MỞ ĐẦU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu tiên, chương này không có liên quan gì tới chính văn, chỉ là mấy lời nói dông dài.

Nếu hôm sau là ngày tận thế, chúng ta nên làm những việc gì để không tiếc nuối?

Nhìn vào câu hỏi này, tôi bỗng nhớ tới một bài văn, đề bài là "Nếu ngày mai là ngày tận thế thì các bạn sẽ sống như thế nào?" Có người nói trong tâm tưởng của mình hiện lên hình ảnh của bức họa "Ngày tận thế", chính là mọi người ai cũng biết việc ngày mai không một ai còn có thể sống trên cõi đời này nữa nhưng vẫn ăn cơm tối cùng gia đình, vui vẻ cười đùa cuối cùng an tĩnh chìm vào giấc ngủ giống như thường ngày, đó là ý kiến của người đó, còn tôi... Tôi sẽ không thản nhiên chấp nhận như vậy.

Nếu khi đó tôi thích một người con trai, tôi sẽ hi vọng cậu ấy nói với tôi: "Tớ thích cậu, bất chấp sinh mạng này còn bao nhiêu cũng muốn cùng cậu nắm tay vượt qua. Muốn làm thật nhiều chuyện lãng mạn cùng cậu, muốn làm người tùy ý sai bảo cậu ấy khuân đồ, bốc vác, còn muốn cậu ấy làm chỗ dựa vững chắc cho tôi bất cứ lúc nào. Sau đó mỗi tối đều đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên trán tôi."

Cuối cùng vẫn là chờ không được, cam tâm tình nguyện, thật tâm thật dạ chờ đợi. Kết quả, không có ai như vậy.

Nếu biết rõ ngày mai là ngày tận thế, tôi sẽ không thẹn thùng cũng sẽ không hèn nhát nữa.

Tôi sẽ đến tìm người mà tôi luôn nghĩ không có anh thì không được, lớn tiếng nói cho anh ấy nghe: "Em thích anh, bất chấp sinh mạng này còn bao nhiêu cũng muốn cùng anh nắm tay vượt qua. Muốn làm thật nhiều chuyện lãng mạn cùng anh, muốn dọn dẹp nhà cửa, giặt quần áo cho anh, muốn cùng anh sinh con đẻ cái."

Nếu như anh ấy đồng ý, tôi sẽ nhón chân lên, chủ động hôn anh ấy.

Nếu như anh ấy không đồng ý, tôi sẽ nhón chân lên, chủ động cường hôn anh ấy.

Có một truyền thuyết về con chim chỉ hót một lần duy nhất trong đời, nhưng tiếng hót của nó còn tuyệt diệu hơn so với mọi âm thanh do tất cả những sinh linh trên thế gian này cất lên. Từ lúc rời tổ, nó chỉ mải miết bay đi tìm bụi mận gai và tìm cho bằng được mới nguyện ý dừng lại. Sau đó đem thân mình ghim vào chiếc gai dài nhất, sắc nhọn nhất của bụi mận gai ấy, lấy hết sức bình sinh cất lên giọng ca.Vượt lên trên nỗi đau khổ khôn tả, nó vừa hót vừa lịm dần đi. Tiếng ca trong những giây phút hấp hối ấy khiến cho cả sơn ca và họa mi cũng phải ghen tị. Đó là một khúc nhạc rung động lòng người! Khúc ca này độc nhất vô nhị, khúc ca phải đổi bằng tính mạng mới có được. Nhưng cả thế gian đều lặng đi để lắng nghe nó, ngay cả Thượng đế trên thiên đàng cũng phải mỉm cười khi nghe thấy. Bởi vì tất cả những gì tốt đẹp nhất chỉ có thể có được khi ta chịu trả giá bằng nỗi đau to lớn nhất.
Con chim đã xướng lên một khúc ca đổi bằng cả sinh mạng nên xứng đáng là khúc ca hay nhất trên đời. Điều này không chỉ để nói về một phương thức sống mà còn nói về cách yêu thương cảm động thấu trời đất.

Con chim bị gai nhọn đâm thấu ngực, nó đang tìm cách thay đổi những khuôn phép thông thường, nó bị gai nhọn đâm thủng thân thể nhưng vẫn cất lên tiếng hót cho đến lúc chết. Ngay trong chớp mắt buông mình vào chiếc gai nhọn, nó không màng đến việc cái chết đang vây lấy thân hình bé nhỏ của mình, nó chỉ hót, hót cho đến tận cùng của sinh mạng, đến lúc không còn phát ra được bất kì âm thanh nào nữa. Khi chúng ta đem gai ghim vào lồng ngực, chúng ta biết, chúng ta là rất rõ ràng nhưng chúng ta vẫn nguyện ý làm như vậy, nguyện ý ghim mũi gai nhọn vào lồng ngực mình."

Ban đầu đọc "Tiếng chim hót trong bụi mận gai" cũng chỉ bởi vì đọc được mấy câu mở đầu đó, sau khi đọc xong câu chuyện cũng không nhớ rõ lắm về nội dung. Chỉ có câu chuyện mở đầu về chú chim cất tiếng hót hay nhất thế gian lại đọng mãi trong tâm hồn.

Các bạn đã hiểu chưa? "Thứ tốt đẹp nhất chỉ có thể dùng nỗi đau to lớn nhất để đổi lấy"
Bao gồm sinh mạng, bao gồm tình yêu.

Người ta nói thiên hạ không có người nào may mắn thoát khỏi nỗi đau do tình yêu gây ra, thật ra thì không phải tình yêu đả thương người. Nó rất tốt đẹp, chỉ là những người trầm luân trong đó đều trở nên cực kỳ yếu ớt, cực kỳ nhạy cảm cho nên chỉ vì một cái nắm tay thì cuộc sống là thiên đường nhưng một khi buông tay chính là địa ngục.

Cho nên "Khi chúng ta đem gai nhọn ghim vào lồng ngực thì chúng ta là biết, chúng ta là rất rõ ràng nhưng chúng ta vẫn nguyện ý làm như vậy, nguyện ý ghim mũi gai nhọn vào lồng ngực."

Điều tôi muốn nói không phải một câu chuyện cũ mà là tâm sự, là chia sẻ kinh nghiệm
Thích hãy mạnh dạn theo đuổi, không thích tuyệt không miễn cưỡng.

Chỉ là trước khi bắt đầu tôi muốn hỏi, khi các bạn biết mình không còn sống được bao lâu nữa, các bạn muốn làm những việc gì?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC