QUYỂN 20: PHÓ BẢN CÓ ĐỘC [1]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
cảm động mà ra chương mới như này, bọn ta sẽ rất vui.

[Thế giới] Gối ôm của Thất Nguyệt: +1111111

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Tới phó bản.

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Mẹ kiếp! Phó bản không thể nào mở được, Diệt Tuyệt Sư Thái có ý gì vậy? Thực sự phải đi cửa sau sao?

-------------

(14)

[Thông báo] Chúc mừng người chơi [Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông] qua ải phó bản Thần Quyết Cung đầu tiên, tên của bạn sẽ được khắc ghi vĩnh viễn để đời sau ngưỡng mộ.

[Thông báo] Phó bản Thần Quyết Cung cấp 80 chính thức mở ra, chúc các bạn chơi game vui vẻ.

Hai dòng thông báo cùng lúc nhảy ra.

Đám người vẫn đang tranh luận trên kênh Thế giới ngơ ngác.

Mới chỉ một lát thôi chứ bao lâu?

Qua ải rồi sao?

Đừng nói những người này, ngay cả Thất Nguyệt Đại Đại cũng sững người, cô ta chỉ tới Thần Quyết Cung, vẫn chưa làm gì đã bị truyền tống ra ngoài, sau đó là thông báo xuất hiện trên kênh Thế giới.

Thất Nguyệt Đại Đại cảm thấy có chút huyền ảo.

Cô ta vốn dĩ chỉ muốn... chơi thử.

Không ngờ lại vào thật, còn lấy được vượt ải đầu.

Mẹ kiếp! Mẹ kiếp! Mẹ kiếp!

NPC này muốn lên trời rồi!

Kênh Thế giới sôi sùng sụng, rất nhiều người hối hận không là người đổi tên đầu tiên, vượt ải đầu của Thần Quyết Cung cho dù không có Nguyệt Ảnh Quyền Trượng thì cũng có rất nhiều đồ khác.

[Thế giới] Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông: Khứa khứa, ta nhận được danh hiệu Dũng Giả Vô Địch.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: ...

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Diệt Tuyệt Sư Thái thật keo kiệt, nhiều trang bị như vậy đều bị ngươi độc chiếm rồi sao?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Ta mở cửa sau cho ngươi, ngươi còn muốn lấy đồ nữa hả?

[Thế giới] Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông: Nhưng ta là fan cuồng của ngươi, lẽ nào không nên tỏ vẻ một chút à?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Khắp thiên hạ đều có fan cuồng của ta, đâu chỉ có mình ngươi.

[Thế giới] Xem bọn đần độn: Phì!

[Thế giới] Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông: Ngươi thật bội tình bạc nghĩa.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Bội tình bạc nghĩa là chỉ đàn ông ngủ với đàn bà nhưng không trả tiền. Ta có ngủ ngươi đâu, ta từ chối cái từ này!

Bản cô nương không phải loại người đó!

Bản cô nương là loại người ngủ xong còn cướp người.

[Thế giới] Điều Hòa Trung Tâm: Không xong rồi, Diệt Tuyệt Sư Thái thật thú vị, ha ha ha, còn có thể mở cửa sau, người của công ty game sẽ tức chết.

[Thế giới] NPC1: Hoa Mông Mông, chúng ta cần nói chuyện với ngươi.

Người của công ty game không vào được Thần Quyết Cung, nhìn thấy Thời Sênh dạo chơi trên kênh Thế giới, đành phải lên kênh Thế giới.

Nhưng bọn họ vừa lên đã gây náo động.

Công ty game ra mặt rồi.

Lại muốn nói chuyện với NPC?

Ý gì?

Lẽ nào là do chưa thiết lập xong?

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Muốn nói là ta nói sao? Ngươi cho là nói chuyện yêu đương à? Không nói, không có tâm trạng.

Toàn bộ người chơi há hốc mồm.

Diệt Tuyệt Sư Thái lợi hại thật, ngay cả người của công ty game cũng dám đối đầu.

Nhưng lúc này, người chơi mới phản ứng lại.

NPC này quả thực khác với NPC khác, không phải vì thiết lập bản thân cô ta như vậy mà là cô ta quả thật khác biệt.

Người của công ty game rất tức giận, nhưng như vậy có thể kết luận cô ta thực sự có ý thức.

[Mật] Nguyệt Mãn Tây Lầu: Cô ta dường như không quan tâm tới thân thể của mình.

