tệ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chúng tôi có đôi lần lao vào những đêm muộn mà kẻ sầu phiền gọi là màu hồng. Thì quả là như thế, đối với tên thất bại ê chề trong cuộc tình chớm tàn thì cuộc tình của tôi và anh sẽ điền trên dòng cổ tích nhẹ nhàng mà chốn yên bình xin gọi miền địa đàng.

- Lạnh cóng rồi hả? Lấy khăn len của anh này.

Sae choàng vào cổ tôi sợi vải mềm mềm, âm ấm, một hành động nhỏ thường ngày khi thân thể tôi run bần bật.

- Nay nhà mình ăn thịt hở anh? - Tôi rướn người, sao cho ánh đèn đường phồn thị không lấn lướt chiều cao của mình, mà bọn trẻ giờ đã lên tới mấy trăm bậc số ngàn.

- Thịt nhiều riết em béo, nay ăn cá.

Sae lắc lư cái bọc khi nãy chúng tôi ghé qua cửa hàng tiện lợi. Mùa sung chín, không lạ khi anh lại bảo tôi có thói ăn vặt vãnh vô độ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net