Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không ai khác ngoài gia đình hoàng gia biết về điều này, nhưng thực sự, trong tòa tháp nơi cư trú của Đội ma thuật Công nghệ tồn tại một cơ chế kết nối trực tiếp với nhà vua. Từ trước đây, bất cứ khi nào có tình huống phát sinh vấn đề mà Đội ma thuật Cung điện Hoàng gia không thể giải quyết, nhà vua sẽ đích thân liên lạc với chúng tôi. Tất cả mọi người trong đội đều nói rằng Đội Tech là một Đội ma thuật bí mật, ban đầu được thành lập riêng cho gia đình hoàng gia.

Ngẫu nhiên, lần cuối cùng có một bức thư là cách đây vài năm, mà nội dung của nó là yêu cầu làm một loại công cụ để làm sôi động cuộc sống về đêm với Nữ hoàng; đó là một cuộc nói chuyện cực kì thô tục nhưng vẫn là một nhiệm vụ quan trọng.

Nhiệm vụ của một người đứng đầu là đích thân trao đổi với nhà vua. Đội trưởng với vẻ mặt lơ ngơ, vội vã chạy đến phòng liên lạc trong sự ngạc nhiên khi có tín hiệu liên lạc từ nhà vua.

Chúng tôi, những con người bị bỏ lại phía sau thì bất an nhìn nhau.

Thông tin liên lạc từ nhà vua là điều vĩ đại nhất diễn ra trong tòa tháp này.

Một lúc sau Đội trưởng quay trở lại phòng. Ông ấy với khuôn mặt ủ rũ gãi những sợi râu trắng phớ trên cằm.

Và sau đó, khi ông ấy vẫy tay ra hiệu cho mọi người trong phòng, mỗi người chúng tôi đều dừng công việc đang làm và đứng dậy tụ tập xung quanh Đội trưởng với vẻ náo nhiệt.

Tôi không biết mọi người có phải đã có linh cảm xấu hay không nhưng bầu không khí trong phòng nặng trĩu. Cảm nhận được ánh mắt dò xét từ phía mọi người, Đội trưởng uể oải cất lời.

"Vừa rồi đã có một yêu cầu từ phía đức vua."

'Ực', tiếng nuốt nước bọt của ai đó vang lên.

"Ngài ấy muốn giao cho chúng ta nhiệm vụ bí mật bảo vệ Chennel điện hạ từ phía sau."

Sau khi Đội trưởng nói xong, mọi người đồng loạt thở dài. Không có bất kì một thanh âm ngạc nhiên nào, có lẽ tất cả mọi người đều đã dự đoán trước được điều này trong lòng.

"Không phải là ngài ấy không tin tưởng Đội Hiệp sĩ và Đội ma thuật Cung điện Hoàng gia, nhưng bệ hạ là một người cẩn thận. Những người khác hiện tại đang rất bận rộn, vì vậy ngài ấy nghĩ rằng ở chỗ chúng ta có thể dễ dàng làm việc này hơn. Hơn nữa, Chennel điện hạ là người có thần kinh yếu, nếu ngài ấy phải ở gần lính canh cả ngày, có lẽ vào buổi đêm ngài ấy sẽ không thể ngủ được. Vì vậy, bệ hạ đã yêu cầu chúng ta làm vệ sĩ cho Chennel điện hạ vào buổi đêm."

Sau đó, Đội trưởng nhìn sang tôi. Tôi đã có một linh cảm xấu.

"Khi tôi hỏi ý kiến đức vua, tôi đã nói điều này. Chúng ta hiện tại chỉ có duy nhất một người có thể làm được việc này. Nidel!"

"Ahh...Rốt cuộc lại là tôi..."

Với một cú huých, tôi khuỵu xuống. Tôi biết rằng tất cả mọi người xung quanh đều thở phào nhẹ nhõm khi biết rằng họ không phải làm việc đó. Tôi cung muốn thở phào nhẹ nhõm!

