23. Anh yêu nỗi tuyệt vọng của Yoogeun - Phần 2 (3P)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nếu cái miệng của em đang buồn chán như vậy, em có muốn mút cái này không?"

Quy đầu căng phồng, chỉ cách một lớp vải mỏng, chạm vào môi cậu. Shinjae dùng một tay vén tóc mái của Yoogeun, cởi khóa và kéo quần lót xuống. Côn thịt nặng nề sáng màu ấn vào khóe miệng cậu như thể nó sẽ đào vào cổ họng cậu ngay lập tức. Khóe môi Yoogeun đã rỉ máu sau nụ hôn thô bạo của Taein. Máu loãng dính loang lổ trên quy đầu.

"Hừ......"

Yoogeun thở mạnh một hơi. Nhân cơ hội này, Shinjae nhanh chóng đẩy dương vật vào giữa khe hở nhỏ. Một gậy thịt nặng nề trơn trượt chui vào, làm xước vòm miệng cậu trên đường đi. Nước mắt lại trào ra quanh khóe mắt mà Shinjae vừa lau. Chan rút ra một chút rồi lại đâm vào. Yoogeun cảm thấy như thể cả ruột gan mình bị đẩy lên cổ họng. Quá nhiều áp lực. Một điểm quy đầu thúc vào khiến cậu không khỏi kêu lên.

"Là chỗ này à? Ngay dưới rốn của cậu?"

Chan cúi đầu nói nhỏ vào tai cậu. Những âm thanh tục tĩu vang lên mỗi khi anh ta thúc mạnh vào bên trong.

"Khụ, hừ... hự!"

Yoogeun thở dốc và rên rỉ. Ngay cả điều đó cũng không dễ dàng vì dương vật của Shinjae đã nhét đầy vào miệng cậu. Đôi mắt Chan ánh lên vẻ nguy hiểm và nhìn lướt qua cơ thể Yoogeun bên dưới. Đó là người mà anh không thích lắm, nhưng bây giờ trông cậu ta khá đáng yêu khi đang thở hổn hển dưới thân anh.

"Tôi biết mà, haa ha. Tôi đã nói rằng sẽ làm cậu sung sướng."

"Hừ ...... ưm! Ưm!"

Yoogeun không thể phản bác lại như trước đây, bận rộn với côn thịt trong miệng. Nước miếng chảy ra từ đôi môi đang hé mở tội nghiệp của cậu. Ngay cả lúc bối rối, lỗ nhỏ của cậu cũng siết chặt lấy dương vật của anh ta.

Anh chàng này có tính khí khó chịu và không dễ thương chút nào, vì vậy Chan nghĩ rằng cậu sẽ chỉ biết gào thét như một con búp bê gỗ khi làm tình. Nhưng nó sướng không ngờ được khi anh ta lột trần và đụ cậu. Không, không chỉ tốt, nó thực sự tuyệt vời. Mông của Yoogeun mềm và săn chắc, nên cảm giác rất sướng khi anh ta thúc nhanh, và cái lỗ của cậu vượt xa sự mong đợi. Ban đầu nó hẹp đến mức khó chịu, nhưng sau khi quen dần, anh thấy thích. Khi anh ta đâm vào, các bức tường hẹp siết chặt lại và khi anh cố gắng rút ra, sức căng làm thành trong rung chuyển.

"A, chết tiệt......"

Guiding tràn vào, không kiểm soát. Da anh ta ngứa ngáy như lần anh bất ngờ nhúng tay vào nước nóng. Dải băng quấn quanh người khiến anh ngột ngạt kinh khủng. Chan đỡ cơ thể cậu bằng một tay và dùng tay kia xé toạc dải băng.

"Này, nếu đau thì nói cho tôi biết, hm?"

Đó là những gì anh ta nói, nhưng nhìn vào đôi mắt mất tập trung kia, có vẻ như anh ta sẽ không lắng nghe Yoogeun kể cả khi cậu kêu đau. Các chuyển động trở nên dữ dội hơn. Cơ lưng của Chan co giật theo từng cú thúc, những sợi gân nổi lên trên cánh tay mạnh mẽ. Yoogeun bị đâm tới tấp. Hàm cậu như muốn rớt ra ngoài với dương vật đút đầy trong miệng. Rồi cuối cùng, quy đầu thô bạo đâm vào cổ họng Yoogeun không thương tiếc.

"Khụ! Hự!"

