1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày xưa, những ngày đầu khi quả đất này hình thành, thứ xuất hiện đầu tiên trước cả sự sống, là bóng tối. Nó bao trùm khắp nơi, mọi thứ mọi vật, cả không gian và thời gian, không gì có thể xua tan được.

Rồi dần dần mặt trời xuất hiện những sinh vật đầu tiên xuất hiện, theo dòng thời gian chảy qua hàng nghìn năm, từ từ tiến hóa phân chia ra thành nhiều chủng loại nhiều giai cấp khác nhau, sống chung trêи một quả địa cầu.

Cũng theo thời gian những con người đầu tiên xuất hiện, tiến hóa nhanh có trí tuệ và tiếng nói riêng cũng là những từ ngữ đầu tiên của địa cầu thứ mà mọi chủng loài khác còn rất xa.

Được cho là loài cấp bậc cao nhất trong các loài hiện thời, nhưng cũng là loài yếu đuối nhất, họ không thể bơi xa ra biển như cá, không thể chạy nhanh như cọp beo, không khỏe như gấu và thường chết dưới sự khắc nghiệt của thời tiết hoặc làm mồi cho sư tử, kền kền.

Tưởng như con người cũng chỉ là một chủng loài như các chủng loài khác mà còn là một chủng loài yếu đuối chỉ có thể núp trong cái hang nhỏ mà chờ đợi sự hủy diệt của thời gian. Nhưng vũ trụ có lẽ vẫn chưa muốn giống loài này tuyệt chủng nên đã tặng cho họ một món quà nhưng cũng không biết đáng mừng hay đáng trách khi món quà từ vũ trụ ban tặng đã thay đổi toàn bộ hệ thống chủng loài trêи trái đất cũng như vận mệnh của loài người.

Từ xưa, xưa hơn cả khi có mặt hành tinh thứ ba, vũ trụ là bóng tối chẳng có nghĩa đen cũng chẳng nghĩ bóng, nó chỉ đơn giản là một màu đen khi nhìn vào chẳng thấy thứ gì, mảnh thiên thể, thiên thạch đầu tiên xuất hiện rồi đến mảnh thứ hai rồi mảnh thứ ba dần dần vũ trụ đầy ắp những mảnh đến nỗi không còn chỗ chứa. Chúng va vào nhau tạo thành những vụ nổ lớn rồi lại hòa nhập vào nhau tạo ra những ngôi sao những hành tinh và sinh ra trái đất nơi những sinh vật bé nhỏ trú ngụ cũng là nơi những con người đang cố chống chọi lại với cái gọi là sự sinh tồn.

Đến một ngày những mảnh thiên thạch cùng thiên thể lớn nhỏ đủ kiểu tìm đến trái đất chơi, chúng đáp xuống khắp nơi trêи trái đất tạo ra sóng thần, núi lửa, núi lở, động đất, mặt đất nức ra thành những vực sâu không thấy đáy, một lượng rất lớn cây cối rừng rậm bị thiêu rụi cũng như tất cả sinh vật sống chìm trong biển lửa, những thứ gì có khả năng cháy đều không tránh khỏi ngọn lửa của vũ trụ, trận thiên tai đó gần như đã hủy diệt một nửa số sinh vật trêи hành tinh khiến nhiều loài bị tuyệt chủng vĩnh viễn.

Nhưng bù lại sự kiện đó lại mang đến một điều kỳ diệu, sau khi thiên tai đi qua số tro bụi của những mảnh thạch thể phân tán hòa vào không khí cùng khói bụi của những đám cháy phủ khắp cả trái đất một thời gian dài, khiến không khí bị ô nhiễm nặng nề ban ngày cũng như đêm làm cho sự sống bị chậm lại.

Các chủng loài bị ảnh hưởng ít nhiều sức lực giảm hẳn không chết vì thiếu khí thì cũng chết vì không thể đi săn nhưng lạ một điều trừ loài người họ không bị ảnh hưởng tiêu cực của sự phá hủy mà thiên tai đem lại mà ngược lại sức khỏe càng ngày càng tăng lên, thông minh hơn, cao lớn, nhanh nhẹn, dẻo dai bền bỉ, tốc độ tiến hóa tăng gấp bội phần, chẳng mấy chốc trái đất lại tràn đầy hình bóng con người, so với số người chết sau trận thiên tai còn muốn nhiều hơn.

