Chương 3: nhiệm vụ đầu tiên gây ấn tượng đau thương ( phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3 : nhiệm vụ đầu tiên gây ấn tượng đau thương (phần 2)
Chỗ Boruto,..tên 1 trở nên khổng lồ, chân liên tục đạp giẫm , boruto đang cố né, .
-Boruto " mình sẽ bím lên người hắn vậy"
( chú thích : hắn to gấp 5 lần Boruto)
Boruto phân thân ra 4 phân thân – giới hạn của cậu, còn bản chính bím sau lưng tên đó , bị 4 phân thân quấy nhiễu hắn, điên cuốn tung chiêu, vừa tung vừa gào lên ấm ức: lại ăn hiếp ta ! lại ăn hiếp ta! Ta sẽ giết hết giết sạch, hắn tạo ra liên tục 4 tia cầu đen lịm phóng tới 4 phân thân sau đó nhảy lên rất cao , ngửa người, ngã xuống mặt đất nhằm đè Boruto, nhưn boruto lập tức buôn ra, hắn tiếp đất bằng lưng, chổ đất dày cộm mà cũng thủng một lỗ to, hắn gầm lên rồi lồm cồm đứng dạy điên cuồng
- Boruto " rơi như vậy mà hắn vẫn không sao ư?": ta biết ngươi đã từng rất đau khổ, ta cảm nhận được, tại sao ngươi lại biến bản thân thành một ng xấu xa, bạo ngược như vậy...
- Tên 1 [ nhăn mặt quát]: ngươi thì biết gì chứ, sống được bao bọc, yêu thương thích quá nhỉ, ta ghét các người, ta ghét những người được hạnh phúc, ta sẽ khiến cho các ngươi bị như ta
Hắn lao đến nhanh, đấm Boruto một cú bay ra xa, Boruto dùng tay chống đầu gối đứng dậy, mặt ngẫng lên từ từ, và con mắt ấy xuất hiện , mắt của thần "jougan"
- Boruto: ngươi thật quá quắc, ta sẽ không cho phép ngươi làm vậy với ta đâu, muốn lấy đi niềm hạnh phúc của người khác để thỏa lấp nỗi đau cho bản thân ư?, ( nói xong bằng quyền năng điều khiển thời không của đôi mắt, Boruto dịch chuyển đến chổ hắn ta, một cách bất ngờ " rasengan" lao vào tên đó, hắn bay ra xa.
- Boruto: Ta thấy được ngươi là đang muốn nhận lấy yêu thương, nhưng ngươi lại không hề cảm nhận yêu thương, cho yêu thương, NGƯƠI KHÔNG XỨNG!
- Tên 1: Ngươi!...
- Boruto : (con mắt đó thức dậy, sức mạnh của Boruto trở nên mất kiểm soát) chakra tăng lên liên tục, người nóng rang, cậu nhanh chóng tụ lại thành một rasengan , phóng vào tên đó...
- Tên 1: dùng hết sức bình sinh tấn công lại
[ BÙM!!!!!! ] nổ như đánh bom, tên 1 bị bật ra, rách hết quần, mắt rơi lệ, cơ thể bất động ....giữa khói bụi mịt mù Boruto vẫn có thể đứng vững, cậu tiến lại chổ tên1
-tên 1: tại sao ta lại thua 1 tên nhóc
-Boruto: Im ngay!! Tôi không biết ngươi đã trãi qua những chuyện tồi tệ gì, nhưng chẳng phải chúng biến ngươi trở thành một người mạnh mẽ như ngày hôm nay sao?, chẳng phải chúng sẽ biến thành những vết chai sạn khiến ngươi mạnh đến mức này sao? Vậy tại sao không dùng nó để tạo nên yêu thương, để bảo vệ tình yêu, nếu không có chỗ đi, hãy theo tôi về làng, ngươi rất mạnh đấy, đi với tôi, vì tôi và cả ngôi làng ấy sẽ yêu thương cậu, có đc không ?
- tên 1: hừm [ thở dài], chắc ta đã sai rồi nhỉ, hãy đến thuyết phục bạn ta, ta tin ở ngươi ( nói xong hắn ngất đi)
Boruto để hắn dựa vào 1 gốc cây, sau đó phóng đi đến chổ Sarada, lúc này khi cậu đến là lúc tên 2 mở to tay áo phồng phềnh hút Sarada vào trong, boruto lập tức nhảy vô, bế gọn cô trên tay thoát ra khỏi lực hút đó.