Nguyệt Mãn Tây Lầu quan sát tình hình náo nhiệt kênh Thế giới rồi vào kênh riêng chat một câu.

[Mật] Một Sợi Nắng: Em cũng không thể hiểu nổi cô ta.

Cô ta làm vậy là đang khiêu chiến với công ty game, khiêu chiến Lương Bỉnh. Tuy hiện Lương Bỉnh có lẽ chưa biết cô ta là thực nghiệm thể đầu tiên nhưng không có nghĩa là sau này hắn không biết.

[Mật] Nguyệt Mãn Tây Lầu: Thăng cấp.

...

Lương Bỉnh vội vàng triệu tập cuộc họp tại công ty.

"Lương tổng, việc tiến hóa ra thể sinh mệnh tự chủ ý thức chúng tôi mới chỉ nhìn thấy trong lý thuyết, không phù hợp với văn minh khoa học hiện tại. Chúng tôi vẫn giữ vững quan điểm của mình, việc này có người điều khiển phía sau." Một anh chàng béo người Địa Trung Hải nói mà nước bọt bắn tung tóe.

"Hệ thống của chúng ta không có dấu vết của việc bị xâm phạm, phòng kỹ thuật đã kiểm tra rất nhiều lần." Ngay lập tức có người phản bác, "Ai biết trí tuệ nhân tạo sẽ ra đời khi nào, có lẽ nó ra đời ngay ở chỗ chúng ta thì sao?"

"Điều đó về cơ bản là không thể, tình trạng bất thường đã phát sinh nhiều lần, nhưng sao người của phòng kỹ thuật không hề phát hiện ra?"

"Ý của cậu là gì, nói người của phòng kỹ thuật chúng tôi không có trách nhiệm à??"

"Chẳng lẽ không phải ư?"

"Đủ rồi!" Lương Bỉnh quát nhẹ một tiếng, hai người đang tranh luận kia lập tức dừng lại, hơi sợ hãi nhìn Lương Bỉnh.

Mạnh Kiệt ngồi bên trái Lương Bỉnh, nhíu mày, không biết là đang nghĩ gì.

Những người này tranh luận cũng chẳng có tác dụng gì, Lương Bỉnh chỉ tay ra hiệu bọn họ ra ngoài.

Trong phòng họp chỉ còn lại Mạnh Kiệt và Lương Bỉnh.

"Cậu đang nghĩ tới cái gì vậy?" Lương Bỉnh nhìn Mạnh Kiệt.

Mạnh Kiệt xoa xoa ấn đường, hai bên lông mày giãn ra, cuối cùng cũng cất giọng nói, "Nhạc Cẩn..."

"Nhạc Cẩn thì sao?"

...

Nguyệt Mãn Tây Lầu đập tiền mua Đan kinh nghiệm, rất nhanh đã lên được cấp 30.

Một Sợi Nắng dẫn hắn tới trước phó bản Thần Quyết Cung, lúc này có rất nhiều người chơi đang tập trung trước phó bản, tin nhắn kênh lận cận nhảy liên tục.

[Mật] Một Sợi Nắng: Hoa Mông Mông, ta dẫn anh trai tới rồi.

[Mật] Hoa Mông Mông: Xin đi!


Một Sợi Nắng chen vào đám người, nhấp xin vào phó bản.

Người khác nhấp vào đều không thể mở, nhưng hắn nhấp vào lại hiện ra thông báo có vào Phó Bản không.

Thời Sênh đang ngồi trên bảo tọa cung chủ của đại điện, giống như là sơn đại vương bá chiếm sơn trại của người khác.

[Nhiệm vụ phụ tuyến: Kế hoạch Tử Thần]

Thời Sênh cau mày, lại là nhiệm vụ phụ tuyến, vậy là không có Phượng Từ sao?

Kế hoạch Tử Thần là cái quái gì vậy?

Bệnh à!

[Vạch trần bản chất thật sự của Kế hoạch Tử Thần.]

Thời Sênh: "..." Không, bản cô nương từ chối.

Nhiệm vụ cứu thế giới xin giao cho nữ chính đại nhân.

Cô chỉ cần làm một nữ phụ độc ác, đánh nhau và sống ảo là được rồi.

[...] Thật là mệt tim!

#Ký chủ luôn hoặc là không làm nhiệm vụ hoặc chỉ làm phân một nửa, cứ thông báo là được rồi#

[Đây là nhiệm vụ bắt buộc phải nhận, không được từ chối.] Hệ thống nói xong liền offline tắt máy.

