Chương 4: Mật thư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Grate ngồi trên ghế sofa, mắt nhìn đăm đăm chiếc lá nằm trên bàn.

...Chuyện là vài phút trước, khi ba người đang ăn sáng thì bỗng nghe "vụt" một tiếng. Ba cái đầu đồng loạt quay sang nhìn nơi phát ra tiếng động.

Một chiếc lá nương theo cửa sổ gỗ đang mở sẵn nhẹ bay vào, hạ xuống trước mặt Owl. Sắc lá vàng kim sáng chói dưới nắng, thân lá nhẹ uốn cong vào trong.

Khi Grate còn hoang mang không hiểu chuyện gì thì một lá thư khác theo đường lá ban nãy từ cửa sổ tiếp tục bay vào lần nữa, rồi rơi xuống trước mặt Adept.

Trên thư có dán một miếng giấy nhỏ màu xanh dương nhạt, không viết tên người gửi nhưng cậu nhìn thấy trên đó có ghi người nhận là "Đội 3".

Owl và Adept nhìn nhau, hai người ăn ý đồng loạt lấy hai đồ vật lạ xuất hiện trên bàn, sau đó Owl đứng dậy đi vào bếp.

"Grate cứ ăn đi nhé." Adept xoa đầu cậu rồi cũng đứng dậy đi vào bếp.

Hành động của hai người làm cho Grate rất tò mò, nhưng cậu vẫn nhịn không hỏi. Vì mẹ cậu đã dạy rằng không nên thắc mắc chuyện mà người khác cố tình giấu diếm. Nếu người ấy muốn, tự khắc sẽ nói cho mình biết.

Cho nên Grate cứ ngồi nhìn mặt bàn một lúc lâu, đến khi Adept từ bếp đi ra bảo cậu qua sofa cho cô dọn dẹp bát.

"Để em giúp chị."

Adept cười rồi đẩy nhẹ vai cậu, "Để chị cho, em ra ngoài chơi một lát rồi ta xuất phát nhé."

Thế là Grate ôm một bụng hoang mang ngoan ngoãn ra ghế sofa ngồi.

Được một lúc thì chuyện lại xảy ra.

Gió thổi nhẹ vào từ phía cửa sổ đối diện. Sau đó, một cái lá khác bay vào theo kẽ hở của cửa sổ, hạ cánh chuẩn xác xuống trước mặt Grate.

Mới đầu Grate chỉ nhìn thoáng qua thôi, vì cậu nghĩ chắc lá rụng rồi bị gió thổi bay vào nhà.

Nhưng mà cái lá này có hơi đặc biệt... Cậu cảm thấy là lạ bèn đưa mắt qua nhìn vật trên bàn một tí.

Kích thước của nó nhỏ hơn so với cái lá lúc sáng. Nó không có màu vàng kim sáng chói mà chỉ là màu xanh thông thường, như bao cái lá có sứ mệnh lìa khỏi cành chỉ để rơi xuống đất.

Grate sẽ tin nó là một cái lá bình thường nếu như cậu không nghe nó kêu lên.

Cậu chớp chớp mắt, quay đầu qua chỗ khác rồi tự nhủ, có lẽ là ảo giác do không ngủ đủ giấc nên tai cậu có vấn đề thôi. 

Đúng vậy, nghe nhầm thôi.

Cậu nhắm mắt lại, vờ không nghe thấy.

Vật trên bàn như đang quan sát động tĩnh của Grate.

Lát sau, âm thanh kỳ lạ lại phát ra, lần này dồn dập liên tục vào màng nhĩ nhưng cậu vẫn kiên quyết mắt điếc tai ngơ.

Cho tới khi nó đột nhiên dừng lại, cậu mới chậm rãi hé mắt nhìn cái lá. Như chờ đã lâu, ngay lúc cậu hé mắt, nó không nằm yên nữa mà bắt đầu cựa quậy. Cái thân xanh sáng không ngừng nhúc qua nhích lại, y hệt như con sâu lông.

"Cậu muốn gì?"

Nghe Grate hỏi, cái lá như được cho kẹo mà mừng rõ giãy dụa, thiếu điều muốn nhảy disco trên bàn.

Tiếng động nó phát ra quá ồn ào, lo hai người nọ phát hiện, cậu vừa cầm cái lá đem vứt thì Owl bỗng bước ra. Anh định nhắc Grate chuyện gì đó thì thấy cậu nhóc đang nói chuyện với cái lá.

"Làm gì thế?" Owl nhướng mày hỏi.

Cậu giật mình quay sang, lập tức giấu cái lá sau lưng, "Dạ? Em ngồi chơi thôi..."

Nhưng hành động vụng về như vậy sao có thể qua được mắt cú tinh ranh chứ.

"Ồ, cái gì thế kia?"

"...Vâng?"

Grate nghe Owl hỏi như thế thì nghĩ anh chưa biết gì, cậu nhóc liền nói: "À, lúc nãy em đang ngồi chơi thì tự nhiên gió thổi cuốn thứ gì đó vào nên em tính đem đi vứt ấy..."

Nói xong cậu ngẩng đầu nhìn Owl, thấy anh hơi nhíu mày, vẻ mặt như không tin được. Cậu thầm nghĩ, chẳng lẽ anh ta đang nghi ngờ mình sao...

