🍁Chương 77🍁

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

📌Editor: Michellevn- Cung Quảng
Hằng📌

🍌🍌🍌

Sau khi chương trình phát sóng vào tối qua, Cảnh Tâm và Tần Sâm, Chu Nghi Ninh cùng Quý Đông Dương đều nổi như cồn, ngay cả "Vương triều thái bình" cũng lên hot search luôn, thẳng thừng đánh bay độ nóng của "Minh phi truyền kỳ" xuống dưới, từ tối qua cho đến chiều nay, độ hot ngày càng cao, không hề có chiều hướng đi xuống.

Cảnh Tâm lần lượt lướt theo hot search weibo, cô lượn một vòng qua weibo của Chu Nghi Ninh. Quả nhiên đã bị san bằng.

Cô gọi điện thoại cho Chu Nghi Ninh: "Cô vẫn ổn chứ?"

Chu Nghi Ninh cười: "Ổn mà, sao thế, cô nghĩ rằng tôi sẽ khóc sao?"

Cảnh Tâm cũng cười: "Không, tôi chỉ muốn hỏi cô, người đại diện có la mắng cô không thôi."

Chu Nghi Ninh bĩu môi: "Muốn mắng lúc trước cũng đã mắng rồi, không có gì hết á, tôi chịu được mà, ngược lại là cô kìa, người dân cả nước đều biết anh họ, một quả thận cũng có thể thỏa mãn cô, ha ha ha......"

Cảnh Tâm: "......"

Loại chuyện này không cần nhắc tới cô cũng biết mà được không hả?

Hai người tán gẫu một hồi, Cảnh Tâm phải chuẩn bị quay cảnh tiếp theo, liền ngắt điện thoại.

Trước khi vào cảnh quay, Cảnh Tâm đăng lên weibo.

Cảnh Tâm v: <vui vẻ> Ngày 25 tháng 1 "Vương triều thái bình" sẽ phát sóng đấy, mọi người nhớ đón xem nha.

[ảnh] [ảnh] [ảnh] [ảnh] [ảnh]......

"<cười- khóc> Bình hoa, cô quả nhiên lại dùng mánh khóe quen thuộc này, vừa rồi tôi còn đang nghĩ không biết lát nữa cô có làm quảng cáo hay không, thật sự có rồi này!"

"<cười- khóc> Bàn về quảng cáo, tôi chỉ phục Bình hoa! Tần tổng rất biết chọn vợ! Oke thôi, "Vương triều thái bình" phát sóng, nhất định giữ lấy TV mà coi."

"Tôi muốn xem ảnh chụp chung kìa! Một quả thận có thể thỏa mãn em của Tần tổng đâu? Mau đưa anh ấy ra đi!"

"Dù sao tôi đã biết, Tần tổng một quả thận có thể thỏa mãn cô, cô tính phúc(1) đấy!"

(1)Tính phúc [ 性福 ] : Trong tình yêu, sinh lý cùng tâm lý đều được thỏa mãn, một loại hạnh phúc.

"Thế giới nợ tôi một Tần Sâm <tạm biệt>, tôi cũng muốn thử thận của Tần Sâm rốt cuộc có bao nhiêu tốt! Một đêm mấy lần vậy? Muốn ngủ với anh ấy một chút quá đi! <khóc- cười>"

**********

Buổi tối Tần Sâm lại đón người, đoàn phim lập tức xôn xao hẳn lên, các cô gái bàn luận sôi nổi------

.............

Hey hey hey, người đàn ông có thể thỏa mãn người phụ nữ của mình bằng một quả thận đó! Hấp dẫn quá đi! Tần tổng còn hấp dẫn hơn nhiều so với tưởng tượng của bọn họ!

Cảnh Tâm thay quần áo xong đi ra thì trông thấy Tần Sâm mặc áo khoác màu đen dài đến đầu gối đứng ở ngoài cửa, ngón tay kẹp điếu thuốc.

Cô kéo mũ lên, đi tới kéo tay anh, nói thúc giục: "Đi nhanh thôi anh."

Không nhìn thấy mọi người đang lén lút nhìn hai người họ sao, thật sợ mọi người lấy cho cô thêm một biệt hiệu nữa, như là người phụ nữ một quả thận cũng có thể thỏa mãn.....

Tần Sâm rũ mắt, cười như không cười nhìn cô, quăng điếu thuốc đi, nhanh chóng đưa cô quay lại xe.

