🔹️Phiên ngoại 11: Nhật ký Bình hoa nhỏ hãm hại cha (9)🔹️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

📌Editor: Michellevn- Cung Quảng
Hằng📌

💎💎💎💎💎

Cảnh Tâm bối rối trước khuôn mặt ngây ngô của An An, lặng lẽ nhìn Tần Sâm, người sau khẽ cười ra tiếng.

Cô bĩu môi, lại ôm lấy An An, thấp giọng dỗ bé con ngủ.

Rất nhanh, An An lại đi vào giấc ngủ.

Cô ôm lấy An An, cũng chìm vào trong giấc ngủ.

Tần Sâm nhìn hai mẹ con, phủ người xuống hôn hôn lên khuôn mặt một lớn một nhỏ.

***********

Sau khi kết thúc hoạt động từ thiện, tối cùng ngày đoàn người liền vội vã về thành phố B.

Cảnh Tâm ở nhà nghỉ ngơi được ba ngày, rồi phải cùng đoàn phim đi tham gia tuyên truyền phim, An An nhìn thấy mama thu xếp hành lý, liền biết mama lại muốn rời xa bé con đi nữa rồi, bé con ôm lấy chân của mama, ngửa đầu dưa nhỏ hết sức tội nghiệp mà nói: "Mama, cũng đóng gói An An đi luôn được không?"

Cảnh Tâm nhớ tới điệu bộ đáng yêu của bé con ngồi chổm hổm trong vali hành lý ngày trước, nhoẻn cười, ngồi xổm xuống trước mặt bé con, thơm thơm lên khuôn mặt nhỏ của bé con: "An An ở nhà cùng baba không vui sao? Nếu như An An đi cùng với mama, một mình
baba ở nhà tội nghiệp lắm đó, đúng không hả?"

An An quay đầu nhìn lướt qua baba đang đứng tựa bên tủ quần áo, đầu dưa nhỏ sụp xuống: "Vậy, đóng gói cả baba cùng đi luôn đi."

Cảnh Tâm phì cười, ngẩng đầu nhìn Tần Sâm, ý bảo anh tới dỗ con gái đi.

Kỳ thật Tần Sâm cảm thấy có hơi thất bại, ghi hình chương trình "Ba ba đã về rồi" đã vào giai đoạn hậu kỳ, An An còn dính Cảnh Tâm hơn nữa, anh liếc nhìn Bình hoa nhỏ, cất tiếng gọi: "An An lại đây."

Bình hoa nhỏ ngẫm nghĩ, từng bước nhỏ bước đến trước mặt baba.

Tần Sâm khom người ẵm bé con lên, xoa xoa đầu dưa nhỏ ủ rũ của bé con,
"Mama chỉ đi mấy ngày thôi, vài ngày nữa chú quay phim sẽ đến ghi hình chương trình nữa, chúng ta đã hứa với họ phải ghi hình chương trình, không thể đi được biết chưa hả?"

Cái miệng nhỏ của An An hơi mím lại, hơi không tình nguyện, nhưng đầu vẫn gật gật: "Vâng ạ....."

Cảnh Tâm thu xếp xong hành lý, đã sẵn sàng để đi.

Tần Sâm đặt vali hành lý của cô lên xe, Cảnh Tâm nhét An An vào ngồi trong ghế an toàn.

Cảnh Tâm và An An cùng ngồi phía sau, Bố Duệ cũng nhảy lên xe.

Tần Sâm lái xe ra ngoài, chạy về hướng sân bay.

Dọc đường đi, Bình hoa nhỏ hỏi đã hơn mười lần: Mama, lúc nào thì mẹ quay về vậy?

Tới sân bay, Cảnh Tâm ẵm Bình hoa nhỏ của cô xuống xe, Tần Sâm vỗ vỗ đầu Bố Duệ, kêu nó chờ ở trên xe.

Lấy vali hành lý từ cốp xe xuống, một nhà ba người đi vào sảnh chờ của sân bay.