Không muốn nói chuyện với Ký chủ, một chút cũng không, nó nhớ chủ nhân.

Trong lúc Thời Sênh và Hệ thống nói chuyện, Một Sợi Nắng đã dẫn Nguyệt Mãn Tây Lầu vào trong Thần Quyết Cung.

Nguyệt Mãn Tây Lầu nhìn nữ nhân đang ngồi trên bảo tọa, ánh mắt không cảm xúc, giống như đang nhìn một NPC.

"Hoa Mông Mông." Một Sợi Nắng xông tới chỗ Thời Sênh vẫy tay.

"Ngươi muốn nói với ta chuyện gì?" Thời Sênh nhếch mép cười và không hề có động tác gì, ngồi một cách thoải mái trên bảo tọa, cao sang kiêu ngạo như một nữ vương. Vạn vật thế gian đều ở dưới chân cô, nhỏ bé yếu đuối không chịu nổi một cú đánh.

Nguyệt Mãn Tây Lầu hướng về tầm mắt của Thời Sênh.

Lúc sau, hắn mới nói, "Cô nói là cô là người bị kẹt trong game, muốn chúng tôi giúp?"

Thời Sênh nhìn Một Sợi Nắng, Một Sợi Nắng nhún vai vô tội.

Một mình hắn không thể đi trộm người, chuyện này bắt buộc phải để anh trai hắn ra tay.

"Ta dựa vào đâu mà tin được cô là người?" Ánh mắt của cô ta quá bình tĩnh, bình tĩnh như người máy trong nhà hắn vậy, lạnh lùng không có tình cảm, chỉ làm theo lệnh.

"Ngươi tin ta là có phải là người hay không thì có quan hệ gì tới việc hắn đồng ý giúp ta di chuyển thân thể?"

Ông đây đã thanh toán rồi, ngươi định ăn quỵt sao?

"Một vũ khí ảo không thể so sánh với sự nguy hiểm mà chúng tôi phải chịu khi giúp cô." Nguyệt Mãn Tây Lầu bình tĩnh đáp, "Nếu cô không thể đưa ra lý do khiến tôi tin được cô thì tôi sẽ không giúp."

-------------

(15)

Thời Sênh thực sự cũng không để tâm lắm tới thân thể kia.

Ý thức của cô đã cắt đứt liên hệ với thân thể đó. Cô là một tồn tại độc lập, vì vậy cho dù nam chính có thân thể đó cũng chẳng có tác dụng gì.

Chỉ là nguyện vọng của nguyên chủ là khôi phục thân thể con người nên cô mới phải tìm một vật chứa. Cô không thể tự tạo ra một cơ thể rồi xuất hiện được đúng không?

Thời Sênh tự nhận vẫn chưa lợi hại đến mức độ ấy.

Hơn nữa, bị người khác nắm được một cái nhược điểm vô dụng cũng không thoải mái lắm.

Thời Sênh nhìn bốn chữ Nguyệt Mãn Tây Lầu trên đỉnh đầu nam nhân, một lúc sau mới nói: "Thích giúp thì giúp."

Ngữ khí này làm người ta vô cùng kinh ngạc.

Nguyệt Mãn Tây Lầu nhìn Thời Sênh, ánh mắt có chút cổ quái.

Đợi hai người ra khỏi Thần Quyết Cung, Một Sợi Nắng mới lên tiếng.

"Anh, chúng ta không giúp cô ấy thật à?"

"Em thấy cô ta có giống người không?" Nguyệt Mãn Tây Lầu hỏi lại.

Một Sợi Nắng: "..." Giống mà, sao mà không giống? Trông cô ta chơi rất vui trên kênh Thế giới.

Nguyệt Mãn Tây Lầu nhìn cậu em ngốc nghếch, không chào câu nào liền offline, biến mất trước mắt Một Sợi Nắng.

...

[Mật] Nhạc Cẩn: Ngươi online không?

Thời Sênh nhìn dòng chat vừa nhảy ra, chớp chớp mắt, ánh mắt lóe lên một tia mê man.

Cô kết bạn với nữ chính khi nào vậy?

Thời Sênh mở danh sách bạn bè, cô nhớ là chỉ thêm hai người, một là Một Sợi Nắng, hai là Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông.

Thêm nữ chính khi nào nhỉ?

Cô thực sự nhìn thấy tên của Nhạc Cẩn trong danh sách bạn bè.

[Mật] Hoa Mông Mông:??

Một lúc sau, Nhạc Cẩn mới trả lời.

[Mật] Nhạc Cẩn: Đại thần bảo ta hỏi cô, có thể gặp mặt không?

Thời Sênh: "..." Lương Bỉnh lại cho nữ chính tới dụ dỗ cô ư?

Cũng không sợ cô dụ dỗ nữ chính chạy mất?

[Mật] Hoa Mông Mông: Tại sao lại gặp ta?

[Mật] Nhạc Cẩn: ...Ta cũng không biết, đại thần chỉ bảo ta đi hỏi cô.


Thời Sênh nhếch mép cười, xua tay.

[Mật] Hoa Mông Mông: Hắn muốn giết ta, còn lâu ta mới gặp hắn.

[Mật] Nhạc Cẩn:!!!??


Nhạc Cẩn rõ ràng là đã sợ tới đơ luôn rồi.

[Mật] Hoa Mông Mông: Hắn để ý tới dung mạo của ta, muốn chiếm đoạt ta!


Việc bôi nhọ nam chính, Thời Sênh làm cực kỳ thuận buồm xuôi gió.

[Mật] Nhạc Cẩn: ...

[Mật] Nhạc Cẩn: Đại thần... đại thần không phải loại người đó chứ?

[Mật] Hoa Mông Mông: Ngươi hiểu hắn không? Ngươi biết hắn là loại người gì không? Sao ngươi biết được hắn không phải là loại người đó. Người ta vẫn bảo biết người biết mặt khó biết lòng!


Nhạc Cẩn mãi không trả lời, không biết là đi tìm Lương Bỉnh chứng thực hay đang tự mình hỏi mình nữa.

Dù sao, sau đó Nhạc Cẩn không gửi tin nhắn cho cô nữa.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Có ai muốn đánh nhau không? Chán quá!

Thời Sênh lên kênh Thế giới, trên đó không biết đang thảo luận vấn đề gì, lập tức yên ắng một cách kỳ lạ, dòng chat ấy của cô cứ ở mãi trên đầu, không có ai đáp lại.

[Thế giới] Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông: Hoa Mông Mông, ta hỏi cô một chuyện.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Không hẹn, chưa bao giờ yêu, không bách hợp.

[Thế giới] ...


BOSS của ta thật lợi hại, mấy lời thoại này mà ngươi cũng biết.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Sát thương của BOSS ngươi lợi hại như vậy. Toàn server không ai qua được, ai dám lên cãi nhau với ngươi chứ.

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Ba, thực ra ba cũng là người chơi à? NPC khác không lợi hại bằng ba, ba nhất định là người chơi!

[Thế giới] Thất Nguyệt của Hoa Mông Mông: Ta cũng muốn hỏi vấn đề này.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Ba là thần, thống trị toàn bộ thế giới này. Những phàm nhân ngu xuẩn không được phép quỳ gối.


Thời Sênh nói một tràng giang đại hải.

[Thế giới] Bản Sắc Đàn Ông: Mẹ kiếp, tuyệt đối là người chơi! Không phải người chơi thì cũng là NPC người thật.

Thằng thiết kế nào thiết kế ra nhân vật bệnh tật như này vậy?

Thần Quyết Cung Hoa Mông Mông được thiết kế là nhân vật bi tình, giờ đã sụp đổ tới mức không thể cứu vãn rồi.

[Thế giới] Hoa Mông Mông: Tới đây hẹn chiến đi! Thắng ta sẽ nói cho các ngươi!.

[Thế giới] Bố Mày Đã Online: Ba ơi, chúng ta không hẹn.

[Thế giới] Tổ Tông Đừng Làm Ồn: Cô ta không có Nguyệt Ảnh Quyền Trượng.


Câu này vừa nói ra, đám người chơi mới nghĩ ra, Nguyệt Ảnh Quyền Trượng giờ là của Một Sợi Nắng, mỗi lần cô ta cầm Nguyệt Ảnh Quyền Trượng thì bọn họ mới phải một giây quỳ.

Diệt Tuyệt Sư Thái không có Nguyệt Ảnh Quyền Trượng còn có thể biến thái như vậy nữa không?

Hẹn hẹn hẹn!

Thế là đám người chơi hưng phấn hẹn địa điểm rõ ràng, hỏa tốc chạy tới chiến trường.

