Mikage Reo | A Sincere Apology [R18]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Billionaire!Mikage Reo x Dumb!Wife

(yeah tổng tài x cô vợ tiểu bạch thỏ nè)

Bối cảnh: Làm sao để gửi lời xin lỗi "chân thành" đến Mikage Reo 🤫

*Cảnh báo lúc tục lúc không.

︵‿︵‿୨♡୧‿︵‿︵


Lỡ đỏng đảnh rồi làm chồng yêu giận thì phải làm sao?

Được Reo yêu chiều quá sinh hư, __ vô tình trở thành một người vợ bướng bỉnh, tính tình ngang như cua. Đầu tháng, Reo vướng một cuộc họp đột suất và không thể dắt em đi shopping như đã hứa. Đây rõ ràng là một việc mà em nên thông cảm cho chồng mình, vả lại em hoàn toàn có thể xách black card rồi tự đi. Nhưng lúc đó em lại chọn giãy đành đạch, khóc lóc, còn tháo cả nhẫn cưới ra, nhớ lại cảnh ấy em chỉ muốn chui xuống hố vì xấu hổ, __ đổ lỗi cho kỳ kinh nguyệt là nguyên nhân khiến em có những cảm xúc tiêu cực này.

Kết quả là Reo bực.

Phải nói là trong suốt thời gian yêu nhau, Reo chưa bao giờ giận em lâu như thế này cả. Từ lần em trễ hẹn hai tiếng hay lúc em hậu đậu đổ cà phê lên cái áo đấu có chữ ký của CR7, anh cũng chẳng cau mày lấy một lần.

Sau đấy em cũng bám lấy Reo mè nheo xin lỗi, anh ừ ừ chấp nhận và hai đứa lại hoà thuận như xưa, em nghĩ như thế là ổn thỏa rồi. Khi màn đêm buông xuống, __ mới nhận ra là mình đã quá ngây thơ.

Năm hôm rồi, Reo không đụ em.

Tối nào anh cũng chỉ ôm em rồi đi ngủ, không có đụng chạm gì hết. Đủ thứ chiêu trò em bày ra để quyến rũ Reo đều vô dụng, em còn hoài nghi rằng liệu mình có hết hấp dẫn trong mắt anh rồi không. Thông thường rơi vào tình cảnh này, người ta sẽ nghi ngờ chồng mình ngoại tình. Tuy nhiên em luôn đi cùng Reo 24/7 nên thừa biết ảnh trong sạch, cho nên dẹp bỏ học thuyết âm mưu này qua một bên.

Ngày qua ngày, __ cứ canh cánh trong lòng không biết nên làm gì để anh nguôi ngoai bỏ qua cho mình.

"Reo, làm sao để anh hết giận bây giờ?" __ rầu rĩ hỏi.

"Khi nào anh dám giận em cơ chứ?" Reo mỉm cười dịu dàng đáp (nhưng tông giọng của anh thì không), sau đó lại quay trở về với công việc trên máy tính.

Ah, rõ ràng là giận mà.

Em biết, chủ tịch Mikage Reo đang âm thầm trừng phạt mình.

.

.

.

Hôm nay, Reo dẫn em đi xem căn biệt thự mà anh mới tậu tháng trước nhưng chưa có thời gian ghé qua, nó toạ lạc ở trên đỉnh đồi biệt lập với chốn đô thị xô bồ, giữa sắc xanh ngút ngàn của rừng già.

Dạo quanh các căn phòng và xem xét nội thất xong, người quản gia dẫn cả hai đi thăm cánh rừng nằm sau ngôi nhà, dĩ nhiên cũng thuộc quyền sở hữu của nhà Mikage.

Vòm trời xanh quãng đãng cùng với tầng tầng lớp lớp rừng cây mơn mởn khiến tâm hồn ta trở nên thư thái. Nhưng không biết nó sẽ tồn tại bao lâu nữa vì em vừa nghe thấy bà Baya luyên thuyên về một số dự định tân trang sắp tới cho ngôi nhà, bao gồm cả việc đốn đi một nửa số cây ở đây. (đéo bảo vệ môi trường gì cả)

Em lẽo đẽo đi theo Reo để đợi chờ thời cơ chín muồi.

