Chap 28: Tránh mặt!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dạo này Yuu làm biếng viết chap mới dễ sợ luônn á :)
Mong m.n đừng giận Yuu nhá :****
Chúc m.n đọc truyện vv :">

♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔♚♔
Sáng sớm hôm sau, khi những tia nắng lẽ loi, buồn bã, chiếu qua khung cửa sổ phòng nó thì cũng là lúc.... 1 ngày mới nữa lại bắt đầu, 1 tuấn mới lại đến và sẽ là khởi đầu của những điều mới mẻ...

Nó lết xuống giường với điệu bộ mệt mỏi và chán nản.... Bước nhanh vào WC, chỉnh chu lại nhan sắc rồi bước xuống nhà. Khi xuống, nó đã quyết định đii thẳng đến trường luôn, không ăn sáng..nhưng cái đám lanh chanh, lóc chóc ấy lại kéo nó lại và....tra hỏi đủ điều

-Này Khanh, mày với Quân có chuyện gì vậy? -Lam hỏi

-.... Không có gì!! -nó nói, mặt lạnh tanh

-Không có gì mà hôm qua tới giờ ko thấy Quân về kìa con!! -Minh Anh

Khi nghe Minh Anh nói thế, nó chợt chột dạ nhưng cũng đã lấy lại phong thái lạnh lùng như ngày nào. "Thì ra hôm qua anh ta không về nhà!!" -nó nghĩ

-Khanh với Quân không bị gì thật à!! -Bảo

-Không hẳn... Cũng có chút chuyện!! Thôi tôi đi học trước.. Kệ hắn ta đi!! -nó nhún vai nhẹ rồi đứng dậy bước đi một mạch

-Ê...Ê, cái con này.... -Lam

↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭
Tại trường....

Nó bước vào lớp học với một tâm trạng không mấy là tốt lành. Dừng chân ngay tại bàn mình, nó đặt cặp xuống đất rồi lôi ra cái hearphone và cái điện thoại. Vừa nghe nhạc vừa nhìn ra cửa sổ như đang suy nghĩ điều gì đó... Đã 3 tiết trôi qua nhưng vẫn không thấy hắn vác mặt vào, nó liếc qua phía chỗ hắn rồi khẽ nhếch nhẹ môi lên.... Hắn hôm nay cúp học rồi!!

Hết tiết....

-Này này, Khanh với Quân có gì chuyện gì vậy kể nghe đi?? -Bảo đăm chiêu, quay xuống bàn nó hỏi

-Không có.... -nó

-Không có mà nguyên buổi không vác mặt đi học rồi tối không về nhà à!? -Tuấn Anh

-Không biết.... -nó -Thôi, mọi người đi đâu đi đi, tôi về nhà tí!! Hơi mệt.... -nó nói rồi leo lên xe phóng cái vèo về nhà, để 2 cặp kia đứng ngơ ngơ ngác ngác

↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭↭
Khoảng 7h40phút tối, hắn cũng đã xách mặt về. Nó thì đang ngồi trên sofa cùng 2 nhỏ bạn mình xem TV, khi thấy hắn về, nó đứng dậy, đi thẳng lên lầu, không hé một lời. Hắn thấy thế khẽ cau mày "Nó đang tránh mặt hắn sao?". "Vẫn còn giận về chuyện hôm qua sao?".

-Quân, đi đâu từ hôm qua đến giờ đấy? -Bảo

-Đi đâu đâu!! -hắn nhún vai

-Cái thằng này....đi lên lầu nói chuyện với tụi này chút đi! -Tuấn Anh nói rồi đứng dậy đi lên lầu, theo sau là Minh Anh và cặp kia.

-Hừ... -hắn cũng toan bước theo lên lầu

⇜⇜⇜Trên lầu
-Mày với Khanh có chuyện gì phải không? -Tuấn Anh (Yuu: công nhận 4 bạn này nhiều chuyện gớm!! Hỏi quài :">)

-Không có... -hắn

-Xạo vừa thôi cha!! -Minh Anh

-Ờ thì...cũng có tí chuyện! -hắn

-Sao? Chuyện gì mà nhìn căng vậy? -Lam

-Thì chuyện là thế này....... -hắn ngồi kể từ đầu đến cuối dụ hôm qua cho 4 đứa nhiều chuyện này nghe

-Mày còn vấn vương với Mia à!! -Bảo nhắn mặt

-Hả hả?? Mia là..là bồ cũ của ông hả?? -Lam ngạc nhiên

-Ừ!! -hắn

-Chưa quên được à? Khổ mày ghê... Làm Khanh nguyên ngày hôm nay không nói không cười luôn đó!! -Tuấn Anh

-Giờ ông làm sao thì làm đê... Chứ nhìn con Khanh giờ căng lắm á!! -Minh Anh

-Biết sao giờ... -hắn cuối mặt buồn bã

-Thôi, khuya rồi!! Về phòng đi, mai tính tiếp -Lam

Và thế là ai về phòng nấy, còn hắn thì sợ nó khó xử nên đã xách gối, xách mền xuống sofa nằm cho đến sáng hôm sau. (Yuu: thấy cũng tội mà thôi cũng kệ :"> em tốt quá mà!! :)))

