Michael Kaiser | Elevator [R16] + EXPOSE!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không ăn chay nhưng mà kiêng thịt lại đi, R16 thôi 🤟

🗣: Dù truyện tui chỉ toàn bối cảnh cuộc sống đời thường, nhưng đừng có bê mấy cái ý nho nhỏ của tui đi re-write lại rồi nhét vô truyện mình😀🖕 Bạn gì đấy có đọc truyện của tui mà, tui biết đó 😉

Làm vậy rồi ghi mấy câu như đây là idea thuộc về mình. Nghe hơi mắc cười.

Vì chỉ có một chap bị như thế nên tui sẽ không expose. Hi vọng chuyện này sẽ không xảy ra lần nữa.

Bạn kia đọc được cái này chắc cũng biết tui đang nói đến bạn ha...

--------------

Update 10.02.2023:

Cái bạn "được" nhắc hôm 30.12.2022 gỡ "Unlock his heart" ra khỏi list đọc rồi, buồn nhể 🤭 Không biết có nghỉ đọc thật không =)))))))

Nhưng mà buồn hơn là, mình đã viết cả đống thứ bên trên rồi, vậy mà vẫn có người đọc xong "Elevator" và quyết định...



Lấy cảm hứng, ý tưởng ≠ Bê tình tiết về chỉnh sửa.

Thú thật thì, mình tự cảm thấy fic của mình nhảm nhí, đây là nơi để mình viết giải trí thôi nên cũng chẳng trau chuốt hay để tâm đến nội dung lẫn văn phong. Plot truyện lúc nào cũng là chuyện thường ngày, motif mà mọi người đã đọc qua 7749 lần rồi.

Nhưng bằng cách nào đó, truyện vẫn bị đem về xào nấu lại ⁉️

Chắc sẽ có những bạn thấy mình khó tính và xét nét quá, vậy hãy thử viết mấy nghìn chữ rồi bị cóp nhặt ý tưởng xem 🤦‍♀️

Làm lớn chuyện như vậy cũng làm dodododyo cảm thấy mình trẻ trâu lắm, nhưng hiền quá thì sợ sẽ xuất hiện thêm kẻ thứ 3, thứ 4. Đến lúc đó chắc tui nghỉ viết "Unlock his heart" thật.

Giờ chỉ muốn bạn kia tự edit lại truyện thôi.




---------------


Lưu ý trước khi đọc:

*Trong manga tên các CLB được chế đi chút xíu để tránh bản quyền. Nhưng trong fanfic này tui thích sử dụng tên các đội ngoài đời thực nha. Nếu bạn nào có xem bóng đá thì sẽ nhận ra tui thay lồng mấy chi tiết ngoài đời vô đây lắm.

*Chữ in nghiêng = suy nghĩ của Kaiser. Ví dụ: "Quỳ xuống."

*OOC

*Có chửi bậy. Có cho Kaiser chửi bậy. (viết chửi nhiều quá tưởng đâu đang làm về Kacchan 😀)

*Có thể sẽ phi logic vì tui không biết hết tất cả mọi thứ trên đời...


.·:*¨ ✧♚✧ ¨*:·.

Bước vào thang máy, Michael ngáp ngắn ngáp dài vì cơn buồn ngủ. Là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp, dậy sớm và tự luyện tập là điều bắt buộc để đạt đến thành công.

Tuy đang trong giai đoạn nghỉ ngơi sau khi mùa giải kết thúc, nhưng việc giữ gìn thể lực vẫn rất quan trọng, đặc biệt đối với một đội coi trọng thể lực như Bayern Munich. Tính cạnh tranh ở đây rất cao, chỉ cần sơ sẩy lên cân cũng sẽ nhận được cái lắc đầu không hài lòng từ các chuyên gia sức khoẻ, điều đó cũng đủ khiến Kaiser có thể mất suất đá chính.

(funfact: ai qua CLB Bayern Munich đá cũng cơ x2 lận do tập nặng lắm)

Đeo chiếc headphone trên tai, anh buồn chán nhìn số tầng thang máy đang di chuyển. Kaiser vừa chuyển đến chung cư cao cấp này không lâu, đối với một kẻ độc thân không sống cùng gia đình, lại ít khi ở nhà như anh thì đây là một sự lựa chọn hoàn hảo.





Hoàn hảo...





... Giống như cô nàng vừa bước vào thang vậy. Đầu tóc bù xù, gương mặt xinh đẹp trông vẫn còn ngái ngủ, đáng yêu đến mức anh muốn ôm về nhà giấu không cho ai xem.