-Sarada: Boru...to, .
-Boruto: [mặt rất ngầu, nghiêm túc] chẳng phải tớ đã nói là sẽ bảo vệ cậu sao
- Sarada " mắt cậu ấy"
Hai người đứng gần nhau chuẩn bị chiến đấu, ...
-Sarada: tớ có ý này....
-Boruto: được!
Đột nhiên, mặt đất nức ra, mọc lên toàn là tóc, giữ sarada lại,tên 2 liền một mạnh đâm thẳng vào cô, boruto lao đến giữ cản không cho búi tóc đó đâm vào Sarada, tay cậu nhỏ máu lien tuc, lực từ búi tóc đẩy càng ngày càng mạnh, Sarada lập tức dùng ảo thuật lên ả , trong mắt ả thấy mình đang đâm mẹ mình, ngay tức thì búi tóc được thu lại, tóc trói Sarada cũng được nới ra, cô liền nói với Boruto: Theo kế hoạch Boruto! Cậu hãy lôi ả xuống bằng tóc của ả cậu và tớ sẽ cùng lúc tấn công , vì ả đang trúng ảo thuật của tớ nên chúng ta phải nhanh lên, thế là bên tả-rasengan, bên hữu-chidori (mới học), và rồi [ bùm!!] sau khi tấn công, hai người né ra 1 khoảng cách xa, khói mù mịt
-Sarada " thành công rồi chưa"
-Boruto với con mắt: Không xong tránh ra Sarada
Ngay sau khi vừa nói, búi tóc to đã quấn chặt Sarada,...
-tên 2: ngươi dám lừa ta [ siết chặc hơn]
-Boruto: Thả cậu ấy ra!!
Boruto lao đến dịch chuyển khắp nơi phong độn liên tục,...dấu ấn trên ng cậu lan rộng ra, cậu lạnh như băng, đáng sợ và điên cuồng, cậu có thể đứng trên không trung, dịch chuyển ra sau lưng tên 2 đấm 1 phát , tên đó văng ra , Sarada cũng được buông trói, cậu bay đến bế cô, rồi đặt cô xuống đất nhẹ nhàng, xong liếc qua tên 2 lạnh lùng "ng dám làm đau cô ấy!" toan là ném cho tên 2 một quả cầu to, nhưng Sarada ngăn lại: Đủ rồi! Boruto cậu hãy nghĩ ngơi đi, hắn không di chuyển nỗi nữa đâu, bây giờ để tớ lo được chứ [ cô nhẹ nhàng nói]. Đi đến chổ tên 2, cô nói : lúc ngươi dùng thuật "đồng thống khổ lên ta, ta cũng đã đi qua được kí ức của cô đấy! Mẹ cô không muốn cô trở nên như vậy nên bà ấy đã hi sinh bảo vệ cô"
-tên 2:câm miệng ngay!
-Sarada: đừng có như thế nữa làm ơn đấy! Cô đúng là " kẻ chịu tổn thương lại luôn muốn tổn thương người khác"
-tên 2: Người đừng chỉ biết nói, vì người đau phải là ta!, ngươi đâu có thấu đc..
-Sarada: ta đã thấu đc, ta đã cảm nhận nó, vì vậy nên...
-tên 2: không cần ngươi thương hại!
-tên 1: đủ rồi [ đến dìu tên 2 sau đó nhìn Sarada]: đi thẳng sẽ sẽ gặp sông, vậy nên hãy đi hướng đông nam sẽ đến thẳng cổng lãnh chúa
-tên 2: ngươi bị s vậy...
-Boruto: hãy suy nghĩ nhé ! khi xong nhiệm vụ ta sẽ chờ ngươi ở bến sông
-Sarada: khoan đã, sao nguoi lại biết ta sẽ đi đến lãnh chúa
-tên 1 : bọn ta được thuê
-Sarada: từ ai?
- Boruto: thôi đươcrôi, hãy đi trị thương
-sarada nhìn Boruto: sao lại?
