chương 3: nhiệm vụ đầu tiên gây ấn tượng đau thương ( phần 1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngày hôm nay, nắng vàng le lói sau phiến lá, gió xào xạc, mây trời trôi nhẹ, tiếng chim ríu rít, ánh mặt trời chiếu lên băng trán chói sáng, team bảy đang trên đường đến văn phòng nhận nhiệm vụ,..
-Boruto[than thở, kêu ca]: không biết hôm nay có gì hấp dẫn không nữa, toàn phải nhận mấy nhiệm vụ dở hơi, nhàm chán, mấy hôm nay tụi mình toàn phải bắt mèo, đuổi chó, rình heo không!!
-Sarada: hãy thôi kêu ca đi!, biết sao được vì là nhiệm vụ mà
-Mitsuki: mong hôm nay sẽ có nhiệm vụ mới, Boruto nhỉ [ nhìn Boruto với gương mặt thân thương]
Sau 10',...
-Boruto: đội 7 đã có mặt!
-Người đưa nhiệm vụ: Các người phải đến làng gió, nơi chỉ khoảng 1/10 diện tích làng lá, nhìn trên bản đồ như thể một khối đất nhỏ, ở đây không có ninja, lãnh chúa là người sở hữu đất, nhiệm vụ được yêu cầu từ người phu nhân của lãnh chúa rằng phải bảo vệ chị gái của phu nhân lãnh chúa trong 3 ngày tới, vì có thư gửi đe dọa. Thêm một yêu cầu từ bà ấy là chúng ta phải tháo băng trán, dấu thân phận là 1 ninja, chỉ đến với tư cách là người bảo vệ.
-Boruto: vậy là sẽ được ra khỏi làng luôn nhỉ ! yeahhhh yeahh, thiệt quá xá
-Sarada: ba ngày sao, phải chuẩn bị liền chứ, cũng lần đầu có cơ hội ra khỏi làng
-mitsuki: [tay vịn cầm,bờ mặt không bao giờ feeling] thầm nghĩ: Mình nên mang theo 3 hay 2 bộ đồ nhỉ, mà thôi nó cũng đâu có quan trọng
-Konohamaru: Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát, mấy đứa chuẩn bị đi nhé, đây là thẻ vào cổng phủ lãnh chúa( vừa được người phân nhiệm vụ giao cho), mỗi đứa giữa một cái nhé
Tại ngôi nhà to nhất, mà cũng nguy hiểm, âm u, đáng sợ nhất, chổ ông lãnh chúa và phu nhân đang ở đó, căn phòng lát gỗ nhưng nhiều cái cây kì lạ nhiều nhánh mang sắc đỏ vẫn có thể mọc lên, cữa bị khép kín không ai được phép vào, chỉ có 1 cái bàn tầm 3m để lãnh chúa làm việc, căn phòng đầy màng nhện, không có lệnh không ai được phép dọn dẹp hay động vào, đồ vật đều bằng vàng bạc bạch kim sáng bóng, tên lãnh chúa có một dấu ấn màu tím trên trán, người ta vẫn hay đồn thổi rằng lãnh chúa có 1 sức mạnh đặc biệt,bao nhiêu người dám lỡ phải tội, đều bị sức mạnh ấy chèn ép cho đến chết. Người phu nhân mang vẻ đẹp "chết người" khiến người khác dễ bị u mê, mặc bộ đồ rườm rà lộng lẫy ngồi cạnh lên tiếng:
- Tránh lỡ thiên kế của chàng, ta đã lệnh cho người bảo vệ ả ấy thật cẫn thận rồi[ nói nhẹ nhàng]
- Lãnh chúa: tốt lắm, ta không thể để ả có mệnh hệ gì được, ả ta sẽ là vật tế cuối cùng cho cây "quỷ vọng", nàng đã thật sự là người của ta rồi đấy, phải tàn nhẫn như thế với lũ bần hàn bọn chúng và ngoan ngoãn bên ta, hahahaha
- Phu nhân lãnh chúa- Amaya: vâng [khép đầu vào lãnh chúa]
Chổ chị Amaya- phu nhân, chị là Ayame, đang bị bắt cô lập ở một khu trong phủ, căn phòng cũng khá rộng, có hẵn hai người đầy tớ, nhưng! Hai người đầy tớ nham hiểm ác độc, tay luôn cầm roi, còn Ayame phải bị xích chân lại, một ngày chúng ép cô ăn cả 1 bàn thức ăn thịnh soạn, có lúc tưởng chừng không thể nuốt nỗi nhưng chúng lại ép nhét vào họng Ayame, khiến cô vô cùng thống khổ, chúng nuôi cô như là nuôi " súc vật" chờ ngày mổ thịt, không hơn không kém...