"Ồ, được thôi."

Nói xong Owl quay người vào lại bếp.

Grate có hơi ngạc nhiên nhưng vẫn thở phào nhẹ nhõm: "Phù.. nguy hiểm quá.."

Cơ mà có gì đó hơi lạ nhỉ...

Cậu thử co tay nhẹ.

Grate hét lên: "Cái lá đi đâu rồi?!"

Ngay lập tức Owl thò đầu ra từ cửa bếp: "Nhóc con, tìm cái này hửm?"

Trên tay Owl là cái lá màu xanh đang vùng vẫy trong vô vọng.

...

Một lúc sau, ba người lại tụ họp trên sofa.

Grate đờ người nhìn hai cái lá một xanh một vàng trên bàn, hoài nghi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Vậy là em thấy cái này?" Adept chỉ vào cái lá hỏi.

"V-Vâng ạ."

Owl nói: "Nhóc biết không, cái lá này nhìn vậy chứ không hề tầm thường đâu. Chỉ có những người như anh và Adept mới thấy và chạm được nó."

...Những người như anh Owl và chị Adept?

"Đừng giả vờ nữa." Adept bỗng lên tiếng.

Grate giật mình, tâm trí đang trôi dạt lập tức quay về. Cậu tưởng Adept đang nói với mình nên ngẩng đầu nhìn, nhưng trông ánh mắt cô không giống đang nói chuyện với cậu. Grate theo hướng Adept nhìn sang, thấy cái lá xanh từ lúc nào đã trốn sau ấm trà.

Có lẽ lá nhận được quá nhiều ánh nhìn nên nó sợ hãi muốn bay đi, nhưng đã bị Adept dễ dàng bắt lại.

Hai ngón tay cô kẹp cái lá, giơ lên ngang tầm mắt mình, nhẹ giọng hỏi:

"Gửi thư cho tôi và Owl thì không nói, nhưng tại sao lại gửi cho một cậu bé?"

Nghe vậy Grate khó hiểu nghĩ, sao chị ấy lại nói chuyện với một cái lá vậy? Chẳng lẽ cái lá đáp lại?

Không phụ niềm nghi hoặc của Grate, cái lá đã đáp lại, nhưng mà là cái lá màu vàng ở trên bàn.

Một ánh vàng rực rỡ bỗng sáng chói lên từ cái lá ấy. Grate liền nhắm chặt mắt lại.

Khi ánh vàng dần mờ đi, hình dáng của một tinh linh dần hiện ra. Cái lá vàng ban nãy đã không còn, thay vào đó là một cô tinh linh nhỏ với mái tóc vàng nhạt cùng đôi cánh lấp lánh hiện ra. 

Grate kinh ngạc nhìn sự việc trước mắt. Từ trước đến giờ cậu chỉ biết tinh linh qua sách và các truyền thuyết, tuy nghe vậy nhưng chính cậu cũng không tin rằng tinh linh thật sự có thật. Đến nay mới thật sự được tận mắt chứng kiến.

Tinh linh nhỏ cúi người, trang trọng nói: "Xin tiểu thư Adept thứ lỗi cho sự bất cẩn về cộng sự của tôi. Vì chủ nhân đã giao nhiệm vụ như thế nên chúng tôi phải hoàn thành cho tròn nhiệm vụ mà ngài ấy giao cho."

"Không cần trang trọng vậy đâu Des." Adept mỉm cười, thả cái lá xanh trên tay xuống, "Tina nữa, chị biết em lo cho bọn chị nên mới như vậy, nhưng lần sau phải cẩn thận nhé."

Owl dựa lưng vào sofa, "May cho hai cô đấy, người bọn tôi cứu là thằng nhóc vô dụng này, nếu là người khác thì phiền phức rồi."

Cái lá được thả xuống nghe vậy thì vui vẻ bay quanh Grate khiến cậu có chút lúng túng.

Adept khúc khích: "Có vẻ Tina rất thích em ấy."

"Vậy Chỉ huy muốn nói gì với bọn tôi vậy?" Owl nhướng mày, "Ông ấy đâu phải kiểu người không kiên nhẫn đâu nhỉ?"

Tinh linh Des nghe vậy thì trầm mặt một lúc. Grate thấy có vẻ đây là chuyện quan trọng nên liền đứng dậy: "Em muốn ra ngoài hóng gió ạ!"

Adept thoáng ngạc nhiên rồi cười bảo: "Ừm, nhớ đừng đi đâu xa đấy nhé. Chút nữa chúng ta khởi hành ngay đó."

------------------------

Chao xìn mn=)))) chúc các bạn năm mới vui vẻ nhê hehe (dù mùng 8 bà nó rồi...). Dạo này lên c3 xong mình bận quá trời nên k có ý tưởng gì hết á huhu :((

Mình có nói trên wall là comeback vào hè nma nhớ otp với mn quá nên nay viết liền cho nóng=))))) Do kỳ 2 khá khó nên có thể mình k ra chap đều đặn, cơ mà mình sẽ cố gắng up chap mới khi rảnh cho mn nhe. Chúc các b năm mới học giỏi hơn nhooo<33 Tạm bịtttt



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net