Chương 10: Chạm mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Thế nào rồi, đi vui chứ? " Hawks nhấp một ngụm coffee nhỏ. Ánh mắt liền thấy được hình bóng quen thuộc vừa mở cửa quán bước vào. Kéo khoé môi vẫy chào

" Yep! Nơi này rộng đến mức thật khó để cảm nhận được hết trong một ngày luôn đấy! " Cyclone vui vẻ đáp lại

Hawks cười khẽ, bỗng nhận thấy cậu bé gió này giấu diếm gì đó phía sau. Định trêu chọc cậu nhóc này một chút.

" Sao vậy, mua gì quá mức giá cho phép sao? "

" Ưm~... " Cyclone cười cười không nói gì, liền đưa chiếc túi mình đã giấu đến trước mặt Hawks.

Hawks hơi ngạc nhiên " Cho ta sao? "

Cyclone cười tươi rói " Tặng ngài đó! "

" ... " Hawks nhận lấy chiếc túi nhỏ đó, nhìn lên Cyclone như xác định lại, có chút chần chừ nhưng rồi cũng mở ra.

" Một chiếc kính... " Hawks ngây ra, cơ mặt như cũng đờ lại không biết diễn tả bằng biểu cảm gì.

Cyclone gãi gãi má, vân vê ngón tay, bộc bạch " Thật ra lần trước, khí trước ở dạng Thunderstorm, tôi có lỡ làm vỡ kính của ngài lúc tập luyện. Và có vẻ thiếu đi chiếc kính khiến ngài rất khó khăn trong việc bay lượn. Tôi thật sự vô cùng xin lỗi về việc này."

" ... " Hawks vẫn đơ như tượng, nhìn chiếc kính trong tay.

Cyclone tưởng rằng vẫn chưa được tha lỗi, rối rít nói thêm

" À... Ừm. Vì tôi vẫn chưa có tiền nên mới mượn tiền của ngài. Chắc là không được tính là hối lỗi đâu. Tôi xin hứa, sẽ trở thành một anh hùng thật sự, khi đó tôi sẽ có tiền. Và sẽ tặng cho ngài món quà khác! V... Vậy nên... "

" Pff~ " Hawks đột nhiên bật cười. Không những vậy còn cười rất to.

Cyclone còn đang ngơ ngác không hiểu gì, bỗng một lực mạnh ở cánh tay kéo người cậu về phía trước. Bất thình lình ngã vào người Hawks. Không những vậy còn bị một vòng tay chắc khoẻ giữ chặt cứng.

Vì tiếng cười của Hawks mà thu hút không ít ánh nhìn trong quán Coffee. Không những vậy cái tư thế kì quái này thật điên mất thôi. BoBoiBoy lần đầu trải nghiệm cảm giác ngượng chín mặt là như thế nào.

Chút nữa không kiềm chế được đã thổi bay luôn cái quán của người ta.

Nhưng nghĩ lại, chắc là ôm cảm ơn bình thường nên cậu cùng nhanh chóng chấn tĩnh lại.

Hawks hình như còn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn là giữ lại câu nói sắp thoát ra từ cuống họng.

Im lặng một lúc Hawks thả BoBoiBoy ra, cuối cùng chỉ nói được 2 từ

" ... Cảm ơn nhóc "

" Em mới là người nên cảm ơn chứ, Sensei " Cyclome cười tươi rói đáp lại. Điều đó làm con tim của ai đó vừa trật một nhịp

Thật ra để thành tâm hơn, BoBoiBoy từng có ý định để Thunderstorm xin lỗi cơ. Nhưng tiểu sét trông hung dữ vậy thôi chứ thật ra da mặt rất mỏng. Rất dễ ngại.

Nghĩ thôi cũng đừng nghĩ

Hawks còn muốn mời BoBoiBoy uống một chút nước gì đó thì tên nhóc này lại bay đi mất. Lại nóng vội đi chơi gì nữa không biết.

------------

Cyclone sau khi tặng quà cho Hawks lại tiếp tục chuyến đi chơi của mình. Thấy cũng mệt cậu liền mua một cây kem ăn. Một cây kem cũng không tốn bao nhiêu tiền, Cyclone liền mua thêm một túi kẹo đủ vị nữa. Một mình ngồi ăn bên đài phun nước giữa trung tâm thương mại.

Hình ảnh cậu bé nhỏ đáng yêu ngồi ăn bên đài phun nước thực thu hút rất nhiều ánh nhìn. Ai đi qua cũng không nhịn được mà ngoái nhìn lại một lần. Cậu bé còn vô cùng ăn nhập với xung quanh, thỉnh thoảng có đứa nhóc nào đó đến gần, cậu bé kia liền đưa cho bé một viên kẹo.

Cậu bé đáng mến nhà ai thế này, muốn bắt về nuôi quá!

Vả lại gương mặt tiểu bé con này thật vô cùng quen mắt. Ôi ôi! Cái nụ cười kia thật khiến bao phụ huynh xao xuyến mà!

Cyclone rất dễ tính, không hề thấy những ánh mắt kia có gì phiền hà.

