Chương 41: Vô đề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dùng bữa xong cũng đã khuya, buổi sáng hôm sau mọi người đều có công việc không tiện chơi qua đêm, đành hẹn ngày khác. Về tới nơi cổng trường cũng đã đóng, tất nhiên Tiêu Chiến đành đi theo Vương Nhất Bác về căn hộ chung cư của cậu rồi.

"Em thêm anh vào nhóm wechat vừa rồi nhé?" Thì ra vừa nãy ngồi ăn, Mạnh Thụy nói nhóm wechat lập đã lâu nhưng không có Vương Nhất Bác, vừa mới thêm cậu vào.

"Có tiện không? Dù sao..." Tiêu Chiến có chút ngại ngùng nhăn lại mi

"Có gì không tiện?" Vương Nhất Bác ngắt lời "Anh là người yêu của em, sau này là bạn đời của em, có gì không tiện chứ?"

"Vậy, vậy tùy em đi" Tiêu Chiến đỏ mặt lấy khăn tắm đi nhanh vào phòng tắm

Vương Nhất Bác nhìn quần đùi áo phông của anh nằm ngay ngắn trên giường, có chút không biết nói gì, yết hầu trượt hai cái, sau đó cầm lấy đồ bước về hướng phòng tắm, gõ cửa

"Gì, gì đó?" Tiêu Chiến cảnh giác hỏi

"Anh không lấy đồ sao?" Vương Nhất Bác nhịn cười nói lớn

"A?" Tiêu Chiến sửng sốt, lúc này anh mới phát hiện bản thân không mang quần áo vào "Em, em để qua một bên, anh lấy"

"Được rồi~" Vương Nhất Bác ngoan ngoãn đáp, để trên bàn bên cạnh cửa phòng tắm, giảo hoạt nói "Em để bên cạnh, anh ra lấy đi"

Tiêu Chiến mở khoá, cửa vừa mở ra đã bị cánh tay hữu lực của Vương Nhất Bác giữ lại

"Vương Nhất Bác!" Tiêu Chiến cơ hồ hét lớn, mặt đỏ rần "Sao em có thể xấu tính như thế?"

"Nào có a~" Vô tội nói xong, cậu đẩy mạnh cửa phòng tắm, lách người đi vào, nhìn chăm chú thân thể trần truồng của ngươi yêu "Thật đẹp quá!"

"Không cho nhìn!" Tiêu Chiến xấu hổ quay người lại, ánh mắt đối diện với ánh mắt trong gương của cậu nhỏ, không dời đi nổi

"Bảo bảo" Vương Nhất Bác nhìn chăm chú vào đôi mắt anh qua gương, đi chậm đến, từ phía sau ôm lấy eo anh, vùi đầu vào cổ anh, chiếc lưỡi mềm liếm nhẹ cần cổ, kích thích phản ứng bản năng của cơ thể anh

"Ân~" Tiêu Chiến run lên, rụt cổ lại

"Muốn anh" Vương Nhất Bác nói thẳng ý nghĩ của bản thân, dù sao chuyện này bọn họ cũng làm không ít lần, có gì phải ngại chứ?

"Ừm" Tiêu Chiến ừm một tiếng, nghiêng đầu, bàn tay nâng lên ôm lấy đầu cậu nhóc, hai đôi môi nhanh chóng tìm tới nhau, quá trình trao đổi nước bọt chậm rãi đến cuồng nhiệt, phòng tắm trong nháy mắt nóng lên...

Sáng sớm Tiêu Chiến tỉnh lại, eo đau, lưng đau, chân không có cảm giác, vị trí nào đó cũng khó chịu, thật sự là... Lần sau không nên nuông nhiều cậu nhóc như vậy nữa, nếu không thân già của anh có ngày hỏng mất.

"Tỉnh?" Vương Nhất Bác vừa mở mắt đã nhìn thấy khuôn mặt khó chịu của laopo, vội nói "Eo đau sao? Em xoa xoa cho anh nhé?"

Tiêu Chiến liếc mắt nhìn lại, một lời cũng không muốn nói, chính là thực sự cả người đều mệt chết đi được, không muốn nói nữa. Cậu nhỏ nào đó thấy anh không tức giận, im lặng giúp anh xoa bóp eo nhỏ, tận tâm tận lực, tâm vô tạp niệm.