Điều hòa trên xe đã được mở, Cảnh Tâm khum tay bên miệng hà hơi, oán trách anh: "Anh xem đó, quả nhiên là lên hot search rồi."

Tần Sâm cười, đưa tay qua xoa nhẹ đầu cô: "Không phải em cũng nhân cơ hội mà làm quảng cáo đó sao? Có thiệt thòi gì đâu."

Cảnh Tâm nói: "Đó là do em nhanh nhạy, không bỏ qua bất kì cơ hội nào có thể tăng độ hot, hơn nữa, em làm quảng cáo Hoa Thần các anh cũng được lợi không phải sao, đến lúc tỉ suất người xem cao rồi, Hoa Thần mới là người chiến thắng."

Anh khẽ cười: "Ừm, cho nên anh đã nói, câu trả lời này là đáp án cho em thể diện nhất."

Cảnh Tâm: "......"

Mặc dù không muốn thừa nhận nhưng hình như thực sự là vậy, rải một nắm thức ăn cho chó, khiến fan của cô tăng gần trăm vạn, hiện giờ vẫn đang liên tục tăng lên, thuận lợi mà dìm nhiệt độ "Minh Phi truyền kỳ" của Tinh Vũ xuống dưới luôn, chiến thắng nhân đôi.

Cô nhìn Tần Sâm: "Chu Nghi Ninh không vấn đề gì chứ? Hiện giờ các fan đều nói cô ấy can đảm, đối đầu Đông ca như thế."

Tần Sâm thờ ơ nói: "Nó bây giờ kinh tế có công ty, có người đại diện, chuyện này có người lo rồi, em không cần bận tâm."

Cảnh Tâm nghĩ cũng đúng, người đại diện của Chu Nghi Ninh chính là Vạn Vi, nếu cô ấy thực sự o bế Chu Nghi Ninh, Chu Nghi Ninh có thể lên tận trời.

**********

Chiều hôm sau Cảnh Tâm vừa thực hiện xong một cảnh quay, Chu Nghi Ninh đã tới đoàn phim.

Cảnh Tâm nhìn tóc giả của cô ấy, không nhịn được hỏi: "Sao lại mang tóc giả vậy? Hối hận đã cắt tóc à?"

Chu Nghi Ninh quăng mũ xuống bàn, "Không hối hận, lúc trước đoàn phim "Quyết định sinh mệnh cả đời" vừa ý chính là hình tượng tóc dài của tôi, lần trước sau khi đạo diễn trông thấy tôi cắt tóc, ánh mắt đó suýt nữa thì bay ra lưỡi dao."

Cô ấy mở balo mang theo bên người, bên trong ngoại trừ tiền mặt thì chính là các kiểu tóc giả.

"Nè, cô nhìn coi, ở đây tôi chuẩn bị nhiều kiểu lắm, đạo diễn muốn kiểu nào tôi sẽ cho ông ta kiểu đó."

Cảnh Tâm moi móc balo của cô ấy nhìn nhìn, kéo ra một bộ tóc giả, thán phục nói: "Cô tài thật đấy."

Đúng lúc đạo diễn đi tới tìm Cảnh Tâm sắp xếp cảnh quay tiếp theo, thấy tóc giả của Chu Nghi Ninh, liếc một cái: "Biết lấy tóc giả ứng phó, được đấy, có điều lần sau vẫn phải chú ý."

Chu Nghi Ninh: "Dạ, đạo diễn."

Ở trường quay, Chu Nghi Ninh nhìn thấy Minh Chúc, cô ấy trầm trồ: "Nhan sắc của biên kịch này có thể đóng nữ chính đấy."

Cảnh Tâm thì thào bên tai cô ấy: "Nói cho cô bí mật này, Minh Chúc chính là Cửu An."

Chu Nghi Ninh bất ngờ, mắt mở to hết cỡ: "Thật chứ?"

Cảnh Tâm gật đầu: "Thật mà, giữ bí mật đó."

Chu Nghi Ninh vỗ vỗ vai cô: "Yên tâm đi, tôi đi quyến rũ cô ấy một tí đây."

Cảnh Tâm: "...."

**********

Một tuần sau, phần diễn của Chu Nghi Ninh đã xong, phần gian khổ nhất của Cảnh Tâm, cảnh hôn phải quay rồi.

Sáng sớm ngày hôm nay, Tần Sâm đưa người đến đoàn phim rồi không rời đi, mặc áo khoác dài, lãnh đạm ngồi vắt chân sau màn hình giám thị, đạo diễn áp lực lớn cứ thế mà vò đầu, tóc cũng đã rụng mấy chục cọng.