Rất nhanh, đã có người nhận ra họ, có fan kinh hỉ chỉ vào họ: "A A A Bình hoa nhỏ kìa! Còn có Cảnh Tâm và Tần Sâm nữa đó."

"A thật sự là Bình hoa nhỏ đó! Đáng yêu quá đi!"

...........

Đám đông đang đổ dồn về phía họ, có lẽ là lần đầu tiên Cảnh Tâm cùng với An An bị vây xem như vậy, cô còn lo lắng An An sẽ sợ, ai biết được An An chớp chớp đôi mắt to tròn, lúc mọi người kêu bé con Bình hoa nhỏ, còn biết giơ tay nhỏ lên vẫy vẫy với mọi người.

Tần Sâm khẽ nhíu mày, đi gần ôm bả vai Cảnh Tâm, sợ đám đông xô đẩy vào họ.

Anh ôm An An từ trong lòng Cảnh Tâm, "Để anh."

Đoàn của Cảnh Tâm trông thấy, rất nhanh thì có trợ lý đi tới hỗ trợ kéo
vali hành lý, kêu các fan chú ý an toàn, đừng xô đẩy.

An An nghe thấy trợ lý mama nói lớn mấy tiếng liền, đôi mắt chớp chớp, bỗng dưng cất lên giọng nói non nớt:
"Mọi người đừng xô đẩy nha, đừng xô đẩy nha."

Các fan nhất thời bị vẻ đáng yêu của bé con làm rung động, cười ra tiếng.

Lời nói của Bình hoa nhỏ có tác dụng nhiều hơn trợ lý, các fan lui lui sang bên cạnh, tạo khoảng cách mấy bước chân nhìn gia đình ba người này.

Cảnh Tâm đã làm xong thủ tục, sẽ nhanh chóng lên máy bay.

Cô thơm thơm lên khuôn mặt An An, ấn ấn lên cái miệng đang vểnh lên của bé con, cười nói: "Mama phải đi rồi, An An ngoan ngoãn ở cùng baba nhé, còn phải nghe lời baba nữa đó, biết không hả?"

An An gật mạnh đầu dưa nhỏ: "Vâng..."

Cảnh Tâm quay đầu nhìn Tần Sâm,
"Em đi nhé."

Đột nhiên An An bưng lấy khuôn mặt của mama, rồi nhìn nhìn baba, giọng non nót đáng yêu: "Ma ma cũng thơm baba một cái đi, rất nhiều ngày mẹ không ở nhà, baba cũng nhớ mẹ lắm."

Cảnh Tâm ngây người.

Tần Sâm nhướn mày.

Hai người đều rất bất ngờ, đây chính là lần đầu tiên An An chủ động nhường Cảnh Tâm cho Tần Sâm, lúc bình thường Tần Sâm ôm Cảnh Tâm một chút, Bình hoa nhỏ liền chen ngay vào giữa, Tần Sâm hôn Cảnh Tâm một cái, tay nhỏ của Bình hoa nhỏ lập tức che lại liền.

Hai người nhìn nhau, xem ra tham gia chương trình "Ba ba đã về rồi" này, có lẽ rất có tác dụng đây.

Quan hệ của hai cha con đã xích lại gần nhau hơn rồi.

Lời nói của Bình hoa nhỏ người bên cạnh cũng đã nghe thấy, ánh mắt mọi người sáng lấp lánh lấp lánh nhìn Cảnh Tâm và Tần Sâm, đến đi nào, hôn một cái đi nào!

Tay Cảnh Tâm đặt lên miệng khụ khụ, đông người thế này, hôn không biết xấu hổ thế nào á! Đâu phải là thơm An An đâu.

An An chớp chớp mắt, thấy mama vẫn chưa tới thơm baba, ngửa đầu dưa nhỏ, có chút đồng cảm nhìn baba.

Tần Sâm cong khóe miệng, vươn tay giữ lấy gáy Cảnh Tâm, cúi đầu khẽ mổ nhẹ lên môi cô một cái, trái tim Cảnh Tâm đập rộn ràng, vành tai ửng đỏ.