Hôm sau, nó và Lam đi cùng xe nên nó đã thẳng chân đá bạn Bảo qua xe của hắn khiến chàng vô cùng bức xúc, Lam thấy cảnh này thì ngồi ôm bụng cười hả hê. Trên đường đi, nó không hé một lời, đi được nửa đường thì nó đòi xuống

-Mày tới trường trước đi! Lát tao tới sau... -nó

-Mày định đi đâu à? -Lam

-À, ra đây tí hà!! Thôi đi đi má -nó

-Ờ thế đi tao trước há!! Có gì phone cho tụi tao nha -Lam nói rồi phóng xe đi luôn

Đợi Lam đi khuất, nó bắt taxi đến cánh đồng bông dại ở gần đó, nơi mà nó chọn làm bạn để chia sẽ mỗi khi nó buồn

-Hờ, lâu rồi không đến đây!! Đúng là chỉ có nơi này mới là bạn thân nhất của mình!! -nó nói rồi quăng cặp sang một bên, ngồi bệch xuống giữa cánh đồng, thả hồn theo những làn gió mát rượi.

Nhìn những bông hoa nhỏ mang một màu trắng muốt, nó khẽ cười rồi nhắm mắt lại để tận hưởng cái sự bình yên nơi đây

Hai giọt nước mắt rơi dài trên khuôn mặt xinh đẹp của nó, còn đọng lại khiến đôi mắt nó long lanh, hai bờ mi ướt nhòe...

-Lại khóc nữa à!? -Lam từ đâu trong bụi cây, tiến tới nói

-Sao không về.... -nó

-Về làm gì? Ở đây coi mày yếu đuối, được không?? -Lam

-..... -nó

-Sao mày khóc?? -Lam

-Hỏi làm gì? -nó mắt hướng về phía những bông hoa đang đung đưa theo gió

-Mày thích Quân rồi đúng không? -Lam

-...... -nó

-Thôi! Không nói nữa!! Đứng dậy... -Lam

-..... -nó mắt vẫn hướng về phía mấy bông hoa

-Cái con này!! Mày điên à? Tao bảo mày đứng dậy, chứ không bảo mày im lặng!! Ok...mày đang chọc tức tao đó! Có biết là trễ hết 1 tiết rồi không?? -Lam cáu

-Rồi!! Tao đi với mày...được chưa? Đừng cáu... -nó cười nhẹ

-Thế mới ngoan.... -nói rồi cả 2 cùng lên xe phóng thẳng đến trường

Tại trường...

-Bác ơi, cho con vào đi mà!! -Lam nũng

-Không được, 2 cô đến trễ tận 1 tiết lận đó, biết không? -bác Bảo vệ

-Tha cho con 1 lần đi mà bác!! Nha nha nha.... -nó

-Bác ơi, cô Lan bảo cho 2 người họ vào đó ạ!! -hắn từ đâu đi đến, đứng trước mặt bác Bảo vệ nói

-Nhưng họ đi trễ, hết 1 tiết rồi đấy -bác Bảo vệ

-Tụi con bị hư xe nên tấp vào sửa mà!! Cho tụi con vào đi bác -Lam làm mặt cún con, năn nỉ

-Cho họ vào đi bác!! Có gì cháu bảo cô Lan xuống xin cho họ vào nha bác -hắn nói rồi thò tay trong túi móc ra cái điện thoại

-Thôi được rồi!! Vào đi! Nhưng mà lần này là lần đấu cũng như lần cuối nhá... Có lần sau nữa là đứng ở ngoài luôn nhá -bác Bảo vệ

-Vâng cảm ơn bác!! -nó

Nó và Lam tươi tắn dắt tay nhau đi vào trường....

-Vui chết mất!! Công nhận cái mặt cún con của mày cũng dễ thương phết nhỉ!! -nó

-Còn phải nói!! À mà cảm ơn Quân nhé!! -Lam cười

-À....ờ không có gì!! -hắn

Còn nó thì từ khi thấy sự xuất hiện của hắn tại cổng trường thì lạnh lùng, ít nói hơn hẳn và cũng không còn nở nụ cười hằng ngày để cảm ơn mà thay vào đó là sự im lặng.

Đi nhanh hơn Lam và hắn vài bước nên nó quyết định đi thẳng vào lớp luôn mà không thèm quay đầu lại nói với Lam một lời khiến cô nàng điên tiếc lên nhưng Lam chợt thở dài vì cô cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra với nhỏ bạn của mình.....

♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡♥♡
End chap 28 :******
Chap này nhảm nhí >< chap sau hay hơn :)
Yuu up chap trễ thiệt trễ có ai giận hôm :"< giận thì phạt đii :">

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net