Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì thường xuyên vào trong cung khi còn nhỏ nên Chaeju chắc chắn biết rất nhiều lối đi bí mật. Xét theo ấn tượng từ trước đến giờ, người này dường như chỉ làm những việc ngay thẳng nhưng ngoài dự đoán, Chaeju lại chui qua giữa những đám cây cối trong hậu viện chứ không phải là đường đi chính, tìm được một con đường nhỏ bên cạnh bức tường đá quanh co.

"Á..."

Vội vã đi theo phía sau Chaeju, Yuyeong suýt nữa ngã nhào khi vấp phải hòn đá nhô ra dưới bụi cây. Chaeju nhanh chóng quay lại vội vàng đỡ lấy cậu như thể đang ôm cậu bằng hai tay.

"Cậu không sao chứ?"

"Dạ? À, vâng. Cảm ơn đại nhân"

Yuyeong thở phào nhẹ nhõm khi mặt tránh được bị trầy xước bởi bụi gai nhọn đang chìa ra. Yuyeong định đứng thẳng người nhưng cánh tay rắn chắc của Chaeju đang giữ chặt lấy eo khiến cậu không thể nhúc nhích được. Không biết có chuyện gì không ổn mà Chaeju chỉ nhìn chằm chằm xuống Yuyeong với vẻ mặt cương nghị mà không nghĩ đến việc di chuyển.

"Tướng quân, tiểu nhân thất lễ quá rồi"

Hai người nhìn nhau mà không nói lời nào, ngay khi Yuyeong tránh ánh mắt trước và nói một cách cẩn trọng, Chaeju vội vã buông tay ra. Nhìn thấy vẻ mặt không được tốt khi Chaeju nhìn xuống bàn tay vừa đỡ lấy cậu một lúc, Yuyeong rụt vai lại.

Vì hành động ngu ngốc của mình mà ngài ấy nổi giận thì phải? Sợ Chaeju thay đổi ý định nên Yuyeong dồn sức vào chân và chú ý đến bước chân hơn.

"Cậu nắm lấy tay ta"


Tòa nhà nằm ở phía đông của cung Chungbaek, nhỏ hơn một chút so với toà nhà chính hiện tại thái tử đang ở. Cùng với sàn nhà, bức tường đá bao quanh lấy tòa nhà giống như bức tường của hoàng cung bị thu nhỏ lại được nối liền có màu xanh dương, vừa cảm nhận được uy thế lại rất độc đáo. Dù hoàn toàn không có người ở như lời Chaeju nói là nó đang bị bỏ trống nhưng ở đây từng chỗ từng chỗ thậm chí những khớp nối dưới sàn nhà gỗ giống như những nơi khác trong cung Chungbaek sạch sẽ đến mức đều không có chút hạt bụi nào.

"Nó ở đây"

Đi vào bên trong, qua dãy hành lang dài, Chaeju dừng bước đứng trước cửa ngăn cách rồi quay lại nhìn đằng sau. Yuyeong đang thở hổn hển lấy lại hơi khi cố gắng đuổi theo những bước chân dài của Chaeju.

"Cậu có muốn nhìn trần nhà không?"

Đứng yên một lát cho Yuyeong nghỉ như đang đợi cậu, Chaeju tự tay mở cửa phòng và đứng tránh sang một bên.

"Ồ.."

Nhìn vào trong căn phòng, Yuyeong thốt ra tiếng ngạc nhiên

Tất cả các cửa sổ đều được che bằng tấm mành nên trong phòng rất tối nhưng trên trần nhà những viên ngọc dạ quang to nhỏ được đính theo hình dáng con rồng đang phát sáng. Nhìn giống như con rồng đang bay uốn lượn trên bầu trời. Yuyeong ngước cổ lên nhìn chăm chú như thể mất hồn, Chaeju nói với giọng điệu thấp.

"Điện hạ khi còn nhỏ nói rằng nhất định sẽ bắt được con rồng như vậy rồi cưỡi bay lên trời. Vì thế ta đã nói rằng sẽ bắt được nó nhưng dường như ta không thể giữ đúng lời hứa được rồi"

"Nếu thực sự có rồng thì đại nhân nhất định giữ được lời hứa của mình"

"Cảm ơn cậu đã nói như vậy. Dù sao cũng thật may mắn khi điện hạ có được nhiều thứ quý giá hơn cả rồng"

Ngay khi Chaeju bước về phía cửa sổ vén tấm mành lên, ánh nắng chiếu qua cửa sổ khiến con rồng dạ quang đang tỏa sáng biến mất ngay.