Anh đã thẳng người lên, vỗ vỗ lên gáy cô, "Đi đi."

Sự việc xảy ra trong nháy mắt, mọi người hậu tri hậu giác: Ố Á.....

Cả đám đông nuốt vào một vốc thức ăn chó.

Cảnh Tâm nâng mắt nhìn anh, nhoẻn cười: "Em đi nhé."

Tần Sâm và An An nhìn cô đi vào cổng an ninh, An An hít hít cái mũi, đầu dưa nhỏ ảo não gục vào vai baba, "Baba, khi nào mama về vậy ạ?"

Câu này hôm nay bé con đã hỏi hơn hai mươi lần rồi.

Tần Sâm vỗ vỗ đầu dưa nhỏ của bé con, "Lúc chúng ta ghi hình xong chương trình thì mẹ sẽ về thôi."

An An cất tiếng ò, tay nhỏ sờ lên khuôn mặt ba ba, "Mama kêu An An theo
baba đó."

Tần Sâm cười, tay ấn lên gáy bé con, ôm con gái xoay người, nhanh bước ra khỏi sân bay.

Không bao lâu, một nhà ba người đã lên hot search weibo.

"Bình hoa nhỏ thật sự đáng yêu chết được! Nếu tôi có một cô con gái như này, mỗi ngày nằm mơ cũng cười tỉnh."

"Quả nhiên là nhan sắc quyết định tất cả, sau khi làm baba Tần tổng có sức quyến rũ hơn trước kia nha! Ẵm Bình hoa nhỏ tùy tiện đi mấy bước cũng đẹp trai quá cơ! Bình hoa thật là người thành công trong cuộc sống! Ông xã đẹp trai như này, Bình hoa nhỏ đáng yêu như thế "

"Gần đây xem "Ba ba đã về rồi", đã bị Tần Sâm và Bình hoa nhỏ hạ gục hoàn toàn rồi, tuy rằng vừa nhìn vẻ mặt Bình hoa nhỏ thì đã biết Tần Sâm làm đồ ăn không mấy ngon rồi, thế nhưng thực sự hâm mộ Bình hoa nhỏ lắm đó! Kiếp sau đầu thai làm con gái anh được không?"

"Bình hoa không phải muốn sinh hai đứa hay sao? Giờ mị đầu thai liệu còn kịp không?"

**********

Ngày đầu tiên Cảnh Tâm xa nhà, Bình hoa nhỏ nhớ cô, nhớ cô, nhớ cô........

Mỗi ngày Bình hoa nhỏ đều sẽ hỏi:
"Baba, khi nào mama về vậy ạ?"

Ngày thứ năm Cảnh Tâm xa nhà, không chỉ Bình hoa nhỏ nhớ cô, mà baba của Bình hoa nhỏ cũng nhớ cô, nhớ cô.

Ngày thứ năm, kỳ cuối cùng "Ba ba đã trở về" bắt đầu ghi hình.

Thời điểm nhân viên tổ chương trình đến, An An vẫn chưa thức giấc, cho đến khi tổ chương trình chuẩn bị xong tất cả, sau hơn mười phút, biên đạo nói:
"Bình hoa nhỏ đã thức rồi đó."

Tần Sâm đặt tách cafe trong tay xuống, bước nhanh lên lầu đi vào phòng ngủ chính.

Mấy ngày này An An đều ngủ cùng anh trong phòng ngủ chính.

An An dụi dụi mắt tự mình bò dậy, ngồi trên giường lớn, nét mặt nhỏ vẫn còn hơn mơ màng, câu đầu tiên mở miệng là: "Baba, mama về rồi ạ?"

Mỗi ngày Tần Sâm bị câu này của bé con nhắc tới đến là phiền, vốn cho rằng ngày trôi qua cũng không quá gian nan, ấy vậy mà mỗi ngày bị bé con không ngừng nhắc nhở, khiến anh giờ đây cũng rất nhớ Cảnh Tâm.

