Chap 1: Thầy cho em nick Face của thầy được không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau đây là phần giới thiệu nho nhỏ về các nữ chính.

Đầu tiên là cô gái tên Vũ Uy, cái tên nghe thực lạ lùng và nam tính, hầu như chả ai có, thế nên trong lớp, cô là nhân vật luôn được giáo viên ưa chuộng gọi lên bảng khảo bài nhiều nhất. Có thể coi là một loại "hàng hiếm", ham chơi hơn ham học, nhưng các kì kiểm tra hay thi cử thì điểm khá "tươi", lí do là sát đến ngày "lên thớt" mới chơi trò "chạy nước rút".

Nhiều sở thích của Uy sẽ được đề cập tới, nhưng đặc biệt là cô rất giỏi bắn súng. Cung nhân mã.

Cô gái thứ hai tên An Hạ, cung thiên yết, cô khá ôn hoà, dễ thích nghi, cũng nói nhiều nhưng tuỳ lúc, đại khái dễ tính, nhiều tiền, luôn làm "ví tiền" cho Vũ Uy. Lúc nóng lúc lạnh, nói chung là thất thường. Học hành có thể coi là "toàn diện" nhất trong nhóm, nhưng chơi thì chơi hết mình, quẩy hết ga.

An Hạ được mệnh danh là "thầy bói" vì giỏi môn tâm lý học, thằng nào nói dối là cô "bói" ra ngay.

Cô nàng thứ ba tên Diên Vỹ, tên cũng xếp vào hàng "dễ gây chú ý", cung thiên yết. Thuộc thể loại âm binh nhất trong đám. Trong đầu nghĩ gì không ai biết, khó đoán tâm tư, An Hạ cùng lắm chỉ biết mấy phần.

Học chơi lẫn lộn. Ấy thế mà lại là một hacker chuyên nghiệp ẩn danh dưới cái tên Eagle.

Nhân vật cuối cùng là cô gái tên Ngọc Trân, cung nhân mã, nghe tên thì hiền thục vậy đấy nhưng bản chất thật thì chỉ có hội cạ cứng mới biết, đó là một con lười chính thống, nửa chơi nửa học. Khá thích đọc truyện và hay a-dua theo những đứa chiếm ưu thế, được cái "tốt" tính và hay lo bao đồng.

Nàng biết võ, các huynh đệ cẩn thận.

Nhóm chơi với nhau được 4 năm rồi, từ hồi lớp 8 đến nay.

Cấp ba học tại trường phổ thông Kim Long, một ngôi trường tư nổi tiếng. Chia làm ba cấp độ. Cấp một cho những đứa học lực trung bình khá, thuộc dòng "dân thường". Cấp hai là khá giỏi, thuộc dòng "quan lại". Cấp 3 là khu học chuyên dành cho bọn "não to", dòng "hoàng tộc".

4 người kia ham chơi, cùng lắm chỉ học khu "quan lại" mà thôi. Nếu học chăm, chúng nó dám thành "quý tộc" luôn không chừng. Nhưng nếu học chuyên sẽ rất vất vả, nên thôi, chơi là trên hết, làm quan là đủ to rồi.

Bốn đứa học chung lớp 11A. Trong lớp thuộc dạng "cá biệt". Sổ đen nào cũng phải có tên ít nhất một lần.

Vũ Uy được thầy cô khen tên hay, chuyên bị gọi khảo bài, nàng ham chơi không lo học, suốt ngày bị ghi sổ đầu bài. Mãi sau chơi chiêu học một ngày thôi rồi xung phong lên bảng, cả năm khỏi bị gọi lại, đôi khi có ngoại lệ thầy cô thích thì gọi tiếp.

An Hạ vốn chẳng đụng chạm đến ai, bên cạnh bạn bè thoải mái vậy chứ đối với người khác khá chừng mực, nhưng rủi một hôm làm sao mà đi học trễ (tối thức khuya học tiến hoá cảm xúc và lí luận gì gì đấy của tâm lý học), lại còn đụng phải một giáo viên có tiền sử thấp khớp, thế à đâm ra bị nhớ tên nhớ mặt.

Diên Vỹ là hacker chuyên nghiệp, mấy lần trộm đề thi cho bốn đứa làm bài, nên đôi khi điểm cao đột xuất. Nhưng có lần đang hack máy thầy dạy toán để kiếm đề, đột nhiên ông thầy lù lù đằng sau, tội con bé bị phạt kiểm điểm vì tội "xài laptop trong giờ học" kiêm xài ké wifi trường. Cmn gan, may mà ông thầy này không hiểu kí tự khi máy đang hack, không thì chết.

Ngọc Trân thì có "tiền án" đánh nhau với "hàng xóm", thực ra là do cô lo bênh vực một cô bạn cùng lớp bị bọn 11C hội đồng, cho nên lao vào như anh hùng. Tuy không được công nhận anh hùng liệt sĩ à nhầm anh hùng chính nghĩa, nhưng lại có được niềm "vinh dự" khi được nằm trong sổ đen nhà trường.

Chúng nó tài thì tài thật, nhưng cũng lắm tật xấu với nhau, chỉ chúng nó mới "thấu hiểu".

Ấy thế mà bốn đứa xem chừng có hơi "kì quái" này lại là con cưng của hiệu trưởng.

