Chương 24: Nghĩ quá nhiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
sau đó đi bộ đến chỗ hút thuốc mà nơi đó đã chuẩn bị sẵn.

Mặc dù nó chỉ là một khu vực nhỏ bên ngoài, nhưng nó vẫn được trang trí để phù hợp với tông màu của nhà hàng. Có hoa và cờ theo phong cách Nhật Bản rất đẹp. Tôi nhìn xung quanh khi tôi hút thuốc.

Có những tấm gỗ màu nâu được treo trên tường, với hình ảnh Polaroid được đặt với nhau theo một phong cách bắt mắt tôi.

Tôi bước tới xem những tấm hình này và nghĩ, 'dán những tấm hình này ngay đây, để cho ai xem!' Tôi tiếp tục xem các bức tranh. Đa phần là ảnh chụp khách ăn trong quán.

Huh?

Có một bức ảnh của Kinn với Time và Mew, ngồi cùng bàn, mỉm cười trước ống kính. Tôi nhếch miệng. Mặc dù anh ấy ở đây với tôi hôm nay, anh ấy không mỉm cười. Tôi chuyển ánh mắt của mình sang nhìn phía bên cạnh.

Lông mày của tôi hơi nhíu lại.

Vì nó lại là hình ảnh của Kinn.

Nhưng lần này anh ấy đang ở với chàng trai đó, Mek.  Và sau đó là... Một chàng trai với vẻ ngoài đẹp trai nhưng dễ thương, không dễ thương tầm thường, khá thanh tú và dễ thương, ngồi cạnh Kinn. Hai người tựa vào nhau. Tay Kinn vòng qua cổ người đàn ông. Cả hai người họ đều không nhìn vào máy ảnh, họ nhìn nhau và mỉm cười với nhau ...

Dưới hình ảnh viền trắng được viết bằng bút máy MEK KINN TAWAN và có hình trái tim.

Tôi nhướng mày, nhìn vào bức tranh một cách tò mò, cảm thấy có chút gì đó nhói lên trong đầu. Đây có phải là 'Tawan' mà cô nhân viên đã nhắc đến không? Vậy có chuyện gì xảy ra với Kinn?

"Khun Porsche, Khun Kinn yêu cầu tôi kiểm tra xem cậu có cần gì không và dẫn cậu trở về bàn của mình." Tôi gật đầu đáp lại người nhân viên đang đến tìm tôi và bỏ điếu thuốc vào gạt tàn. Tôi ngẫm nghĩ lại toàn bộ bức ảnh đó với những câu hỏi giống hệt nhau quanh quẩn trong đầu.

Khi trở lại bàn, tôi thấy Kinn vẫn còn ủ rũ như trước.

"Em đi khá lâu đấy."

"Hút điếu thuốc thôi."

"Ăn cho nhanh để về đi." Kin lạnh lùng nói. Tôi cũng không chối nhưng cảm giác cáu kỉnh. Ở cái ảnh ngoài kia, anh vẫn có thể cười. Nhưng tôi ở đây với anh, không còn nụ cười ấy nữa.

"No rồi," Tôi ngồi vắt chéo tay.

Cũng không biết tại sao tôi lại bực bội với Kinn, nhưng những vấn đề ấy vẫn quẩn quanh trong đầu tôi. Muốn hỏi nhưng không dám.

"Ừm, cho tôi thanh toán." Kinn nhìn vào đống đồ ăn rồi vẫy vẫy tay.

Dù vẫn còn thừa khá nhiều đồ ăn nhưng tôi không còn hứng để ăn nữa.

Tôi nhìn giá trên hoá đơn, gần mười nghìn. Kinn trả bằng thẻ rồi kí lên hoá đơn.

Chúng tôi lên xe và trở về nhà. Không ai nói gì mà Kinn cũng không bật nhạc để xoa dịu đi bầu không khí khó xử và u ám. Cho đến khi tôi khó chịu hơn trước. Vì Kinn không nói gì nên tôi cũng không nói.

"Này có ổn không đó... huh?" Ngay khi chiếc xe dừng lại ở đèn đỏ, Kinn thở dài thườn thượt. Sau đó đặt tay qua đầu tôi và kéo tôi vào ngực anh ấy.

