Chương 53: Quà sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng, Vương Nhất Bác theo quán tính vòng tay ôm người bên cạnh, cánh tay liền qươ vào khoảng không. Cậu giật mình tỉnh táo lại, bất đắc dĩ lắc đầu. Bọn họ hiện tại không ở cạnh nhau, đã hơn một tháng rồi.

Chuông điện thoại vang lên, hiện thị cuộc gọi đến, Vương Nhất Bác nhìn một chút, là số lạ, lại nhìn đến thời gian, lạnh nhạt nhấn nghe

"Ai vậy?"

"Là em, Tuyết Nhi" Thanh âm là của nữ nhân "Ngày mai sinh nhật anh, anh muốn em trở về hay không?"

"Dở hơi" Để lại cụm từ đúng phong cách, Vương Nhất Bác ngắt điện thoại.

Trịnh Tuyết Nhi cũng từng là đứa trẻ trong hoa viên biệt thự mà Vương gia đang ở, nhưng tính cách từ nhỏ không được mọi người ưa thích, vì vậy không được gia nhập hội sáu người Vương Nhất Bác. Trong hoa viên mọi người đều biết con gái Trịnh gia yêu thích con trai độc nhất của Vương gia, chỉ tiếc có con gái Mạnh gia ở đó, cô ta đến tiếp cận cậu nhóc cũng khó khăn, vì một số nguyên nhân mới buộc phải nghe theo sắp xếp của người lớn ra nước ngoài du học năm mười lăm tuổi, tính tới hiện tại cũng đã bốn năm.

Bốn năm nay mỗi ngày lễ hay sinh nhật Vương Nhất Bác, Trịnh Tuyết Nhi đều sẽ gọi điện về hỏi một câu như vậy, chưa năm nào thay đổi. Đối với người nam nhân khác, có lẽ sớm đã bị cảm động, nhưng Vương Nhất Bác thì không, bản tính Trịnh Tuyết Nhi ích kỷ, tính tình tiểu thư, thủ đoạn độc ác, lúc trước không ít lần Mạnh Mỹ Kỳ suýt gặp nạn rồi. Người như vậy cho dù không có Tiêu Chiến xuất hiện, Vương Nhất Bác cũng sẽ không nhìn tới.

*Ting~*

Là thanh âm tin nhắn wechat.

Mmq: Mọi người có biết em vừa gặp ai không?

Mx: Ai?

Qx: Trông em có vẻ tức giận? Là ai vậy?

Wyb: Trịnh Tuyết Nhi?

Mmq: Chính là cô ta. Cô ta gọi cho cậu rồi?

Wyb: Vừa xong. Dùng số điện thoại trong nước, hẳn là đã về

Mmq: Vẫn làm phiền cậu? Đồ thần kinh này!

Yb: Cô ta lần này hình như về hẳn

Xz: Là ai?

Mmq, Mx, Qx, Yb: ... (Mạnh Mỹ Kỳ, Mạnh Thụy, Kiểu Hân, Vu Bân)

Xz: Không tiện nói sao?

Wyb: Không có, là một người điên, sau này lại rắc rối rồi

Xz: Cô ta để ý em?

Wyb: Vâng

Mmq: Em có vài lần suýt bị cô ta hủy dung, vài lần khác nằm viện, cho nên anh Chiến đừng để cô ta tiếp cận

Qx: Dù sao chuyện của hai người còn là bí mật, cô ta không biết đến anh Chiến thì sẽ không gây chuyện vs anh ấy

Wbw: Vương Nhất Bác, cậu lại chiêu đào hoa gì? (Wbw là Vương Bác Văn)

Wyb: Tớ vô tội có được không? *icon khinh bỉ*

Xz: Những hành vi như vậy lại không bị trừng phạt sao?

Yb: Đưa cô ta ra nước ngoài nói là đi du học, thực ra chính là bị cưỡng chế mang đi, với lại tuổi cô ta lúc đó còn quá nhỏ, không bị cấu thành tội danh nghiêm trọng, bỏ chút tiền liền dễ qua thôi.

Wbw: Mạnh gia để yên sao?