Nhưng mà đợi bọn họ đến chiến trường thì trên bản đồ đã có ánh sáng của kỹ năng.

Và người đánh nhau với Thời Sênh là đại thần Nhất Thế An Cẩn, bên cạnh còn có một vài người của Tật Ảnh đang đứng xem.

"Mẹ kiếp, đại thần chạy nhanh thế."

Bọn họ còn đang rít ra ríu rít trên kênh Thế giới thì đại thần đã không gọi câu nào đã chạy tới đánh nhau rồi, thật vô đạo đức!

"Diệt Tuyệt Sư Thái không có Nguyệt Ảnh Quyền Trượng, lực chiến quả nhiên không còn mạnh như trước!"

"Đại thần mạnh quá..."

Đúng lúc câu nói này phát ra thì bọn họ bỗng nhìn thấy Thời Sênh rút ra một cây thiết kiếm, nhìn rất bình thường nhưng không biết thế nào, bọn họ cảm thấy hơi lạnh người.

Không gian và linh hồn của cô trói định với nhau, hiện tại cô đang ở trạng thái linh hồn, có thể rút ra thiết kiếm chẳng có gì lạ.

Thiết kiếm vừa ra, ai dám tranh phong!

Vài phút sau, Nhất Thế An Cẩn đã bị Thời Sênh đánh gục, còn tiện tay vứt ra hai cái Định Thi phù, tác dụng là làm người chơi không thể offline, cũng không thể hồi sinh, chỉ có thể làm thi thể nằm bò trên đất.

* Định Thi phù: Phù trói định xác chết

Người chơi vi quan: "..."

Không phải nói Nguyệt Ảnh Quyền Trượng là lợi hại nhất sao?

Thanh kiếm đó là cái gì vậy??

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Hoa Mông Mông, ngươi là ai?

Nhất Thế An Cẩn không muốn nói chuyện với cô trước mặt nhiều người như vậy, nhưng cô không chủ động xuất hiện nên bọn họ căn bản không còn cách nào khác.

[Cận] Hoa Mông Mông: Hoa Mông Mông!

Nguyên chủ cũng tên là Hoa Mông Mông, có lẽ vì nguyên nhân trùng tên nên khi thực nhiệm phát sinh vấn đề, nguyên chủ mới chạy tới chỗ NPC Hoa Mông Mông.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Ngươi là cô ta?

Thời Sênh nhìn bốn chữ đó một lúc, rồi ngó sang Nhất Thế An Cẩn đang nằm trên đất. Nhân vật ở trạng thái tử vong không có biểu cảm, Thời Sênh cũng không phân biệt được thần sắc của hắn.

Nghĩ đi nghĩ lại, Thời Sênh mới gõ hai chữ.

[Cận] Hoa Mông Mông: Xem như.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Ngươi biết bao nhiêu?

[Cận] Hoa Mông Mông: Cái gì nên biết ta đều biết, không nên biết ta cũng biết.


Nam chính chắc chắn đã biết thân phận của cô, nếu không sẽ không tới hỏi cô.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Chat riêng.

[Cận] Hoa Mông Mông: Chúng ta cũng có thể lên kênh Thế giới nói.


Người chơi lân cận nhìn thấy đều ngơ ngác, hai ngươi này đang nói chuyện gì vậy?

Hoàn toàn không hiểu.

Nhất Thế An Cẩn không nói gì nữa, nhưng người của Tật Ảnh đều offline, rất nhanh, người chơi của sever này đều rớt mạng tập thể. Cuối cùng chỉ còn lại Thời Sênh và Nhất Thế An Cẩn.

Game hay thật, muốn bắt ai offline là người đó phải off...

-------------

(16)

Trên người Nhất Thế An Cẩn lóe lên một hồi ánh sáng, hắn đứng dậy khỏi mặt đất.

Thời Sênh giơ tay lên, Nhất Thế An Cẩn lại nằm xuống.

"Lương Bỉnh." Thời Sênh ngồi xổm bên cạnh hắn, "Đừng phí sức, cứ nằm thì tốt hơn, tránh để lát nữa không thể hồi sinh được, như vậy thì thảm lắm."

Lương Bỉnh nhảy dựng ở trong lòng.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Ngươi biết về chuyện thực nghiệm?

"Tất nhiên, chuyện ngươi từng làm ta đều biết. Ví dụ... Em gái của ngươi là Nhạc Cẩn."

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Ngươi không phải Hoa Mông Mông!

