Chương 40: PN1 (Phi - Tích) H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lynn chèn PN vào nếu mn không thích có thể góp ý để Lynn viết vào cuối truyện nếu có viết phiên ngoại sau nhé?

Tiêu Tích họp lớp đầu năm, bị đám bạn hợp mưu chuốc bao nhiêu là rượu nặng khiến anh say mèm. Đi vào nhà vệ sinh chỉ theo bản năng làm mọi việc, thực sự đã không phân nổi phương hướng. Lúc đến bồn rửa tay, bên cạnh đứng một nam nhân cao lớn, có vẻ hắn rất khó chịu, hơi thở ồ ồ nghe có chút doạ người. Cố gắng khiến bản thân tỉnh táo, anh kéo kéo góc áo người nọ

"Tiên, tiên sinh, anh ổn chứ?"

"Đừng, đừng đụng, đụng vào tôi" Nam nhân ngắt quãng nói, có chút né tránh qua bên cạnh

"Hừ" Tiêu Tích hừ khẽ, con mẹ nó ông đây muốn giúp đỡ anh còn làm ra bộ dáng đó? Ghê tởm chết anh đi! Nghĩ vậy, Tiêu Tích càng tiến sát lại "Tiên sinh, tôi có thể giúp gì không?"

"Tránh xa tôi một chút" Nam nhân có vẻ thực sự rất khó chịu, càng tránh ra thêm một chút, gằn từng chữ "Nếu không tôi sẽ không khách khí!"

"Không khách khí? Anh có thể làm gì chứ?" Tiêu Tích say đến mơ hồ, khó khăn lắm mới tỉnh táo chút xíu, hiện tại lại trở về bộ dạng say như cũ, cả người ngã nhào vào ngực nam nhân.

Mùi nước hoa kèm theo hơi thở thanh thuần pha chút mùi rượu kích thích khứu giác nam nhân...

"Đây chính là cậu tự tìm!" Nam nhân thô bạo đưa tay nâng mặt anh lên, ngấu nghiến hôn lên môi anh, phát tiết hơi nóng cùng ám ách trong cơ thể. Hắn chính là Lục Kiếm Phi...

"Ưm, khốn nạn, anh muốn làm cái gì?!" Tiêu Tích bị hôn, hơi chút tỉnh táo, liên tục giãy dụa muốn thoát đi, đáng tiếc thể lực không đủ, tất nhiên là khi so sánh với người như Lục Kiếm Phi.

"Tôi đã cho cậu cơ hội rời đi, nhưng hiện tại, không kịp nữa rồi" Lục Kiếm Phi tuy bị hạ dược, nhưng hôn môi qua đi, hắn đã coi như dễ chịu hơn, lấy điện thoại gọi cho Mạnh Thụy, nói ngắn gọn, sau đó kéo người trong ngực ra khỏi nhà vệ sinh. Đi sâu vào phía sau quán bar, dùng thẻ thành viên mở một căn phòng đang để đèn xanh ý nói phòng còn trống!

Vào phòng, hắn mở đèn, thuận tay để đèn ngoài cửa từ xanh chuyển đỏ, sau đó mới ôm người đã lại say mơ mơ màng màng đến bên giường. Cười khổ, hắn định làm gì lại mang người này vào đây chứ? Cả hai đều là nam thì làm cái gì?

Nghĩ vậy hắn thả người trong ngực xuống, bản thân cũng nằm qua bên cạnh, khô nóng trong người lại tiếp tục hành hạ. Đang lúc hắn muốn đứng dậy vào phòng tắm xử lý một chút, lại bị người nào đó lăn qua, tiến vào ngực hắn, muốn tiếp tục ngủ...

"Thật là!" Lục Kiếm Phi đột nhiên muốn chửi thề, nhưng mở miệng lại không thể chửi, cuối cùng hắn vẫn là thân sĩ đẩy người ra, tất nhiên, vô ích thôi

Tiêu Tích đang mơ màng liên tục bị làm phiền, có chút xù lông rồi! Anh không nói không rằng há miệng cắn, vị trí cũng thực con mẹ nó chuẩn xác, yết hầu!

"Damn it!" Yết hầu chính là vị trí nhạy cảm của bất kỳ nam nhân nào, nếu là bình thường, có thể Tiêu Tích sớm đã bị đá đi nơi nào cũng không biết được, nhưng lúc này bất đồng, Lục Kiếm Phi chính là bị hạ thuốc kích dục, hành động của Tiêu Tích có khác gì khiêu khích không cơ chứ?

Lục Kiếm Phi không nhịn nữa, dù sao hôn người này hắn cũng không chán ghét, còn ẩn ẩn thấy anh thật đáng yêu... Vì vậy xoay người một lần nữa đè lên, cúi đầu tìm môi hôn, không ngờ lần này không bị người nào đó giãy dụa đẩy ra.

