Việc tốt cả đời của bố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phía dưới truyền đến đau xót cùng tê dại, đầu óc tôi phủ một tầng hơi nước mù mịt. Sống lưng cong lên vòng bán nguyệt, hai má đùi không tự chủ được mà co giật.

- Lại ra nữa sao? Lần này lần thứ mấy rồi nhỉ?

Rin híp đôi mắt màu xanh mòng két yêu nghiệt, chăm chú nhìn gương mặt hồng lên vì khoái cảm tình dục, hai mắt tan rã mở ra nhìn cậu.

- Không cần...ưm ưm...

Lưỡi Rin lần nữa tìm đến lưỡi tôi, trườn một vòng quanh hàm răng rồi cùng tôi triền miên không ngớt. Tôi yếu ớt mà mút đầu lưỡi cậu, phát ra âm thanh nước bọt chóp chép.

Phía bên dưới, hoa huyệt chịu sự kích thích quá độ, đã sưng lên, cất chưa ngón tay cậu khuấy đảo. Ngón tay thon dài và thô, tìm đến điểm nhạy cảm trong hoa huyệt, tà tà ấn lên.

- A...nhiều...ưm...

Mỗi lần tôi định phát ra âm thanh kháng nghị cùng van xin, lưỡi Rin sẽ chui thật sâu vào khoang miệng tôi, cuối cùng bao nhiêu ủy khuất đều biến thành tiếng rên rỉ nhỏ nhỏ nơi cổ họng, không thể thoát được ra.

Đột nhiên cậu rút ngón tay ra, từ một ngón đổi thành ba ngón, hung hăng tìm cách đâm vào.

Tôi đột nhiên ăn đau, mở lớn mắt, tay nhỏ cào loạn lên tấm lưng rộng lớn của người nam nhân đang đè chặt mình. Đầu gối cậu chống lên đùi non, khiến tôi không có cách nào khép vào hai chân, lại thêm chênh lệch về kích thước cơ thể cùng sức khỏe.

- Rách rồi!

Rin dùng tay phá trinh.

Đau đớn bén nhọn ấp đến hệ thần khinh, nước mắt sinh lý không kìm được mà lăn dài.

- Không thích...không cần...huhu...

Tôi vùng vẫy, sợ hãi trông thấy cậu thoát đi quần áo, giải phóng dương vật sung sức. Thứ gậy thịt nóng hổi giật lên vài cái, lỗ niệu đạo tiết da dòng chất lỏng trong suốt, gân xanh chạy dọc thân dương vật. Chỉ cần nhìn qua cũng biết, nam nhân đang đè lên người tôi đã nhịn tới cực hạn.

Rin banh ra hai cánh thịt, nhìn lỗ huyệt mới bị mình phá hỏng, miệng huyệt ngập dâm dịch lầy lội, ẩn ẩn tia máu. Cậu đưa ngón tay đã dùng để phá thân nữ nhân lên miệng lè lưỡi liếm sạch toàn bộ chất lỏng dính trên ngón tay.

Đem dương vật kê lên miệng đóa hoa, cảm giấc ấm ướt khiến cậu hít một hơi khí lạnh. Chỉ cần nghĩ đến huyệt đạo này mới bị mình phá nát, nay lại ăn vào dương vật mình, thứ thú tính không rõ nguyên nhân ngập tràn tâm trí cậu.

Túm lấy cái eo nhỏ trắng trẻo như con rắn nước đang không ngừng uốn éo của nữ nhân, cậu thẳng lưng, dùng lực, tàn bạo mà đâm vào.

Nữ nhân lần đầu bị phá thân đã gặp phải loại đối xử biến thái, hoa huyệt tuy được kích thích cùng nới rộng, nhưng vẫn dị thường nhỏ hẹp, không thể cất chưa kích thước của cậu, đau đớn và giãy giụa.

Rin lau đi giọt nước mắt chảy trên gò má mịn màng.

Cho đến khi dương vật xé rách hoàn toàn huyệt động, chôn sâu vào cơ thể nhỏ bé dưới háng, cậu thở ra một hơi thoải mái. Miệng nhỏ phía dưới thật ướt, thật mềm và thật chặt, thực biết cách chăm sóc dương vật, khiến cậu chưa cần chuyển động cũng đã sướng đến da đầu một trận tê dại. Thực không biết nếu điên loạn mà ra vào, điên loạn mà cày cấy trong cái lỗ huyệt khít khao này, có bao nhiêu dục tiên dục tử.

- Đừng mà...đau...hức a...a...