Cảm giác buồn nôn dâng lên mạnh mẽ và trong giây lát, tầm nhìn của cậu trở nên đen kịt. Shinjae rút dương vật của mình ra khỏi miệng Yoogeun. Vật cương cứng đã ướt đẫm và sáng bóng. Shinjae lườm Chan trong khi lau nước bọt chảy xuống miệng Yoogeun.

"Nhẹ nhàng thôi. Em ấy lại sắp ngất rồi."

"Đó là lỗi của tôi à hay lỗi của cậu khi nhét một con cặc vào miệng cậu ta trong khi tôi đang đụ?"

Với Yoogeun ở giữa, ánh mắt của hai người đàn ông va chạm trong không khí.

Họ gặp nhau lần đầu vào năm mười bảy tuổi và ở tuổi mười tám, họ cùng nhau rời Trung Tâm và thành lập Erewhon. Hơn mười năm đã trôi qua kể từ đó. Dù đã biết nhau lâu như vậy nhưng Chan và Shinjae lại đối lập nhau về mọi mặt. Trong khi Chan rất dễ nổi nóng, Shinjae lại không bao giờ bộc lộ cảm xúc thật của mình với bất kỳ ai. Trong khi Shinjae sống nhờ vào ma túy, Chan đã có những Guide đến và đi mặc dù anh không giữ ai bên mình. Không giống như Shinjae, khẳng định mình là người đứng đầu Erewhon, Chan đã từ bỏ ngay cả vị trí Phó chỉ huy trưởng vì nó rất nặng nề. 

Bởi vì gu và sở thích của họ khác nhau đáng kể, họ không bao giờ có nhu cầu tranh cãi về cùng một thứ. Anh cho rằng đó là điều may mắn. Nhưng vào thời điểm mục tiêu của họ trùng nhau, Shinjae sẽ ngay lập tức vứt bỏ thái độ thoải mái và bộc lộ bản chất thật nham hiểm của mình.

"Đó là lý do tại sao tôi không muốn chia sẻ Guide với tên khốn này."

Chan than thở. Shinjae cẩn thận đỡ đầu Yoogeun. Anh vuốt ve khóe mắt đỏ hoe của cậu và hôn lên những vệt nước mắt trên má.

"Em khóc rất nhiều. Có đau không?"

"Tại sao. Mẹ nó, tại sao..."

Yoogeun thì thào bằng một giọng khàn khàn. Cổ họng cậu đau nhói mỗi khi cố gắng thốt ra một từ nào đó. Nhiều câu hỏi vẫn chưa được giải đáp. Tại sao anh ta lại độc ác như vậy? Tại sao anh còn quan tâm đến sức khỏe của cậu? Nếu anh ta muốn lạm dụng Yoogeun, anh ta có thể thẳng tay đánh đập và cưỡng hiếp cậu. Hoặc trói chặt cậu ngoài hành lang. Nhưng tại sao anh ta lại thủ thỉ những lời ngọt ngào chưa từng xuất phát từ trái tim?

"Bởi vì tôi thích em rất nhiều. Tôi thực sự yêu Guide Baek Yoogeun ...... đó là lý do tại sao."

"......."

Mặt Yoogeun nhăn nhó. Liệu anh ta có nghĩ cậu sẽ tin điều đó? Nó thô tục đến mức thậm chí chẳng phải một trò đùa. Ngay cả khi nó là sự thật, sẽ không có gì thay đổi. Từ "thích" của Shinjae chỉ tương đương với việc quý tộc chọn nô lệ. Không hơn không kém. 

Mọi thứ đã sai ngay từ đầu. Cậu ấy không nên vào đây. Cậu không nên đụng độ người đàn ông đó trong khu liên hợp công nghiệp đổ nát. Ngay cả khi phải mạo hiểm mạng sống của mình, cậu cũng nên tự mình bảo vệ anh trai. Cho dù câu nói đó đúng hay sai, một điều đã rõ ràng. Cậu tuyệt vọng khi phải đón nhận tình cảm của Shinjae. Người đàn ông cười toe toét như thể anh ta đọc được suy nghĩ của cậu.

"Tôi biết em sẽ không tin tôi. ...... Mở miệng ra và kết thúc đi."