Mx: Tất nhiên là không! Hừ, cô ta ở bên đó sớm đã trở thành con nghiện. Trả thù một cách lâu dài mới thú vị

Xz: Cậu cho người gài cô ta? @Mx

Mx: Vâng, lần này em chính là đợi cô ta về nước, rất vui a~

Yb: Trong nước, vấn đề thuốc phiện bị quản rất nghiêm ngặt, xem cô ta sẽ chịu đựng như thế nào! Nếu không chịu được, vậy sớm hay muộn cũng sẽ làm ra vài hành vi pháp luật bất dung a

Mx: Chính xác! Trước đây Trịnh gia có thể bỏ tiền cho cô ta thoát tội, nhưng nếu dính đến ma túy thì liền không dễ xử lý như vậy nha

Mọi người: 👍🏿👍🏿👍🏿

Sinh nhật con trai độc nhất của chủ tịch Duy Giai tập đoàn khiến nhiều người chú ý, tuy nhiên không có thiệp mời sẽ không thể đi vào khu vực tổ chức tiệc. Cánh truyền thông dùng đủ mọi thủ đoạn chỉ để nhìn đến chân thân của vợ và con trai ông trùm thương nghiệp mới tại B thị là Vương Duy, chuyện này luôn khiến người ta rất tò mò. Có người nói phu nhân Duy Giai tập đoàn chính là một nữ minh tinh, có người nói chỉ là một tiểu thư khuê các môn đăng hộ đối. Dù suy đoán như thế nào cũng không có một câu xác nhận nào từ Duy Giai tập đoàn cũng như Vương Duy.

Lúc này Vương Nhất Bác sớm đã bị lừa tới, cậu còn giận dỗi một trận với Tiêu Chiến. Vốn bản thân nghĩ tối nay hai người sẽ đón sinh nhật riêng với nhau, không ngờ lại tới nơi nhàm chán này

"Vẫn còn không vui?" Tiêu Chiến nghiêng đầu đến trước mặt cậu, cười đến đáng đánh đòn hỏi

"Bảo bảo, anh học xấu rồi!" Vương Nhất Bác mới không thèm giận nữa, tuy nhiên vẫn là không vui lên nổi

"Đâu có?" Tiêu Chiến vô tội chớp chớp mắt, ngón trỏ hai tay đặt lên hai bên môi đứa nhỏ, dụ dỗ "Cười lên, đừng khiến ba mẹ phiền lòng"

"Được rồi" Vương Nhất Bác nhếch lên khoé miệng "Hôm nay em sẽ ngoan ngoãn xã giao, điều kiện chính là tối nay anh phải ở cùng em. Mai đi L thị cùng em. Ngày kia đến hết tuần đi Tam Á du lịch cùng em. Có được không?"

"Được được" Tiêu Chiến rất nhanh liền gật đầu, không cần suy nghĩ. Anh nhìn đồng hồ một chút, nói "Đám người Mạnh Thụy có lẽ cũng đã tới, đi xuống thôi"

Mỹ Vị hiên vốn là sản nghiệp của ba Vương dành tặng mẹ Vương, tầng một là sảnh bình thường, tầng hai là bao sương phổ thông. Từ tầng ba trở lên tầng năm là bao sương cao cấp. Tầng sáu là nơi tổ chức tiệc như sinh nhật, tiệc cưới, các sự kiện trọng đại. Tầng bảy là nơi nghỉ ngơi của khách. Lúc này Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác chính là từ tầng bảy đi xuống.

Vừa nhìn thấy con trai cuối cùng cũng chịu đi xuống, sắc mặt đã tốt hơn nhiều, mẹ Vương vui vẻ cười đi tới

"Đến, hai đứa nhanh ăn cái gì đó đi, có lẽ bảo bối lát nữa sẽ phải uống chút rượu, ăn trước một chút"

"Đi, anh ăn cùng em" Tiêu Chiến nhận được cái nháy mắt ra hiệu của mẹ Vương, cũng vào cuộc

Vương Nhất Bác giả vờ không nhìn thấy giao tiếp giữa hai người, im lặng theo Tiêu Chiến đi lấy đồ ăn. Mẹ Vương hài lòng nhìn theo, càng nhìn càng vừa ý chàng rể nhà mình.

"Nhất Bác" Một nữ nhân khá thanh tú, mắt mang mỉm cười tiến đến bắt chuyện cùng hai người

"Trịnh Tuyết Nhi, tốt nhất mày tránh xa Nhất Bảo một chút" Vương Nhất Bác còn chưa có phản ứng, Mạnh Mỹ Kỳ không biết tới từ bao giờ, như gà mẹ che chở trước người Vương Nhất Bác

"Mày là thứ gì? Nhất Bác còn chưa nói, mày lại có tư cách gì?" Trịnh Tuyết Nhi chính là cảm thấy bản thân cùng Mạnh Mỹ Kỳ bát tự không hợp, hoặc đúng hơn chính là khắc tinh của cô ta.

"Tao..."