Mọi người thấy bộ dạng đạo diễn như vậy thì đã biết, cảnh quay chiều nay khó mà qua khỏi.....

"Dáng dấp thế thân kia giống Cảnh Tâm lắm đó, có thế thân rồi Tần tổng còn lo lắng gì nữa chứ?"

"Cảnh Tâm rất chuyên nghiệp, yêu cầu của đạo diễn cũng đặc biệt cao, nếu không phải Tần tổng, phỏng chừng đạo diễn sẽ đòi Cảnh Tâm tự mình diễn, suy cho cùng diễn viên nữ không đóng cảnh hôn trong showbiz hầu như không có đúng không?"

"Chuyện xảy ra ở đoàn phim "Giải thoát" lần trước cũng biết rồi chứ? Đạo diễn lo lắng là đúng rồi."

"Đừng nói đạo diễn, cả đoàn phim đều bị ngược đãi đó, chút nữa tôi vẫn nên trốn xa một chút, đỡ phải vạ lây người vô tội...."

.............

Về điều này thì cũng không còn ai nói Cảnh Tâm là phúc tinh nữa.

Cả đoàn phim nín thở, run rẩy trong lòng mà chờ đến quay cảnh hôn buổi chiều.

Toàn bộ đoàn phim, ngoài đạo diễn áp lực lớn nhất, còn có Cảnh Tâm và Ngụy Thành.

Buổi trưa phát cơm hộp, Tần Sâm cùng Cảnh Tâm ăn cơm hộp ở phòng nghỉ ngơi, Cảnh Tâm cắn môi nhìn anh, cười vô cùng nịnh nọt: "Tần tổng, buổi chiều không cần làm việc sao?"

Tần Sâm cười như không cười liếc cô: "Hôm nay chủ nhật."

Cảnh Tâm: "......."

Đạo diễn thật không biết chọn ngày mà!

**********

Một phòng nghỉ khác, đạo diễn cơm cũng ăn không vào, ngồi xổm ở cửa hút thuốc, vừa hút thuốc vừa vò đầu, nhìn trợ lý của Tần Sâm đang ăn cơm hộp trước mặt: "Trợ lý Phương, trước đó cậu nói Tần tổng tuần này đi công tác không phải sao? Cậu lừa tôi à?!"

Trợ lý Phương rất bó tay: "Tần tổng biết đoàn phim hôm nay quay cảnh hôn, tạm thời sửa lại lịch trình, tối mai mới đi."

Đạo diễn: "Giờ tôi thông báo ra, sửa lại ngày mốt quay, chắc là còn kịp chứ?"

Trợ lý Phương: "Đừng bao giờ, ông đùa giỡn Tần tổng như vậy là sẽ bị cưỡng chế nghỉ đó, còn nghỉ dài ngày nữa chứ, như đạo diễn Chương đó, giờ vẫn đang còn ở nước ngoài kìa."

Đạo diễn: "......"

Sau vài phút, cuộc điện thoại quốc tế đường dài của đạo diễn Chương gọi tới, ông cười ha hả: "Du lịch rất không tệ, bên này bãi biển ngập tràn nắng và người đẹp bikini, tôi nói này lão Khương, không thì ông liều chết một phen đi, sau đó xem như cùng tôi đi du lịch."

Đạo diễn: "......Tạm biệt."

Giây tiếp theo, ngắt điện thoại.

Trợ lý đồng tình mà liếc nhìn đạo diễn, vỗ vỗ bả vai ông: "Đạo diễn, ông cuống gì chứ, còn có thế thân mà."

Đạo diễn thở dài: "Aizz, thế thân kia không biết diễn mà, chỉ có thể quay chút chút thôi, tiếp xúc có thể khác vẫn phải là Cảnh Tâm tự mình diễn."

Nếu không, ông cũng sẽ không sầu não như vậy.

Nên tới vẫn cứ tới thôi.

**********

Địa điểm được thay đổi từ ngoài trời vào trong nhà.

Tần Sâm cởi áo khoác ra, tiện tay quăng ra sau ghế ngồi, hai chân đặt trên sàn, cơ thể ngả về phía trước, cánh tay chống lên đùi, ánh mắt thâm sâu nhìn chằm chằm màn hình dám thị.

Đạo diễn vừa nhìn thấy tư thế này, còn nghiêm túc hơn cả ông, nghiến răng lại, hô lên: "Action."