"Ưm~ khó chịu~" Tiêu Tích bị hôn đến cả người nóng lên, hơi mở đôi mắt đẹp, đối diện là một con ngươi đen sâu thẳm, anh buột miệng kêu lên "Đẹp quá!" Sau đó nâng đầu hôn lên mắt hắn...

"Vốn định tha cho cậu, nhưng hiện tại, tôi rất muốn cậu, có thể không?" Lục Kiếm Phi bị động tác của Tiêu Tích lay động, anh ngây ngô làm theo bản năng, nhưng trong mắt hắn không hiểu sao lại chính là quyến rũ, rất quyến rũ! Lẽ nào là do thuốc sao?

"Hử?" Lúc này Tiêu Tích mới phát hiện bản thân anh chính là bị một nam nhân vô cùng đẹp trai đè lên người, vừa muốn chửi người lại bị vẻ đẹp trai mê hoặc, anh cười nói "Đẹp trai quá!" Nói xong, hai tay đưa lên xoa nắn mặt hắn, chơi đến vui vẻ.

"Em tên là gì?" Lục Kiếm Phi bật cười, thật đáng yêu. Hắn đột nhiên cảm thấy, tình cảm của hắn dành cho Mạnh Mỹ Kỳ nhiều năm như vậy rốt cuộc là gì? Tình yêu sao? Hình như không phải, hắn chưa từng bị cô bé mê hoặc khiến bản thân thần hồn điên đảo như lúc này, người này đột nhiên xuất hiện lúc hắn tự cho là bản thân tồi tệ nhất, nhưng xem ra không phải, nếu yêu cô bé sao hắn có thể tiếp nhận người này chỉ qua vài phút tiếp xúc chứ? Trong khi trước lúc người này lại gần hắn, hắn cũng đã đuổi đi vài người, hắn không thích bọn họ...

"Tên? Tôi tên là gì?" Tiêu Tích mờ mịt nghiêng đầu suy nghĩ "Tiêu Tích, đúng rồi, là Tiêu Tích. Còn anh?"

"Tiêu Tích, tôi sẽ nhớ tên em, sau hôm nay tôi cũng sẽ chịu trách nhiệm với em. Nhớ lấy, tôi tên Lục Kiếm Phi!"

Lục Kiếm Phi không muốn chờ nữa, cúi đầu hôn lên môi người dưới thân, bàn tay lên xuống vuốt ve dọc theo eo anh, hắn chưa từng ngủ với ai, cho nên không biết eo nữ nhân sờ vào sẽ như thế nào, nhưng hiện tại, cảm giác trong tay thật hài hoà, hắn thích!

"Ưm~" Tiêu Tích đã sớm tỉnh táo hơn lúc nãy, cũng biết bọn họ đang làm gì. Nhưng có lẽ do rượu, hoặc cũng có thể do khuôn mặt người này mê hoặc anh, khiến anh không thể từ chối, vì vậy anh không nghĩ nữa, giơ tay ôm lấy cổ người ta, đáp lại nụ hôn trúc trắc của hắn, xem ra người này cũng không phải là người bừa bãi.

Lục Kiếm Phi bị đơn âm rên rỉ kia đánh trúng, cả người càng trở nên gấp gáp, nhưng hắn thực sự không biết nên làm gì tiếp theo, chỉ hôn như vậy có lẽ hắn chết mất! Nhưng hiện tại muốn hắn tìm nữ nhân để phát tiết, hắn lại làm không được

"Vì sao lại dừng lại? Không thích tôi sao?" Tiêu Tích bị trêu chọc sớm đã có phản ứng, đột nhiên ngừng khiến anh thấy cả người khó chịu.

"Tôi...tôi không biết tiếp theo làm như thế nào!" Lục Kiếm Phi xấu hổ nói, nhìn đến ngực trần phía dưới, hắn có xúc động muốn liếm hôn, nhưng không biết có thể làm vậy hay không...

"A?" Tiêu Tích cười khẽ, hai tay quấn quanh cổ hắn, kéo đầu xuống, nâng người tiếp tục hôn, rời môi mới đỏ mặt nói "Khuếch trương, chỗ kia, của tôi"

"Tại sao em biết?" Lục Kiếm Phi cảm giác bản thân nổi lên sự bạo ngược, nghĩ đến người này cùng người khác làm loại chuyện này, hắn rất muốn giết người!

"Đau" Cổ tay bị nắm chặt phát ra đau đớn, Tiêu Tích hoảng sợ nói "Em họ tôi cùng người yêu đều là nam, tôi chỉ là tò mò, nên tìm hiểu, buông, đau!" Nói rồi khoé mắt anh phiếm hồng, trông đặc biệt ủy khuất, đáng thương

"Xin lỗi, xin lỗi" Lục Kiếm Phi liên tục xin lỗi dỗ dành, còn đưa tay người ta lên hôn hôn, thỉnh giáo "Đừng tức giận, ngoan, chỉ cho tôi biết nên làm gì?"