Khi người quản gia đang kể quá hăng say mà bỏ xa hai vợ chồng hơn gần mười mét. __ quyết định hành động.

"Ohhh, chiếc lá này trông giống hình trái tim không anh?"

Em cúi người, thầm cảm ơn cơn gió thoảng qua hất tung vạt váy ngắn bay lên đã phụ hoạ cho mình đúng thời điểm.

Trái tim nào? Reo chỉ thấy một trái tim (chổng ngược) duy nhất là cặp mông tròn trịa của em thôi.

Thứ duy nhất che chắn giữa khe mông là một chuỗi dây ngọc trai. Anh biết thứ này là gì, chính tay anh là người đặt làm cái quần lọt khe xẻ đáy đính hạt ngọc trai hàng thật này, thế mà Reo lại chưa kịp chơi với nó lần nào cả...

"Đáng yêu không Reo?"

Em đứng thẳng lưng chạy đến khoe cho anh xem về chiếc lá mình vừa nhặt được, nở nụ cười lúng liếng làm Reo ngây ngất.

"Ừ..."

Có vẻ kế hoạch của em đã thành công mĩ mãn vì trong tích tắc, Reo ôm lấy em, cất tiếng gọi vị quản gia:

"Mấy vấn đề này tôi sẽ bàn thêm với vợ. Trước hết chúng tôi muốn tham qua khu rừng này một chút. Bà có thể quay về nhà nghỉ ngơi trước."

"Vâng, thưa cậu chủ."

Hình ảnh của bà Baya vừa khuất xa khỏi tầm mắt, Reo liền lật đật kéo vợ mình đi vài chục mét sâu vào khu rừng. Anh dừng chân tại một nơi đủ xa để đảm bảo không ai bén mảng tới rồi đẩy em dựa vào gốc cây.

"__, như thế này là sao hả..."

Đùi của anh chen giữa hai chân em, chống tay lên thân cây, tay còn lại mon men lên đùi sờ soạng làn da mịn màng của em.

"Sao là sao...?" Em nghiêng đầu giả vờ không hiểu Reo nói về cái gì.

"Đây. Là. Cái. Gì?"

Anh túm vạt váy của em lên, phơi bày nơi riêng tư của em giữa thanh thiên bạch nhật. Cái nhìn chăm chăm nóng bỏng của Reo khiến em cảm thấy nứng chết đi được. Một lớp dâm dịch nhanh chóng tiết ra bao phủ lấy những viên ngọc trai bóng lưỡng khiến nó càng sáng lấp lánh hơn. Bàn tay to lớn có chút chai sạn vì những giờ tập gym chăm chỉ hàng tuần ôm trọn nơi nữ tính của em, Reo nhếch môi cười khi cảm nhận lòng bàn tay mình ướt đẫm, vợ anh lại bày trò rồi.

"Ban nãy em vào nhà vệ sinh nghịch sẵn để mình tiện tốc chiến tốc thắng đó~" Em cười hì hì vòng tay lên cổ Reo.

"Nghịch?"

Thay vì được khen thưởng nhờ sự chu đáo của mình, __ lại bị bắt xoay người chống tay lên thân cây, chu mông về phía anh. Một cái tát giáng xuống bờ mông nõn nà khiến em oằn người tách chân ra rộng hơn.

"Nứng đến mức tự nghịch lồn ư?"

"Dạ..."

Em ngoan ngoãn đáp, chống tay lên thân cây xù xì, vén váy cao lên eo, kéo chuỗi ngọc trai sang một bên, dùng hai ngón tay banh ra lỗ nhỏ hồng hào cho cho chồng chiêm ngưỡng. Ngúng nguẩy cặp đào tròn xoe mời gọi anh đến yêu thương mình, em làm nũng:

"Chồng ơi, tới đi anhhh~"

Sẽ không ai ngờ đến phu nhân Mikage ngày thường đoan chính trước mắt mọi người lại có thể bày ra dáng vẻ dâm đãng cầu hoan này. Từng cử chỉ, từng biểu cảm này chỉ dành cho một người đàn ông duy nhất - Mikage Reo.