"Bức tranh chân dung ở đây"

Chaeju kéo sợi dây đang rủ xuống phía trên giường, một bức họa lớn treo trên tường rơi xuống.

Đôi môi đỏ và đôi mắt sáng trên khuôn mặt trái xoan trắng ngần. Nếu loại đi nét mặt nam nhân thanh thoát như bây giờ còn lại khuôn mặt giống như thiện nữ như thế kia chăng? Nhìn hình ảnh của một cậu bé chừng khoảng 7 tuổi, so với lúc nãy khi nhìn thấy rồng Yuyeong không thể thốt lên lời cảm thán nào.

Chaeju định nói rằng bức họa này không thể chứa đựng được vẻ đẹp thực sự của thái tử nhưng lại nuốt lại lời nói.

Ngay khi ánh nắng chiếu vào, nhìn thấy con rồng trên trần nhà đang ẩn náu giống như một cái bóng, Chaeju nghĩ rằng nó giống với Yuyeong. Dù là con rồng có quý thế nào thì đối với người có tất cả mọi thứ trên thế gian thì đó cũng chỉ là một con thú đặc biệt. Dù ngay cả khi vất vả chịu đựng nhiều khó khăn để bắt được và dâng lên thì thái tử cũng chỉ cảm thấy hứng thú một thời gian và sớm sẽ thấy chán ngấy. Với tính tình một chúa quân hắn luôn coi điều đó là điều bình thường nhưng nếu nhìn vào Yuyeong thì hắn lại nảy lên sự nghi hoặc.

Tại sao thái tử lại cứ bị ám ảnh bởi người nam nhân này vậy? Si mê cơ thể này giống như chiếm đoạt và đối đãi như một người tình, và bây giờ lại giấu trong phòng ngủ giống như giấu viên dạ quang và gọi là "tội nhân đeo mặt nạ hầu cận".

Có tin đồn rằng Youn Lina sẽ ngồi cạnh bên thái tử trong bữa tiệc chúc mừng sinh thần. Yuyeong thì nhận được sủng ái lâu nhất của thái tử nên dù có được ban tặng một cung điện cũng không đủ, nhưng lại chỉ thành thân phận cung nhân* với tư cách là một tội nhân. Rốt cuộc thì tình hình đang diễn ra như nào vậy?

(gốc từ 관비: quan phi/ quan tì? Ý chỉ người hầu hạ việc vặt, nên mình để từ cung nhân)

Không biết Chaeju đang nghĩ về mình, Yuyeong chỉ biết không thể rời mắt khỏi bức tranh như thể bị nó mê hoặc. Đôi môi hé mở, đôi mắt long lanh toát lên sự cảm thán chân thành.

Chaeju nhìn vào khuôn mặt đầy cảm thán đó rồi hỏi một cách vô thức.

"Đẹp đến thế sao?"

"Vâng, thật sự rất đẹp"

"Cậu không thường xuyên nhìn thấy dung nhan thực sự của điện hạ sao?"

Quay lại nhìn Chaeju như thể không hiểu câu hỏi có nghĩa là gì, Yuyeong cúi đầu như thể mình đang phạm tội. Chaju thấy chiếc đầu ngoan ngoan cúi xuống giống như cái gai trong mắt.

"Như trước đây ta có nói, cậu là người chia sẻ vân vũ chi tình với điện hạ. Không được tùy tiện để cơ thể chạm xuống nền nhà và cũng không được cúi đầu trước bất kỳ ai"

"Nhưng, nhưng đại nhân có thân phận cao hơn rất nhiều so với tiểu nhân, làm sao có thể..."

"Ta hay cậu chỉ khác nhiệm vụ nhưng đều phục vụ điện hạ. Hãy cứ cư xử thoải mái với ta đi"

Mím chặt môi mấy lần, Yuyeong không thể đáp lại lời thích hợp, cúi đầu rồi lại ngẩng đầu lên mà không biết phải làm gì. Dường như thấy giọng điệu mình quá cứng nhắc nên Chaeju thay đổi giọng điệu và nói lại.

"Không phải ta muốn gây áp lực với cậu đâu, ý ta là cậu hãy coi ta như một người bạn thân thiết thôi"

"Vâng, tiểu nhân sẽ ghi nhớ"

Đáp lại lời, Yuyeong nhìn Chaeju và liên tục gật đầu.

