#32: Ai cho ta lương thiện?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Này! Tôi nghĩ cô quá đáng lắm rồi đấy" _Sam - cô nàng đỏng đảnh với bộ váy đỏ từ bên ngoài chen lấn vào đám đông lên tiếng giải vây cho bạn mình. Đi phía sau cô chính là Ton và Pravat đến góp vui.

"Ờ, anh em với nhau cần gì làm khó nhau vậy không?" _Anh chàng Ton cũng tỏ rõ vẻ khó chịu trên mặt nhìn Ploy.

"Sao nào? Định giải vây giúp bạn các người à?"

Ploy cười nhếch mép, ánh mắt tỏ vẻ khiêu khích nhìn đám người vừa bước vào làm loạn kia.

"Shhhh..." _Prem Warut nhíu mày chịu đựng cơn đau truyền đến từ cánh tay trái.

Mọi người đều luống cuống chẳng biết phải làm gì, muốn giúp nhưng lại không dám. Chỉ duy nhất đám bạn của Prem là yên tâm bình thản nhất, Sam, Ton và cả Pravat đều khâm phục với tài năng diễn xuất của bạn mình. Diễn đỉnh thế này đáng lẽ phải học ngành diễn xuất mới đúng ấy!?

"Buông em ấy ra!!"

Wan có việc quan trọng nên vừa ra bên ngoài nghe điện thoại. Đúng lúc vừa bước vào lại thấy cảnh tượng không hay xảy ra. Hắn sốt sắng xen lẫn vào đám đông để xem có chuyện gì. Bên trong chính là cảnh tượng Ploy đang siết chặt lấy cánh tay bị thương của Prem mà khiêu khích.

Wan cũng là người gián tiếp giúp cậu thực hiện kế hoạch này, mặc dù biết cậu không thật sự bị thương. Nhưng đã phóng lao thì phải theo lao, đành giả vờ lo lắng tức giận để bảo vệ Prem rồi.

"Tôi bảo là buông em ấy ra!!!" _Wan tức giận nắm chặt lấy cánh tay còn lại của Ploy, ánh mắt đỏ ngầu trông cực kỳ đáng sợ.

Ploy tuy ngang bướng nhưng cũng không phải là kẻ ngu ngốc, cô đã từng được nghe qua về độ nóng tính của Waner Rittirong - chủ tịch của tập đoàn K.O. Nên chẳng việc gì lại chọc tức anh ta, rồi tự chuốc họa vào bản thân.

Sau khi thoát khỏi cánh tay của Ploy, Prem ngay lập tức đã được Wan đỡ lấy. Cậu ngồi xổm xuống đất, tay còn lại ôm lấy cánh tay trái mà rưng rưng, đôi môi khô khốc không ngừng mấp máy suýt xoa. Wan đau lòng ôm lấy cậu, chủ động muốn kiểm tra vết thương nhưng Prem lại ngăn lại.

Đám của Ton thì liên tục được phát châm dầu vào lửa, cứ liên tục lắc đầu tặc lưỡi bàn tán về Ploy. Những người xung quanh cũng bị kéo vào tình huống khó xử này, hết người này rồi đến người kia chỉ vào cô mà bàn tán. Tất cả những sự việc đang diễn ra đều đúng như sự sắp đặt của Prem, nhờ vào trình độ diễn kịch xuất sắc của bản thân, bên cạnh đó còn có những người bạn trợ diễn cực kỳ đắc lực.

"Nào, anh đưa em về, chúng ta sẽ ghé bệnh viện kiểm tra vết thương cho em" _Wan vuốt ve tấm lưng của cậu, hành động dịu dàng đỡ lấy eo giúp cậu đứng dậy.

"Đi đâu? Sắp bại lộ rồi chọn cách chạy trốn à? Anh hèn quá rồi đó Prem" _Ploy nào chịu thua, với thái độ chắc nịch như bản thân sắp giành lấy phần thắng. Cô hung hăng khoanh tay đứng trước mặt Prem thách thức.

"Mặc kệ cô ta, chúng ta đi"

Wan phớt lờ Ploy, một hai muốn tìm cách đưa cậu rời khỏi đây càng sớm càng tốt. Tin rằng với nhiêu đó đủ làm mọi người có cái nhìn xấu về Ploy rồi, mọi việc cứ từ từ đi theo chiều hướng xấu như Prem mong muốn. Nếu còn ở đây dây dưa thêm nữa, chắc chắn chuyện giả vờ bị thương sẽ bị bại lộ ngay lập tức.