Thời gian trôi qua lượng khói bụi trong không khí đã tiêu biến hẳn, bầu khí quyển giờ đã trong lành tất cả trở về như cũ nhưng có một điều đã thay đổi, sự tiến hóa của loài người quá nhanh đến nỗi đã hình thành một sức mạnh bí ẩn bên trong. Họ có thể làm được những điều không tưởng, những điều chỉ có trong tưởng tượng.

Bạn muốn biết họ đã làm được gì không, để tôi bật mí cho nha.

Họ có thể tạo ra lửa bằng một cái búng tay, rẽ biển ra và đi dạo dưới đáy đại dương, nâng một tản đá nặng hàng tấn chục tấn trăm tấn mà chỉ như đang tập thể hình, hay chạy đua với gió bay với chim, sống qua hàng trăm năm nhưng chỉ bạc lất phất vài sợi tóc và còn nhiều lắm vân vân và mây mây, kể không hết được nói chung con người đã trở thành bá chủ của các chủng loài trêи trái đất, và họ gọi đó là năng lực siêu phàm.

NHƯNG NHƯNG NHƯNG mà chuyện gì mà không có hai chữ " Nhưng mà". Người sau này có câu " Một nước đâu thể nào có hai vua" huống hồ chi đây lại là cả thế giới, lòng tham bắt đầu nhen nhóm bên trong, họ càng ngày càng muốn nhiều hơn mạnh hơn. Những nhóm người liên kết lại với nhau thành nhiều bộ lạc, tiểu vương quốc sử dụng sức mạnh xâm chiếm lẫn nhau từ đó chiến tranh của loài người bắt đầu và không bao giờ có hồi kết kéo theo nhiều hệ lụy nghiêm trọng mắt người không thể nhận thấy được.

Ỷ rằng có năng lực siêu phàm thì những mặt tối trong con người dần được bộc lộ rõ ra ngoài họ không sợ trời không sợ đất sử dụng sức mạnh một cách bừa bãi, tùy tiện, gieo rắc nỗi kinh hoàng đến mọi nơi mà họ đi qua, kéo theo đó là sự tàn phá kinh khủng đến mạng sống của các sinh vật, các chủng loài khác ngày càng ít đi do lòng tham và sự ích kỷ của loài người nên thế giới lại dần trở về với kỷ nguyên của bóng tối.

Thấy được điều đó vũ trụ đã vô cùng tức giận và quyết định thu hồi lại món quà, những sức mạnh dần dần yếu đi, cạn kiệt rồi biến mất để cân bằng lại số lượng sinh vật trêи trái đất. Nhưng cũng không hẳn là hoàn toàn, vũ trụ vẫn cho một số ít người còn sót lại thật sự xứng đáng được giữ lại năng lực trong huyết quản vì họ có trái tim thuần khiết, một tấm lòng thánh thiện đủ cho vũ trụ hài lòng, gọi là những người được chọn.

Con người khi đã mất đi sức mạnh họ đã gần như khủng hoảng và thậm chí phát điên lên và rồi họ tìm đến số ít những người được chọn mà tiêu diệt "vì thứ mà họ đã mất thì họ cũng không muốn người khác còn". Sau đó trêи thế giới đã bùng nổ những trận chiến của loài người vô tình hình thành hai phe. Phe năng lực và phe người.

Những người được chọn vốn đã ít nay vì sự chiến tranh tàn sát điên loạn của chính đồng loại của mình mà thương vong vô số, số lượng càng giảm đi đáng kể, họ phải rút lui khỏi những cuộc chiến vô nghĩa mà chạy trốn, tỵ nạn khắp nơi, từ bỏ và che giấu năng lực của mình.

Dần dần trêи thế giới này không còn giống loài gọi là người năng lực hay người siêu phàm nữa mà chỉ còn lại một chủng loài yếu đuối nhát chết như những ngày đầu tiên của thuở sơ khai, những thứ họ hơn được người cổ có chăng là sự tham lam ích kỷ, thù hận của lòng người như cái bóng tối bao phủ bên ngoài vành đai mặt trời.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net