"Ouch! Tránh ra đi!"  Tôi đẩy vào ngực anh ấy và ngồi lại chỗ cũ.

"Chuyện gì vậy?" Kinn đặt tay lên đầu tôi và xoa đầu tôi cho đến khi tôi tránh ra.

"Có chuyện gì với anh vậy?!" Tôi dùng tất cả sự kiên nhẫn của mình để nói điều đó một cách nhẹ nhàng. Không khí ngột ngạt hoàn toàn biến mất.

"... Anh đang nghĩ một chút thôi," Kinn nói với giọng bình thường. Tôi quay đầu đi và nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ.

"Về sau nếu không muốn cho em ăn, anh cũng không cần đề nghị như vậy." Tôi thất vọng với Kinn và mọi thứ liên quan đến anh ấy. Không phải tôi đã nói rằng với người này tôi muốn nổ tung đỉnh đầu của mình mọi lúc sao?

"Heh—" Kinn thở dài trước khi với lấy máy nghe nhạc trong xe, được kết nối với điện thoại của tôi.

Sau một thời gian ngắn, bài hát bắt đầu, mặc dù nó có một đoạn giới thiệu vui nhộn và Kinn đang ngân nga, tâm trạng tức giận trong lòng tôi không hề nguôi đi chút nào.

Xe di chuyển, mắt tôi vẫn dán vào mặt đường, không khí trong xe nhẹ dần. Không còn lúng túng nữa, sau đó Kinn hát, "Ồ, anh có em, cô ta không có ai mới. Tấn công trái tim anh để anh đầu hàng mãi mãi. Em là người duy nhất đã làm cho cuộc sống của anh ổn định. Đến và mang lại ánh sáng cho thế giới của anh. Không ngờ lại tốt đến vậy... Anh tin rằng...!"

Tôi liếc nhìn Kinn, anh ấy đang nhìn tôi rồi lại ngước về con đường phía trước. Câu cuối cùng được nâng lên cao và bị lệch tông hoàn toàn.

"Giọng anh bị chệch rồi đấy?"  Tôi mỉm cười hỏi. Kinn nhún vai một chút rồi nhảy theo nhịp điệu của bài hát. Do do doo doo...

"Nó chệch để đi về phía em..." Kinn nói và gửi cho tôi một cái nhìn tán tỉnh.

Tôi vội vàng liếc sang hướng khác, và tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng khi ánh mặt trời của mùa hè thoáng qua trong tim. Bạn đang nói cái quái gì vậy ?!

"Chết tiệt! Ồn ào, nghe ngứa tai." Tôi đưa tay ra để tắt bài hát. Tôi ngả ghế ra sau và nhắm mắt ngủ. Chết tiệt! Tại sao tôi làm điều này chứ? Tiếng cười của Kinn rất lớn. Cho đến khi tôi phải tập trung vào hơi thở của mình để anh ấy không đi xa hơn nữa. Sau đó tôi thực sự chìm vào giấc ngủ.

Khi về đến nhà, Kinn đánh thức tôi bằng một nụ hôn sâu, như thường ngày. Tôi nói tạm biệt rồi đi tắm, và tôi nhớ ra tôi sẽ ngủ ở phòng của mình. Và đương nhiên, thằng Kinn bị cấm cửa. Anh đáp lại tôi bằng một nụ cười nham hiểm. Tôi nghĩ liệu nó có dở trò gì mờ ám không nhỉ? Tắm xong thì tôi định đi tìm Ché nhưng nó đi chơi với Kim rồi.

Vì vậy, tôi đến tìm Pete trước và thay vào đó anh ấy mời tôi hút thuốc trong vườn.

"Cậu ba Kim thật sự rất yêu em mày. Tao nói cho mày biết!" Pete rít vào và quay lại cười với tôi. Tôi thường bắt gặp cậu ấy khi tôi đi ăn và đi ra ngoài hút thuốc, nhưng chúng tôi hiếm khi có cơ hội nói chuyện với nhau.

