Chương 24: Concert (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chớp mắt đã tới ngày diễn ra concert của Vương mama. Sáng sớm Vương Nhất Bác đã tới trước cổng X đại đợi Tiêu Chiến.

Sau hôm sự việc kia diễn ra, Tiêu Chiến sợ bản thân nếu còn ở chung một nhà với cậu nhóc của anh, anh sẽ không nhịn được phi lễ người ta tiếp, vì vậy nghĩ lý do trở lại ký túc xá của mình.

Lúc này, anh nhìn đồng hồ, đã qua hơn năm phút hẹn với Vương Nhất Bác, nhưng nữ giảng viên môn thiết kế đồ hoạ có việc thỉnh giáo, vì vậy Tiêu Chiến còn chưa rời đi được. Anh lấy điện thoại gửi đi một tin nhắn, sau đó mỉm cười đối phó nữ giảng viên tên Dương Tịch

"Tiêu lão sư, vấn đề tôi vừa nói anh nghĩ xem nên như thế nào sẽ dễ truyền tải đến sinh viên hơn?"

"Dương lão sư, tôi vừa mới nói rồi. Hiện tại chỉ nói qua loa như vậy không thể lập tức nghĩ ra đối sách..."

"Không sao Tiêu lão sư, có thể lên phòng anh, từ từ nghiên cứu..." Dương Tịch vẫn tiếp tục mặt dày đề nghị.

"Xin lỗi Dương lão sư, hiện tại tôi đang có việc bận..." Tiêu Chiến đã có chút không kiên nhẫn, nhưng vẫn từ tốn đáp lời, đây là điểm khiến Vương Nhất Bác vừa yêu vừa hận ở anh.

"Chuyện gì lại quan trọng hơn chuyện này được chứ?" Dương Tịch đúng là loại không biết xấu hổ, kiên quyết bám riết

"Lão sư, cô có biết liêm sỉ là gì không vậy?" Một giọng nói lạnh như băng vang lên sau lưng Dương Tịch.

"A?" Dương Tịch giật mình quay đầu lại, liền nhìn thấy một nam sinh da dẻ trắng nõn, mái tóc màu hạt dẻ càng tôn lên vẻ xinh đẹp của cậu, sự lạnh lùng đối diện khiến ả giật nảy mình "Cậu...cậu là sinh viên khoa nào? Dám hỗn láo như vậy với tôi?"

"Nhất Bác, sao em lại vào đây?" Tiêu Chiến nhận ra người tới, chính là người yêu nhỏ nhà mình, hoảng hốt nháy mắt ngăn lại

"Em nếu không tới không phải thầy sẽ bị vị lão sư này khiến trễ việc quan trọng sao?" Vương Nhất Bác cũng biết nặng nhẹ, vội vàng đổi giọng.

"Việc...việc quan trọng gì?" Dương Tịch lúc này mới hốt hoảng hỏi dồn

"Dương lão sư, việc lúc nãy bàn sau. Hiện tại tôi đúng là có việc quan trọng cần rời X đại gấp, nếu không sẽ trễ chuyến bay. Tôi nhờ bạn nhỏ này chở đi sân bay một chuyến. Hẹn gặp lại"

Tiêu Chiến thật sự cũng không có thiện cảm với nữ giảng viên họ Dương này cho lắm. Có Vương Nhất Bác xuất hiện giải vây, anh lập tức hùa theo ý của cậu. Gật đầu tạm biệt Dương Tịch, Tiêu Chiến vòng qua người ả, rời khỏi tầng 1 ký túc xá giảng viên X đại. Vương Nhất Bác rời đi ngay sau đó, nhìn thêm một lát cũng khiến cậu ghê tởm...

"Một lão sư, nhân cách lại chẳng ra gì!"

