7. Yukimiya Kenyu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   “Mùa đông này, tôi chỉ muốn ở bên cạnh và ghi nhớ hơi ấm này của em.”
..

Những cục bông trắng xóa dần dần rơi xuống khắp đường phố ở nơi này, hơi ấm nay đã vụt tắt đi, sau đó là những làn hơi lạnh.

Em ngồi bên trong căn phòng đầy vương víu hơi ấm này mà nhăn mày với cái mùa đông lạnh đó, em thật sự rất ghét nó. Hơi lạnh di chuyển vào nhưng khe hở trong góc áo của em rồi đi vào làn da mỏng manh.

Mặc dù căn phòng có ấm cúng đến cỡ nào, có những hơi ấm từ lò sưởi thì nó vẫn rất lạnh đối với em.

"Đến đây nào. "

Giọng nói khàn khàn vang lên từ phía xa xa kia, thân hình cao lớn với một nụ cười trên khóe môi mà nhìn vào em, hai tay dang ra để chào đón em bước đến.

Em không chần chừ gì mà lao thẳng đến vòng tay đó mà ôm thật chặt vào cơ thể của Kenyu, nó mang cho em một cảm giác thật ấm áp, đôi má lạnh áp vào chiếc áo có hương thơm nhẹ nhàng của anh.

Áp sát quá mức khiến em cũng có thể nghe được nhịp tim đang đập đều đều của anh, hai hơi thở từ đó mà nhộn nhịp pha lẫn lại với nhau, em nhanh nhẹn ngồi chấn chỉnh lại tư thế rồi tựa đầu vào hỏm cổ trắng trẻo của anh mà hít thở mùi hương.

"Người em lạnh lắm rồi, nếu vậy thì tôi sẽ sưởi ấm cho em"

Kenyu vòng tay ôm lấy chiếc eo của em rồi kéo lại gần hơn, chiếc cằm nhọn của anh mà liền đậu lên mái tóc màu cam nhạt và mềm mượt của em.

"Thật ghét cái mùa đông nay, mong nó trôi đi thật nhanh"

Em than vãn với anh, vào mùa đông lạnh giá này thì em lại không thích đi đâu cả, chỉ thích ở phòng mà được sưởi ấm bằng trái tim nóng hổi này của người anh yêu Kenyu mà thôi.

Anh nghe vậy mà không khỏi phì cười, ánh mắt liền liếc xuống mà nhìn người anh yêu, không nhịn được nữa mà kéo em ra rồi đối mặt lại với nhau.

Không để em nói một câu nào, anh liền áp chiếc môi đang thèm khát của mình mà đặt lên đôi môi nức nẻ vì cái lạnh giá.

Tách khẽ răng của em ra rồi lập tức tấn công ngay, em như vậy mà không khỏi bất ngờ mà rụt rè thoát ra khỏi nó, càng muốn rời thì anh càng kéo vô.

Trao nhau được nửa phút thì liền buông ra, Kenyu cười nhẹ với một chiếc phần thưởng do anh tự mong muốn..

                     End.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net