"Tao có căng thẳng không? Tôi sợ nó sẽ trầm cảm mất." Tôi nói nghiêm túc. Ở xung quanh Kinn, tôi biết nó có thể trở nên điên rồ như thế nào.

"Huh... tốt hơn là ở với Khun Kim. Mày không cần phải lo lắng về điều đó."

"Có nên thuê phòng trọ cho Ché không? Tôi không muốn em mình lớn lên như thế này." Tôi nhả khói với vẻ mặt mệt mỏi.

Pete gần như sặc khói khi tôi nói điều này.

"Hahaha. Mày nữa, gần đây tao ít gặp hẳn. Sao vậy?" Pete đến thẳng và hỏi tôi.

Tôi nuốt nước bọt xuống cổ họng, liếc nhìn Pete và vội vàng bình thường trở lại. "Thì... à, tao sắp thi... nên tao phải học," tôi nói với giọng yếu ớt và Pete cười toe toét.

"Chắc chứ?"

"Đương nhiên!! Này Pete, tao có chuyện muốn hỏi mày," tôi nhanh chóng chuyển hướng vấn đề. Sau đó, hãy hỏi những câu hỏi sau đây mà trong trái tim tôi.

"Gì?" Pete có vẻ tò mò.

"Có chuyện gì giữa Mek, Tawan và Kinn? Tao đoán rằng Mek là bạn của thằng đó. Nhưng Tawan là ai? Tao chưa bao giờ thấy nó nói chuyện với người này."

Ngay khi tôi kết thúc câu nói của mình, khuôn mặt của Pete nhăn lại.

"... Sao tự nhiên mày lại hỏi vấn đề này?"

"Tao chỉ muốn biết." Tôi thấy Pete thở dài và làm một biểu cảm khó xử.

"Điều gì khiến mày muốn biết..."

"Tao ... tao đang tự hỏi. Gần đây, tao gặp Mek khá thường xuyên."

"Chà ... tao ... Tao nên nói gì đây? Nếu tao nói với mày bất cứ điều gì thì đừng nghĩ nhiều về nó," Pete nói với giọng nghiêm túc.

Tôi cau mày ngay lập tức và lên tiếng. "Tại sao tao lại nghĩ quá nhiều?" Tôi tò mò hỏi.

"Huh... Dù sao thì có lẽ mày cũng nên biết... Khun Mek là bạn của Khun Kinn, Khun Tawan là em trai của Khun Mek... và Khun Tawan cũng là ..." Tôi lặng lẽ lắng nghe từng câu nói của Pete.

Pete lặng đi một chút trước khi quyết định nói câu cuối."Khun Tawan là bạn trai cũ của Khun Kinn." Khi Pete nói xong, tôi choáng váng và những cảm giác khó hiểu cứ ùa về trong tâm trí và trái tim tôi.

"Chà ... Tao không biết tại sao họ lại chia tay. Nhưng mọi chuyện khá lộn xộn ... Sau đó, tao thực sự không thấy Khun Kinn hẹn hò với ai cả ".

Tôi vứt điếu thuốc vào một cái thùng, và một cảm giác lâng lâng lướt qua tôi cùng với rất nhiều bối rối ...

"..."

"Mày có ổn không...?"

"Hừm ... Tao không sao cả." Tôi cố tỏ ra bình thường — tôi có thể nói rằng Pete thực sự không thoải mái.

"Tốt..."

Đột nhiên một âm thanh dọc phát ra giữa cuộc trò chuyện. Pete thở phào nhẹ nhõm. "Vâng, Khun. Tôi vừa đi xuống chưa đầy mười phút."

[Chết tiệt, Pete! Tao đi tắm một lát. Mất đầu, tao đã bảo mày coi chừng Porsche. Cậu ta đã đi đâu? Chúng mày nhanh chân theo cậu ấy đi !!]

"Tao đi trước, Porsche... mày đi theo sau nhé." Pete đánh tôi và đi được nửa đường vào nhà.

Tôi không thể nói rằng lúc này trong đầu tôi đang suy nghĩ rất nhiều.

Có bạn trai cũ hay không, mày thực sự nhìn thấy Kinn trong một mối quan hệ, một lần nữa...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net