"Đức vua bị làm phiền bởi Đội ma thuật Cung điện Hoàng gia, vì vậy đây chỉ là thỏa thuận giữa chúng ta và bệ hạ. Cậu hãy ở gần Chennel điện hạ vào ban đêm trong một tháng này. Câu giỏi nhất là ma thuật biến biến hình thành động vật. Và cậu cũng có thể sử dụng ma thuật tấn công. Chắc chắn cậu có đủ điều kiện tối thiểu để trở thành một người vệ sĩ."

"Haah..."

Tôi mơ hồ gật đầu. Tất nhiên, tôi rất giỏi về ma thuật biến hình thành động vật. Cũng có thể nói rằng tôi cực kì giỏi trong việc đó. Đó là tài năng không ai có thể sánh được với tôi ở đất nước này. Tuy nhiên, tôi đã không để lộ việc này với mọi người xung quanh. Không ai khác ngoài các đồng nghiệp của tôi biết về điều đó.

Nếu sự thật về việc sở trường của tôi là ma thuật biến hình bị bại lộ, tôi sẽ bị ép buộc phải làm công việc gián điệp khi cần thiết, và có khả năng nếu kẻ thù nhìn thấy bất cứ con vật nào, chúng đều sẽ nghi ngờ đó là tôi.

Do đó, tôi đã giấu đi một thứ mà tôi giỏi nhất. Đến mức độ mà chỉ thỉnh thoảng, khi tôi rảnh rỗi, tôi sẽ biến thành một chú chim và bay lượn trên bầu trời để giải tỏa những căng thẳng đang tích tụ của mình, và khi có đồ đạc rơi vào những nơi mà tay tôi không thể với tới được, tôi sẽ biến thành một động vật để có thể lấy được chúng. Tôi không có cách nào khác ngoài cách mà tôi có để có thể sử dụng nó. Tôi có thể sử dụng ma thuật khá tốt, vì vậy tôi ít khi cảm thấy mệt mỏi khi dùng ma thuật.

"Tất cả buổi tối, trong vòng một tháng, tôi biết rồi..."

"Không còn cách nào khác, không có ai phù hợp với công việc này. Đổi lại, cậu có thể nghỉ ngơi vào buổi chiều."

Sẽ không vui khi chỉ được nghỉ ngơi một chút...nghĩ vậy, tôi nhìn ra phía xa.

Chắc chắn rằng, giữa những bộn bề công việc, khó có thể nói ai đó sẽ cống hiến hết mình chỉ để là vệ sĩ, kể cả tôi.

"Đã hiểu. Bởi vì đó là mệnh lệnh của đức vua nên không thể từ chối điều này..."

Khi tôi nói vậy, cam chịu cho số phận của bản thân, mọi người xung quanh nói những câu như "Cậu nói đúng", "Nidel cố lên..." một cách có lệ.

Đội trưởng đã quay lại công việc từ lâu, vì tôi đã đồng ý nhận nhiệm vụ.

"Tôi tự hỏi, tôi nên làm thế nào để có thể tiếp cận được hoàng tử?"

"Cậu có thể biến thành con vật mà hoàng tử thích, sau đó sẽ có thể tiến vào trong phòng cùng ngài."

Hunon và mọi người cùng cân nhắc với tôi.

"Một hoàng tử 7 tuổi sẽ thích loài động vật nào nhỉ...một con chó?"

"Mèo?"

"Chim?"

"Một con chim sẽ không thể tiến vào trong phòng được...Nidel rất giỏi biến thành nó hả?"

"Nói không giống như tôi đặc biệt giỏi một loài nào đó...chà, nhưng nó sẽ là loài tốt nhất có thể dễ dàng di chuyển để làm một vệ sĩ."

Nếu sát thủ thực sự xuất hiện, tôi sẽ biến trở lại về cơ thể con người (tôi không thể sử dụng ma thuật công kích khi đang ở hình thú), và sẽ tốt hơn nếu có thể biến thành loài động vật có thể di chuyển thuận tiện.

Tôi gãi cằm suy nghĩ. Tôi nghĩ đến nhiều loài động vật khác nhau, nhưng cuối cùng con vật tôi quyết định chọn đó lại là...

"Chà, một con mèo."

"Được đấy, nếu cậu là một con chó họ sẽ nghĩ đến khả năng sẽ bị cắn và không cho phép cậu đến gần hoàng tử."