"Tôi hẳn là có tư cách đi?" Không để Mạnh Mỹ Kỳ nói tiếp, Tiêu Chiến đột ngột đứng ra, tiểu nam nhân của anh, anh bảo vệ, ác nữ đừng mong tiếp cận. Cũng không thể bản thân anh còn đứng đây lại để Mạnh Mỹ Kỳ ra mặt như vậy được.

"Anh...lại là thứ gì chứ?" Trịnh Tuyết Nhi lúc nhìn thấy khuôn mặt của Tiêu Chiến đã bị kinh diễm mất một giây, lời chửi mắng ra tới miệng lại yếu đi rất nhiều

"Tôi là ai cũng có tư cách hơn cô. Tránh xa bảo bối nhà chúng tôi một chút" Tiêu Chiến dù tức giận, nhưng vẫn còn lý trí, không thể công khai lúc này, đành lập lờ nói cho qua chuyện

Trịnh Tuyết Nhi nhìn đến vẻ ngoài của Tiêu Chiến có chút tương tự Vương Nhất Bác, cô ta lại nghĩ có lẽ là người từ L thị tới, là anh em họ gì đó nên cũng không dám tác oai tác quái gì ở đây. Liếc nhìn Mạnh Mỹ Kỳ một cách tràn ngập hận ý, hậm hực xoay người trở về bên người Trịnh gia chủ.

"Anh vừa rồi doạ chết em đấy anh họ" Tiểu Bạch vuốt vuốt ngực, cậu còn nghĩ anh họ giận đến điên rồi chứ.

"Hiện tại nhìn kỹ mới phát hiện, hai người thực có tướng phu phu trong truyền thuyết, hèn chi cô ta rụt cổ bỏ đi" Mạnh Mỹ Kỳ hả hê cười

"Phải a~ Nếu không phải biểu hiện của cô ta vừa nãy, chị cũng không nhìn ra hai người lại có chút giống nhau đâu đấy" Kiều Hân cũng khẽ la lên, nhớ lại biểu hiện e ngại quan sát Tiêu Chiến của Trịnh Tuyết Nhi.

Bữa tiệc dần đến thời điểm kết thúc, người cần chắp nối quan hệ thì chắp nối quan hệ, người tò mò về Vương tiểu công tử cũng đã được mãn nguyện, tóm lại chính là đều đạt được mục đích. Người ngoài có thể không biết vợ Vương tổng là ai nhưng người có máu mặt trong thương giới đều không xa lạ gì, bà cũng không ít lần dự tiệc trong giới này cùng ba Vương. Bọn họ chỉ tò mò về Vương Nhất Bác, lúc nhìn thấy cậu chính thức được ba Vương giới thiệu còn trầm trồ thật lâu. Mọi người cũng thắc mắc về người luôn ở bên cạnh cậu nhóc không rời có khuôn mặt đẹp đến khó tin kia nhưng đều có suy nghĩ như Trịnh Tuyết Nhi, vì vậy cũng không miệt mài theo đuổi đáp án.

Trịnh Tuyết Nhi suốt bữa tiệc luôn để ý Vương Nhất Bác, nhìn cậu cùng Tiêu Chiến hỗ động, tương tác qua lại, cô ta thấy có điều gì là lạ nhưng rốt cuộc lạ chỗ nào lại không nghĩ ra. Đáng ghét chính là Mạnh Mỹ Kỳ luôn như có như không bám sát bên cạnh Vương Nhất Bác khiến cô ta thập phần khó chịu, lại không dám làm gì thiếu suy nghĩ, nếu không sẽ bị ném trở lại bên kia.

Tiệc tan cũng đã khá muộn, Vương Nhất Bác chở Tiêu Chiến về căn hộ cạnh trường của cậu, dù sao Mỹ Vị Hiên chính là ở gần nơi này. Cậu đã nói muốn tối nay anh cùng cậu, vậy về đó đi!

Món quà sinh nhật Tiêu Chiến dành cho Vương Nhất Bác là mũ bảo hiểm, nhưng cậu hiện tại không quan tâm, cái cậu muốn bây giờ chính là bản thân anh, món quà gì cũng không quý giá bằng.

Tiêu Chiến cũng thuận theo tiểu nam nhân, là sinh nhật cậu một phần, phần khác chính là anh cũng muốn làm chút chuyện cùng đối phương nha...

Hôn môi sau khi trải qua tình triều, Tiêu Chiến rời môi, bình ổn hơi thở, nhẹ giọng hỏi

"Món quà sinh nhật này, bảo bối có thích không?"

"Thích! Rất thích!"

Vương Nhất Bác vui vẻ gật đầu, xoay người đè lên anh, một lần rồi một lần đều không muốn dừng lại, đêm còn rất dài rất dài...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net