Cảnh quay này vẫn là nam kiên cường nữ mạnh mẽ, phân cảnh đối chọi gay gắt, sau khi kết thúc có một đoạn lời thoại dài, Cành Tâm trong vai Kiều Vi đôi mắt ửng đỏ, hơi thở có chút dồn dập, hung hăng trừng mắt nhìn Lục Viễn Phong, kéo áo khoác trên ghế, xoay người muốn đi.

Lục Viễn Phong nhìn theo bóng dáng cô, mím môi lại, chợt chạy đuổi theo, Kiều Vi đã bước ra đến cửa bị anh túm cả người kéo lại, đè lên trên lưng cửa, cúi xuống nghiêm khắc trừng cô, Kiều Vi không hề yếu thế mà ngẩng đầu nhìn lại anh.

Ngụy Thành là một diễn viên rất chuyên nghiệp, lăn lộn trong showbiz nhiều năm, nội tâm quả quyết hơn so với diễn viên bình thường, anh ấy biết Tầm Sâm đang ở đây xem, nhưng vẫn có thể giữ nguyên diễn xuất chuyên nghiệp như vậy, quả thật quá lợi hại, ngay cả Cảnh Tâm cũng không thua kém, biểu hiện diễn xuất vô cùng thích hợp.

Đạo diễn nắm tay lại thành quyền, quên béng luôn cảnh tiếp theo, nam chính sẽ phải hôn nữ chính, quên mất là phải đổi thế thân.

Cho đến khi một giọng nói lạnh như băng ở bên cạnh nhắc nhở ông: "Đạo diễn Khương, nên đổi thế thân rồi."

Ngay tại lúc môi Ngụy Thành chỉ cách môi Cảnh Tâm mấy centimet, đạo diễn như tỉnh mộng, vội vàng hô: "Cắt! Đổi thế thân."

Kỳ thật đau lòng không chịu nổi, bầu không khí vừa rồi thật tốt mà! Nếu vừa rồi cứ thế mà hôn, một cái thì xong luôn, vẫn tránh được phần sau chịu sức ép.

Cô gái thế thân vội vàng tiến lên.

Ngụy Thành buông Cảnh Tâm ra, Cảnh Tâm cảm thấy hơi có lỗi, "Thành ca, thật ngại quá...."

Ngụy Thành cười cười: "Có thể hiểu mà, nếu là bạn gái tôi, tôi cũng không muốn cô ấy quay cảnh hôn."

Cảnh Tâm mỉm cười: "Cảm ơn ạ."

Cô gái thế thân hóa trang giống y chang Cảnh Tâm, ngoại trừ thấp hơn Cảnh Tâm ba phân, nhìn từ phía sau và bên cạnh, quả thật rất giống.

Cô ta vừa đi đến trước mặt Ngụy Thành đã kích động mà nói: "Thành ca, em là fan siêu cấp của anh, em mến mộ anh năm năm rồi đó ạ! Không ngờ lần này có thể làm thế thân của Cảnh Tâm, cùng anh.....quay cảnh hôn, cảm giác giống như nằm mơ. Em nhất định diễn tốt!"

Ngụy Thành: "......."

Cảnh Tâm: "......."

Đạo diễn: "........."

Có một loại dự cảm không lành.

Quả nhiên, lúc bắt đầu quay, không đợi Ngụy Thành hôn xuống, cô gái thế thân kích động ôm chầm lấy Ngụy Thành, ngửa mặt lên.

Đạo diễn tức điên lên: "Cắt cắt cắt!!!"

Cầm lao trong tay, chạy tới: "Vi Vi cô gấp gáp cái gì vậy hả?! Không phải cô muốn hôn, cô đứng yên đừng động đậy là được, mọi thứ để Ngụy Thành làm!"

Cô gái thế thân: "....Vâng."

Cảnh Tâm đứng một bên cũng sốt ruột không chịu được, cô gái thế thân này biểu lộ nôn nóng gấp gáp muốn lợi dụng thân mật cùng Ngụy Thành, thật sự là rất không dám nhìn thẳng mà! Hơn nữa tính cách Kiều Vi lạnh lùng thế cơ mà, sao có thể lộ ra biểu tình gấp rút như vậy chứ!

Tần Sâm không biết đứng phía sau cô từ lúc nào, ta kéo người lại sát bên, cúi xuống nhìn cô, "Nhìn biểu tình sốt ruột này của em, em muốn tự diễn hử?"

Giọng nói lạnh như băng này....

