Văn Đạt (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"lần đầu gặp gỡ
đã thích anh rồi
sân cỏ chân trần
hào quang nhấp nhoáng.

sáng trời lại nhớ
môi chợt khẽ cười
thích anh thật đấy
người có hay chăng?

trưa về nắng gắt
áo đẫm mồ hôi
nồng mùi cỏ cây
um tùm xanh lá.

chiều đến mưa về
ông trời chạy đi
để anh nơi đây
mưa dần thấm áo.

tối rồi trăng sáng
phố xá đông người
bóng anh chưa tàn
mây kia lỡ mất.

có câu chuyện này
muốn kể Đạt nghe
nhưng sao em lại
chẳng dám ngỏ lời...?"

hi. i'm back.

dương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net