Hai tên kia vừa đi Boruto ngất xỉu, sarada chạy đến lập tức trị thương, vì trời đã ngà tối, cô đưa cậu vào một nơi khá an toàn, đẻ cậu nằm đó, tập chung trị thương " nếu mình cố hơn trong môn sơ cứu này thì... !!" Boruto càng lúc càng nóng, càng sốt cao hơn miệng lầm bầm " tớ sẽ cứu cậu"

-Sarada[đaulòng rớt lệ]: tên ngốc này, sao lại cố quá như thế, cậu có làm sao thì mình chết mất [đang trị thương]
Trị liên tục 3t tiếng đồng hồ sarada cũng ngất đi...Boruto lờ mờ tĩnh dậy thấy cô bạn ngất đi vì kiệt sức thế kia cậu xót xa lắm, tranh thủ đốt lữa và lau mặt cho Sarada, sarada thức dậy trời đã tối, nhìn thấy Boruto đang nướng chim
-Boruto: cuối cùng cậu cũng tĩnh, nè [đưa chiim nướng]
- Sarada [cầm lấy]: mà boruto, cậu biết kẻ thuê hai ng đó là ai hả
-Boruto [cười]: kẻ thuê chúng ta và hắn là cùng 1 người !
-Sarada: Hả!? Ý cậu là phu nhân lãnh chúa!
-Boruto: đúng vậy phu nhân của ta, không không hôn phu của ta, mà không không [lẹo lưỡi lum la]
[bốp!]
-sarada: cậu nói gì vậy?? Tớ nghe k được
-Boruto " mình nói gì vậy chứ!"
-Boruto: hắn cũng có thẻ vào phòng lãnh chúa giống chuáng ta, tớ nghĩ bà ta có âm mưu gì đó, chúng ta sẽ k vào bằng cổng chính, mà sẽ giả dạng người hầu lẻn vào tìm hiểu, được chứ
- sarada: còn nhiệm vụ
-Boruto: không sao chúng ta sẽ sớm tiếp cận đc bà chị vị phu nhân đó!
-Sarada: um! Theo cậu vậy, Boruto nhìn kìa [trời sao]
-Boruto: đẹp thật nhỉ !huyền bí, long lanh, trong sáng như ai đó ( nói nhỏ xíu luôn)
Nói rồi cả hai ngủ thiếp đi, Sarada thầm nghĩ " thật ấm ấp, dễ chịu"... và rồi
sáng hôm sau đôi bạn trẻ tỉnh dậy trong tư thế, đầu kề vai, tay kề eo lum la thế kia, sarada tỉnh dậy trước mặt đỏ như trái cà chua chín
-SARANOOO!!!
-Boruto: ai cha cha !!! đau chết mất, cậu đối xử với người vừa hôm qua cứu cậu như vậy á hả!??, rồi đỏ mặt gãi đầu nhìn chổ khác nói: mà hôm qua cậu ôm tớ chặt thật đấy, không cách nào gỡ ra được, cậu lạnh thì phải, à mà hôm qua lạnh quá chừng! Hì hì
- bây giờ thì mặt nàng ta không chỉ đỏ như cà chua chín mà còn nóng như nước sôi: BORUTO!! [BỐP!!]
-Sarada: vậy bây giờ chúng ta sẽ thực hiện theo kế hoach hôm qua cậu nói
Chổ Konohamru-mitsuki đã vào đc cổng chúa và bị amaya khiễn trách:
- Vậy ta có trông cậy được ở các ngươi không đây!,
- Họ sẽ đến ngay thôi, konohamru
- Mitsuki " lẽ ra là phải đến rồi chứ!, hay là có chuyện rồi"
- Amaya: vậy đi theo ta, tta sẽ dẫn các người đến gặp chị ta, ( nhìn sang người hầu) hai tên kia, ngươi cũng đi!
Khi amaya vừa quay lưng hai người hầu đến gần mitsuki và konohamru ngước mặt lên , ...