Cảnh Tâm vội vã lắc đầu, nói suy nghĩ trong lòng mình cho anh nghe.

Tần Sâm nhìn qua, quả thật có chút không đành lòng nhìn thẳng.

Sau hơn mười lần đạo diễn hô "cắt", đã sắp phát điên rồi, ông nhìn Ngụy Thành: "Ngụy Thành, cậu vẫn không được là sao hả? Ngược lại là cậu hôn đó!"

Ngụy Thành: "Đạo diễn, làm lại lần nữa."

Đạo diễn, đừng tùy tiện nói đàn ông không được chứ!

Anh ấy cũng sắp sụp đổ rồi, ánh mắt cô nàng thế thân này nhìn anh ấy quá trần trụi, không thể diễn nổi luôn.

Quay lại lần nữa, đạo diễn giơ loa lên: "Cắt cắt cắt! Cậu lằng nhằng dây dưa cái gì! Là cậu hôn mà! Có phải cậu cảm thấy Vi Vi không phải là Cảnh Tâm xinh đẹp đúng hay không? Không phải Cảnh Tâm thì cậu không hôn được đúng không? Phải là Cảnh Tâm cậu mới có thể đặt miệng xuống được đúng không hả?"

Ngụy Thành: "......."

Cảnh Tâm: "........"

..........

Toàn bộ trường quay yên tĩnh.

Thắp nến cho đạo diễn.

Cả trường quay lặng ngắt như tờ khiến lí trí đạo diễn quay về, lập tức ý thức được mình đã nói gì, ảo não vỗ vỗ miệng mình, cái miệng thối này! Mẹ nó nói lời quỷ gì vậy chứ!

Ông ngượng ngùng nhìn về phía Tần Sâm.

Tần Sâm rút điếu thuốc đặt lên miệng, châm lửa, nhả ra mấy hơi khói, sắc mặt thâm trầm lạnh lẽo nhìn đạo diễn: "Đạo diễn Khương, nhất định phải là Cảnh Tâm mới có thể quay xong cảnh hôn này hả?"

Đạo diễn gãi đầu, vỗ vỗ đầu: "Không phải, vừa rồi là tôi nói nhảm thôi."

Cảnh Tâm kéo tay áo Tần Sâm, đừng như vậy, làm cho đạo diễn khó xử mà!

Tần Sâm rũ mắt nhìn cô, tay ôm lấy bờ vai cô, nhìn đạo diễn: "Vậy đi, cho phép mọi người nghỉ ngơi một lát, để Ngụy Thành cùng thế thân kia bồi dưỡng tình cảm, như vậy mới có thể hôn được."

Nói xong, đưa Cảnh Tâm quay về phòng nghỉ ngơi.

Đạo diễn cáu kỉnh đi vòng vòng tại chỗ.

Mọi người cùng nhìn ông ấy, đạo diễn giống như sắp nổi trận lôi đình rồi....

Sau vài phút, đạo diễn vung tay lên: "Nghỉ nửa giờ!"

Quay từ ba giờ rưỡi đến giờ, trời đã tối rồi, cảnh này vẫn chưa quay xong.

Nhân viên công tác trong đoàn phim đều đã đói bụng, cơm hộp đã đưa tới, nhưng đạo diễn không lên tiếng, mọi người cũng không dám đả động gì đến chuyện ăn cơm.

Phó đạo diễn đưa điếu thuốc cho đạo diễn, hai người dựa vào góc tường rít mạnh thuốc, đạo diễn nói: "Tôi đã biết sẽ có một ngày như thế này."

Phó đạo diễn: "Vậy mà lúc trước anh còn chọn Cảnh Tâm."

Đạo diễn thở dài: "Nói một cách công bằng, Cảnh Tâm là một diễn viên tốt, cũng là người thích hợp nhất cho vai Kiều Vi."

Đạo diễn nhìn về phía Ngụy Thành cùng với thế thân vẫn luôn kề cận anh ấy, đau đầu không dứt nói: "Tôi f*ck, mẹ nó tìm thế thân này từ chỗ nào vậy hả?"

Trợ lý Phương nói: "Tôi tìm đấy, trăm cay nghìn đắng mới tìm được đấy."

Đạo diễn: "....."

Mọi người nhìn Tầm Sâm đưa Cảnh Tâm về phòng nghỉ, cả đám cùng thở dài.

Cảnh Tâm là phúc tinh chỗ nào chứ! Quả thực là yêu tinh hành hạ người mà!

🍌🍌🍌

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net