---

Giờ giải lao, tại phòng hiệu trưởng.

Bốn con người lết tha lết thết đi lên phòng hiệu trưởng ở tầng hai. Vì mới trải qua bài kiểm tra đột xuất không kịp học cũng chẳng kịp phao nên có hơi bơ phờ, chả ai nói với ai câu nào.

Lúc đến nơi, trong phòng không chỉ có hiệu trưởng, mà còn có một người nữa.

Giới thiệu sơ, hiệu trưởng là "Female", tên Hoàng Loan (đọc đau cả mồm), tuổi không quá 30, mặc một chiếc đầm ôm công sở gợi cảm, ngồi bắt chéo chân trên sofa, nhìn không ra một hiệu trưởng.

Người đối diện ngồi quay lưng lại phía cửa, không nhìn rõ mặt, chỉ thấy tóc ngắn, lưng rộng dỏng cao. Xem chừng là đực à lộn là đàn ông.

Vừa thấy bốn học sinh "yêu quý" xuất hiện, cô hiệu trưởng chỉ tay vào ghế của mình, giọng đon đả:

- Các em ngồi đây với cô.

Sâu, quả thực diễn rất sâu a ~ Gia Linh thầm cảm thán. Mấy đứa còn lại, không nổi da gà lạnh tóc gáy thì muốn nôn khan sởn gai ốc.

Bà này gặp nhau thì chỉ có chửi với mắng, chịu ngồi nghe thì sẽ được giữ hạnh kiểm tốt. Thành ra bốn đứa mang tiếng "con cưng", nhưng thật ra là nơi để hiệu trưởng xả xì-trét.

Chắc hôm nay có khách ghé thăm nên mới đóng một màn kịch sâu và thâm thuý như vậy a.

Sau khi cả nhóm đã an toạ, cũng chính là thời khắc nhìn thấy vị khách quý này.

Đẹp trai, trắng bóc, nho nhã thư sinh, đôi tay thon dài thuần thục đẩy nhẹ gọng kính toát lên vẻ trí thức, đôi mắt ôn nhu không gợn sóng lăn tăn ... Khụ... Tuổi chỉ hai mấy là cùng.

Túm gọn là một mỹ nam.

Người ta nói đẹp trai là một loại tài nguyên, thấy trai đẹp mà không ngắm thì gọi là phí.

Thế nên bốn, à năm người nữ giới ở đây chủ yếu nhìn người đàn ông trước mặt, hưởng thụ .... E hèm.

- Giới thiệu với các em, đây là thầy Đình Quang, giáo viên mới dạy chúng ta môn toán. Thầy được bộ thuyên chuyển công tác, mong các em giúp đỡ.

Có gì đó không ổn. Giáo viên đẹp trai không nói, nhưng sao lại giới thiệu riêng với bốn đứa này?

Khi chưa ai mở lời thì thầy giáo đẹp trai đã nói trước:

- Thầy sẽ phụ trách riêng bốn em, nên ngày mai sau giờ học đến gặp thầy ở đầu đường gần hiệu sách, chỗ chiếc ô tô màu đen hiệu BMW.

Vẫn chẳng đứa nào mở miệng.

- Các em đều là học sinh "ưu tú" của khối, vinh dự được học riêng với thầy là rất may mắn rồi, nhưng tốt nhất là đừng kể cho ai hết. Lí do thầy sẽ nói sau.

- Các em cũng đừng căng thẳng thế chứ! - Thầy cười cười, nhìn lại càng đẹp trai chết người.

- Thưa thầy, em muốn hỏi! - Vũ Uy lí nhí.

- Được, em hỏi đi. - Thầy Quang gật đầu.

- Thầy cho em nick Facebook của thầy được không ạ?

- Cái này... - Thầy Quang sượng cả mặt. Mới gặp nhau chưa kịp nhớ tên nhớ mặt đã lao vào hỏi nick face người ta, bá đạo vô cấp độ.

- Các em không được vô lễ. - Cô hiệu trưởng nạt nhẹ.

- Cũng được. - Thầy Quang lại cười vui vẻ. - Nick của em là gì, thầy kết bạn cho.

- Dạ là "Doraemon yêu Baymax nhớ Pusheen". - Vũ Uy nhanh nhảu.

- Ha ha, tên rất độc đáo. - Thầy Quang bật cười.

Mấy đứa bạn kia trong lòng chê tên face màu mè, còn cô hiệu trưởng đang tím tái mặt mày.

- Thầy chơi Zalo không ạ? - An Hạ chớp thời cơ hỏi. ( quên nói nó là một con hủ, mê giai là tất nhiên)

- Không, nhưng Instagram thì có nhé.

- Em có Insta nè thầy! - Diên Vỹ nói.

- Thầy có chơi LOL không? - Ngọc Trân nghĩ gì đó nói.

- Cũng có, em chơi hả? - Thầy Quang thích thú.

- Không ạ. Em hỏi cho biết thôi.

Cô hiệu trưởng ôm mặt. Bảo sao bọn này nổi tiếng đến thế.

Đây không phải là công ty môi giới mà hỏi xin facebook Insta này nọ nhá. Đây là trường học, là môi trường giáo dục lành mạnh a.

End chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net