diễn viên đóng chung nhiều nhất với bạn có lẽ là Hoàng đế, Đông ca của chúng ta đó, bạn cảm thấy thế nào?"

Chu Nghi Ninh bất mãn vì gán ghép này: "Anh ấy hả, chính là một khối không khí lạnh."

MC sửng sốt, người mới này thật to gan rồi!

Quý Đông Dương mỉm cười, hiếm khi buông lời độc địa: "Đừng nhìn cô ấy cười giống một thiên thần, thực chất lại là một nữ ma đầu đấy."

Đạo diễn và biên kịch bên dưới sân khấu kích động đến độ ôm lấy nhau, tỉ suất người xem chương trình này nhất định phải bùng nổ đó nha!!

...............

Lúc chương trình ghi hình kết thúc đã muộn lắm rồi.

Mọi người tự phân tán làm công việc của mình, tổ chương trình đã ầm ĩ ------------

"Chương trình ghi hình hôm nay kích thích thật đấy! Lâu lắm rồi không ghi hình chương trình nào thú vị như vậy, xếp hạng chương trình kỳ này chắc chắn sẽ tăng vọt cho coi!"

"Đó là khẳng định mà, ông anh xử lý hậu kỳ, anh biết làm thế nào rồi chứ!"

"A a a, Tần Sâm thật sự quá trâu bò đi! Vóc người tốt như vậy, bộ dạng lại đẹp trai như thế, nói là một quả thận, tôi tin không có gì là lạ!"

"Tôi cũng tin vậy, cậu nhìn coi Cảnh Tâm dường như đã trở nên xinh đẹp, chắc chắn là do được tưới tắn đều đặn, ha ha ha ha....."

"Lũ sắc nữ này...."

..........

Cảnh Tâm túm lấy Chu Nghi Ninh, "Cô thế mà cũng dám nói à, sau khi chương trình phát sóng, cẩn thận đoàn hậu cung của Đông ca san bằng weibo của cô."

Chu Nghi Ninh kéo mái tóc giả xuống, hất tung mái tóc ngắn, nở nụ cười: "Chẳng có gì hết á, chỉ là weibo mà thôi."

Cảnh Tâm ôm cô ấy một chút, "Mười hai giờ rồi, sinh nhật vui vẻ."

Chu Nghi Ninh cười: "Cảm ơn."

Cô hất hất cằm, nhìn sang bên kia: "Anh họ tới đón cô rồi kìa."

Cảnh Tâm quay đầu nhìn qua, thực sự là.... cô không muốn thừa nhận quen biết anh, người bạn trai này!

🍎🍎🍎

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net