Chương 8 : Tôi biết bí mật của cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sức ảnh hưởng của Thẩm Vương Luân và Ái Ni thật sự rất lớn, từ khách sạn đi đến chỗ ghi hình. Có không ít fan đang đứng đợi hắn và Ái Ni, vì chương trình lần này chủ yếu là mời cả đoàn phim. Nên có lượng fan ghép cặp cũng nhiều không kém.

Nhìn những tấm bảng có ghi tên Luân Ni ở trên, lòng hắn thật sự không vui.

Buổi ghi hình chủ yếu là tham gia những trò chơi cùng với mọi người, bởi vì Vương Luân và Ái Ni là diễn viên chính. Cho nên chương trình cũng cố ý xếp họ thành một đội để chiều lòng người xem.

Ở trên truyền hình không thể tỏ thái độ được, việc nắm tay thực hiện trò chơi, hay những cử chỉ thân mật khác phải theo ban lời ban tổ chức khiến Thẩm Vương Luân càng lúc càng khó chịu. Cũng may tính tình hắn lạnh lùng từ trước đến nay cho nên việc mặt hắn hiện tại lạnh thêm vài phần cũng không ai để ý cho lắm.

Nhưng mà mỗi lần nắm tay cô bạn diễn cùng chơi trò chơi, Vương Luân có thể cảm nhận được bàn tay phụ nữ mềm mại kia luôn siết chặt lấy tay mình. Kể cả khi sau khi các trò kết thúc, Ái Ni vẫn không hề buông tay.

" Rõ ràng là cố ý"

Thẩm Vương Luân ở trong lòng bắt đầu nảy lên sự chán ghét với cô gái thuộc hàng siêu sao kia. Và hắn cũng biết rõ, Ái Ni thích hắn.

" Con gái đúng là phiền phức"

Quay gameshow mất đến ba tiếng đồng hồ mới xong, khi ban biên tập vừa nói kết thúc. Hắn lập tức mặt lạnh lấy tay ra khỏi tay cô gái kia. Khuôn mặt như muốn giết người đến nơi vậy.

Hi Hi đứng sau cánh gà, thì thầm to nhỏ với đạo diễn và vài người làm trong chương trình.

- Tôi nói với mọi người từ trước rồi. Anh Luân thật sự không thích làm những chuyện để cố tình tạo hiểu lầm như vậy đâu. Giờ nhìn xem, khuôn mặt kia chẳng khác nào muốn bóp chết người khác cả. Chậc.. chậc!!

Đạo diễn cũng nhìn ra bộ dạng của Vương Luân, cho nên chỉ có thể nói nhỏ.

- Ái Ni cũng là một cô gái xinh đẹp và tài năng. Cô ấy còn rất thích Vương Luân, nếu hai người đó đến được với nhau thì thật sự sẽ rất hợp đôi.

" Anh ấy mà nghe những lời này, không khéo sẽ nổi giận nữa cho mà xem"

Hi Hi trong đầu nghĩ vậy nhưng chẳng dám nói ra, bởi vậy nếu nói ra. Không khéo sẽ có chuyện lớn mất.

Mặc dù là ngôi sao nổi tiếng, nếu muốn dành được những vai diễn tốt thì phải có thái độ thật tốt với những người trong giới hoặc là với đạo diễn, những ông bầu lớn.

Nhưng mà nhà họ Thẩm từ xưa đến nay luôn có tiếng trong giới làm ăn. Mà Thẩm Vương Luân chính là con trai của gia tộc đó, cho nên có thể nói mặc dù hắn đi lên bằng sức lực của chính mình. Nhưng các đạo diễn lớn cũng đều phải kiêng nể hắn.

- Vương Luân.... chương trình quay xong cả rồi, cậu quay về khách sạn nghỉ ngơi đi. Buổi tối còn đi dự thảm đỏ ở đêm hội từ thiện nữa.

Đạo diễn Trần bước đến, dùng giọng điệu thoả mái nói chuyện với hắn... chỉ sợ chọc giận người này sẽ có việc không tốt xảy ra. " Ô dù" của Vương Luân lớn như vậy, kiêng dè vẫn tốt hơn.
Thẩm Vương Luân lơ đi ánh mắt chứa đầy tình cảm của Ái Ni, nhận chai nước trong tay trợ lí. Hắn lạnh lùng nói với đạo diễn Trần Long.

- Đạo diễn, tối nay cả đoàn phim cứ đi đến dự thảm đỏ trước đi. Tôi sẽ đi xe riêng đến.

Đạo diễn thắc mắc chẳng hiểu vì sao hắn làm vậy, cho nên nhíu mày hỏi.

- Tại sao lại như vậy? Đi chung với đoàn phim không phải sẽ tốt hơn sao?

Thẩm Vương Luân hai tay đút vào túi quần, ánh mắt nhìn thẳng về cánh cửa đi ra. Không nhanh không chậm mở miệng.

- Lần tham gia đêm hội từ thiện này tôi mang tiếng là tham gia riêng, không có tham gia với đoàn phim. Và còn một điều nữa, là bởi vì trong xe có Ái Ni.

Xem ra Ái Ni thật sự đã bị Vương Luân chán ghét thật rồi, nghe trong giọng điệu của người kia thì đạo diễn Trần cũng không thể nói gì nữa. Chỉ đành ậm ờ đồng ý mà thôi.

Hi Hi và Thẩm Vương Luân chào một lượt tất cả mọi người trong ban tổ chức. Sau đó bọn họ mới bắt đầu lui về phía cánh gà. Đi được một quãng ở phía sau khu hậu trường thì Vương Luân thấy một nghệ sĩ nữ khuôn mặt tầm ba mươi tuổi đang hút một điếu thuốc, dáng vẻ kiêu ngạo tiến về phía trước.

Vương Luân vừa nhìn thấy người phụ nữ kia, lập tức cười nhẹ đánh tiếng gọi.

- Chị Tường... lâu ngày rồi không gặp.

Người mà hắn vừa gọi là một nữ diễn viên nổi tiếng với những vai diễn trong làng võ thuật, cũng chính là người giúp đỡ cho hắn rất nhiều trong những ngày đầu mới vào nghề. Tính tình cô tuy có chút kiêu ngạo, nhưng mà thật sự là một con người tốt bụng

Phả một hơi thuốc ra ngoài không trung, Lưu Tường vẻ nở nụ cười đi đến gần chào hỏi.

- Tôi tưởng cậu quên mất bà chị già này rồi? Thế nào, bộ phim đã quay xong chưa? Có được xả stress không?

- Bộ phim đã quay xong rồi, hôm qua em được nghỉ phép một ngày nên về với gia đình rồi.

- Ha ha ha.....

Lưu Tường bỗng nhiên cười lớn, sau đó lại hút một hơi thuốc rồi kề sát mặt mình gần tai phải của Vương Luân. Nhỏ giọng thì thầm.

- Chị biết bí mật của chú mày rồi.... có người yêu mà giấu chị nhé. Tối gặp tại đêm hội từ thiện rồi chị sẽ nói nguyên nhân.

Lưu Tường nói xong lời cần nói cũng không thèm nhìn phản ứng của Vương Luân, cô thẳng lưng tiếp tục vừa hút thuốc vừa đi thẳng về phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net