- Konohamaru+ mitsuki " là 2 em/cậu"
(hai người kia ra hiệu im lặng, sau đó cùng đi theo Amaya)
- Konohamaru: Ngài sai người hầu bê theo lọ thuốc gì vậy
- Nhanh nhẩu đáp: thuốc bổ cho chị ta
- Đội 7 'nghi ngờ'
Gần đến nơi hương thơm đồ ăn ngon ngào ngạt,mà tất cả đang trong tình trạng đói meo,..đến nơi, khi vào phong đập vào mắt mọi người là 1 bàn ăn thịnh soạn, một người phụ nữ múp mĩm, ngồi đó, khi được mời dùng bữa, mặc dù ngại nhưng vì mời quá quyết liệt, vì người chị-Ameya sẵn sàng thử tất cả các món ăn để mời ăn, mọi người quyết định dùng bữa, ai nấy đều ăn rất ngon lành, hôm nay đã là ngày thứ 2, tối đêm đó đội 7 chính xác là konohamaru đứng trông ngoài cổng còn hai chị em kia ở trong phòng với hai hầu cận Sarada-Boruto ( kể lại một chút , hai người ấy đánh ngất hai hầu cận thực của Amaya,rồi giả dạng), đêm hôm đó, amaya căn dặn hai hầu cận của mình ở đây, kêu 2 hầu cận xấu xa kia đi hầu bếp( hai người đảm nhận việc " chăm mom" chị cô), sau đó cô về phủ với lãnh chúa... khi cô đi chỉ còn lại đội 7 và cô chị ameya, mọi người đều cảm nhận được sự hiền lành của cô chị,... và ai cũng thắc mắc "rốt cuộc thì chuyện gì đang xảy ra?" Cuối cùng thì ngày mai cũng đến, chính hôm nay kẻ muốn giết cô chị sẽ xuất hiện, cả team 7 vẫn chưa thấy động tĩnh gì, bổng từ xa phu nhân lãnh chúa đang tiến đến, khi gặp chị mình Amaya lập tức ôm chầm lấy chị mình, sau đó nhìn sang hầu cận nhưng chỉ thấy có 1 người cô hỏi: Người còn lại đâu?
-Hầu cận Sarada trả lời: hắn ta đi lấy đồ ăn sáng cho chủ nhân Ameya rồi ạ
-Sau đó Amaya nói: hôm qua ta kêu ngươi đem thuốc bổ cho chị ta, bây giờ mang nó ra đây
-Vâng ạ
-Amaya vừa rót vừa nhìn chị mình : em hứa đây sẽ là lần cuối chị bị ép uống thứ đồ bổ này, nào..
- Người chị húp uống lập tức sùi mém, ngắt hơi thở,...
-Everyone: cô đã làm gì ? cô nói chúng tôi đến đây để bảo vệ chị cô cơ mà ?
Không trả lời cô đến lau mặt cho chị, dìu chị mình ngồi dậy tử tế, nói: đúng vậy ta bảo vệ chị ta là cái cớ thôi, điều ta muốn là các ngươi phải bảo vệ ta trong khi ta cứu rỗi chị ta [ mặt bần thần]
- Ngươi gọi việc chuốc thuốc chị mình là cứu rỗi ?-mitsuki
- Ngồi gần chị mình Amaya nói: ngươi không hiểu đâu, đôi khi cách duy nhất lôi chị ta thoát khỏi sự ngược đãi đắng cay này là cho chị ta được chết,.. ngươi không hiểu đâu, gia đình ta xa xưa có truyền thống lâu đời là làm thuốc và bán thuốc cho người dân trong và ngoài làng bằng các nguồn thuốc quý hiếm trong làng, gia tộc nhà ta ngoại trừ ta ra ai cũng mang dòng máu hiếm, khi cấy máu vào các loại " thảo hương" đều biến chúng thành thuốc quý có khả năng trị thương cấp tốc, ta đã rất tủi thân và lạc loài, nhưng ta đâu biết chính đều đó đã giúp ta thoát chết đến ngày hôm nay, từ khi tên đó làm lãnh chúa, mọi người không lúc nào yên, gia đình ta bị bắt sạch, bị giết lấy máu thịt cung phụng cho một cái cây kì lạ mà hắn xưng tên nó là "cây quỷ vọng", cây đó nở ra vàng, bạch kim sáng loáng, không những thế cây đó cho tên lãnh chúa quyền năng, cho hắn sức mạnh tà độc, không ai có thể đánh động vào hắn ta, chị ta ngày ngày bị hành hạ không thương xót, hắn muốn cho chị ta thêm béo bỡ, để cống nạp cho loài cây đó, hắn nhẫn tâm lấy em trai mới 15 tuổi của mình đem làm khế ước với "quỷ vọng", nhưng ta đã làm rất tốt, cho dù các ngươi có nói gì các ngươi cũng đâu thể hiểu được hoàn cảnh của ta,cứ coi như các ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ của mình, giờ thì hãy về đi.! [ cô quát, tay đang nắm tay chị mình]
- Konohamru: tôi biết ngay là có chuyện mờ ám mà, chúng tôi sẽ giúp cô, đừng khinh thường ninja, sẽ giúp đc cô đấy
- Cơ thể chị Ameya nói chuyện, giọng boruto: Ai da,vậy mà không nói sớm [phụt] biến lại thành Boruto
- Amaya giật nãy vung tay boruto ra: cái gì? Ngươi là?