Tôi không kịp có thời gian để thở, Rin bắt đầu chậm cãi rút ra dương vật chỉ càn lại quy đầu, phốc một nhát lại cắm vào toàn bộ. Nếp gấp bên trong vách thịt bị kéo giãn, rồi là phằng, thịt mềm đều bị thô cứng như sắt thép dương vật chèn ép. Quy đầu quét qua điểm mẫn cảm, cơ thể đã đạt cao trào nhiều lần không tự chủ được run lên.

Đột nhiên, Rin chạm vào vết sẹo trên đầu vai tôi.

- Cái này là do đâu?

Hông cậu vừa dập thật mạnh, miệng lại hỏi một thứ không hề liên quan.

Tôi không có tâm trí nào để trả lời cậu, há miệng như con các nhỏ mắc cạn, lắc lắc đầu, nức nở xin cậu làm ơn nhẹ nhàng. Bụng phẳng nhấp nhô in rõ lên hình dáng thứ hung khí đang chà sát bừa bãi trong cơ thể tôi.

- Trả lời! Do đâu?

Cậu như đe dọa, vác một chân tôi lên vai cậu. Dập hông thật mạnh, phát ra từng tiếng bành bạch.

- Bị đánh...ưm nhẹ một chút...làm ơn...không chịu được...a a...

- Ai đánh?

Tôi bám lấy cánh tay cậu, xin cậu giảm lực. Xương hông cậu va đập vào thịt mông phát ra từng tiếng bạch bạch. Thực có cảm giác, Rin thiếu đường muốn nhét cả tinh hoàn vào trong người tôi.

- Bị người ta...đánh...aaaa...

Rin dùng ngón cái, không quan tâm tới tôi van xin, đè lên hoa hạch sưng tròn lộ ra trong không khí, day ấn. Bên trên gom lại hai luồng thịt vú dưới sự va chạm của cậu mà xóc nảy thành từng đợt sóng nhỏ.

- Chỗ này?

Rin cúi đầu, hôn lên vết sẹo trên cánh tay tôi.

- Toàn bộ đều là bị đánh! Không chịu được!

Tôi dưới sự hành hạ cùng khích thích quá độ của Rin, hoàn toàn không làm chủ được bản thân. Khóc đến đáng thương, bất lực tìm cách thoát ra.

Rin nhăn mặt, đem tôi lật úp lại. Tay to cố định hai cánh mông, từ sau hung hăng xuyên qua.

- Cái gì thế này?

Cậu miết lên vết sẹo dài chạy dọc từ bả vai đến giữa lưng của tôi.

- Không thích...huhu...

Chát một tiếng, cậu vỗ mạnh lên thịt mông. Tôi ăn đau nhích người, bò lên lại bị kéo về. Mỗi lần như vậy, dương vật như chông sâu thêm một tấc.

Rin liên tục hỏi tôi, vết sẹo này là do đâu. Lần này, tôi cắn môi, kiến quyết không trả lời, mặc cho cậu hung hằng mà làm đến đầu óc tôi xóc nảy mông lung.

Rin cuối cùng cũng không giữ được lâu thêm, qua vài chục cái thì vòng tay siết lấy tôi thực chặt.

Xuất ra, tinh dịch vừa đặc vừa nóng khiến bụng tôi giật lên vài cái, nhiều đến nỗi đều tràn ra bên ngoài.

Rin sau khi thỏa mãn thì lung tung hôn lên cơ thể tôi.

- Nói đi.

Giọng cậu khàn khàn, ngeh thực quyến rũ.

- Ưm...

Tôi cựa quậy, muốn thoát ra khỏi kìm kẹp cùng trọng lực cơ thể nam nhân đè nặng. Nhưng thứ dương vật chôn trong cơ thể lại rục rịch đứng lên.

- Là bố chị làm ra chỗ sẹo này đúng không?

Tôi hẫng đi một nhịp, chớp chớp hai mắt đầy nước, môi lưỡi khô cứng không biết nên trả lời cậu thế nào.

- Bây giờ...cậu xuống khỏi người tôi...chuyện hôm nay...coi như chưa từng xảy ra.

Tôi mất sức, mệt mỏi mà nói cùng cậu.

Rin lật người tôi quay lại, ép tôi nhìn vào con ngươi cậu.

- Tại sao tôi hỏi không trả lời!

Tôi cụp mắt, tránh cậu.

Rin sai rồi. Không phải là bố, mà là bố và mẹ, còn có bọn đòi nợ nữa.

Đến tôi hiện tại còn không nhớ được nguyên nhân của từng vết thương trên cơ thể. Chỉ nhớ được những đêm đen trong quá khứ, cả người đau nhức, vừa đói vừa lạnh, bên ngoài là tuyết trắng rơi trong yên tĩnh, trong ngôi nhà đi thuê rẻ tiền là những tiếng quát tháo chửi rủa chưa bao giờ ngưng lại.