Tùy tiện hai câu cho qua, xách Bình hoa nhỏ phiền hà từ giường lên, đưa vào phòng tắm rửa mặt.

Thay một bộ váy xinh đẹp cho Bình hoa nhỏ xong, Tần Sâm đưa bé con xuống lầu, xoa xoa đầu dưa nhỏ của bé con:
"Tự mình chơi nhé, baba đi làm bữa sáng."

Bình hoa nhỏ gật gật đầu, sáng ra bé con cũng có rất nhiều việc cố định phải làm mà.

Tần Sâm đi qua bàn ăn, thoáng thấy vẫn còn nửa tách cafe, bưng lên uống cạn.

Chú quái dị và cô quái dị của tổ chương trình bắt đầu trêu chọc Bình hoa nhỏ,
"Bình hoa nhỏ, chào buổi sáng nhé."

Bình hoa nhỏ đã quen với những cô chú này từ lâu, toét miệng cười: "Chào chú buổi sáng, chào cô buổi sáng ạ."

Chú quái dị cô quái dị dâng lên một trận thương cảm, ngày mai chương trình ghi hình kết thúc, bọn họ cũng không thể quay như thế này nữa, muốn gặp lại Bình hoa nhỏ, có thể là rất khó đấy.

Và thế là, mọi người thay nhau tiến tới thơm thơm ôm ôm Bình hoa nhỏ đáng yêu.

Kết cục An An thoát được ra khỏi ma chưởng của chú quái dị và cô quái dị, là ở hơn mười phút sau.

Bé con đi bước nhỏ ra cửa, nói chuyện chào hỏi cùng Bố duệ như thường lệ.

Qua một hồi, đợi mãi vẫn không thấy
baba kêu bé con đi ăn sáng, bé con chạy vào phòng bếp, "Baba, con xong hết việc rồi nè."

Tần Sâm vừa tiếp xong một cuộc điện thoại, ngắt điện thoại, phát hiện trứng chưng chín quá rồi, lại chưng một phần khác.

Anh cúi đầu nhìn Bình hoa nhỏ đang ôm đùi mình, bật cười: "Con làm được việc gì rồi?"

"Chào hỏi cô chú quay phim nè, thăm hỏi Bố Duệ nè."

Tần Sâm cười, ẵm bé con đến bồn rửa tay, vặn mở vòi nước ấm, "Rửa tay."

An An treo trên người baba, nghe lời mà chà rửa tay nhỏ của mình, giọng non nớt lại hỏi: "Baba, hôm nay có thể đưa An An đi tham ban không? An An nhớ mama lắm."

Tần Sâm nhìn chăm chú tay nhỏ của An An, tối nay Cảnh Tâm về thành phố B, nhưng đúng lúc tối nay phải ghi hình chương trình, cô không thể về nhà, đặt An An xuống, cầm khăn tay lau khô tay nhỏ bé con, bế bé con đi đến trước bàn ăn đặt vào trong ghế trẻ em, xoa xoa đầu dưa nhỏ mềm mại của bé con, ngồi xổm xuống trước mặt và nhìn thẳng vào bé con: "Ngày mai mama mới về, ngày mai chúng ta sẽ lại đón mẹ về nhà có được không?"

An An bĩu cái môi nhỏ, vô cùng tủi thân mà nói: "Ba ba cũng không mang An An ngồi máy bay đi xem mama rồi."

Bé con nhớ cũng rõ ràng lắm đấy.

Nếu thật lâu mà mama không về nhà, baba sẽ đưa bé con ngồi máy bay đi xem mama.

Tần Sâm thơm thơm lên gương mặt bé con, đứng lên, "Ăn sáng trước đã nào, chút nữa để con gọi điện thoại cho
mama."

Ăn xong bữa sáng, Tần Sâm gọi điện thoại cho Cảnh Tâm, là trợ lý nhận máy.