- Boruto: Là ninja làng lá
- Và cả ta nữa , Sarada mở khăn chùm đầu ra
- Amaya: các người ? vậy chị ta đâu?
- Mitsuki: chúng tôi đã được nói là phải bảo vệ chị Ameya đúng không? Vậy làm sao để chiêu trò mèo của cô qua mặt được
Sarada tiến lại chổ gầm giường đỡ chị ameya lên giương ngủ, sau đó nói: chị ấy chỉ ngất tạm thời thôi
- Konohamaru: đã đến giờ cô phải đối mặt lãnh chúa nhỉ? , Boruto!
- Boruto: hây hây! " biến thân chi thuật" ( biến thành chi ameya)
- Sarada: Bây giờ đi thôi, hãy đễ chúng tôi giúp, nhé !
- Amaya: Cám ơn các bạn, những ninnja làng lá
Mọi người theo sự chỉ dẫn của Amaya đến chổ lãnh chúa, càng tiến gần càng xuất hiện những loài cây gớm ghiết, gai góc, càng tối lạnh âm u, nơi đây yên tĩnh đến mức nghe rõ tiếng bước chân đi trên sàn gỗ, tiếng mỡ cửa[két két], họ vào căng phòng đầy mạng nhện, bẫn thỉu, thấy được tên lãnh chúa nhu lời đồn đại,.. amaya lên tiếng:
- Chị ấy đây! Chị ấy đã sẵn sàng đc chết cho sự thịnh vượng của chàng
- Ameya( boruto): tôi rất lấy làm vinh dự thưa ngài [ nói nhẹ nhàng buồn bã] (au: so deep! Bô à)
- Lãnh chúa: hahhahahaha, rất tốt!
Nói xong hắn ta liền dẫn mọi người đến một khu vườn trống không, duy chỉ có 1 cây to xác biết cử động lẫn nói chuyện, xung quanh cái cây toàn ngọc ngà, giữa thân cây cũng có 1 cái dấu ấn như trên trán lãnh chúa.
- Cái cây quỷ: ngươi đến rồi đấy à! Như lời hứa, sau khi đủ máu ta sẽ hợp nhất với ngươi, ngươi sẽ có thể thiên biến vạn háo, và ta cũng sẽ thả em ngươi ra, mà mấy tên này là ai?
- Có thể coi là khán giả, chúng sẽ nhìn thấy khắc huy hoàng của ta
- Cây: nào! Mau đem nó đến đây!
Lãnh chúa ra hiệu, ameya (boruto) lập tức đi đến,..
- Cây: mau bước vào đây
chổ dấu ấn mở to ra trong đó có 1 đứa nhóc bị bao bọc như một thai nhi, nhanh như ninja mà nhỉ, boruto( ameya) cầm ngay cái túi ấy lôi ra, ai nấy đều hốt hoảng, cái cây la lên 1 âm thanh ai oán , đau đớn, ầm ĩ,và rồi...
- [phụt] boruto trở lại: phân thân chi thuật!, đấm liên rồi gãy hết mấy nhánh cây
- Mitsuki cũng liền vung rắn quấn tên lãnh chúa lại
- Lãnh chúa: các ngươi!! Nhìn sang phu nhân : nàng phản bội ta !?
- Sarada đang trị thương cho cậu nhóc đó: cậu ổn chứ?
- Cậu bé : [ngượng]: cám ơn cậu, cậu tên gì thế nhỉ ?
