Chap 10: Song Anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap này Yuu cho couple song Anh ạ :******
♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚

Sau khi nó vào bệnh viện thì Minh Anh được Tuấn Anh đưa về nhà. Máu từ tay nhỏ chảy ra khá nhiều nên nhỏ kiệt sức, dúi đầu vào bên cửa sổ trên xe ngủ lúc nào không hay. Còn về phần Tuấn Anh thì cố gắng phóng xe thật nhanh về nhà.

-Minh Anh dậy đi, vào trong nhà đi, tôi băng bó cho, máu chảy nhiều quá không tốt!! -Tuấn Anh lo lắng

-Tới nhà rồi hả!??-Minh Anh

-Ừ! Đi, đi vô nhà! -Tuấn Anh đỡ nhỏ vô trong

Vô tới nhà, Tuấn Anh liền lấy hộp sơ cứu rữa sạch vết thương cho Minh Anh.

-Á, nhẹ nhẹ coi, biết đau không?! -Minh Anh

-Chằn như cô mà sợ đau hả? Uizzz, ghê nhợ!! -Tuấn Anh châm chọc

-Anh...hic...ác quá..hic vậy?? Đau thiệt...hic....mà! -Minh Anh nức nở

-Ế, khóc luôn á, thôi tôi xin lỗi mà, ngoan, ngoan!!! -Tuấn Anh vỗ về

-Tôi....đau lắm!! Tôi...buồn ngủ....nữa! -Minh Anh nói rồi dụi mặt trên đống gối, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ

"Sao cô ấy giống bé Hann thế?? Liệu...có phải.....!? " Tuấn Anh nghĩ

﹏﹏﹏Quá khứ﹏﹏﹏

-Anh Kun ơi, anh Kun có thương Hann không?? -một cô bé có một mái tóc đen nhánh, xinh xinh hỏi một cậu nhóc.

-Thương, anh Kun thương bé Hann nhất -cậu nhóc

-Vậy mai mốt lớn, Hann làm vợ anh Kun nha -cô bé nũng nịu (Quào~~~ lo đại sự sớm nhợ :">)

-Ừ -cậu nhóc cười hiền

Và rồi thời gian sau đó, vì đi theo ba mẹ sang Việt Nam công tác mà cậu bé đã để cô bé ấy ở lại Anh một mình........

﹏﹏﹏Hiện tại﹏﹏﹏

-Minh Anh ngủ ngon nhé!! -Tuấn Anh khẽ vuốt những lọn tóc còn vươn trên mặt nhỏ qua 1 bên, hôn nhẹ lên má nhỏ! Nhẹ, nhẹ lắm, như thoáng qua thôi

↭↭↭Loading↭↭↭

Sáng hôm sau

-Oa, mệt thật!! Ngày hôm qua ngủ ngon quá! -Minh Anh thức dậy, vươn vai một cái rõ dài

-Ơ, cô dậy rồi à!! Có bị sao không, còn đau ko?? -Tuấn Anh cũng dậy, liền quay qua hỏi thăm nhỏ đủ thứ

-Ừ, không sao, cảm ơn anh nha!! -nhỏ cười làm tim "ai kia" xao xuyến (hí hí :">)

-Thôi tôi xuống nấu đồ ăn sáng đây! Cô đi làm VSCN nhanh đi rồi xuống ăn với tôi! -Tuấn Anh đứng dậy nói

-Anh biết nấu á?? Ăn...có bị chết không!? -Minh Anh châm chọc

-Làm VSCN xong rồi xuống ăn thử coi có chết ko ha nhóc!! -Tuấn Anh vỗ đầu Minh Anh xong thì bước ra khỏi phòng và không quên để lại cho nhỏ một nụ cười sát gái -_-

Khoảng 15phút sau, Minh Anh bước xuống với bộ đồ cực kì cá tính: áo croptop màu đen in hình con mèo màu trắng, nhỏ mặc cùng với chiếc quần sọt. Mái tóc đen nhánh được Minh Anh cột cao nhưng xéo qua một bên nhìn rất cool. Vì hôm nay chủ nhật nên nhỏ định cùng Tuấn Anh vào bệnh viện thăm nó.

-Wow, nhìn ngon quá ta!! Người như anh cũng biết nấu ăn hả? -Minh Anh

-Hì, bình thường thôi!! Mà cô ăn thử đi coi tôi nấu có thua kém gì đầu bếp không?? -Tuấn Anh

-....Ngon thiệt đó!! -Minh Anh khen tới tấp

-Vậy được rồi, tôi cũng có nấu ít đồ ăn cho Khanh và Quân. Lát cô vào bệnh viện với tôi hả?? -Tuấn Anh

-Ừ -Minh Anh

♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥
Ây dạ, chap này nhảm nhảm sao ý nhợ :3
End chap 10 :****

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net