Reo phì cười trước điệu bộ lấy lòng của cô vợ nhỏ. Đối với một cô nàng có nhu cầu cao như em, chỉ thiếu hơi dương vật vài hôm là bắt đầu đứng ngồi không yên rồi. Mấy đêm qua, anh quyết tâm kìm nén dục vọng của bản thân để dạy cho em một bài học vì cái tội dám cởi nhẫn cưới xuống.

Làm khổ em nhưng thiệt hại cho bản thân Reo cũng lớn không kém. Tối nào cũng phải gồng người nhích khỏi cặp đào hẩy lên hạ thân của mình, vùi đầu đọc sách khi em bước ra khỏi phòng tắm với bộ váy ngủ mỏng tanh, anh còn biết việc em chơi trò gắp lửa bỏ tay người bằng cách cố tình dậy sớm hơn để dí cặp vú vào mặt Reo xong đổ cho anh sờ mó em trước.

Lần làm tình trên bãi biển đã vô tình bật một cái công tắc bí ẩn nào đấy trong não em, __ bắt đầu cảm thấy làm tình ngoài trời thật... kích thích. Nhưng có ngu mới thừa nhận với chồng là em đã bị anh kéo xuống 18 tầng địa ngục, em sẽ bị tên này kéo đi làm tình vòng quanh thế giới mất!

"Sắp đến giờ ăn rồi, chúng ta quay về thôi."

Reo khoanh tay mỉm cười nhìn vẻ mặt bất mãn của em, nếu không nhìn xuống phần đũng quần đang nhô cao lên thì chắc em đã tin lời anh nói là thật rồi. Miệng thì bảo về nhưng tay lại đang cởi quần ra kìa, xạo ghê chưa?

"Đi mà... mấy ngày rồi anh không nhớ sao?"

Em cạ mông lên nửa dưới của Reo, khiến dâm thuỷ dây lên chiếc quần đắt tiền của anh.

"Làm sao mà anh không nhớ được..."

Dưới cái nhìn nóng bỏng của anh, đường đi bên trong không ngừng co thắt lại kêu gào đòi hỏi một thứ nào đó đến lấp đầy. Âm vật đáng thương có chút sưng lên vì bị em nghịch trước đó. Anh đưa tay vuốt ve viên "ngọc trai" nho nhỏ này, rồi lại chạm vào những viên ngọc trai đang đè ép mép môi âm hộ bên cạnh. Buồn cười là chuỗi ngọc trai đắt tiền trên chiếc quần lót này lại không lộng lẫy bằng đóa hoa nằm cạnh nó, về độ đáng yêu thì thua xa âm vật của vợ anh, sờ cũng chẳng thích tay bằng.

Vòng eo nhỏ nhắn hạ xuống, dẩu cái mông căng tròn dâng lên cho anh chơi tùy ý, em lại buông lời năn nỉ:

"Nhanh lên anh ơi... em chịu hết nổi rồi..."

Reo cởi quần, nắm dương vật gõ gõ lên âm hộ nhầy nhụa chào hỏi rồi tiến vào một cách trơn tru.

"Dù hiện giờ em không xứng đáng với nó, nhưng anh sẽ rủ lòng thương vậy."

Em ưỡn lưng hừ lên rên rỉ, hưởng thụ cảm giác cây dương vật thô trướng xâm chiếm lỗ nhỏ của mình.

"Uhm! R-Reo là n-nhất..!"

Anh phì cười rồi gia tăng tốc độ.Dương vật hung hăng ra vào, hai viên tinh hoàn đánh mạnh vào âm hộ non mềm tạo ra âm thanh vang dội cả một vòm trời. Đường đi co rút lại ôm chặt lấy dương vật, anh tóm chặt lấy eo thon mạnh mẽ đâm lút cán.