-Ayame: tôi không thể ăn đc nữa [gào khóc]
-2 ng hầu: mau lên, xong ta còn phải tắm cho ngươi [ quát, đánh]
-Amaya lúc này bước vào: thôi được rồi!, ta đã đem y phục mới đến, để còn tiếp khách chứ nhỉ!, cầm lấy đồ này để thay cho chị ta đi, mà khoan đã, các ng cứ lui ra đi ta cần nói chuyện với chị ta [ liếc nhìn 2 hầu cận]
-2 hầu: vâng !
-Ayame: A..ma..ya [ tay với em mình]

-Amaya sau khi thấy hai người hầu hoàn toàn biến mất, liền chồm lấy chị mình ôm: em xin lỗi, em không thể làm được gì để bảo vệ chị, em thật đáng ghét,thật vô dụng[ nói trong niềm đau đớn], và theo ý định của hắn em đã kêu người đến bảo vệ chị ngày trước khi tế "quỷ vọng"
-Ameya: k thể đc! Nếu làm thế chắc chắn hắn sẽ hợp thể đc với cây "quỷ vọng đó" hắn sẽ bất bại mất
-Amaya: em đã có cách xin chị cứ yên tâm, (nàng vẫn ôm chị và thầm nghĩ) " chỉ 3 ngày nữa thôi, em nhất định sẽ giải thoát cho chị, chị đã đau khổ đủ rồi, và tên đó hắn phải trả giá!"
Trở về với đội7, họ đang trên đường đến làng gió...
-Boruto:làng gió không có hokage nhỉ
-Sarada: nó nằm tánh biệt hoàn hoàn với thế giới ngoài bởi một dòng sông, lạ nhỉ,chắc nơi này sẽ đẹp lắm, khi tớ thấy bản đồ, sông suối khúc khuỷu, cây cối trù phú, à mà đây là nơi bắt nguồn cho nhiều loài cây thuốc quý sensei nhỉ[ nhìn sang konohamaru]
-Konomaru: không hiểu sao kể từ 5 năm gần đây, họ không giao thương với ai nữa
-Mitsuki :đúng là kì lạ
Sau khi đến nơi, trước mặt họ là một con sông, ở đó có hai chiếc thuyền đợi sẵn, vì trước làng gió là 1 con sông nên phải qua được con sông mới đặt chân được vào " phong quốc", Konohamru-Mitsuki 1 thuyền, Sarada-Boruto 1 thuyền, đang thong thả chờ qua sông....,chổ thuyền đôi bạn trẻ:
-Sarada: [ đôi mắt thích thú] woww đẹp thật, màu nước lấp lánh màu hồng nhạt phản chiếu màu trời, lại được vầng ánh dương chiếu rọi khiến chúng lại trở nên lấp lánh, ở đây thật yên tĩnh dễ chịu, boruto nhỉ[ nhìn sang Boruto]
- boruto: ừ thật , đẹp quá, [ ngắm trộm nàng ta rồi giật mình nhìn ra hướng khác], mà không khí ở đây hình như dễ thở hơn thì phải Sarada
-sarada: um [gật đầu]
Khi thuyền sắp cập vào bến thì tất cả mọi người đều bất ngờ, thêm phần lo lắng khi càng đi sâu vào phần đất lãnh chúa thì bầu trời càng tối mịt lại, không khí khó chịu hơn, thi thoảng những làn khói đen ngòm lại bay qua, khi thấy vậy Boruto nghĩ " thật khác quá, vừa lúc nãy mọi thứ còn đẹp đẽ thế kia, rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra với nơi này vậy" Vẫn những suy nghĩ đó, mọi người thêm phần cảnh giác, đang ngồi trên thuyền thì bổng dưng một con gió, mạnh mẽ, xoáy cuộn như một cơn lốc bay đến tách 2 chiếc thuyền ra, 2 chiếc thuyền bị trôi dạt rất xa so với cổng phủ lãnh chúa, khi thuyền dạt vào bờ chổ Konohamru-Mitsuki:
-Konohamru: chúng ta đã bị tách ra, không thể nào lại có thể xuất hiện một cơn gió lạ lùng như vậy được
-Mitsuki: thầy có nghĩ chúng được tạo ra không? Nhưng với mục đích gì chứ....