Cuộc làm tình dang dở lại tiếp tục. Má của Yoogeun sưng lên khi vùi đầu vào háng của Shinjae. Anh ta giữ lấy đầu cậu và di chuyển qua lại, đâm liên tiếp vào trong miệng. Hai dương vật khác nhau, một trên và một dưới, đâm xuyên cùng một lúc. Như thể họ đang cố gắng huấn luyện cậu để sau này họ có thể làm cho cậu lên đỉnh chỉ bằng cách thọc một con cặc vào trong cổ họng. 

Chan áp sát ngực mình vào lưng Yoogeun, vòng một tay qua eo và nhấc nhẹ cậu lên. Mặt khác, anh sờ nắn bụng cậu rồi nắm lấy vật thể đang rỉ nước của Yoogeun. Sau đó anh ta thúc vào lỗ một cách thất thường như một con chó giao phối trong kỳ động dục.

"Cậu đang làm rất tốt. Tất cả những ồn ào trước đó là sao? Trông cậu như có thể lên đỉnh chỉ bằng phía sau vậy?"

"Hức, ưm, hư, ưm."

Chan thẳng lưng, đâm thật sâu và liều lĩnh cho đến khi hông anh đập vào mông Yoogeun. Quy đầu căng phồng, rỉ nước và nghiến mạnh vào chính nơi Yoogeun phản ứng mạnh mẽ nhất.

"Ực!"

Cơ thể Yoogeun run lên dữ dội. Dương vật cậu được nắm trong bàn tay to lớn của Chan run lên một lần và các bức tường bên trong cũng siết chặt hết mức và co thắt cùng lúc. Chan nhếch môi, mất bình tĩnh.

"Muốn bắn sao? Ừ, tên khốn kiếp này dù sao cũng là đàn ông, vậy thì......"

Một tiếng gầm gừ xen lẫn ở cuối câu. Anh quay đầu lại và cắn vào phần gáy lộ ra. Răng nanh ngứa ngáy chết đi được, nhưng miệng Yoogeun đã bị người khác chiếm giữ nên anh không thể hôn cậu.  Thay vào đó anh ta cắn xuống chiếc cổ mảnh mai. Từ nãy đến giờ, cái gáy này cứ đung đưa trước mắt khiến anh ta chú ý. Sự thật là, không chỉ bây giờ. Mọi chuyện thành ra thế này kể từ khi anh tình cờ chứng kiến ​​Yoogeun cởi bộ quần áo thể thao và đi vào phòng tắm. Có lẽ thậm chí là trước đó.

"Ưm hức......"

Những chiếc răng nanh nằm gọn trong làn da mềm mại của cậu. Yoogeun cảm thấy như mình đang bị động vật ăn thịt. Động mạch của cậu có thể bị cắn đứt và cậu thực sự sẽ chết khi dòng máu trào ra. Cảm giác bị đe dọa, cả người cậu cứng đờ, thành vách co rút kẹp chặt lấy vật thể bên trong. Hoàn toàn đè lên tuyến tiền liệt của cậu. Đó là khoảnh khắc khoái cảm đã đến bờ vực của giới hạn và tràn ra ngoài. Xung động mãnh liệt siết chặt lấy cơ thể cậu và một âm thanh vang lên bên tai. A, không, không, dừng lại .......  Những lời khó nghe thốt ra từ miệng cậu, đôi mắt dần trở nên xa xăm. Ngón chân đang vò nát tấm trải giường và đẩy tới lui rồi đột nhiên dừng lại.

"Ah..."

Yoogeun cuộn người lại. Chiếc gáy thon gọn với dấu răng đỏ tươi nổi bật. Đôi vai và cái lưng co rúm của cậu run lên một cách đáng thương.

"A, Á!... Haa!"

Theo bản năng, cậu đẩy hông mình qua lại để đụ vào con cặc của Chan, vô thức muốn côn thịt dày cộm tiếp tục cào cấu bên trong hai vách tường đang phập phồng. Chất lỏng ấm áp phun nhiều lần vào lòng bàn tay đầy vết chai của Chan. Cổ Yoogeun căng ra, nghẹn ngào thốt lên vì cao trào.

Shinjae cau mày và Chan nghiến răng. Họ cũng lên đỉnh không lâu sau đó. Chan hít một hơi thật sâu và đâm con cặc của mình ra vào với tốc độ tàn bạo, siết chặt eo Yoogeun khi anh ôm chặt lấy cậu. Tiếng vỗ của da thịt ầm ầm. Quy đầu căng phồng bị chôn vùi bên trong, anh điên cuồng đâm ra đẩy vào trong hơi nóng ẩm ướt của Yoogeun, đuổi theo cao trào của cậu.

