Isagi Yoichi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tuổi 14 tôi bắt đầu thích cậu .

Năm ấy , chúng ta chỉ vô tình gặp nhau , vô tình lướt qua nhau nhưng cũng đã làm tôi ôm mộng suy tư .Ngày gặp được cậu tôi cảm thấy cậu thật đáng ghét : " Ngu ngốc , cần gì phải cố gắng thế , nếu đã không được tại sao phải cố gắng đến như thế? Từ bỏ là được rồi chẳng phải sao. " . Điều buồn cười là mỗi ngày đi học về tôi lại chạy ngay đến sân bóng cậu tập , có lẽ sự đáng ghét của cậu đã cuốn hút tôi chăng . Cậu vẫn vậy , cứ chăm chú đá bóng vào lưới mặc kệ cho chân tay đã mỏi , cậu là người thích thứ gì sẽ theo đuổi tới cùng , không giống tôi gặp khó khăn là từ bỏ , mệt mỏi thì đừng lại .

Cứ ngỡ chúng ta sẽ chỉ như người lạ ai ngờ cậu của ngày ấy lại bắt chuyện với tôi . Tôi bối rối lắm , chả biết nói thế nào , ở lớp tôi ít nói chuyện với người khác giới lắm . Có vẻ vì thấy tôi bối rối nên cậu im lặng một hồi rồi mỉm cười hỏi :

- " Cậu là bạn nữ lúc chiều nào cũng đứng ngoài kia nhìn tôi tập đúng không ?"

- " ờ..ừm " Trời ới , ngại quá đi , nên nói ...nên nói gì , bình tĩnh nào tôi ơi chỉ là trò chuyện bình thường thôi mà .

- " Thế cậu tên gì thế , tôi tên Isagi Yoichi " .

- " ừm , tôi tên Y/n" .

Thế là từ đấy , một tình bạn nhỏ được hình thành .

Cậu khóc rồi , lần đầu tiên tôi nhìn thấy cậu khóc , cậu không òa lên khóc mà chỉ là cuối gằm mặt xuống nức nở . Tôi biết cậu rơi nước mắt vì điều gì , có phải cậu cảm thấy tội lỗi vì đã không đá mà chuyển cho người khác để rồi đội cậu thua cuộc không . Ngồi đó nhìn cậu khóc , tôi chỉ có thể nhẹ nhàng xoa đầu cậu, không một lời an ủi tỏ ra thương hại , chỉ im lặng làm như vậy .

Ngày qua ngày tôi lại tiếp tục nhìn cậu hăng say tập luyện mà không để ý ánh mặt mình nhìn cậu . Có thể tôi không để ý nhưng bạn thân tôi lại để ý , đứa đã trải qua bao cuộc tình như nó chỉ nhìn qua đã biết tôi thích cậu .

-" Y/n mày thích cậu ta đúng không ?"

Im lặng một lúc tôi lại mỉm cười : " không , nói tào lao gì vậy ".

Nó im lặng nhìn tôi.

" Này , đừng hèn nhát thế chứ , nếu thích hãy nói ra đi đừng để mai sau phải hối tiếc ".

Phải , tôi yêu cậu nhưng khi mở miệng nói thích cậu cổ họng tôi cứ nghẹn lại , có lẽ tình cảm của tôi cứ để vậy là tốt nhất , tôi sẽ ngắm nhìn cậu chơi bóng với tư cách là người bạn bình thường .

Cứ nghĩ mỗi giờ học về tôi sẽ lại được gặp cậu , ai ngờ ngày hôm đó là ngày cậu rời xa tôi .Cậu nói cậu được mời tham dự dự án blue lock . Tôi sốc lắm, ngoài mặt cứ bình tĩnh mĩm cười nói cậu cố lên nhưng bên trong trạc trào nước mắt , sợ rằng một chút nữa sẽ không kìm được mà khóc mất thôi.

" Không sao tôi vẫn ở đây ủng hộ cậu hết mình, cố gắng mà trở thành tiền đạo số 1 nha , nhớ giữ gìn sức khỏe không được quên tôi đó đồ ngốc."Ngày cậu đi , tôi không dám gặp cậu chỉ có thể nhắn tin cổ vũ , tôi sợ lắm sợ khi gặp cậu vì nhớ cậu mà òa lên khóc .

Cậu là ánh mặt trời soi sáng cho tôi, giúp tôi thoát ra khỏi vỏ bọc giả tạo của mình. Nhưng buồn thay cậu đi mất rồi .

Mỗi khi buồn , tôi lại kiếm trên mạng dải bóng nào xuất hiện hình bóng cậu . Tôi theo dõi tất cả các trận đấu của cậu, cậu vẫn luôn tỏa sáng như vậy, à không cậu đã tỏa sáng hơn nhiều rồi.Cậu lại có nhiều bạn hơn rồi , cậu còn được tập luyện cùng bạn bè mới chứ không còn một mình như khi xưa nhỉ .