Kaiser thề, anh không phải loại chính nhân quân tử gì, nhưng cũng không phải kiểu sói đói thấy con gái người ta là trố mắt ra nhìn.

Là do hai điểm nho nhỏ trên áo của cô nàng này nhìn anh trước. Em chỉ mặc mỗi một chiếc áo dây màu trắng, không bra... Không khí se lạnh buổi sáng khiến nhũ hoa của em dựng thẳng nhô lên sau lớp vải mỏng. Bên dưới, cô nàng này cũng không che chắn tốt hơn là bao, chỉ độc mỗi một cái quần đùi ngắn cũn cỡn bó sát, khoe cặp đùi và đôi chân mịn màng bên dưới.

Michael nuốt nước bọt khi em gái này quay lưng lại ấn số trên thang máy. Chiếc quần đùi này tôn lên cặp mông ngon lành như trái đào tươi của cô nàng.

Mông này khi doggy dập vào chắc đã lắm, cănggg đến thế mà!

Anh muốn biết cảm giác cặp đùi này kẹp đầu anh lại khi anh liếm phía dưới của em, cảm giác mà đôi chân này treo lơ lửng trên vai anh khi anh dồn dập lấp đầy bên trong em, hoặc là cặp mông này cưỡi lên người anh sẽ phê đến cỡ nào...

Kaiser liếm môi trong vô thức, cậu em bên dưới của mình lại có dấu hiệu "chào cờ" rồi, có nên về nhà tự xử không? Đâu thể đi chạy bộ với cái đũng quần căng lên như thế này được.

Qua phản chiếu của cánh cửa thang máy, mắt cô nàng chạm với Kaiser. Chết tiệt, bị phát hiện nhìn lén!

"Oh!" Cô nàng tròn xoe mắt nhìn anh.



Ah.

Nhận ra tôi là ai rồi sao?


Michael Kaiser - cầu thủ trẻ đang là tâm điểm số 1 ở Bundesliga ~

Cô gái nào cũng muốn tiếp cận một chàng cầu thủ nổi tiếng, gạ gẫm yêu đương, kết hôn để có một cuộc sống nhàn hạ hahaha.

Sao? Muốn xin số không? Thường thì tôi không dễ dàng cho ai số đâu, nhưng em xinh nên tôi sẽ chấp nhận. Em nên tận hưởng đặc ân này đi.

.

.

.



"Anh là Alexa Nest đúng không? Bạn tôi là fan của anh đó!" Cô hào hứng nói.

"Ex-fucking-cuse me?!" Anh trợn mắt nhìn như thể cô là người ngoài hành tinh.


Cái đéo gì vậy? Con nhỏ này không biết mình là ai ư???


"Trông tôi giống Alexis Ness lắm à?" Anh nói với tông giọng khó chịu.

Thật là một sự xúc phạm to lớn đối với Michael Kaiser này! Lần đầu ra đường có người nhận sai anh với người khác đấy. Mặt đẹp trai ngời ngời vậy mà còn nhớ nhầm??? Cái mái tóc vàng vàng xanh xanh này không đủ nổi bật hay sao?

"Ah! Xin lỗi xin lỗi! Tôi không có coi bóng đá nên..." Em cũng giật mình trước thái độ của gã trai này.

"Hừ." Anh ngoảnh mặt đi. Quê rồi.

"Ah! Đúng rồi! Anh là người mẫu đúng không? Tôi nhớ từng nhìn thấy anh trên quảng cáo Adidas ở trung tâm thương mại."

"..." Con thường dân vai phụ này. Xinh, nhưng mà ngu. Adidas tài trợ áo đấu cho đội tuyển quốc gia Đức đó không biết hả?

"Kaiser. Michael Kaiser." Dỏng tai lên nghe cho rõ đi con nhỏ thường dân.

"Uhm... xin lỗi tôi chưa từng nghe qua cái tên này." Cô nàng áy náy xin lỗi.

Đùa à? Nhỏ này mới bước ra từ hang động nào thế??? Tuần nào cũng có tin tức viết về cậu trên báo mà!


She's a 10 but she doesn't know who Michael Kaiser is. She's 0.

(Cô ấy 10 điểm nhưng cô ấy không biết Michael Kaiser là ai. Cô ấy 0 điểm. 😢)





Lúc này thang máy cũng dừng lại ở tầng 1, Kaiser hậm hực bước ra ngoài. Mới sáng sớm đã gặp xui xẻo. Nhỏ vai phụ kia chấp nhận đóng vai phụ hết cả đời nhé.





