Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phủ Trấn Quốc tướng quân có một thiếu tướng quân, khi còn nhỏ đã được một đạo sĩ lang thang xem bói, nói rằng người này mệnh cách vô song, tử vi được sao Đế vương chiếu rọi, uy năng tỏa ra bốn phía, hướng thiện diệt ác, đánh bại cường quyền, sinh ra đã được muôn ngàn người tôn thờ; nhưng mà, sao Đế vương phải chịu cô đơn, bởi vì Trấn Quốc tướng quân chinh chiến nơi sa trường, sát nghiệt và phúc trạch cộng sinh, Thiếu tướng quân cũng thế. Cho nên định mệnh đã an bài, phải là một quân vương cô độc.

Lời này nói ra thì thật sự vô cùng đại nghịch bất đạo. Tử vi được sao Đế vương chiếu rọi? Chẳng lẽ Hoàng Đế tự tay viết bốn chữ "Trấn Quốc tướng quân" chỉ là để trang trí? Con trai độc nhất của Trấn Quốc tướng quân nhất định sẽ phản loạn mà tự xưng làm Hoàng Đế?

Nhưng mà lời đạo sĩ nói cũng chưa chắc đã sai. Thiếu tướng quân từ nhỏ đã có tài năng xuất chúng, mười lăm tuổi mang binh xuất chinh, đánh bại Hung Nô. Sau ba năm chinh chiến thì chưa từng thất bại, một đường quét sạch các chủng tộc ngoại lai, thống nhất thiên hạ. Ngày hắn chiến thắng trở về mới vừa tròn mười tám, trong ba năm qua được giao cho đất đai, vàng bạc, hổ phù binh quyền, nhưng khi trở về lại không hề có ban thưởng, cũng không có phong chức tước.

Trong yến tiệc, Hoàng Đế ngoài mặt tươi cười, nhưng thực tế lại như đứng trên đống lửa, ngồi trên đống than, dưới khí thế sát phạt của Thiếu tướng quân thì quên mất cả quyết định trước đó là khiến Thiếu tướng quân hiểu rõ tôn ti trên dưới.

Thật đúng là ông vua bù nhìn.

Lời đạo sĩ nói năm đó ở trong Tướng Quân phủ chỉ có ba người là Tướng quân, Thiếu tướng quân và lão quản gia biết được. Tướng quân từng hỏi Thiếu tướng quân, "Con nghĩ như thế nào về triều đình đương triều?" Thiếu tướng quân đáp: "Có cũng được, không có cũng được."

Tướng quân hỏi, "Kể cả Thánh Thượng sao?"

Thiếu tướng quân đáp: "Đúng vậy."

Tướng quân lại hỏi, "Đương kim Thánh Thượng muốn con quỳ, con sẽ xử sự như thế nào?"

Thiếu tướng quân đáp: "Còn tùy theo tâm trạng."

Tướng quân lo lắng đến mức rụng cả tóc. Một mặt, ông nhận ra rằng nhi tử thực sự có mệnh đế vương, cũng hoàn toàn không để ý, không nguyện trung thành với Thánh Thượng với triều đình, lời đạo sĩ nói hẳn không phải là giả; mặt khác lại cân nhắc đến mấy chữ "Quân vương cô độc" – điều này không phải là nói con của ông có khả năng phải cô đơn cả đời sao?

Vì thế, ông bí mật sai người đi tìm kiếm vị đạo sĩ năm đó, tìm kiếm cách phá giải. Sau khi tìm được, đạo sĩ kia cũng không theo người trong phủ tướng quân trở về, chỉ ủy thác cho người mang một phong thư cho Tướng quân.

Trong phong thư có hai bức thư, trên bức thứ nhất viết: "Tử vi được sao Đế vương chiếu rọi, cực kỳ may mắn, nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm. Chỉ có thể tìm một người trời sinh dị sắc, mới có thể hóa giải sát khí, dung hợp khí chất cao quý, được tam tinh chiếu rọi."

Bức thư thứ hai khác với bức thư thứ nhất, là chân dung của một người, bên dưới còn có một hàng chữ, hình như là tên tuổi và nơi ở.

Hóa ra đạo sĩ kia cũng có người nhà thế tục, Thiếu tướng quân chinh chiến bên ngoài, đánh đuổi vô số ngoại địch, cứu được rất nhiều bá tánh, người nhà của đạo sĩ cũng ở trong đó. Đạo sĩ rất cảm kích, cho nên mới tính toán vẽ "người trời sinh dị sắc" ra giấy, để phủ tướng quân tìm kiếm. Nếu không chỉ bằng mấy chữ này, cho dù phủ tướng quân thực sự tìm ra được người kia, vận mệnh của vị quân vương cô độc cũng đã hình thành rồi.

Bởi vậy, vào năm Thiếu tướng quân mười chín tuổi, phủ tướng quân nghênh đón Thiếu phu nhân cho hắn.

Khuôn mặt như hoa đào mùa xuân, đôi mắt giống như ánh trăng trên mặt nước, thực sự là "trời sinh dị sắc."

Nhưng mà ngày đại hôn, cho dù Hoàng Đế đích thân tới chúc mừng, sắc mặt Thiếu tướng quân vẫn cực kỳ lạnh lùng và u ám như cũ.

Chỉ vì vị phu nhân đột ngột được nhét vào trong phủ, hắn thậm chí còn chưa gặp mặt một lần, không chỉ là một nam nhân, mà còn là – còn là một kẻ ngốc.

======

Trời sinh dị sắc:  Đại khái là bẩm sinh có nhan sắc xinh đẹp khác thường.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net