Chổ Sarada-Boruto:
- Boruto: vậy nên chúng mới tách chúng ta ra nhỉ[ nhìn sang cô bạn]
- Sarada: ừ, lúc nãy họ bị trôi hướng tây, còn tụi mình hướng đông [ vừa nói vừa chỉ vào bản đồ cô mang theo], tính theo lực gió và thêm quán tính của dòng sông chắc họ ở đây[ chỉ vô bản đồ], từ chổ sensei, chổ chúng ta và cổng chính tạo thành 1 hình tam giác, yossh! Vậy chúng ta sẽ đến cổng chính, ta sẽ gặp nhau ở đó
Boruto-Sarada sau khi đi đượckhoảng 20' thì bổng boruto khựng lại[ nhìn sang 1 hướng] nói với Sarada: Mặt trời lặn hướng tây đúng k Sarada?
-Sarada: không có nhiều thời gian đâu, đừng hỏi những câu hỏi trẻ con thế chứ boruto, tất nhiên là lặn hướng tây rồi! Mồ!!
-Boruto vẫn chăm chú nhìn: vậy...
-Sarada nhìn theo: ỂHHH!!! Hinh như nó lặn hướng đông kìa, nhưng sao mặt trời đỏ hoe thế kia
-Boruto: đi thôi! Chúng ta phải nhanh lên, " càng lúc càng kì lạ"
-Sarada : [gật đầu] ừm!!
Bổng nhiên đang đi thì có rất nhiều suriken mém vào phía họ, cả 2 ng đều nhanh chóng né kịp, tiếp đất nhanh chóng , đứng sát vào nhau, Sarada bật Sharingan lên, Có hai tên xuất hiện
- Tên thứ nhất, thân hình đồ sộ, chỉ mặc quần, có một hình xăm bông hoa trên bàn tay, tóc để đến tai, có 1thanh suriken to đùng ở sau lưng: đi đến đây là quá xa rồi đấy 2 nhóc, mau quay về đi, không thì ta sẽ ....[ chặc lưỡi]
- Tên thứ 2, là 1 ả đàn bà mảnh khảnh như dây, quần áo rộng phùng phình, tóc dài đến đầu gối, mặc đồmàu đen ( khá giống mấy bộ đen đen trông phim kiếm hiệp á), ả lên tiếng: nói nhiều làm gì, nói rồi hai người họ xông lên
Tên 1 phóng suriken liên tục, Sarada và Boruto né, tên 2 chỉ đứng yên, tóc ả dài ra sắc nhọn như lưỡi dao tấn công sarada, búi tóc di chuyển rất nhanh cô đưa mắt liên tục, chưa dừng lại ở đó bọn chúng còn đáng sợ hơn khi tên 1 cứ mỗi lần vỗ tay là biến mất, khi xuất hiện là trước mặt hoặc đằng sau Boruto, thế nên hắn đã thành công đấm liên tục vào boruto, khiến cậu không thể đứng vững, khi đó sarada đang vừa né búi tóc đáng sợ vừa hét lên: BORUTO!!!
- Tên 2: nhìn đi đâu vậy cô bé!, nói xong ả dang tay ra, xuất hiện rất hình phân ảnh bao vây Sarada, hàng loạt nhân ảnh ấy vung tóc vào cô, cô nhảy lên cao, nhanh tay thực hiện " hỏa cầu chi thuật"
- Sarada: hỏa cầu chi thuật !! cái gì [ hốt hoảng], nó không có tác dụng sao [ chát! Bập!] cô bị đánh bật xô đẩy nhiều cây lớn, chưa thể ngồi dậy kịp, tên 2 bay lơ lững, gương mặt kiêu kì tiến dần lại chổ sarada bị hất đến
- Boruto lúc này cũng đang đau đớn nhưng vẫn đứng vững được " chết tiệt!! Sarada!! Tớ sẽ mau đến với cậu" [clap!] "hắn lại đến, lần này là ở bên trên". Xong cậu né sang một bên ngay , tên 1 đấm xuống đất.