.



.



.


3 tháng sau...


Đang ngủ ngon thì Kaiser bị tiếng chuông báo cháy đánh thức. Mẹ nó, ồn ào vcl.

Anh mặc vội chiếc áo khoác, cầm điện thoại rồi chạy ra khỏi nhà. Ở hành lang, mọi người đang hoảng loạn tìm cách chạy thoát. Có vẻ như đám cháy bắt nguồn ở mấy tầng trên. May là hồi đó đéo mua penthouse.

Thang máy đã dừng hoạt động rồi.

Cách duy nhất để thoát ra khỏi đây là đi thang bộ xuống. Kaiser thì ở tầng 11. Nếu là ba hôm trước, anh sẽ vận dụng hết tốc độ để chạy xuống nơi an toàn.



Nhưng...




Trận đấu với Dortmund mấy ngày trước đã làm Kaiser phải về nhà với chấn thương gân kheo ở chân. Đúng là trong cái rủi nó có cái xui.

Bác sĩ nói chấn thương không nghiêm trọng lắm, nghỉ ngơi 1-2 tuần là được, anh vẫn có thể tự đi bộ. Nhưng trong cái cảnh chen lấn này thì thoát ra khỏi đây chấn thương cũng trở nặng thêm. Tch. Không còn sự lựa chọn nào cả.

Trong đám đông, Kaiser liên tục bị những tên ngốc xô đẩy sang qua lại. Đm biết trước sống ở nhà mặt đất như thằng Ness cho rồi. Kaiser lẩm bẩm chửi những tên va phải mình, nhưng người ta cũng chạy đi rồi, ai rảnh mà nghe anh chửi. (🤷‍♀️)

Kaiser thề sau khi thoát ra sẽ kiện ban quản lý chung cư vì không giữ an toàn...

Vất vả lắm mới leo xuống tầng 8. Phần đùi của anh đang nhói lên, cắn chặt môi, lê bước chân xuống tầng bậc thang. Anh nén đau, vịn vách tường bước xuống.

.

.

.

"Eh? Anh Kaiser?!" Một giọng nói lạ hoắc gọi tên anh.

Nhưng nhìn kĩ mặt thì không lạ cho lắm. Là cô nàng anh từng gặp vài tháng trước. Con nhỏ xinh xinh mà sống ở thời tiền sử ấy. Kaiser im lặng, không rảnh đâu mà để ý đến nhỏ này nữa.

"Anh bị đau chân hả?" Cô nàng chạy xuống ngang bậc với anh.

"...ừ." Kaiser cộc lốc đáp.

"T-thật ra tôi có thấy trên mạng nói tới rồi. Chúng ta đi nhanh thôi, tôi sẽ đỡ anh." Không đợi anh trả lời, cô vòng tay đỡ lấy một bên cơ thể anh. "Đừng dồn lực vào phía bị đau nhé."

"... cảm ơn."

Với sự giúp đỡ của cô nàng, Kaiser có thể di chuyển nhanh hơn. Cô ấy còn chắn bớt những người có thể va phải anh.

"Anh còn nhớ tôi là ai không?" Nàng đột nhiên quay qua hỏi khi cầu thang bớt người đi.

"Không!" Kaiser trả lời nhanh quá mức mà anh dự tính.

"... Okay. Dù sao cũng xin lỗi vì nhìn nhầm anh với người khác. Sau lần đó, tôi có lên mạng search về anh..."

"Hừ."

"Tháng trước tôi với bạn có đi đến sân xem Bayern thi đấu."

"Trận nào?"

"Trận mà anh ghi hat-trick, vào lưới đội nào ấy. Tôi không rành về bóng đá, nhưng nhìn cách anh thi đấu trên sân cũng biết anh rất xuất sắc đó!"

"Hm~ Đương nhiên." Kaiser nhún vai, ném cho em một cái nhìn kiêu ngạo. Tôi thuộc New Generation World 11 mà lại. Ít ra em cũng biết đi xem đúng trận hay.

"Xem xong trận đấu tôi còn đi mua áo đấu của Bayern nữa! Tôi tính mua số áo của anh nhưng sold out mất tiêu rồi..."

"Tôi sẽ tặng cô áo đấu của tôi."

"Hả??? Thật ư???" Em phấn khích như một đứa trẻ lần đầu nhìn thấy tuyết.