Isagi – kun cậu biết không? Cậu rất tuyệt vời cũng rất giỏi giang. Bởi vì cậu như vậy mới có thể khiến tôi yêu say đắm.

Tôi còn nhớ ngày sinh nhật năm ấy của cậu , tôi đã định thổ lộ lòng mình với cậu nhưng lại hèn nhát dừng lại . Chỉ có thể nói yêu cậu một cách gián tiếp : " Nè nè Isagi-kun , trăng đêm nay đẹp nhỉ" nhưng thật buồn vì cậu chả hiểu .


-" Phải , trăng đêm nay đẹp thật " . Thôi kệ vậy , cậu cứ không biết tình cảm của tôi cũng tốt . Có trách thì trách bản thân tôi không đủ dũng cảm để yêu cậu vậy .

_____________________________________________________________________________


Mỉm cười nhẹ nhàng tôi nhìn người đàn ông mà mình dành cả thanh xuân để yêu.

-"Chào đã lâu không gặp ha ."

-"Y/n dạo này cậu khoẻ chứ?"


-"Rất khỏe." Nói dối đấy,cuộc sống khi không có cậu tệ lắm .

-" Y/n tớ sắp kết hôn rồi ".

Tay cầm tách trà của tôi hơi run lên, tôi nhấp một ngụm rồi đặt cái ly xuống, nở ra một nụ cười cùng một câu nói hết sức giả tạo.

-"Chúc mừng cậu."

-"Thế Y/n đây đã có bạn trai chưa ?"


-." Chưa trời ạ , tôi đây theo chủ nghĩa độc thân nhá ".

____________________________________________________________________


-" A , trễ giờ mất rồi ."

-" Sao vậy?."

-" À , hôm nay là ngày tớ chọn váy vưới cho vợ."

-" Thế tạm biệt cậu nhé Isagi – kun ".

-" Ờm , mong cậu sẽ đến Y/n". Nói rồi cậu lập tức chạy về .

Cầm trên tay chiếc thiệp màu đỏ , tôi chầm chậm mở ra để nhìn tên cô dâu , một cái tên thật đẹp nhỉ , nó còn được ghi ở vị trí mà suốt đời tôi cũng vĩnh viễn không có được .

Nước mắt tôi sớm đã rơi xuống , cô gái kia hạnh phúc thật , cô ấy đã có được hạnh phúc tôi mong muốn .

Chết tiệt , tại sao người đó không phải là tôi ?

Tại sao tên của tôi lại không được ở trong tấm thiệp với cậu .

Tại sao chứ ? Rõ ràng là tôi đến trước cơ mà .

Đúng rồi , là do tôi hèn nhát .

Nếu như tôi đủ can đảm nói lời yêu thì liệu người cậu kết hôn sẽ là tôi nhỉ ?

Tiếc quá con người hèn nhát như tôi sẽ mãi chẳng có được cậu đâu .

A! cái gì đây , bộ váy trắng này đẹp thật đấy .Và cô dâu của cậu cũng thật đẹp . Cậu còn chu đáo chụp hình cô dâu của cậu gửi cho tôi là ý gì đây .

Giờ nếu nói yêu cậu có kịp không nhỉ , liệu có thay đổi được gì không ?

Không , vĩnh viễn sẽ không có thay đổi điều gì cả nhưng ước gì cái ngày cậu rời xa tôi , tôi đã chạy đến chỗ cậu và hét thật to : " Tôi thích cậu , Isagi-kun " , mặc kệ cho ánh nhìn của những người bên cạnh .

" Chúc cậu hạnh phúc ". Theo dõi toàn bộ quá trình đọc lời thề và trao nhẫn cho cả hai, người cô dâu xinh đẹp ấy có được người đàn ông tôi yêu nhất cuộc đời này.


Tất cả mọi người đều chăm chú nhìn lên phía hai người, không ai để ý cô gái nhỏ đang chạy trốn khỏi nơi đây là tôi.

Đến cuối cùng tôi vẫn không thể đứng trước mặt cậu , thành tâm gọi ra tên cậu để chúc phúc được . Suy cho cùng tôi cũng chỉ là con người ích kỉ ham muốn tình yêu của cậu mà thôi .

___________________________________________________________________

Vậy yêu đơn phương là gì, là ngốc chẳng dám nói ra, vậy nói ra ta được gì, được thêm một thứ mất đi, mất đi giấc mộng đẹp, hằng đêm ta vẫn cứ mơ, mơ là mơ...

_______________________________________________________________________

12/4/2022.

Trời mới viết có chap đầu mà tôi thấy văn chương mình khô khan thiệt . Tôi đã viết phác thảo nó rất nhiều lần mới ra được vậy .

Mà mong các cậu sẽ thích nó nhé ,,ԾㅂԾ,,ヾ(•ω•')o

Dù chỉ là viết vì đam mê nhưng mong sẽ có người đọc rồi bình luận truyện mình chứ không là quê lắm đấy.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#bluelock