"Không P'Wan..." _Prem giữ lấy bàn tay Wan, ý muốn chúng ta không thể cứ thế rời khỏi đây khi mọi chuyện vẫn chưa giải quyết xong."Nếu Ploy muốn kiểm tra, em sẽ để em ấy xem"

Prem mỉm cười lắc đầu với Wan, giống như muốn anh yên tâm không cần lo lắng về mình.

Cậu dùng tay phải từ từ gỡ những lớp vải trắng bao bọc cánh tay trái của mình. Động tác ngày càng chậm khi sắp chạm đến miệng vết thương, cậu nhăn mày nghiến răng chịu đựng...

Wan cảm thấy khó hiểu... Cả Sam, Ton và Pravat cũng thế. Chẳng phải nói sẽ giả vờ hay sao? Sao lại có thể tự vạch trần sự thật cho người khác xem vậy? Prem Warut vẫn còn một kế hoạch khác dự phòng hay sao?

Quan sát thái độ lúng túng, căng thẳng của đám bạn của Prem, Ploy lại càng cười nhếch đắc ý. Muốn múa rìu qua mắt thợ ư? Đâu có dễ dàng như vậy.

"Ôi trời"

"Vết thương có vẻ nặng quá..."

"Tiếp xúc với không khí thế này liệu có nhiễm trùng không cơ chứ?"

"Tôi xót quá, chắc hẳn sẽ rất đau..."

Đập vào mắt của tất cả mọi người ở đây chính là, vết thương một khoảng dài ở cánh tay trái của Prem! Không phải bị bỏng nhẹ, lại càng không đáng sợ đến nỗi lở loét... Nhưng nghiêm trọng hơn lại là cậu bị bỏng ở cấp độ 2, nó còn đáng sợ hơn bị bỏng nặng rất nhiều!? Bị bỏng độ 2 sẽ nghiêm trọng hơn độ 1, vùng da bị tổn thương đã không còn chỉ là lớp da biểu bì trên cùng. Bề mặt da đã trở nên phồng rộp, đỏ rát, đau nhức. Khiến người khác nhìn vào đều hốt hoảng, bủn rủn tay chân...

"Đệch.. Là thật!" _Ton bất ngờ há hốc mồm nhìn Prem.

Kèm theo đó chính là sự bất ngờ và hốt hoảng của Sam và Pravat. Bọn họ thật sự không thể tin nổi Prem Warut lại chịu chơi lớn thế này. Wan đứng bên cạnh siết chặt tay thành nắm đấm, sau đó chua xót ôm lấy eo cậu kéo về phía mình. Prem Warut mệt mỏi ngả người dựa vào lòng ngực Wan mà run rẩy.

"Nhìn thấy chưa? Đã nhìn rõ chưa thưa phu nhân Guntachai????" _Wan tức giận lớn tiếng.

Hắn trừng mắt nghiến răng nhìn Ploy như muốn ăn tươi nuốt sống, sau đó đưa ánh mắt giận dữ sang nhìn Boun Noppanut. Người mà từ nãy đến giờ vẫn im lặng, dửng dưng để vợ mình chà đạp sỉ nhục người khác mà không hề lên tiếng một câu nào!?

"Chuyện này... Chuyện này sao có thể?" _Ploy hốt hoảng lắp bắp không nói thành lời.

"Tôi..." _Boun muốn nói gì đó, nhưng cảm giác nghẹn ứ nơi cổ họng khiến anh không thể nào nói được gì. Anh dán chặt đôi mắt mình vào cánh tay bị thương của Prem, tận đáy lòng bỗng có chút cảm giác thương xót và có lỗi vì đã để Ploy tự ý hành xử khiến vết thương của cậu trở nên nặng thế này.

"Thiết nghĩ mọi chuyện đến đây có thể chấm dứt được rồi. Tôi phải đưa em ấy về, ở đây thật sự rất dơ bẩn" _Wan hừ lạnh, trừng mắt với Boun rồi nhẹ nhàng đỡ lấy Prem rời khỏi. Trước khi đi không quên nghiến răng nghiến lợi đe dọa Ploy. "Tôi chắc chắn không để em ấy phải chịu đựng nỗi đau oan uổng, cứ chờ đó... Tôi sẽ trả đủ hết, tôi thề sẽ khiến cô khóc không ra nước mắt"

Mọi người xì xầm bàn tán ngày một lớn hơn, Sam tuy bất ngờ nhưng cũng không quên làm tròn trách nhiệm của mình. Đưa điện thoại lên quay hết tất cả mọi chuyện vừa diễn ra, sau đó một cú click đã đăng công khai lên mạng xã hội. Nhiệm vụ của Ton chính là kéo thêm drama bằng cách chia sẻ khắp nơi. Với trạng thái hot và mối quen biết rộng rãi, Pravat chia sẻ hẳn lên trang cá nhân của mình để phát tán đến mọi người.