Không hiểu sao lại thấy ngượng ngùng, Chaeju lùi lại một bước ra sau, Yuyeong lại quay lại nhìn bức họa. Dù thời gian trôi đi nhưng Chaeju vẫn không thúc giục Yuyeong mà chỉ đưa mắt nhìn vào khuôn mặt cậu.

***

Ngoài sáng tối gọi đến phòng ngủ ra lệnh khẩu dâm để giúp giải tỏa dục vọng thì thái tử bắt đầu sai Yuyeong làm những công việc vặt. Khi phục vụ thái tử mỗi việc đều đòi hỏi rất nhiều quy tắc tất yếu và sự khéo léo, nên hầu hết khi rót trà thì Yuyeong đứng bên cạnh thái giám đỡ khay đựng trà, khi hầu hạ mặc y phục thì cầm thắt lưng hay  đồ trang sức, cũng như bây giờ khi hầu hạ thái tử tắm thì Yuyeong cầm khăn bông và đứng chờ.

"Ngươi thử làm xem"

Thái tử đang ngâm mình trong bồn nước tắm nóng khẽ nói. Khi thái tử không đưa ra những chỉ thị nào đặc biệt thì hầu hết đều chỉ thị cho Yuyeong, vì vậy các thái giám đang đứng cùng chờ với Yuyeong bên ngoài phòng tắm đã nháy mắt với cậu.

Yuyeong không biết phải làm gì, nhận túi thơm ướt được làm bằng lụa từ một thái giám đưa cho cậu. Không dám nhìn thẳng vào long thể giữa màn hơi nước mù mịt trong phòng tắm, nên sau khi dò dẫm thì cậu bắt đầu chà túi thơm lên tấm lưng rộng. Là lần đầu tiên làm việc này nên tay cậu run rẩy. Sợ rằng đầu ngón tay mình làm xước long thể, nên Yuyeong giữ túi thơm bằng đầu ngón tay và chà rất cẩn thận nhưng thái tử lại chặc lưỡi.

"Nhột quá"

Yuyeong cầm chắc túi hương chà mạnh hơn. Nhưng lần này thái tử lại thốt ra một câu quở trách khác.

"Ngươi định kỳ mỗi lưng rồi tạo ra một cái lỗ trên lưng ta sao?"

Bồn tắm được làm từ gỗ bách diệp to chừng bằng một chiếc ao sen nhỏ. Nếu định kỳ phía trước ngực thái tử thì phải vòng tay từ sau lưng, như thế thì chẳng khác nào ôm cả. Nên Yuyeong đi về phía trước bồn tắm rồi cố gắng với tay nhưng không thể chạm tới được người thái tử. Đang dựa người vào bồn tắm nhìn thấy dáng vẻ đó của cậu, thái tử cười khẩy.

"Ngươi chỉ sử dụng cái đầu để nhìn thôi à?"

"Xin điện hạ thứ tội, làm thế nào tiểu nhân..."

Vật lộn không biết làm thế nào, Yuyeong vừa rụt rè hỏi, thái tử hất cằm nhẹ.

"Người vào rồi kỳ cũng được chứ?"

Tiểu nhân có thể vào bồn tắm được sao? Muốn hỏi lại nhưng nếu mà lề mề thì dường như thái tử sẽ nổi giận nên Yuyeong vội vàng cởi áo.

"Ngươi cởi đồ ở đâu cũng được nhỉ?"

Ngay khi cảm nhận được ánh mắt soi xét của thái tử giữa làn hơi nước dày đặc, Yuyeong bối rối nhìn xung quanh. Trước khi cậu nhìn thấy thì các thái giám đang đứng chờ ở bên sát tường đã vội vã ra ngoài mà không phát ra tiếng bước chân.

Chỉ mặc mỗi bộ nội y mỏng và bước vào bồn tắm, Yuyeong tiến đến gần định quỳ gối nhưng thái tử lại nắm lấy vai cậu rồi kéo lại gần.

"Mẹ kiếp, ngươi chậm chạp như vậy thì cơ thể này trương phình lên đấy"

"Hức..."

Bị kéo mạnh vào lòng thái tử như thể ngã nhào, Yuyeong hoảng sợ định đứng dậy nhưng thái tử lại giữ chặt và cắn mạnh lên gáy cậu. So với nước nóng mà ngày thường cậu khó được dùng thì Yuyeong bị áp đảo bởi cánh tay rắn chắc và bộ ngực rộng lớn siết chặt lấy cơ thể.

"Phục vụ ta tắm nhưng có nên dùng một tên không biết làm thế nào cho đàng hoàng không?"