- Tên 1: cuối cùng cũng nhận ra nhỉ!! hahahahha nhưng chưa hết đâu nhóc à
- Boruto " chết tiệt! Hắn định làm gì đây"
- Tên 1 vốn nhìn đã thấy rất cuồn cuộn, hắn gầm 1 cái sau đó hắn trở nên to xác gấp 3 lần, hắn xong vào song song thực hiện thuật lạ, chưởng vào Boruto nhưng Boruto né được sóng phong thanh kunai vào hắn, làm hắn xước 1 tí bên mặt: NGƯƠI DÁM!
- Boruto : ảnh phân thân chi thuật! Hai phân thân đẩy 1 phân thân đến chổ tên 1 kết hợp dùng phong độn lao thẳng vào tên 1, hắn nhếch mém: Trò con nít! Rồi hắn đấm tên phân thân đó ra xa [ hắn tưởng đó là bản gốc] nhưng rồi [ phụt!] hình nhân biến mất , hắn hưởng trọn 1 cú rasengan từ trên đầu giáng xuống. Tên 1 nằm bất động, boruto nhảy ra chổ khác thở gấp gáp
- Tên 2 đang đi tới chổ Sarada thì nhì sang tên 1 nói: lại vậy nửa tên ngu này, mắc bẫy một đứa nhóc[ lắc đầu tay sờ trán]
- Tên 1 nhăn mặt, khó chịu tột độ: AA!!!, hắn gầm to hơn và xác của hắn cũng to lên, nhưng lần này là to lên gấp 2 lần hiện tại của hắn, cả sức mạnh lẫn tốc độ đều tăng lên, Boruto bị chưởng liên tục, nhưng phát chưởng dứt điểm, boruto né được, cậu hiện tại đã rất rã rời, vừa né tránh đòn tấn công tàn hình, vừa né tránh đòn tấn công trực diện của một "sumo"!!
- Đột nhiên 1 tia lửa lóe sáng trong đầu Boruto " nó hình như là thuật anh em của gia đình chou chou nhỉ? lúc trước chouchou nói chuyện với Sarada mình tình cờ nghe được, khi biến to như vậy chỉ cần giải phóng chakra là sẽ tạo ra 1 chiêu thức kinh khủng được tích nạp bởi calo ăn dư hằng ngày, khi hoàn thành xong chiêu thức, sẽ mất hết năng lượng trong cơ thể,yosshhhh!!vậy điều mình cần phải làm là khiến cho hắn phải bung hết sức ra"
Chỗ Sarada, tên 2 đã tiến gần, cô đứng dậy chuẩn bị, đá đôi mắt nhìn khắp nơi trên cơ thể hắn, nhưng cô không thể nhìn thấy điểm yếu, rồi thật nhanh nấp sau một cái cây
-tên 2: ra đây nào cô bé...
-sarada " hỏa thuật của mình không có tác dụng ! Đã vậy thì..." cô nhảy ra , bật mắt mình lên giới hạn phóng thanh kunai vào tên 2
- tên 2: thật ngốc nghếch!,
Búi tóc phệch hất ra, nhưng [ xoạc] lập tức thanh kunai biến thành " sợi cước trong suốt của tộc Uchiha hay dùng" , tên 2 hốt hoảng mở to mắt, cong Sarada nấp trong 1 cái cây cười nữa miệng, tay dựt mạnh sợi cước,....
-tên 2: á!!!!, thả tóc ta ra [ sarada dùng cước buộc tóc ả ta lại, nhân lúc ả đang bị mắc ảo thuật]
-Sarada: ai da, là con gái con nôi tóc tai phải gọn gàng 1 tí chứ
Sau đó cô dồn hết sức 1 lần nữa dùng hỏa cầu chi thuật, lần này có tác dụng, tóc ả bị đốt cháy, và ả ta gào thét: Ngươi dám động vào mái tóc xinh đẹp của ta, ngươi phải trả giá(gương mặt đáng sợ)
- Sarada: [ gương mặt khó hểu] " đem tóc ra đánh nhau, rồi sợ tóc tổn thương, thật là 'really?' với bà này"
Chưa được bao lâu, ả ta mọc lại ngay bộ tóc mới, nhân bản ả lên 4 người,..