Đầu ngón tay em run rẩy bám chặt vào lớp vỏ cây sần sùi, cố gắng để mặt không áp trúng nó. Quy đầu không ngừng hôn vào cổ tử cung yếu ớt. Vách trong non mềm ôm ấp lấy từng đường gân xanh trên gậy thịt khiến anh thở gấp gáp.

"Em có biết là... mỗi khi làm ngoài trời em luôn chặt hơn mọi khi không, __?'

Reo khẽ cười, dùng tay ấn thắt lưng em xuống, lại nhấc hông em lên cao hơn, say sưa thúc quy đầu nhấn vào điểm mẫn cảm bên trong. Chuỗi ngọc được vén sang bên cạnh cũng lây dính hỗn hợp mật dịch.

"K-Không có..."

Có chứ, đó là lý do em dụ Reo ra đây làm tình mà (😉).

Giữa rừng xanh mây trắng, chỉ có hai kẻ làm chuyện hoang dâm thở hổn hển. Mất hàng triệu năm để con người tiến hóa vậy mà giờ đây hai đứa lại làm tình điên dại như động vật hoang dã đây này.

Đến lúc __ cảm thấy mình không còn sức bám trụ nữa, Reo đỡ em lên. Eo em hằn lên dấu tay đo đỏ vì bị Reo nắm chặt quá lâu, mấy hôm tới chắc chắn không thể mặc crop top rồi.

"Nói dối!"

Reo tát mạnh vào mông em, tiếp tục dồn dập đâm lút cán vào trong chỗ sâu nhất. Anh đưa tay xuống gảy âm vật nhỏ xinh của em, kề môi sát vành tai thì thầm:

"Nhanh nào, kẻo bà Baya quay lại tìm chúng ta."

"Ai mà biết được phu nhân Mikage __ lại dâm đãng thế này? Chổng mông mời đàn ông đến chơi cơ đấy."

"Em không muốn bị phát hiện trong tư thế banh lồn cho anh chơi đâu nhỉ?"

__ lắc đầu nguầy nguậy, nức nở lên những âm thanh vô nghĩa. Reo ngoài đời gentleman bao nhiêu thì lên giường xấu tính bấy nhiêu. Tay em rệu rã, không còn trụ nổi với tư thế này, người xém đổ gục xuống thì Reo đỡ em lên, độc ác nắm hai cánh tay em kéo ngược về sau, đẩy hông kịch liệt cho đến khi em lên đỉnh.

Reo luôn biết làm em sướng lên tận trời cao. Từng luồng dâm thủy nóng hổi tưới lên quy đầu nhạy cảm khiến Reo thở hồng hộc, cắm sâu thêm chục phát rồi bắn vào trong cơ thể em, tay vuốt ve trên bờ mông mượt mà.

Anh chầm chậm rút dương vật ra, hỗn hợp tinh dịch và dâm thủy tí tách rơi xuống nền cỏ đầy lá rụng. Anh dùng chân hất vài mảnh lá khác lên để che dấu chiến tích vương vãi trên mặt đất rồi đỡ em tựa vào lòng mình.

"Chồng yêu hết giận em chưa??"

Sau khi "ăn" no nê, em dâng đôi mắt ngập tràn thỏa mãn lên nhìn anh. Reo thật sự lấp đầy em. Lấp đầy ham muốn tình dục và lấp đầy tinh hoa nam tính của anh vào sâu trong cơ thể. Anh cúi đầu hôn lên vầng trán em, nhàn nhạt nói:

"Từ đây về nhà nếu em giữ được tinh dịch không chảy xuống đùi thì anh chấp nhận lời xin lỗi của em."

"?!"

Tay Reo vừa rời khỏi hông em thì đôi chân mềm oặt của em đã khuỵu xuống, nhờ anh nhanh tay lẹ mắt mới đỡ lại được. Chân em run rẩy đứng không vững, phải choàng tay lên cổ anh để giữ thăng bằng.