"Được rồi, còn không dậy sẽ muộn giờ lên lớp" Tiêu Chiến nhìn bộ dáng người kia thực không nỡ nổi giận, nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn tay của cậu trên eo, chính mình trước ngồi dậy xuống giường

"Vâng" Vương Nhất Bác cười loan mặt mày, cũng theo sau ngồi dậy, việc đầu tiên là gấp chăn, xếp gối ngay ngắn. Quả thực anh khó chịu cũng là có nguyên nhân, tối qua hai người làm trong nhà tắm không biết bao nhiêu lần đạt cực khoái, đến cuối cùng chân Tiêu Chiến nhũn ra, cả cơ thể dựa vào người Vương Nhất Bác để cậu chống đỡ, mới ngừng lại, tẩy rửa kỹ sau đó cùng trở lại giường ngủ.

Ra khỏi chung cư hai người tách ra đi riêng, một trước một sau đi tới cổng trường, Vương Nhất Bác nghe lời anh không lái xe, dù sao đường tới trường cũng không xa. Tiêu Chiến vừa tới cổng đã bị chặn lại, là một cô gái có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, Tiêu Chiến nhìn thấy, mày hơi nhíu lại, anh cảm thấy có chút quen mắt

"Làm ơn tránh đường!" Khó chịu nói xong, Tiêu Chiến né người đi qua, nhưng vẫn bị cô ta đứng chắn phía trước

"Bạn học Tiêu Chiến, vài năm không gặp rồi, cậu vẫn như vậy!" Cô gái xinh đẹp u oán nói, một bộ bản thân rất tổn thương

"Cô là ai?" Tiêu Chiến có chút không kiên nhẫn, lúc này liếc thấy Vương Nhất Bác đáng lẽ đã đi vào lại quay ra, cả người căng thẳng

"Cậu thật sự không nhớ tớ? Tớ là Bạch Băng a!" Cô gái có chút không dám tin, người này rốt cuộc trái tim làm bằng gì chứ?

"Không quen, tránh ra!" Tiêu Chiến nhìn người yêu sắp tới gần, gằn giọng, đưa tay đẩy vai cô gái qua một bên, bước nhanh hướng vào trường đi tới, dùng khẩu hình miệng nói cùng bạn nhỏ một câu: "Không sao rồi!"

"Chào Tiêu lão sư" Vương Nhất Bác buồn cười nhìn anh, lễ phép đứng chào, còn không quên nháy mắt đáng yêu một cái, sau đó nhìn kỹ cô gái đang thất lạc cúi đầu ngoài cổng

"Tiêu Chiến, cậu đứng lại a!" Bạch Bằng hét lớn, thu hút không ít sinh viên đi lại gần đó

"Kia là ai thế? Chẳng lẽ là người yêu của Tiêu lão sư? Cãi nhau?" Một nữ sinh nhỏ giọng hỏi đàn chị bên cạnh

"Cô ấy là hoa khôi khoá năm kia, từng tỏ tình với Tiêu lão sư của chúng ta nhưng bị từ chối, sau đó quyết định ra nước ngoài, không ngờ hiện tại trở về lại vẫn theo đuổi Tiêu lão sư a"

"Cũng là một người đáng thương." Nữ sinh cảm thán.

"Tháng trước, weibo Tiêu lão sư đã công khai thầy ấy có người yêu rồi mà, cô ấy biết mà vẫn làm vậy không phải trà xanh thì là gì?" Nữ sinh lớn tuổi hơn khinh thường bĩu môi.

"Đúng a~ Chuyện Tiêu lão sư có bạn gái cơ hồ mọi người đều biết, cô ta nếu thích thầy ấy thì chắc chắn cũng phải biết, vậy mà còn ở đây làm trò, chính là muốn khiến mọi người hiểu lầm Tiêu lão sư rồi" Một nam sinh hóng chuyện bên cạnh nói lời thấm thía.

"Ra vậy, quá trà xanh rồi..." Nữ sinh ít tuổi bừng sáng đôi mắt như vừa ngộ đạo xong, gật đầu ra vẻ đã hiểu.

"Đi thôi đi thôi, nhìn thấy trà xanh tâm liền phiền" Nữ sinh lớn tuổi hừ lạnh, kéo tay nữ sinh ít tuổi hơn đi thẳng vào cổng trường. Nam sinh cũng nhanh chóng chạy theo phía sau.