- Sarada: "lại phân thân sao"
- Tên 2 biến thêm ra 3 tên nữa chúng nói chuyện với nhau: chính con nhóc đó đã dám đốt tóc ta! ( chỉ vào Sarada), rồi bon chúng cùng nhau tức giận rồi nói chuyện loạn xì ngầu " gì chứ!, k thể tha thứ", " ủa mà ngươi để con đó đốt tóc mình hả?", " phải dùng thuật 'đồng thống khổ' lên nó", " nhìn mắt con bé thật đẹp, ta thích", " vậy xông lên chứ nhỉ?", " GO!!"
4 tên đó tóc dài ra tấn côn vào sarada cùng 1 lúc, cô tránh né muốn gần như là kiệt sức.
- Sarada: " mình có cảm giác chúng không phải phân thân, chúng như là 1 cá thể riêng biệt cùng tính cách vậy" nghĩ xong cô ném liên tục vào 1 tên, đồng thời " hỏa cầu chi thuật!", tất nhiên bị tóc hất ra tiếp, nhưng lần này tên 2 không dùng tóc đỡ lữa của cô nữa mà tự mình né sang 1 bên,.. " quả thật hắn không phải là phân thân, không tên nào bảo vệ tên nào hết, và mình nhận ra 1 điều nữa là tóc ả đã yếu hơn rất nhiều so với lúc đầu"
4 tên bao vây cô, thi triễn một thuật lạ, xong, cô thấy trước mắt mình là một cô gái chạc tuổi mình có mái tóc ngang lưng rất đẹp, cô chưa kịp chạy đến thì đột nhiên có ba bốn người lớn đến nắm tóc cô bé ấy lên lôi đi, cô bé ấy không la lên nhưng nước mắt cứ tuông ra vì đau đớn
- Sarada: Á!!!! Đau quá, cô thấy đau như bản thân bị kéo giựt tóc ra đằng sau, cô ôm đầu nhìn cô gái ấy bị kéo đi xa dần và biến mấy. Sau đó lần lượt các cơn đau da thịt, đầu cô như bị người ta dùng búa gỏ vào, chân tay như bị kim găm sâu vào da thịt.... cô kêu gào trong đau đớn, bao quanh cô lúc này là màu hồng nhạt đẹp đẽ mà cô được nhìn thấy khi còn ở trên thuyền cùng Boruto nhưng cô đau lắm, bị ở yên trong không gian đẹp đẽ, nhưng cơn đau cứ lặp đi lặp lại liên tục, cô không biết cách nào có thể vượt qua,.. trong thâm tâm cô bắt đầu có tiếng nói " sao nào? Chắc ngươi đang đau đớn nhỉ?? hhhahahahah" " trông con bé mới tội làm sao" " ta thích!" " ta đã cho ngươi cái không gian ngươi thích đấy! Cảm tạ ta đi" 4 tên đó cứ thay nhau nói
- Sarada nói gằng: Các ngươi... ta... ( rồi ngủ mê vì quá đau đớn) đột nhiên cô có cảm giác ấm áp lạ thường, nhường như có người đang xoa đầu cô, nhường như người đó đang ôm cô, chỉ trong 1 khoảnh khắc nhỏ nào nó, cô cảm thấy mình không đau nữa, [xoạc] lướt ngang tâm trí cô là 1 người đàn bà gương mặt hiền hậu và mái tóc bà ấy cũng rất dài, cô với tay người đó, Xong cô lập tức tĩnh dậy !!. Vẫn đang đau đớn , cô cũng đã quen với cái đau đó dần , cô đứng bật dậy " có thể đây chính là nỗi đau mà hắn phải chịu trong quá khứ, hắn cũng là 1 kẻ đáng thương nhỉ, mình phải thoát ra khỏi đây,.. nhưng bằng cách nào đây chứ .. [ loẹt] tia sáng ấy lại xoẹt ngang đầu cô, cô lấy thanh kunai ra giữ lấy mái tóc mình, nói : Ta cảm nhận được nỗi đau của ngươi, đều đó có nghĩa là ngươi cũng sẽ cảm nhận được nỗi đau của ta nhỉ, nếu bây giờ ta cắt tóc của ta một nữa,tóc ngươi cũng sẽ mất một nữa, tóc của ta không thể vận chakra để phục hồi, cũng có nghĩa là nhà ngươi cũng sẽ không mọc tóc ra được. Ngươi không nghĩ đến bà ấy sao? [ nói đanh thép mà cũng quyết đoán]
Bổng nhiêm không gian bắt đầu mờ dần " ngay lúc này!" Sarada nghĩ, cô dùng ngay " SARANOOO!!" đấm một phát không gian biến mất và 4 tên đó ngã ngữa xung quanh cô. Xong cô bật ngay Sharigan lên nhìn vào chúng. Sau đó, cô nhanh chóng chạy vào rừng. Lúc này 4 tên đang gắn gượng dậy, tên 2 quát " ta là người chia sẽ nguồn sống cho các ngươi, vậy nên tìm giết nó cho ta!" ( tức giận quát) hắn đứng yên chổ đó bay cao hơn, 3 tên còn lại mỗi người 1 hướng tìm Sarada,...