"Em biết về cô ta?" Dương Tịch mới chuyển về làm giảng viên X đại vài tuần nay, Tiêu Chiến không ngờ bạn nhỏ Vương Nhất Bác lại biết cô ta

"Em tất nhiên biết. Cô ta vốn là tiểu thư của tập đoàn Phách Lịch hiện đã phá sản, trước đây không ít lần vướng vào mấy loại scandal dính líu trò chơi tập thể của đám nhà giàu L thị, chuyện này vài năm trước khá nổi." Vương Nhất Bác khinh thường hừ lạnh

"Trò chơi tập thể?" Đối với mấy chuyện này, Tiêu Chiến như tờ giấy trắng, gì cũng không rõ

"Chính là làm tình tập thể, làm tình nơi công cộng và tụ tập cắn thuốc ấy" Vừa bĩu môi đáp, Vương Nhất Bác vừa mở cửa ghế phó lái để Tiêu Chiến ngồi vào.

"Đến như vậy?" Cửa đóng lại, tiếng Tiêu Chiến thắc mắc vọng ra

"Tất nhiên, chuyện này cũng không phải bí mật gì trong giới thượng lưu, dù gì cô ta cũng từng là một bạch phú mỹ" Thắt dây an toàn cho Tiêu Chiến xong, Vương Nhất Bác lại thắt cho bản thân, khởi động xe, chiếc audi màu bạc lao nhanh hướng sân bay.

"Anh nên tránh xa loại nữ nhân này!" Tiêu Chiến kiên quyết, tính anh vô cùng khiết phích, loại nữ nhân như Dương Tịch khiến anh buồn nôn

"Nhưng mà, em cũng thấy kỳ lạ, nhan sắc như cô ta cũng tự tin tiếp cận anh như vậy?" Vương Nhất Bác cười cợt "Hai hôm trước ở nhà xe X đại, em mới được xem một màn đặc sắc xong, ha ha"

"Vụ gì?" Tiêu Chiến tò mò

"Hôn một cái em liền nói cho anh" Vương Nhất Bác lưu manh nói

"Không nói thì thôi vậy!" Tiêu Chiến bĩu môi, không thèm để ý tên lưu manh đang lái xe nào đó, quay đầu chăm chú nhìn phía trước

"Ha ha ha" Vương Nhất Bác buồn cười, thỏ ngốc giận dỗi thật quá đáng yêu. Cậu cầm lấy tay anh đưa lên miệng hôn hôn mu bàn tay, lại hôn hôn từng ngón tay, hành động của cậu khiến Tiêu Chiến run lên...

"Nhất Bác~"

"Được rồi, không trêu anh nữa" Vương Nhất Bác hôn một cái cuối cùng, sau đó cầm chắc bàn tay nhỏ trong bàn tay lớn đặt lên đùi mình, nói "Hạ lão sư khoa mỹ thuật hình như đã có vợ rồi nhỉ?"

"Sao...sao đột nhiên em hỏi vậy?" Tiêu Chiến bình ổn nhịp tim, nghe cậu hỏi vậy liên nghiêng đầu nghi hoặc nhìn cậu

"Chính là Hạ lão sư cùng cô ả kia, hai hôm trước, trong xe, trong nhà xe X đại, lúc đầu là hôn nhau, sau là... Anh hiểu mà" Vương Nhất Bác ngập ngừng nói ra sự thật chính mắt cậu trông thấy

"Cái gì?" Tiêu Chiến đúng là giật mình không nhẹ "Em chắc là Hạ Triều lão sư?"

"Chắc chắn" Vương Nhất Bác thấy anh rơi vào trầm tư cũng không nói nữa, chăm chú lái xe

N thị sân bay hôm nay đặc biệt nhộn nhịp, chủ yếu là fan của Vương ma ma cùng một số ca sĩ trẻ được bà mời đến biểu diễn trong concert của mình. Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến tới nơi cũng đã qua 12 giờ trưa. Cũng may Tiêu Chiến đề nghị mang khẩu trang, nếu không với khuôn mặt đẹp yêu nghiệt của cả hai sẽ khiến sân bay nhốn nháo

"Cậu chủ, bên này" Một nam nhân cao lớn có làn da ngăm đen rất nhanh nhận ra Vương Nhất Bác dù cậu che mặt.

"Nhạc Nhạc?" Vương Nhất Bác nhận ra người đàn ông to cao vừa lên tiếng, hắn là vệ sĩ thiếp thân của mẹ Vương, Vương Nhạc.