Ấy thế chẳng bao lâu sau vài phút đăng lên mạng xã hội, lượt search và độ hot ngày càng tăng. Ai nấy cũng đều bất mãn, căm phẫn trước thái độ nhẫn tâm của Ploy. "Phu nhân của chủ tịch Guntachai" chẳng mấy chốc bị bế gọn lên Twitter, Instagram và cả những trang mạng xã hội có độ phủ sóng cao. Mọi người đều vào công kích tài khoản của cô, chửi mắng và thậm chí còn muốn tẩy chay luôn cả vị trí phu nhân tập đoàn Guntachai của cô?

Wan nhẹ nhàng dìu Prem vào ghế phụ lái, bản thân đánh vòng qua ghế lái để vội vã đưa cậu đến bệnh viện kiểm tra. Đám bạn của cậu sau khi thu lợi chiến tích vừa rồi cũng nhanh chóng rời khỏi đó, vội vàng lái xe đuổi theo phía sau xe của Wan.

"Anh.. Em thật sự không cố ý, rõ ràng là..." _Ploy luống cuống níu lấy cánh tay của Boun mà khóc lóc, vẻ mặt cô lộ rõ vẻ sợ sệt và hốt hoảng.

Boun Noppanut không nói bất cứ một lời gì, chỉ dùng ánh mắt lãnh đạm tức giận nhìn Ploy chằm chằm. Có lẽ anh đã quá dung túng cho cô ta rồi, suốt bao năm qua vẫn cứ mắt nhắm mắt mở rộng lượng bỏ qua cho những sai lầm mà Ploy đã gây ra. Nhưng lần này cô đã chạm đến đỉnh điểm giới hạn của Boun Noppanut, chắc chắn lần này anh sẽ không nhúng tay vào để giúp cô nữa đâu.

Dao Bernadina tuy cũng khó hiểu và bối rối trước cảnh tượng vừa diễn ra, nhưng cô đủ khôn khéo và tinh tế để xin lỗi tất cả mọi người đang ở mặt ở buổi tiệc. Sau đó cả Dao và Boun Noppanut đành phải kết thúc buổi tiệc trong không khí căng thẳng thế này. Mọi người chắc hẳn cũng không dám ở đây thêm lâu một chút nữa để hóng chuyện đâu. Bởi vì xung quanh Boun Noppanut tựa như muốn bốc khói rồi, nếu còn dây dưa ở lại. Có lẽ sẽ bị cơn thịnh nộ của Boun Noppanut làm cho chết khiếp mất!!

"Giúp em với... P'Boun"

Boun Noppanut lạnh lùng gạt tay Ploy ra, sau đó cùng Dao Bernadina rời khỏi buổi tiệc. Anh cũng đã rất chán nản với tính khí kiêu căng và đỏng đảnh của Ploy lắm rồi.

Với địa vị quyền lực của Guntachai, có lẽ chỉ cần một cái búng tay của Boun Noppanut, tất cả thông tin bài viết hay tất cả những gì vừa xảy ra đều sẽ biến mất không một dấu vết. Và cả những bình luận tiêu cực, tài khoản công kích mạng xã hội của "vợ" anh cũng sẽ tan thành mây khói. Nhưng Boun Noppanut không chọn làm thế, anh muốn Ploy phải tự gánh lấy hậu quả mà mình đã gây ra. Lần này lỗi lầm cô gây ra thật sự rất nghiêm trọng!?

"Mẹ nó, con chó!! Mày lừa tao đấy à?" _Ploy nghiến răng nghiến lợi tát một cái đau điếng vào khuôn mặt đáng thương của Ame Yanila.