Diễn đàn X đại lại được một phen bát quái

Topic: Nghe nói Bạch học tỷ trở về, hiện tại là Bạch lão sư a? Nghe nói Bạch lão sư muốn tiếp tục theo đuổi Tiêu lão sư a? Nghe nói Tiêu lão sư có bạn gái rồi a?
Trọng điểm: Ai từng gặp qua bạn gái Tiêu lão sư chưa?????

L1: Tôi cũng muốn biết!

L2: +1

L3: Bạch học tỷ là ai?

L4: Lầu trên chắc là tân sinh [Hình ảnh]

L5: Oa xinh ghê *mắt cún* Xinh vậy trông thật hợp với Tiêu lão sư nha

L6: Vẻ ngoài đẹp thì sao? Còn phải xem nhân phẩm như thế nào nữa đi? Nếu không tại sao Tiêu lão sư hết lần này tới lần khác từ chối?

L7: Lầu trên nói vậy không đúng đâu, không thấy Tiêu lão sư có người yêu rồi à? Có rồi tất nhiên nên từ chối những cô gái khác chứ?

L8: Mọi người không thấy kỳ quái sao? Chưa bao giờ tôi thấy Tiêu lão sư đi cùng cô gái nào khả nghi cả? Thật sự thầy ấy đã có người yêu hay chỉ là để bớt phiền phức?

L9: Lầu trên chí lý. Rốt cuộc cũng chỉ là lời chúc mừng năm mới như thể công khai, nhưng lại không thấy cô gái nào bên cạnh thầy ấy hết?

L10: Các bác nói vậy khiến em nghĩ tới một người...

L11: Lầu trên muốn ám chỉ người nào?

L12: Là ai thế?

....

Lxxx: Đến tôi vẫn chưa thấy chân tướng, là ai a~~~

Trong lúc đó, wechat của nhóm hủ nữ nào đó lại đặc biệt rôm rả

"Alo chim sẻ gọi đại bàng"

"Có mặt"

"Có mặt"

"Có chuyện gì mau nói"

"Tớ đang phấn khích!!! Đợi chút!"

"..."

"..."

"..."

"Vừa nãy lượn diễn đàn có topic thắc mắc về người yêu Tiêu lão sư. Có người nói khiến tớ ngộ ra một chuyện. Người đó nói chưa từng thấy Tiêu lão sư thân cận cùng cô gái nào, get được chưa?"

"?"

"Hình như tớ get được rồi!"

"Nói mau nói mau"

"Thầy ấy trc giờ chỉ thường xuyên đi cùng vài người. Mạnh học trưởng, Tào học trưởng, Vương học đệ và Tuyên học tỷ"

"Vương học đệ không phải là em họ thầy ấy sao?"

"Còn một Vương học đệ khác nha~"

"Cậu nghĩ gì thế? Vương Nhất Bác học đệ là cái coolguy, Tiêu lão sư cũng thuộc loại người cự người ngoài ngàn dặm, sao có thể?"

"Hơn nữa không phải nói Mạnh học trưởng cùng Vương Nhất Bác học đệ mới là một đôi sao?"

"Tớ muốn nói điều này, tớ nghĩ bản thân nhìn nhầm, nhưng có lẽ không phải..."

"Hử?"

"Không nên thả câu như vậy a Y Y"

"Sáng nay, tớ thấy Nhất Bác học đệ cười nháy mắt cùng Tiêu lão sư, thầy ấy hình như là đỏ...mặt?!"

"... Có chút không thật!"

"Nếu đúng vậy tớ sẽ gáy đến chết mất!!!"

"Mọi người, bây giờ chúng ta nên để ý hai người bọn họ nhiều hơn, nhưng không thể quá phận, các cậu làm được không?"

"Ok"

"Làm được"

"Tớ không ý kiến"

...

"A Bác, mọi người đang đoán xem "bạn gái" anh họ là ai. Cậu không làm gì đó sao?" Tiểu Bạch nhân lúc giảng viên không chú ý, nhỏ giọng nói với huynh đệ tốt

"Không cần, mặc kệ bọn họ. Dù sao hiện tại anh ấy đang là giảng viên, không thể khiến anh ấy bị ảnh hưởng" Vương Nhất Bác lắc đầu, hiếm khi chịu mở lời giải thích nhiều như vậy

"Cũng đúng. Vậy liền mặc kệ bọn họ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net