"Vâng, lâu ngày không gặp a cậu chủ. Phu nhân bảo tôi tới đón ngài cùng tiểu nữ chủ?" Vương Nhạc nhìn ra sau lưng Vương Nhất Bác, ngoài một nam nhân dáng người thon dài ra, không hề nhìn thấy cô gái nào...

"Đừng tìm, người anh cần đón sớm đã tới, sau này anh ấy sẽ là tiểu chủ của anh, người yêu tôi, Tiêu Chiến"

"Cái gì?" Vương Nhạc nghe lời mẹ Vương tới sân bay đón Vương Nhất Bác cùng người yêu, không ngờ người yêu cậu lại là...nam???

"Đi thôi, lên xe nói" Tiêu Chiến thấy nhiều người nhận ra Vương Nhạc, đang có xu hướng đi lại đây, liền thúc giục.

"A vâng" Vương Nhạc không hiểu sao lại bất giác nghe lệnh Tiêu Chiến, nhanh tay nhận lấy túi hành lý của hai người, dẫn đầu rời đi.

Mẹ Vương đi đi lại lại trong phòng, thỉnh thoảng bà nhìn vào gương một chút kiểm tra bản thân đã ổn chưa, sau đó tiếp tục đi đi lại lại.

"Giai tỷ, tỷ chưa từng nhìn thấy người yêu của tiểu Bác sao?" Trợ lý của mẹ Vương nhìn bà sốt ruột khiến chính cô cũng đứng ngồi không yên

"Chưa a~" Mẹ Vương rầu rĩ nhưng nghĩ đến hình ảnh Tiêu Chiến bà từng được thấy, liền vui vẻ đáp "Mới được nhìn qua ảnh, rất đẹp, nụ cười rực rỡ nhìn liền có thiện cảm"

"Không biết có bối cảnh gì không ạ?" Trợ lý kéo ghế ngồi hóng chuyện

"Có, là người Tiêu gia X thị" Nói đến đây, mẹ Vương lại rầu, nếu bên đó nhất quyết phản đối lúc đó phải làm sao a?

"Tiêu gia...kia? Bối cảnh vậy cũng quá lớn rồi?" Trợ lý cũng giật mình không nhẹ.

*cộc cộc*

Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, mẹ Vương không đợi trợ lý đứng dậy đã tự động lao ra mở, đập vào mắt bà là khuôn mặt to ngăm đen của Vương Nhạc...

"Phu nhân..." Vương Nhạc bị doạ hết hồn

"Mẹ" Vương Nhất Bác đẩy người chắn phía trước vào phòng, cậu nghiêng đầu lên tiếng chào mẹ Vương

"Bảo bối, người đâu?" Nhìn qua con trai bảo bối, mẹ Vương vội đánh mắt ra phía sau, nhìn thấy một nam nhân cao, dáng thon gầy đeo khẩu trang, khẳng định đây chính là con "dâu" nhà mình!

"Con chào dì" Tiêu Chiến tháo khẩu trang, lễ phép chào

"Là Chiến Chiến a, vào đi, vào đi" Nói rồi, mẹ Vương kéo tay Tiêu Chiến lướt qua ba người còn lại vào phòng

Vương Nhất Bác:

"..." Mẹ, ai mới là bảo bối của ngài?

Trợ lý:

"..." Không phải là một vị tiểu thư khuê các sao? Không phải nữ nhi Tiêu gia X thị sao?

Vương Nhạc Nhạc:

"..." Phu nhân, ngài xác định nhìn ra giới tính của vị tiểu chủ này?

Tiêu Chiến quay đầu nhìn Vương Nhất Bác cầu cứu. Mặc dù người đang dắt tay anh là thần tượng từ bé của anh và anh vẫn luôn muốn gặp mặt, nhưng thần tượng không ngờ lại là mẹ của người yêu anh a? Làm sao Tiêu Chiến có thể bình tĩnh????

Vương Nhất Bác nhận được ánh mắt kia, bỏ đi rối rắm vừa xuất hiện, bước nhanh theo sau hai người, đồng thời quay lại vẫy tay với hai người đang sụp đổ tam quan lặng thinh ở cửa. Vương Nhạc cùng tiểu trợ lý lấy lại tinh thần, nhanh chóng đóng cửa phòng theo vào...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net