Bố tôi là một tên cờ bạc nát rượu, không biết đã vay nặng lãi của bao nhiêu người. Mỗi lần đến kỳ hạn trả tiền, bọn chúng đều kéo đến nhà đập phá đồ đạc. Những lần như vậy, ông ta đều trốn chui trốn lủi, chỉ có một con cóc ghẻ là tôi, không có năng lực, liền bị bọn đòi nợ túm lại đập cho một trận, rồi đe dọa, nếu không trả đủ nợ, sẽ bán tôi đi làm gái điếm, rồi chết như mẹ tôi.

Mẹ tôi trong một lần cắn thuốc quá đà để chiều khách, chết mà mắt còn trợn trắng. Người ta mang xác mẹ về tận nhà trả cho bố con tôi. Hôm đó bố tôi đã uống rất nhiều rượu,  cả một đêm không ngừng nghỉ văng ra những lời lẽ nguyền rủa độc địa. Tôi khi ấy mới 10 tuổi, loay hoay thay đồ tắm rửa cho mẹ. Chờ đến sáng hôm sau, mới tổ chức mai chay được cho bà.

Cảm giác lúc nhìn thấy xác mẹ, tôi không biết nên vui hay nên buồn. Bà vẫn thường dẫn khách là đàn ông về nhà, không quan tâm vẫn còn đứa con dại là tôi. Những cuộc mây mưa tanh tưởi để kiếm những đồng tiền xác thịt, mà tàn cuộc, đều là tôi thu dọn.

Cái đêm đó, thực lạnh và tuyết rơi dày. Sau khi quậy phá một hồi, bố tôi chuyển mục tiêu lên tôi, lúc đó vừa mới tắm rửa cho mẹ xong.

Ông bóp cổ tôi, nói rằng mọi thứ đều là do tôi. Vì mẹ không may mang thai tôi nên đời ông mới dính vào mớ lộn xộng như thế này. Ông bóp thực chặt, chặt đến nỗi, mắt tôi dại đục đi, mặt mũi đỏ gay.

Trong khoảnh khắc gần kề cái chết đó, tôi đã nhìn thấy những vẩn khói đen khinh tởm bay đầy căn nhà chặt hẹp của mình.

Bố vung tay, một nhát ném tôi ra ngoài.

Đêm đó, tôi đã ôm gối ngồi trước hiên nhà, tuyết phủ đầy đầu tóc, lạnh đến tôi không còn cảm thấy đau đớn gì.

Mãi sau này tôi mới biết, đó chính là mùi hương phát ra từ nhân cách thối nát của bố, cùng cái chết của mẹ, quyện vào nhau.

Sau khi mẹ mất, bố con tôi liên tục chuyển nhà, cũng vì bọn đời nợ đi đến đâu đuổi đến đó.

Mỗi lần thua bạc, mỗi lần uống rượu, đều kết thúc là những vết thương cũ mới chất chồng lên cơ thể tôi.

Cả cuộc đời của bố, việc tốt duy nhất mà ông làm được, có lẽ là cho tôi đi học.

Từ nhỏ đến lớn, bất chấp là mùa hè nóng nực, tôi đều mặc quần áo dài, để che đi thương tích trên cơ thể gầy gò.

Lớn lên trong vũng bùn của xã hội, hèn mọn cùng chật vật tìm cách bò lên. Trong đáy mắt, sớm đã không còn ánh sáng.

Kiếp này của tôi, ông trời lấy đi tất cả hạnh phúc cùng may mắn, chỉ chừa lại cho tôi thiên bẩm về mùi hương. Tôi nhờ vào đó mà được đặc cách vào một trường đào tạo đầu bếp, thoát khỏi số kiếp làm bao cát trút giận. Chẳng qua bao lâu, tôi trở nên vô cùng nổi tiếng.

Làm được bao nhiêu tiền, tôi đều dành để trả nợ cờ bạc cho bố mình.

Nhưng ông ta không biết điểm dừng, tôi càng cật lực, ông ta càng thua lỗ nhiều.

Mãi cho đến một ngày, ông ta trong say sỉn, đã đi cướp giật, lúc bị phát hiện, thì bóp cổ nạn nhân cho đến chết.

Tôi đứng trên bờ vực của tuyệt vọng, nhìn bố mình ôm lấy tôi hết cầu xin lại chửi rủa, muốn tôi tìm cách giúp ông ta tránh án tử hình.

Ego Shinpachi đã liên lạc với tôi. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net