Tần Sâm tảng lờ chút biểu tình đáng thương của Bình hoa nhỏ, giúp bé con mang ba lô nhỏ đầu thỏ lên lưng, ẵm bé con lên, dời đi lực chú ý của bé con:
"Xong rồi, chúng ta đi nhà bà nội thôi."

Lịch trình quay chiều hôm nay, là đi nhà bà nội.

Ngày mai bốn tổ hợp gia đình sẽ tụ họp tại thành phố B, kết thúc kỳ ghi hình cuối cùng của "Ba ba đã về rồi".

An An bị nhét vào ghế trẻ em, nâng đôi chân nhỏ trắng nõn của mình lên, đột nhiên cất giọng nói đáng yêu: "Baba,
ba còn chưa mang giày cho An An kìa."

Tần Sâm: "..........."

Sao không nói sớm?Đều tại Bình hoa nhỏ tinh quái này mới sáng ra đã nhắc Cảnh Tâm liên tục, khiến đầu anh cũng phình to luôn rồi.

Nhân viên tổ chương trình cười ra tiếng, xem ra không chỉ Bình hoa nhỏ mắc bệnh tương tư, còn có Tần tổng sắc mặt buồn bực nữa đó.

Tần Sâm mở dây an toàn, mở cửa xe ra, "Baba đi lấy giày cho con."

Người quay phim đặc biệt quay lại bóng lưng cao lớn hấp tấp của Tần Sâm.

Biên đạo nhân cơ hội tới phỏng vấn Bình hoa nhỏ: "Bình hoa nhỏ, có phải con nhớ mẹ lắm phải không?"

Bình hoa nhỏ đa cảm gật đầu: "Vâng,
baba cũng nhớ, ông ấy xấu hổ, nói ra ngại ngùng."

Biên đạo cười, thỉnh thoảng Bình hoa nhỏ tuôn lời vàng, thật sự là đáng yêu chết được!

Tần Sâm cầm đôi giày giỏ của An An trở lại xe, quăng vào chỗ ngồi phía sau,
"Để đây trước đã, lúc nào xuống xe sẽ mang cho con."

💎💎💎💎💎

**Tác giả có lời muốn nói: "Canh hai tới rồi! Ha ha ha, mọi người đã đoán được rồi, chắc chắn cậu bé con có hi vọng lên sân khấu →_→, đúng không hả? Trước đó đã nghĩ, An An tên gọi là Tần Cảnh, có điều nghĩ nghĩ An An nghe cũng rất hay mà, đặt tạm thời trước vậy ~ Dù sao mọi người biết là Bình hoa nhỏ thì đúng rồi, tên sách thôi, trước đó nhìn thấy có cục cưng để lại lời nhắn tên sách của anh đến từ xxx rất nhiều, thật ư? Đây cũng là đặt tạm thời, chờ Đại Xuyên nghĩ xong tên sách thì đổi lại ~ muah muah.

Văn bình hoa này, Đại Xuyên với việc đặt tên rất thất bại nha! Rất nhiều người vừa xem Cảnh Tâm liền nói là Cảnh Điềm, Tần Sâm mọi người cũng nhìn thành Thái Sâm, mặt tốt đấy.........Lục Nghiệp, tên này không vấn đề gì chứ? Mau nói cho tôi biết! À còn có, không phải nói Lục gia ngay từ nhỏ đã nhớ thương An An sao, anh, một cậu nhóc cẩu thả, chỉ là cảm thấy Bình hoa nhỏ dáng vẻ đẹp đẽ cũng xem như không nhịn được đùa giỡn lưu manh đi? Chỉ muốn nói rằng họ có một mối quan hệ khi còn nhỏ, nhỏ vậy đâu có biết gì về tình yêu, đúng không ~ Chỉ là nhiều năm về sau, tình cờ gặp lại nhau mới nhớ đến. không spoil nữa đâu..... Hãy chờ Đại Xuyên mở áng văn này, các cục cưng ngủ ngon nhé muah muah muah!**

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net