Tiêu Tích thực ra có chút thích người này, bá đạo lại ôn nhu, nhìn thì mâu thuẫn nhưng kết hợp ở trên người hắn lại không có gì không đúng. Anh cũng không nói gì, chỉ quay đầu tìm kiếm, mở ra mấy ngăn tủ bên đầu giường, lấy ra gel bôi trơn cùng bao cao su, quả nhiên khách sạn, nhà nghỉ nào cũng chuẩn bị đầy đủ những thứ này, trên sách không lừa người a.

"Đây là gì?" Lục Kiếm Phi áp chế khô nóng trong người xuống, hắn không muốn làm người này bị tổn thương, một chút cũng không được, nhưng vì vậy khiến tiểu Kiếm Phi căng trướng lại có chút đau, nhưng không dám cởi ra quần nhỏ, sợ doạ tới ai kia, mồ hôi trên trán đã sớm thấm ướt mặt, hơi thở trở nên nặng nề.

"Anh khó chịu sao? Cởi ra đi" Tiêu Tích biết bản thân chỉ có thể là bên tiếp nhận, nhìn hình thể của người phía trên, anh chỉ có thể nhận mệnh.

Tiêu Tích mặt đỏ hồng đưa tay xuống từ phía ngoài vuốt ve tiểu Kiếm Phi, ánh mắt không dám nhìn người phía trên

"Hưm" Lục Kiếm Phi giữ lại bàn tay hư hỏng, nếu còn tiếp tục kích thích, hắn sẽ không nhịn nổi nữa mất, phải thấy may mắn khi lượng thuốc kích dục không lớn, nếu không không biết hiện tại anh sẽ làm ra những chuyện gì?

"Lấy ra một ít gel lên ngón tay, sau đó, sau đó... Ở vị trí này khuếch trương, liền được" Cả cơ thể Tiêu Tích đã sớm trần truồng, anh quay đầu, lấy tay đưa xuống hậu huyệt của bản thân, xấu hổ chỉ vào nơi khó nói.

"Nhỏ như vậy, có thể sao? Vậy không phải em sẽ rất đau?"

"Ừm, lần đầu, đều sẽ đau, chịu qua là được"

Nghe được chữ lần đầu kia, trong lý trí Lục Kiếm Phi chỉ có một suy nghĩ, em ấy là lần đầu! Lần đầu của em ấy dành cho hắn? Yahoo~

Hú hét trong lòng xong, Lục Kiếm Phi cúi đầu hôn người dưới thân, miệng vừa hôn, tay vừa đúng chỉ dẫn tìm đến huyệt khẩu kia, nhẹ nhàng khuếch trương.

"Ư~" Dị vật xâm nhập khiến Tiêu Tích hơi khó chịu, khẽ rên rỉ

"Đau sao? Không làm nữa nhé?" Lục Kiếm Phi hốt hoảng rút ra hai ngón tay, hôn lên mặt anh dỗ dành

"Không đau" Tiêu Tích cười rộ lên "Với ai anh cũng ôn nhu như vậy sao?"

"Hình như, tôi chưa từng ôn nhu với ai, ngoài em" Lục Kiếm Phi nghe hỏi mới phát hiện, quả nhiên, kiên nhẫn cùng ôn nhu của hắn suốt gần ba mươi năm nay lại dùng cho hôm nay, cho người này?

"Ưm, tôi muốn anh" Tiêu Tích thì thầm câu này theo cảm xúc. Lúc anh nghe hắn nói xong, trong đầu chỉ còn lại lời này, cứ như vậy nói ra.

Hai người tiếp tục chìm đắm trong những nụ hôn tràn đầy dục vọng, bọn họ muốn đối phương, điên cuồng muốn. Khi tinh hoa tuôn trào vào huyệt khẩu non mềm của người dưới thân, Lục Kiếm Phi phát hiện, bao nhiêu năm nay hắn chính là sống uổng. Cảm giác tiêu hồn đó, hắn cả đời sẽ không quên. Còn người này nữa, chỉ có thể là của hắn!

Buổi sáng lúc Lục Kiếm Phi tỉnh lại, trên giường chỉ còn một mình hắn, người, đã không thấy! Trong lòng hắn tràn ngập nỗi thống khổ khó hiểu, vì sao chứ? Nhân lúc người ta say rượu, bản thân hắn lại làm chuyện cầm thú này? Người đó sẽ ghét hắn ư? Hận hắn không?

Những suy nghĩ như vậy nhanh chóng bị hắn đá ra khỏi đầu. Đùa sao, lần đầu của hắn là dành cho người nọ, hắn phải tìm được, ép người đó phải chịu trách nhiệm, cả đời!

Hết PN 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net