Ngâm trong bồn nước nóng khoảng ngực khiến Yuyeong trở nên uể oải nhưng lại bị cắn một nhát ở gáy, bị véo ở đầu ngực và thịt mềm trên đùi, và ngay khi thấy có một vật thể cứng rắn cọ sát vào đùi một cảm giác kỳ lạ ùa tới.

Túi thơm đã bị thái tử giật lấy và ném đi từ lúc nào và không biết được rằng thái tử đang cố ý trêu đùa cơ thể của mình, Yuyeong cắn chặt môi vặn cơ thể đang thấy tê dại. A, nếu cứ như này thì không được. Cuối cùng ngay khi bụng dưới phản ứng, Yuyeong lo lắng phần dưới khiếm nhã của mình bị thái tử phát hiện hay không.

"Ngươi thích cung My rio hơn hay cung Chungbaek hơn?"

Yuyeong mở to mắt khi không thể hiểu ý của thái tử nhưng thái tử lại cười.

"Lina dường như đang rất nóng lòng tìm kiếm ngươi đấy"

Chỉ cần nói đến My rio cung thôi thì tim Yuyeong đã lặng xuống, ngay khi tên của Lina được thốt ra từ miệng thái tử, mặt Yuyeong hoàn toàn tái mép nhưng cậu lấy lại tinh thần ngay trong phút chốc.

"Điện hạ, tiểu nhân ở đây......"

"Nếu muốn ở đây thì phải có thứ cần thiết chứ. Muốn hầu hạ ta thì phải làm ta hài lòng"

Nhìn vào khuôn mặt đang tái nhợt của Yuyeong, thái tử liếm một đường dài trên cổ, Yuyeong thốt ra một tiếng rên rỉ thấp nhưng trong tâm trạng gấp gáp cậu lại nói lắp.

"Tiểu, tiểu nhân sẽ học thật tốt"

"Học?"

"Vâng, tiểu nhân sẽ học thật chăm chỉ và...."

"Học chăm chỉ?"

Nghe được lời đáp của Yuyeong, Hyul ngừng liếm mút gáy và lặp lại lời nói của cậu với giọng trầm xuống nhanh chóng.

"Vâng, tiểu nhân sẽ học cách hầu hạ tắm...."

"Ngươi nói ngươi học từ ai?"

Đột nhiên Hyul vung tay đập vào bụng dưới Yuyeong từ trên mặt nước. Không đau nhưng vì tiếng đập xuống nước mạnh và sắc bén khiến cậu giật mình run rẩy hoảng sợ.

Đẩy Yuyeong ra một cách thô bạo rồi đứng dậy.

"Điện hạ, tiểu nhân... hức!"

Thấy thái tử đang định đứng dậy ra khỏi bồn tắm, cậu nghĩ mình đã phạm tội nên luống cuống đứng dậy nhưng lại bị trượt chân. Tùm. Ngã xuống làn nước nóng cả cơ thể Yuyeong chìm trong nước, Hyul nắm lấy vai cậu kéo lên. Nhìn chằm chằm vào Yuyeong ướt từ đầu đến cuối với khuôn mặt cắt không còn giọt máu, Hyul vuốt nước bắn lên mặt.

"Nếu cái thứ ngu ngốc định ngã thì chỉ được ngã dưới thân ta thôi"

Phát hiện ra cái trán của Yuyeong bị đập vào thành của bồn tắm và đang trở nên đỏ ửng, thái tử liên tục xoa vào vết đỏ ửng đang sưng lên. Thay vì nói là đau, Yuyeong lại vội vàng đáp.

"Vâng, thưa điện hạ"

"Ngươi trả lời giỏi thật đó"

Như thể đang sửng số, Hyul dừng vuốt cục sưng trên trán Yuyeong nhìn chằm chằm vào cậu rồi bật cười khẩy.

"Đúng thế, hãy thử ngã lần nữa đi. Không thể làm tốt như ngươi trả lời thì ta sẽ trừng phạt ngươi"

Định trả lời theo phản xạ nhưng Yuyeong lại bị đẩy ngã bởi bàn tay tinh quái của Hyul, cả cơ thể lại ngã nhào xuống nước. Các thái giám lại gấp rút múc nước nóng và mang đến.

Tối muộn hôm đó, ngự y giám trực tiếp tìm đến nơi ở của Yuyeong và bôi thuốc cao lên trán cho cậu.

*******


Bộ truyện chỉ up duy nhất trên Wattpad, các bạn đọc văn minh vào wattpad đọc ủng hộ mình nhé. Thanks!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net