Lại nhìn đến một người lạ mặt vừa ngồi xuống bên cạnh, bộ hoodie xám đen và chiếc quần vải rộng tối màu. Cả cơ thể như được bao phủ bởi một sự u tối

Nụ cười trên môi của Cyclone bỗng trở lên kì lạ. Cậu đưa vài chiếc kẹo sang bên cạnh, hướng người vừa ngồi xuống mời gọi

" Kẹo ngọt, anh muốn ăn không? "

" ... "

Cyclone cười tít mắt " Anh cứ ăn một viên đi, trong miệng có vị ngọt ngào, nói chuyện cũng liền hay hơn nha. "

" ... "

Cyclone dường như vẫn vô cùng kiên trì " Thật kiệm lời mà. Tôi lên gọi anh là gì đây nhỉ? Shigaraki Tomura hay... Ngài tội phạm? "

" ... "

" Chúng ta có vẻ cũng có duyên đấy, có vẻ Shigaraki-san cũng đang muốn đàm tiếu với tôi ít chuyện. Chà, nói sao nhỉ? Liên minh tội phạm thế nào rồi? "

Sau một tràng dài, kẻ bên cạnh Cyclone hay như bé gió nói, hắn là Shigaraki Tomura.

Hắn cất tiếng, giọng hắn khàn đặc có chút khó nghe.

" Khó tin thật đấy. Ở nơi như thế này còn có thể gặp được ngươi. Là số phận hay định mệnh đây? "

Cyclone điềm nhiên bỏ một viên kẹo vào miệng, cười " Anh hùng và tội phạm thường húy nhau lắm đấy, Shigaraki-san không biết sao? "

"... Ngươi đúng là một tên kì lạ đấy. "

Cyclone liếc qua Shigaraki. Ôi trời, vị ngọt trong miệng thật khiến cậu rùng mình. Chắc lần sau cậu sẽ mua kem.

" Xem nào, quý ngài tội phạm đây có lẽ đang đi giải toả nhỉ? " Cyclone quyết định bắt đầu câu chuyện trước để vơi đi hương vị ngọt trong miệng, tay đặt gói kẹo sang bên cạnh. " Để xem nào, có lẽ là vì 'Kẻ giết anh hùng' đi. Tôi nói có đúng không? "

" Không sai. Hắn ta làm tao muốn điên lên! " Shigaraki hắn không hề phủ nhận

" Là do anh ta chiếm hết hào quang và khiến ngài tội phạm đây thành vật làm nền? Dù sao cả hai cũng là tội phạm, nhưng 'Kẻ giết anh hùng' lại được người dân biết đến. Những con Noumu ở thành phố Hosu được thả ra với ý định làm lu mờ 'Kẻ giết anh hùng' cuối cùng là phản tác dụng. Quý ngài tội phạm liệu đang rối ren vì vấn đề gì đây? "

Cyclone nhìn Shigaraki như đang ám chỉ điều gì đó. Như đã từng nói, Cyclone là một nguyên tố rất hoà đồng, vô tư vô lo và cũng rất "đáng sợ". Cậu ta là nguyên tố duy nhất không hề bộc lộ khoản thông minh của mình. Lại còn đặc biệt thích giả ngu.

Có câu nói "Thà ngu ngơ với với kẻ trí còn hơn tỏ vẻ với đứa giả ngốc "

Cyclone cười cười ranh mãnh

" Nếu tôi là tội phạm, có lẽ cái đức tin của 'Kẻ giết anh hùng' sẽ đáng để tin theo hơn là một người không có đức tin. Stain - kẻ trung thành tuyệt đối với niềm tin của mình. Ít ra hắn cũng đã cứu bạn của ta. "

Cyclone không nhìn biểu cảm của Shigaraki, cũng không muốn để ý. Dù sao thì cậu cũng không muốn cứ lúc nào cũng gây chiến.

" BoBoiBoy... " Đột nhiên, một tiếng gọi vang lên từ phía dòng người

Cyclone ngước mắt lên nhìn. Quả đầu xanh rêu? Chà, hôm nay là ngày hội ngộ sao? Nhiều người quen xuất hiện quá.

" Ai... Vậy? " Midoriya lo lắng nhìn người kì lạ ngồi bên cạnh BoBoiBoy. Cậu cảm thấy tên này rất quen.

" Ô, Midoriya-kun. Buổi chiều tốt lành. Cậu có muốn ăn kẹo không? "

Midoriya còn chưa kịp loading xong, người bên cạnh BoBoiBoy đã đứng dậy. Hắn từ từ bước về phía trước, đi qua Midoriya.

Cyclone nhìn theo, có lẽ hắn vừa có lời chào hỏi tâm tình với Midoriya. Nhìn vẻ mặt cậu bạn thì có lẽ lời "tâm tình" này rất dễ vào lòng người :)

Mà không biết thả tội phạm đi như vậy có coi như mắc tội không nhỉ? Cyclone nghĩ vậy liền nói lớn vẫy vẫy tay

" Tạm biệt nhé, Shigaraki-san. Lần sau gặp lại có lẽ tôi sẽ tặng cho nơi ở của ngài vài cây kem lốc xoáy nhỏ. Yên tâm đi, món quà này sẽ không khiến Shigaraki-san phải thất vọng đâu. "

" ... " Shigaraki

Tên nhóc này có phải đến từ ngoài hành tinh không vậy?

Bóng Shigaraki Tomura khuất sau dòng người, Midoriya mới sực tỉnh. Lo lắng, chạy đến muốn hỏi han BoBoiBoy. Nhưng cậu bạn lại nhanh hơn một bước. Món quà để lại chỉ là một túi kẹo nhỏ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net