Hunon gật đầu. Bởi vì đã có những âm thành hoàn toàn bị thuyết phục của mọi người xung quanh, tôi suy nghĩ một chút rồi búng tay.

"Oooh~"

"Đó là một con mèo~, một con mèo đen~"

"Ma thuật biến hình của Nidel rất hoàn hảo, tôi không thấy có vấn đề gì khi nhìn vào nó..."

Tất cả mọi người vây quanh tôi – người đã biến thành một con mèo. Khi tôi trở thành mèo, trông những người xung quanh đều khổng lồ, tôi nhún vai trong lòng. Có lẽ nó không được coi là gì khác hơn là một cái giật mình với cơ thể của một con mèo như tôi.

"...Nhưng nó trông không đáng yêu tí nào. Hay tôi nên nói là thô lỗ..."

"Hay trông quá tự cao."

"...Tính cách của Nidel biểu lộ như vậy."

"Không biết hoàng tử thích nó không. Cậu có thể biến thành một con mèo con nhỏ hơn một chút không?"

Tôi cảm thấy khó chịu, tại những người đồng nghiệp của tôi, họ nói lên cảm nhận của họ bằng những tiếng xì xào. Tôi suy nghĩ một chút, và với một cú nhảy tôi biến hình một lần nữa.

"Ooh, cậu ấy đã trở thành một con mèo con..."

"Dễ thương quá..."

"Cậu ấy dễ thương phải không..."

"Đó là một sự dễ thương không thể tưởng tượng được ở Nidel..."

Những tiếng trầm trồ vang lên từ xung quanh, và những đồng nghiệp của tôi, những người đã đứng từ nãy đến giờ đồng loạt cúi xuống vươn tay về phía tôi. Có vẻ như vẻ ngoài đáng yêu của tôi khiến họ muốn vuốt ve. Con người thật tư lợi mà! Tôi – người đã bị ghét bỏ, giờ đang được khoan dung cưng nựng như một chú mèo con.

"Nidel, nếu biến thành như vậy thì cậu sẽ bị hạn chế nhiều đấy. Cậu sẽ bị chà đạp khi cậu có thể trở thành một vệ sĩ."

Bởi vì Hunon bình tĩnh ngăn cản, tôi đang có ý định chấp nhận hình dạng này đã phải suy nghĩ lại một chút và một lần nữa sử dụng ma thuật biến hình.

Lần này nó lớn hơn mèo con một chút, nhưng không hẳn là đã trưởng thành; một con mèo nhỏ dẻo dai. Thật lý tưởng cho việc di chuyển.

"Hm, tốt rồi đấy. Nó trông khá là dễ thương, và có vẻ nhanh nhẹn nữa."

Sau khi nhận được cái gật đầu tán thành của Hunon, tôi chải chuốt lại bộ lông đã bị các đồng nghiệp vuốt ve khá là thô bạo lúc nãy. Tôi đã không biến đổi nhiều vào những năm gần đây, nhưng khi còn là thiếu niên, tôi đã dành cả ngày để chơi trò biến đổi này, vì vậy tôi rất thành thạo trong nghệ thuật giả làm động vật.

"Hãy nắm bắt cơ hội khi nó đến. Giờ đi thể hiện bản thân với hoàng tử ngày đi."

Theo mệnh lệnh vội vàng của Hunon, tôi cất giọng không hài lòng với một tiếng "Nya~" và biểu đạt đã biết "Tôi hiểu rồi". Sẽ rất khó để tìm ra cách giành được sự yêu thích của hoàng tử mà không bị các vệ sĩ khác nghi ngờ.

Kêu lên "Nya~" và thể hiện sự đồng ý của mình, tôi nhanh nhẹn chạy ra khỏi phòng. Từ phía sau tôi vang lên những lời tán dương bất lực của đồng nghiệp "Cố gắng lên."

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bản dịch phi thương mại chỉ có duy nhất trên wattpad, vui lòng không re-up. Nếu có điều kiện xin hãy mua hàng ủng hộ tác giả trên Amazon hoặc Renta. Cảm ơn vì đã đọc <3

hú :v có ai đang đọc thì thử cmt cho tui xem cái coi, vắng vẻ quá à...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net