- Sarada: tớ là Sarada
- Lãnh chúa đang quằn quại: Eei thằng kia, mày có thấy anh mày đang bị người khác trói không mà còn tán gái vậy !
- Cậu bé: Hả!? ủa!? Chuyện gì thế nhỉ?( đôi mắt kẻ đào hoa nhìn Sarada)
- Sarada: Cậu cứ ở yên đây nhé! ( chạy đến chổ thầy và Boruto)
SARANOOO!!
Thầy trò đánh lum la đánh rùm beng cái cây kì quặc đó cũng chịu chết, sau đó từ dưới gốc cây xuất hiện một tia sáng bay thẳng vào chổ lãnh chúa, hắn đột nhiên điên cuồng, sức mạnh đâu ra làm đứt hết đầu rắn thoát ra ngoài , hắn biến dạng như người cây, như thể là hợp thể , không! Chính xác là bị mượn xác!
- Cậu bé: ni.channn !
- Sarada: tránh ra mau!
Cô chạy đến dẫn cậu đi , 5s sau cái tay dài cứng biến dạng của hắn phập xuống đất [rầm rầm]
- Sarada: phù ! đó không còn là onichan của cậu đâu
- Cậu bé [ mắt buồn im lặng]:...
- Konohamaru: chúng ta cần có kế hoạch, boruto dùng phân thân quấy nhiễu tình hình, mitsuki giữ tay hắn lại, khi ta đếm thì hãy cùng nhau tấn công
Theo kế hoạch , mọi người nhử hắn đến đầm lầy,..
-mitsuki : lôi độn !!
-hỏa độn !- Sarada
Boruto phân thân giũa tên ấy lại, xong thầy konohamaru dứt điểm bằng rasengan! Vừa đập tay, thầy phát hiện tên đó chuẩn bị phát nỗ, mọi người cố tránh, và cả đội dính bùn lầy, nhìn nhau cười!!!
Mọi người được hộ tống về phủ, bàn ăn đã chuẩn bị đầy đủ, 1 bên là cậu bé , amaya và ameya. Bên còn lại là team 7 lần lượt đi vào trong trang phục làng gió, nhẹ nhàng thanh thoát mà cũng thướt tha ( Giống trang phục cổ trang cho dễ hình dung, nhưng nhìn ít vãi và mái mẻ hơn), mọi thứ đều bình thường cho đến khi Sarada đi vào, cô gái mang làn da trắng, mái tóc đen huyền, đôi mắt to tròn,sắc sảo mà huyền bí, khoát trên người bộ đồ màu hồng nhạt, hoa văn tinh tế, điểm xuyến vài chấm xanh màu lục bảo, cô bước vào tất cả chàng trai của chúng ta đều "at cool, đứng hình mất 5s"
-Sarada: xin lỗi mọi người em đến muộn
-Cậu bé: [đứng dậy] tên tôi là maraiya, tôi đã hiểu và thấu hiểu những việc sai trái mà anh tôi làm ra với gia đình chị amaya, với làng gió, tôi biết trách nhiệm phục hưng đất nc của bản thân, mọi người nhìn lên bầu trời rực hồng, áng mây hờ hững, những loài cây đẹp đẽ lạ thường ngoài cửa xổ xem, đây chính là quan cảnh vốn có ở làng gió, tôi rất cám ơn vì mọi người đã mang đó trở lại
-Boruto: không có gì to tát đến thế đâu!
-Đội 7: đúng vậy, đúng vậy, chuyện nên làm cả
-ameya: Em đẹp quá sarada ạ, Chị cũng phải giảm cân mới đc, đừng có bắt chị ăn nữa ghenn chưa [ nhìn hai người kia]
-Maraiya+Amaya: hây hây!!
-Everryone: hahahahhahahahahh
- Maraiya: sau giờ ăn này cậu gặp tớ nhé, Sarada
- boruto " tính làm gì vậy ?"
-Sarada: [khó hiểu] đc thôi
Và sau giờ ăn, trên tầng lầu phủ , phong cảnh trữ tình và một anh Bor đứng rình....