Ở trong vòng tay của Reo, em giơ cho anh xem mấy đầu ngón tay vốn mượt mà hoàn hảo của mình giờ đây đã chi chít vết trầy, còn sưng tấy lên vì lớp vỏ cây thô ráp kia. __ bật khóc, những giọt nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt xinh đẹp, em thương tâm trách móc:

"Tay em ra thế này mà anh vẫn c-chưa chịu bỏ qua nữa hả?! Đồ vô lương tâm."

Nhìn người đẹp khóc lóc ỉ ôi với đôi bàn tay bị thương tổn, Reo đau lòng chết đi được. Sức quyến rũ của em quá mạnh nên trong cơn hoan ái anh đã không chú ý đến chuyện này. Anh nâng niu cổ tay của em lên, hôn nhẹ nhàng lên lòng bàn tay tội nghiệp.

"Anh xin lỗi... lần sau đến đây chúng ta đổi tư thế khác..."

"Cái gì?! Không có lần sau đâu nhé!" Sẽ có.

"Vậy mấy ngày nay anh bỏ mặc em thì sao?" Em được nước lấn tới.

"Cũng là lỗi tại anh nốt, xin lỗi vợ... Chỉ là, nhìn thấy em tháo xuống nhẫn cưới như thế làm anh cảm thấy... trong cuộc hôn nhân này, chỉ có anh là..."

Reo khựng lại, nhìn xuống ngón áp út đang đeo nhẫn của mình. Trừ những lúc đá bóng hay tập gym ra thì chiếc nhẫn này luôn yên vị trên tay anh. Ấy vậy mà mỗi lần cãi nhau dù chuyện lớn hay chuyện nhỏ, __ luôn dễ dàng cởi bỏ nó như vậy. Cứ như trong mắt em, hôn nhân của cả hai có thể kết thúc bất cứ lúc nào.

"Reo, em xin lỗi."

Em nâng cằm anh lên nhìn thẳng vào đôi mắt màu tử la lan ngập tràn sự tủi thân.

"Em biết mình không nên cởi nhẫn ra như thế."

Em đan tay mình vào tay anh, nhìn hai chiếc nhẫn cưới va chạm vào nhau.

"Em hứa, từ giờ em sẽ không làm thế nữa."

Reo mỉm cười dịu dàng, hôn lên gò má còn ươn ướt nước mắt của vợ.

"Anh chấp nhận lời xin lỗi. Anh cũng hứa, từ giờ sẽ không để vợ ngủ mà thiếu hơi dươ-"

"AAAAAAAAAA!! Được rồi, được rồi. Chúng ta đi về thôi! Em đói rồi!"

Anh cúi xuống bế em lên theo kiểu công chúa, xoay người trở về phía dinh thự.

.

.

.

.

.

.

"Cậu chủ Reo, cô chủ làm sao thế?" Baya đang ngồi kiểm tra lại các kế hoạch trên máy tính, ngẩng đầu lên khi thấy Reo về nhà.

"Em ấy bị say nắng tí thôi, chỉ cần nằm nghỉ chút là được."

"Còn bữa trưa-"

"Phiền bà đem lên phòng nhé, cảm ơn bà, Baya."

"À quên, về kế hoạch chặt cây để mở rộng thêm khu vườn, bỏ nó đi. Tôi nghĩ, giữ lại cây cối bảo vệ môi trường, có thêm không khí trong lành cũng là ý hay."

Reo tươi cười, trong đầu bắt đầu lên âm mưu lần tới vào rừng sẽ đè __ ra chơi như thế nào.

Đấy là cách mà em gửi một lời xin lỗi chân thành đến Mikage Reo.


---------END--------

~2930 chữ
18.02.2023

Mikage Reo lên rừng xuống biển. Sơn Tinh Thuỷ Tinh? 👁👄👁

Reo chỉ có 2 chap nhưng unlock 2 địa điểm 😉trong khi đó Nagi 4 chap mới có 1 chap 👉👌 =))))))

Cảm ơn các bạn đã chia sẻ chap mình yêu thích cho tui biết ở chap trước. Tui đã đọc hết comment rồi 😉😉😉 Toàn những gương mặt thân quen hay ủng hộ truyện vào trả lời cả 😘


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net