Cô trợ lí của anh lập tức ôm lấy mặt, hốt hoảng quỳ xuống ôm lấy chân Ploy mà giải thích. "Chị hãy tin em, rõ ràng em chính tai nghe được Prem Warut đã bày ra âm mưu này với đám bạn của cậu ta mà"

Ploy lại càng nổi điên hơn, liền lao vào vừa đánh vừa chửi mắng người. Thì ra cái bóng lấp ló phía sau bức tường hôm ấy để theo dõi Prem chính "cô gái lương thiện" năm nào Ame Yanila!!! Prem Warut chính là cố tình để cô ta nghe thấy hết tất cả, chắc chắn một điều rằng ả ta sẽ đem toàn bộ kế hoạch của cậu nói lại cho Ploy. Bởi vì sau vài lần trò chuyện khi gặp lại nhau, Prem tinh ý nhận ra Ame Yanila có chút khác lạ, đã vậy còn lỡ miệng luôn gọi Ploy là phu nhân này phu nhân nọ nữa. Đó là lý do Prem Warut khẳng định chắc nịch rằng Ame Yanila và Ploy là cùng một phe với nhau!? Có lẽ ván cờ này Ploy đã thua ngay từ đầu khi đánh giá quá thấp cậu rồi nhỉ?

•••••

"Ối... Đau mình đó" _Prem Warut ngồi ở ghế sofa cuộn tròn người lại nũng nịu với Yim.

"Đau chết cậu cũng được!"

Yim với hộp cứu thương to đùng đang hì hục chăm sóc vết thương cho Prem. Cô nàng không quên trừng mắt dữ tợn với Prem, khiến cậu phải dùng ánh mắt cún con nhìn cô như muốn xin lỗi.

"Mình biết Yim sẽ không nỡ đâu" _Cậu dụi đầu vào vai Yim, giả vờ đáng thương để mong lấy được lòng thương cảm của Yim.

"Ê ê thằng trâu, lấy cái đầu mày khỏi vai em ấy mau lên" _Pravat ngồi ở ghế sofa đối diện liền phóng tia lửa điện với Prem.

"Anh còn dám mở miệng? Chính anh là cội nguồn của sự việc đó" _Yim lần này là liếc mắt dữ tợn sang nhìn chàng trai vừa mới bị ăn giấm chua. Vừa nói cô vừa hậm hực chỉ tay vào Pravat.

"Ối sao trách anh được? Rõ ràng việc nó bị thương thật không nằm trong kế hoạch mà" _Pravat thành thật đáp, ánh mắt long lanh hối lỗi nhìn Yim.

"Đúng đó Yim, chính bọn chị cũng bị bất ngờ đây" _Sam lên tiếng với vẻ mặt còn chưa thôi hốt hoảng, Ton ngồi bên cạnh cũng gật đầu lia lịa đồng tình.

"Ý là... Cậu tự làm mình bị thương mà không nói với mọi người?"

Yim tức giận hằm hằm nhìn Prem. Chủ nhân vừa được nhắc đến cũng chẳng còn cách nào khác mà gật đầu nhận lỗi. Chính cậu cũng không ngờ rằng bản thân sẽ liều lĩnh đến mức tự làm bị thương bản thân đến vậy. Cho nên cũng không có ý định sẽ thông báo cho mọi người biết kế hoạch của mình.

"Mình biết Ploy sẽ không dễ dàng bỏ qua cho tụi mình. Chỉ với một cái tay băng bó giả tạo thế này làm sao đối phó được với cô ta"

"Cho nên cậu tự làm bỏng mình chỉ vì muốn hủy hoại danh tiếng và tương lai của cô ta?"

"Đúng"

Câu trả lời chắc nịch cùng ánh mắt kiên định khiến mọi người có mặt ở đây không khỏi lạnh sống lưng. Prem Warut không hề muốn làm qua loa, lại càng không có ý định chỉ muốn dằn mặt Ploy. Cậu là đang thật sự muốn trả thù, muốn dìm chết cả tương lai của cô ta. Khiến ngày tháng sau này của cô sống không bằng chết, ngày ngày phải đối mặt với những lời trách móc, công kích từ phía dư luận. Cô ta càng thảm hại, cậu càng cảm thấy thỏa mãn.

Chút ít vết thương này có là gì so với những nỗi đau đớn, tủi nhục mà mẹ cậu từng chịu đựng? Chính người đàn bà đó đã dồn ép cậu vào bước đường cùng. Thì bây giờ con gái bà ta sẽ là người gánh chịu hết tất cả những gì bà ta đã làm với mẹ cậu trong quá khứ!!!

Con người vốn dĩ không độc ác, nhưng những người đã bị dồn đến đường cùng, không thể quay đầu, bao nỗi đau đớn tủi nhục chất chứa,... Mới khiến họ buộc phải độc ác!!

Ta muốn lương thiện, nhưng bọn họ lại không cho ta lương thiện? Chính bọn họ đã ép ta...

~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~•~
Vote đi mà!!!

Sắp full gòi na~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net