"Ư hư... ưm..."

Anh ta trút tất cả những gì tích tụ trong bìu vào bức tường dày bên trong. Mông và đùi Yoogeun co giật theo từng dòng tinh dịch cho đến khi bụng cậu căng lên. Ngay sau đó, Shinjae cũng lên đỉnh khi đâm sâu vào sau cổ họng, làm trầy vòm miệng, rồi từ từ rút ra cho đến khi chỉ còn lại quy đầu trên môi. Một dòng chất lỏng màu trắng chảy dài trên lưỡi cậu, đọng lại phía dưới và nhỏ giọt xuống cằm vì quá nhiều.

"Hư hức, khụ ....... Khụ! Khụ!"

Dương vật đâm thúc trong miệng như muốn kéo hàm của cậu rơi ra, cuối cùng cũng chịu buông tha. Khi cặp đùi của Shinjae nâng đỡ người cậu biến mất, đầu Yoogeun rơi xuống nệm. Một bàn tay trắng nõn từ trên cao nâng cằm cậu lên. Cậu không còn nghị lực để phản kháng. Shinjae nhìn xuống khuôn mặt dính đầy tinh dịch, nước bọt và nước mắt của Yoogeun. 

Anh thậm chí còn không đụ cậu từ đằng sau mà chỉ bắt cậu thổi kèn cho mình, nhưng hầu hết các vết thương đã được chữa lành. Lý trí của anh, đang kêu cọt kẹt như một cỗ máy chưa được bôi trơn, đã quay trở lại, các cơ quan và dây thần kinh giập nát đã quay về nguyên vẹn. 

Mọi chuyện sẽ như thế nào nếu anh và Yoogeun không đụng độ nhau trong khu công nghiệp đổ nát. Nếu cả Yoogeun và anh trai cậu đều không bị thương, hoặc nếu Almuten không bao giờ tìm thấy cậu, thì Yoogeun sẽ sống một cuộc sống êm đềm và bình dị mà không cần phải chấp nhận lời cầu hôn của Shinjae. Không, anh ấy sẽ tìm thấy Yoogeun dù bằng cách này hay cách khác. Anh ta vẫn sẽ nắm lấy tay Yoogeun và kéo cậu xuống địa ngục này.

Yoogeun là Guide (là người dẫn đường) của anh ấy. Shinjae không thể tiến thêm một bước trong bóng tối nếu không có cậu. Giống như một bông hoa hướng dương không thể sống thiếu mặt trời. Nhưng ..... hoa hướng dương có thực sự yêu mặt trời không? Không, chúng phải ghét nó đến chết. Thật khó để xác định tình cảm của anh ấy dành cho Yoogeun. 

Nhưng có một điều rõ ràng. Anh yêu nỗi tuyệt vọng của Yoogeun.

"......."

Một nụ cười lan tỏa trên khuôn mặt vô cảm của Shinjae. Sau đó anh nhẹ nhàng buông bàn tay đang giữ cằm Yoogeun.

"Em làm tốt lắm."

Nghe như một ông chủ đang khen ngợi cấp dưới của mình. Anh đứng dậy khỏi giường với vẻ mặt bình thản, như thể anh ta chưa bao giờ tham gia vào những trò đồi trụy.

"Này, cậu đi đâu đấy?"

"Đi tắm."

"......."

Chan cạn lời. Thật kinh tởm khi chứng kiến anh ta quăng ngay Guide sau khi để cậu ta ướt đẫm tinh dịch từ trên xuống dưới. Chan bực bội vò tóc.

"Tên khốn đó. Thật đấy. Tôi đoán mình là kẻ xấu xa duy nhất."

"Anh là người xấu, phải không?"

Heesoo, người đang ngồi trên mép giường và xem kĩ cảnh khiêu dâm, đáp lời.

"Bọn tôi cùng nhau làm, nhưng cậu không thấy hắn ta bỏ đi một mình hay sao? Giúp tôi dọn dẹp hoặc là gọi người đến tắm rửa cho cậu ta đi."

"Tại sao?"

Heesoo nhìn Yoogeun đang nằm yếu ớt trên giường, ngây ngô nghiêng đầu.

"Tại sao phải tắm rửa? Giờ đến lượt em mà."


==============================

Taein của chúng ta không rời đi đâu, anh ấy chỉ đang nghỉ giải lao thôi và sẽ quay trở lại ở chương sau khi đã mất hết lý trí =))))) 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net