"Ừ. Thoát ra khỏi đây trước đã."

Tôi đây là người hào phóng mà.

"Yayyy! Anh thật tốt quá!!!"


Tính ra cũng... dễ thương đó chứ.

She's a 10 but... actually there's no but! She's a 10. End of story.

(Cổ 10 điểm không có nhưng nhị gì hết. Cô ấy 10 điểm. Chấm hết.)




Đang trong tình cảnh khá nguy hiểm. Nhưng mà Kaiser không thể ngăn mình nghĩ tới một điều. Ngực cổ mềm thật. Tóc cũng thơm nữa.

Vì vụ cháy xảy ra lúc nửa đêm, ai ai cũng đang mặc đồ ngủ thôi. Cô nàng lại mặc một bộ đồ mỏng manh không kém gì hôm hai người lần đầu gặp nhau.

Tay anh khoác lên bờ vai bé nhỏ của em, tranh thủ xoa xoa một chút. Da mịn ghê.

Chênh lệch vóc dáng khiến em vất vả mới hỗ trợ được Kaiser. Cánh tay của em thì vòng sang phần eo của Kaiser để đỡ, trong lòng em không khỏi cảm thán eo anh ta săn chắc phết, cầu thủ bóng đá có khác.

Anh cảm nhận được cả bầu ngực mềm mại cọ sát phần sườn, dù cách một lớp vải mỏng cũng đủ khiến Michael Kaiser đệ nhị rục rịch ngo ngoe rồi. Lúc xuống đến tầng 3, đầu ti của cô nàng còn dựng thẳng lên, một điểm nhòn nhọn cứ chạm vào người gã.

Anh bắt đầu tưởng tượng nhũ hoa của cô sẽ trông như thế nào, khi mút vào cô nàng sẽ kêu rên ra sao, nếu anh nghịch đầu ti thôi có đủ để khiến cổ đạt cực khoái không?



Phải nhanh chân lên. Phải thoát khỏi đây. Đang có cháy. Đừng có nứng. Michael Kaiser đệ nhị, làm ơn đừng có cương lên.

.

.

.

May mắn thoát ra khỏi tòa nhà, đám cháy đã lan xuống tầng anh rồi. Có bảo hiểm nên thôi kệ.

Lính cứu hỏa đang cố gắng dập lửa và cứu những người ở tầng cao hơn. Tiếng gào khóc sợ hãi, tiếng la thét tìm người thân, tiếng còi cứu hỏa tạo nên một cảnh tượng hỗn độn. Mùi khói nghi ngút khiến Kaiser phải nhăn mũi lại.

Thôi, ít ra anh còn mang theo điện thoại, để nhắn tin cho trợ lí hoặc thằng Ness qua đón.

Nhìn sang cô gái kia, em đang ôm chặt lấy hai cánh tay mình, má ửng hồng lên vì cái lạnh của nửa đêm. Giờ đây mặt em mới hiện lên nét bàng hoàng, khác hẳn với vẻ hăng hái giúp đỡ anh ban nãy. Kaiser cởi áo khoác của mình ra, đắp lên vai em.

Cô nàng quay sang nhìn anh, vừa nói ra câu cảm ơn thì vội quay mặt đi vì trên người Michael Kaiser còn mỗi chiếc sweatpant (may là hôm nay không ngủ nude).

Kể từ hôm gặp Michael Kaiser về, em cũng tìm tên anh trên mạng và nhận ra anh là đồng đội của Alexis Ness... hoá ra đó là lý do Kaiser có mấy cái biểu cảm quái lạ khi em không biết ảnh là ai.

Trong lúc stalk, em cũng thấy mấy tấm hình Kaiser khoe mấy cái múi bụng rồi đó, nhưng nhìn ngoài đời thì đúng là... ngon hơn trong ảnh nhiều! Rãnh xương chậu dẫn xuống là... bọc nước mía hơi bị to đấy...

Em sợ rằng nhìn lâu thêm tí nữa anh ta sẽ nghĩ em là biến thái mất. Thật lòng em cũng tò mò muốn đếm cái hình xăm hoa hồng trên người Kaiser có bao nhiêu cái gai...

"Này, em tên gì?" Biết ngay là người đẹp này đã thèm mà còn ngại, anh chuyển hướng đứng ngay trước mặt để em dễ ngắm. Nhìn vậy thôi chứ Michael Kaiser đây là người trọng tình nghĩa. (👉👈)

Cô nàng cũng giúp mình rồi, đành lấy thân báo đáp thôi.