-Sarada " tốt! Cuối cùng cũng tách ra"
-một tên xuất hiện gần cô: mau ra đây ta biết ngươi ở đó, xong hắn lập tức vung tóc đânhs gãy cái cây
-Sarada: [ tránh né] nghe đây, người không biết rằng người và tên kia đang bị lợi dụng không ? chẳng ai muốn sang sẻ bản thân để trở thành 1 phiên bản nhạt nhòa đâu,khi xong việc chắc gì hắn ta để cho ngươi sống
-tên đó: hahahahaha, ta không ngây thơ đến mức đó đâu cô nhóc ạ, ta cũng là một phần nằm trong hắn ta, khi tiêu diệt ngươi xong ta sẽ xác nhập hắn vào ta, để ta trở thành bản gốc thay hắn. Xong hắn tạo thuật lạ hệ thủy, bắn hàng loạt những quả cầu nước vào cô, cô trúng ngay phóc một quả vào giũa lồng ngực, lập tức hắn bay vèo một mạnh lại gần cô, đang chuẩn thị thực thi một quả cầu dứt điểm thì Sarada ngốc đầu dậy cười nhếch mém, hắn ta mở to mắt " cái gì?"
-sarada: " trúng ảo thuật của ta rồi" Hỏa cầu chi thuật,!!
Tên đó bị cháy tan, rồi biến mất !! Tên đó mới chỉ vừa biến mất thì tiếng la kinh hãi vang lên : AAAAA! [ tiếng tên 2 gốc đau đớn gào thét]. Xong cô lập tức vào tư thế thiền tự sơ cứu mà mama dạy, cô chỉ hồi khoảng 12 phần trăm chakra biến mất, và sơ cứu nội thương thì phải lập tức ẫn nấp
-Sarada "không được rồi còn tận 3 tên, mình phải làm sao đây chúng mạnh quá!, với chakra hiện tại mình chỉ đủ liều một phen thôi, yosshh! Đã vậy thì..."
Cô chạy nhử hai tên còn lại ở gần nhau, khi chúng ở gần nhau liên tục tấn công cô bằng tóc, cô lại sử dụng một lần nữa " cước vô hình của cô" bằng " thể thuật khôn khéo" của một ninja "sịn" cô buộc tóc 1 tên lại, tức khắc tên còn lại bung tóc tấn công Sarada, ngay lúc đó, cô quấn siết hai bộ tóc " hãi hùng" lại với nhau, buộc hai tên đó lại với nhau bằng chính bộ tóc của ai người đó, và rồi...
-Sarada: SANAAROOO! ( long trời lỡ đất, hai tên đó gào thét, xong biến mất)
-Tên 2 lại gào thét và lần này khi mất hết bản sao của chính mình ả ta đang trên không trung như một chiếc máy bay bị bắn hạ, ả ta rơi xuống mặt đất
Sarada lúc này đau lắm, 1 tay đỡ 1 tay, chân không thể đi nỗi, nhân lúc ả ta chưa thể ngồi dậy được, cô thiền tự sơ cứu gấp!
....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net