Khi chọn người thực nghiệm, bọn họ đã kiểm tra rất nghiêm ngặt, Hoa Mông Mông mười hai tuổi đã trở thành người thực vật, IQ không thể cao như cô ta được.

"Ta là Hoa Mông Mông."

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Không thể nào.

"Ta không phải muốn làm ngươi tin ta là Hoa Mông Mông." Thời Sênh cười chế nhạo.

Lương Bỉnh định thần lại.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Ngươi muốn làm gì? Ta có thể đưa ngươi ra ngoài, nhưng kỹ thuật hiện giờ ta vẫn chưa thành thục, ngươi phải đợi, ta cần thêm thời gian.

Bất kể cô ta là ai, Nhạc Cẩn cũng ở trong thế thới này, Lương Bỉnh không dám lật mặt với Thời Sênh.

Khi một người có băn khoăn đối mặt với một người không quan tâm tới điều gì thì nhất định sẽ ở thế bất lợi.

"Cần nhiều thời gian để phá hủy ta đúng không?"

Lương Bỉnh không trả lời Thời Sênh, liên hệ với người khác trên kênh chat riêng thì phát hiện không thể liên hệ được.

Tất cả các kênh chat đều hiển thị không thể kết nối.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Ngươi đã làm gì?

"Chỉ là một thủ đoạn nhỏ thôi." Thời Sênh khẽ cười, giọng nói lại không hữu nghị gì, "Yên tâm, đợi bọn họ sắp xếp xong thứ ta muốn, ta tự khắc sẽ thả ngươi ra, ta không dám làm gì ngươi đâu."

Bản đồ này Thời Sênh đã đi loanh quanh nhiều lần, cô cố ý đặt địa điểm ở đây thì chắc chắn không phải thuận miệng nói bừa.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: ...

Ngữ khí đó của ngươi hoàn toàn giống kiểu chỉ hận không thể giết ta.

Lương Bỉnh đang nghĩ đối sách trong đầu.

Hắn không biết cô ta muốn làm gì, cũng không biết cô ta là ai, càng không biết cô ta còn con át chủ bài nào.

Tất cả điều kiện đều bất lợi với hắn.

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Hoa Mông Mông, bản thân ngươi là một người thực vật, ta cho ngươi vào game cũng coi như cho ngươi một cuộc sống mới.

"Ý ngươi là ta nên cảm ơn ngươi?"

[Cận] Nhất Thế An Cẩn: Nếu không có ta thì giờ ngươi vẫn đang nằm trên giường, không hề có chút tri giác nào, có thể sẽ như vậy cả đời, hiện tại ngươi đang sống trong game, có gì không tốt chứ?

"Được, vậy chúng ta cùng sống trong game vậy."

Lương Bỉnh ngộp thở, hắn là người đang yên đang lành, ở lại trong game làm gì?

[Ting——]

Trước mặt Lương Bỉnh nhảy ra một khung chat.

[Cậu không sao chứ?]

Lương Bỉnh vội vàng trả lời, [Cô ta nói cô ta là Hoa Mông Mông nhưng tôi cảm giác không phải. Cô ta muốn làm gì?]

[Cô ta muốn cơ thể của thể thực nghiệm số một.]

Thể thí nghiệm số một chính là thân thể của Hoa Mông Mông.

[Cô ta muốn cơ thể để làm gì? Cô ta có cách ra được khỏi game sao? Không phải cậu đã nói cô ta không thuần thục về kỹ thuật sao?]

[Cô ta đưa ra hai lựa chọn, hoặc là anh kẹt trong game, hoặc là kết nối cơ thể cô ta với game, anh quyết định đi.]


Lương Bỉnh xem câu chat đó, lúc sau mới đánh một hàng chữ.

[Cậu không thể đưa tôi ra sao?]

[Không, cô ta rất lợi hại.]


Lương Bỉnh hôm nay vốn đến để xác nhận xem có phải cô là thể thực nghiệm không, nếu đúng thì trước tiên hắn sẽ vỗ về cô, để cô không ra ngoài nói bừa, rồi hắn sẽ nghĩ tiếp phương án.

Nếu không phải, hắn phải hỏi dò ra cô là ai, có phải do đối thủ cạnh tranh phái tới không, có cách nào mua chuộc không.

Nhưng tiến triển này khác xa với suy nghĩ của hắn.

Cuối cùng Lương Bỉnh chọn phương án hai.

Hắn không muốn bị kẹt trong game.

Lương

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net