-maraiya: sarada nếu được thì cậu hãy nhận lấy chiếc vòng này nhé, vì nó sẽ là sính lễ của tôi, tôi muốn cậu trở thành hôn phu của tôi, có được chứ! [ Tướng người thanh tao, đôi mắt vàng, tóc đen, cứng rắn ]
-Sarada [lúng túng rồi nghiêm nghị]: xin lỗi (rất bình thường và thản nhiên ), tôi đã có hôn phu ( nghe mẹ nói mà chưa biết là ai hết, cô nghỉ là mẹ trêu thôi nên k hỏi)
-Maraiya:vậy sao, tôi sẽ chờ cậu đỗi ý vậy
-Maraiya dang tay: đến đây ôm tôi đi ! tình bạn thôi, tôi bây giờ vừa đau lòng vì onichan ra đi, vừa cô đơn khi bị nhốt trong cái cây cổ thụ đó
-Sarada: " thiệt là trẻ con vậy cũng đòi lấy vợ"
Ngay lúc này, boruto chạy ra ngay kịp lúc sarada toan ôm maraiya, 2 cậu ôm chồm lấy nhau ( ôi ôi đẹp đôi quá! [chát-tiếng tát mặt], thôi bớt đi nha, lái đi đâu vậy- nội tâm au)
-Sarada -.-' : " hai tên trẻ con này"
-Maraiya: cậu lên đây làm gì! [khó chịu]
-Boruto: ngắm trời [khó chịu hơn!]
-Maraiya: tôi đang nói chuyện với....(bị ngắt lời)
- Boruto: với hôn phu của tôi !....
Lâu rồi đấy ! ( mắt  cong nhìn thẳng thắn )
- maraiya " là cậu ta sao? Hừ"
Boruto kéo Sarada đi...
-Sarada ( ửng hồng đôi gò má): Boruto ..
-Boruto: gì á
-Sarada: kéo tay.... đau.. mà Boruto này, lúc nãy..
-Boruto: sorry , sorry, lúc nãy may mà tớ lên kịp ! ai ngờ đồ cái đồ bà chằn như cậu cũng có người xin lm hôn phu, may mà tớ gỡ vây kịp đó, biết ơn đi
"mém chết mém chết!"
- Sarrada ( đôi mắt lạnh, khí chất, khẽ chớp nhẹ) : Xừ~ ( bĩu má)
-Boruto: gì vậy chứ, bộ thật sự muốn lấy hắn ta à
[ bốp!]
- Sao lại đánh tuii ( nước mắt ròng)
-sarada quay lưng bỏ đi: Thấy ! ngứa! Tay!
Nhìn theo bóng lưng nàng boruto thầm nghĩ " sao mình lại khó chịu nhỉ? bực mình thật!! mình đã cứu cậu ta một phen mà, đồ bà chằn vô ơn"
Tối hôm đó sarada không tài nào ngủ được không phải vì phòng chổ phủ thiếu tiện nghi mà câu nói tên ngố đó cứ vang mãi trong đầu cô " với hôn phu của tôi": hứ ai là hôn phu của cậu chứ
Sáng hôm sau, mọi người trở về làng... mọi người ra tiễn
-Amaya+ ameya: BẢo trọng nhé!
-maraiya: các cậu có ơn với làg gió, Sarada còn cậu có ơn với cả tớ, vậy nên bất cứ lúc nào, khi cậu đã sẵn sàng , sỡ sẽ chấp nhận lấy thân báo đáp !
-Everryone: -.-'
-Sarada: "thôi khỏi, cám ơn"
-Boruto: " sao mình thấy hối hận khi kéo hắn ra ngoài quá ta"
-Mitsuki: mình thấy sarada cũng hợp với cậu ấy đấy chứ !, nói xong cậu thây lạnh sống lưng, vì đôi mắt kinh khủng hơn ác ma của boruto đang nhìn cậu đấy!
- boruto: tớ phải đến bến sông ngay đây
- Konnohamaru: gấp ráp thế !
- Sarada kể lại về hai tên lạ mặt tấn công họ:....
Thế là mang về hai chiến binh cho làng lá, và thêm câu chuyện mới trong trang đầu làm một ninja của đội 7.
.... sẽ tiếp tục thôi! Từ từ mới thấm, vì đây là tác phẫm của mình, mình không chỉ viết về đôi bạn [borusara] mà mình yêu quý, mà mình muốn vẽ nên nhiều góc nhìn nhận từ các nhân vật khác, đó cũng sẽ là yếu tố

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net