"__, em tên là __." Em dán mắt vào khoảng không phía sau Kaiser. Phải tập trung, phải tập trung không được nhìn xuống dưới. Nhưng em đâu chú ý thấy Kaiser cũng đang soi em từ đầu đến chân...

"Oooh, __ đáng yêu. Tối nay tìm được chỗ tá túc chứ?"

"Uhm..." __ mới nhận ra mình vác đít lo chạy thôi, quên mất đem theo đồ rồi. "Tôi có thể mượn điện thoại anh được không?"

"Ok~ Của em đây."

Sau vài chục lần gọi điện thoại cho mấy đứa bạn, không ai bắt máy cả. Cũng phải thôi, cái giờ này người ta đang ngủ khò khò rồi. Gia đình __ lại không sống trong thành phố này.

"Không được hả?" Tốt.


"... Chắc em sẽ đi qua bên chỗ mà mọi người đang tập trung." __ chỉ qua phía cư dân sống ở chung cư đang tụ tập.

"Có muốn ghé qua nhà bạn tôi ở tạm một đêm không?" Kaiser đề nghị.

"Hở??" Em ngạc nhiên.

"Dù sao em cũng giúp tôi rồi mà. Tôi chỉ trả ơn thôi."

"..." Em phân vân không biết phải làm sao, qua đêm tại nhà người lạ, lại là nam giới có hơi...

"Tôi không có ăn thịt em đâu mà sợ." Sau này mới ăn cơ~ Người đâu nhút nhát đáng yêu nhỉ.

"Em dùng điện thoại tôi nhắn cho bạn bè mình đang ở đâu là được chứ gì. Nhà bạn tôi rộng lắm, yên tâm có phòng riêng cho em ở." Kaiser thuyết phục thêm.

__ gật đầu đồng ý, dù sao thì ảnh sẽ không dám làm gì em đâu? Anh ta đâu ngu mà tự phá hỏng sự nghiệp của mình đúng không?

(writer: ở ngoài đời vẫn có những tên cầu thủ ăn cơm tù vì tội này nha mng... đây là fic thôi. )

.

.

.


Thế rồi, __ được gặp Alexis Ness ở ngoài đời thực khi ảnh đến đón Kaiser. Em xin chụp ảnh cùng Ness để gửi cho con bạn - người mà sáng dậy chắc chắn sẽ khóc lóc vì bỏ lỡ cơ hội được gặp chàng tiền vệ của Bayern Munich (😆).


Ngứa mắt. Ngứa mắt vl.

Ngôi sao CHÍNH đang đứng ngay tại đây mà em lại xin chụp ảnh chung với nhân vật phụ sao? Chỉ được cái xinh xắn tốt bụng thôi. Đúng là vẫn ngốc nghếch như xưa. Tôi mới là người em nên xin chụp ảnh chung này.

Chụp có tấm ảnh mà xoắn xít qua lại trông phát ghét. Cái dáng vẻ thất thần ban nãy đâu rồi? Sao giờ cười tươi như hoa vậy. Nói mới nhớ, __ chưa bao cười với anh vui vẻ như vậy cả...

(là do cái nết anh đó 🥰)

"Nè, nhanh lái xe đi. Chụp chụp cái gì? Tôi buồn ngủ rồi." Kaiser cằn nhằn với Ness.

"Biết rồi biết rồi~ Ta đi thôi." Alexis cười xoà.

Ness cũng thấy lạ khi hôm nay Kaiser không ngồi ghế phụ mà lại ngồi ở phía sau cùng với cô gái kia, hahaha...

"Ness, tăng điều hoà lên. __ bị lạnh rồi." Kaiser thản nhiên cầm bàn tay em lên xoa xoa sưởi ấm. Không màng tới việc bản thân còn thiếu vải hơn cả __.


Coi chừng ngày Ness đi dự đám cưới của Michael Kaiser sắp đến gần rồi đó...



Sớm muộn gì Kaiser cũng sẽ cho __ ăn cây xúc xích Đức của mình.


The emperor finally found his empress.


.·:*¨ ✧♚✧ ¨*:·.



~2800 chữ

Chap cuối cùng của năm 2022!

30.12.2022

Tui thích cho mấy anh mỏ hỗn bị vả mặt 🥰

Tính nói chap anh nào đạt 200 likes thì sẽ ra chap 2. Nhưng mà nhìn "Shut up" sắp đạt 200 làm tui kiểu... 👁👄👁 Rin nhiều fan thật luôn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net