Chương 25 : Bắt ma nữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thẩm Trúc Bạch bị mẹ lôi vào một căn phòng cũ, đây là phòng của ông nội cậu thường hành nghề xem bói để lại. Bên trong có rất nhiều vật dụng trừ tà, bắt ma, còn có cả giấy vẽ bùa.

Bên trong căn phòng xộc lên mùi ẩm mốc, đây là lần đầu tiên Thẩm Trúc Bạch vào trong căn phòng này.

Ông nội của cậu hành nghề bói toán từ rất lâu rồi, nhưng mà là trước khi cậu ra đời kia. Lúc cậu còn nhỏ, cha mẹ đã đóng chặt căn phòng này không cho cậu bước vào trong.

Sau này, khi cậu không muốn dính vào mấy chuyện tâm linh thì mẹ cậu lại bắt cậu đi bắt ma? Cậu biết lấy gì mà bắt nó đây?

Thẩm Trúc Bạch thầm nghĩ.

" Nữ quỷ Tam Tiết có dễ đánh như Đổng Du không nhỉ ?"

Trạch Khiết Long bỗng nhiên hóa trạng thái lơ lửng bay vào, hắn đứng bên cạnh cậu. Khẽ nói nhỏ.

" Nữ quỷ này rất mạnh. Oán khí rất nhiều, dáng vẻ của cô ta còn có hơi chút đáng sợ. Cậu nên tìm binh pháp chứ đừng tìm bùa chú"

Thẩm Trúc Bạch vừa nghe tới nữ quỷ kia mạnh, hai mắt bỗng nhiên rưng rưng. Cậu nhìn sang mẹ mình, chỉ thấy Nhiệt Lệ đang cầm con dạo chặt thịt. Ngụ ý.

" Mày mà không bắt được nữ quỷ đỏ, mẹ chặt thịt mày nấu xương ăn cho đỡ tốn tiền mua thịt "

Thế là Thẩm Trúc Bạch thút thít bước vào trong căn phòng, mở hết tất cả ngăn tủ. Xem có vật dụng gì dùng được thì mang theo.

Trạch Khiết Long dạo quanh một vòng trong căn phòng nhỏ, bỗng...hắn nhìn thấy một kí hiệu gì đó. Miệng lẩm bẩm.

" Ngũ đại pháp sư?"

Sau đó, hắn nhìn đến Thẩm Trúc Bạch. Lần này chắc chắn thắng rồi.

Thẩm Trúc Bạch dạo quanh một hồi, cuối cùng lại chọn mang theo một cuốn sổ có ghi chép thần chú gì đó của ông nội. Sau đó còn cầm thêm một cây kiếm gỗ, mấy lá bùa vàng được để ở ngăn tủ giữ. Ở ngoài có ghi.

" Bùa cho quỷ tầm trung"

Lần đầu làm thầy pháp, Thẩm Trúc Bạch cũng phải oai phong. Thế là cậu lấy luôn cái áo pháp sư của ông nội.

Sau đó, cả Thẩm Trúc Bạch cùng Trạch Khiết Long hỏi nhà của bác Đa sắp chết đó nằm ở đâu ? Nhiệt Lệ đọc tên số nhà, chỉ bọn họ cặn kẽ. Sau đó đạp Thẩm Trúc Bạch ra ngoài.

Trạch Khiết Long cũng đi theo, bà nói khẽ với hắn.

" Khiết Long, làm ơn chú ý đến con trai của mẹ nhé !"

Trạch Khiết Long cười cười gật đầu đồng ý. Sau đó, cả hai cùng lên đường.

Ở chơi nhà mẹ vợ cũng lâu thật lâu. Vậy mà bây giờ mới có hơn bảy giờ tối. Nữ quỷ kia thì lại thường xuất hiện lúc mười hai giờ đêm hoặc một hai giờ sáng.

Thẩm Trúc Bạch gọi báo về nhà chồng một tiếng, sau đó mua thêm thật nhiều thức ăn về dự trữ. Xong đầu vào đó, cậu cùng Trạch Khiết Long trốn ở một góc gần nhà bác Đa, chờ đợi nữ quỷ đó xuất hiện.

Ngồi không cũng nhàm chán, Trúc Bạch sau khi xem xong quyển sổ của ông nội để lại. Liền mê man không hiểu gì, toàn là thần chú... Nhưng có biết khi đọc sẽ có tác dụng gì đâu kia chứ?

Trạch Khiết Long vuốt ve đầu cậu, hắn nhìn sắc trời rồi nói.

" Cậu chợp mắt một chút đi, lát nữa nếu cô ta xuất hiện tôi sẽ gọi"

Cả ngày hôm nay lăn lộn ở ngoài trời, Thẩm Trúc Bạch đương nhiên sẽ có chút mệt. Cậu không nghỉ ngợi nhiều, chỉ gật đầu rồi đáp.

" Vậy tôi nhắm mắt một chút. Anh canh chừng hộ tôi"

Trạch Khiết Long gật đầu, cậu thì lại dựa đầu vào tường. Mê man ngủ một chút.

Vì là hồn ma, hắn có thể cảm nhận mọi thứ xung quanh. Hắn thấy một bóng dáng của con mèo ma cứ quanh quẩn gần đầy. Nhìn dáng vẻ của con động vật tội nghiệp kia cứ gào lên tiếng " meo meo " vô định. Hắn không khỏi có chút xót xa.

Con mèo kia chắc mới chết cho nên không có chỗ dung thân. Hệt như hắn lúc mới hồn lìa khỏi xác vậy.

Con mèo ma đó tiến đến gần Trạch Khiết Long, dụi dụi cái đầu nhỏ lắm lông vào chân hắn..

Khiết Long cũng đang chán, thành ra cùng con mèo đó chơi suốt mấy tiếng đồng hồ.

Bỗng nhiên, một mùi ám khí nồng nặc tiến lại gần đây. Con mèo ma run sợ trốn vào một góc của hẻm nhỏ.

Một quỷ nữ mặc váy đen đang lơ lửng trên không trung, hướng thẳng nhà bác Đa mà tiến đến.

Ám khí nồng nặc hôi thối của mùi xác chết khiến Thẩm Trúc Bạch chịu không nổi, cậu mở mắt ra vừa lúc Trạch Khiết Long nói.

" Hình như nữ quỷ đó đến rồi. Thẩm Trúc Bạch, mau dậy đi thôi!"

Thẩm Trúc Bạch mơ màn tỉnh dậy. Con quỷ nữ kia khiến cậu khiếp sợ.

Bộ dáng nó gầy guộc, tóc trắng xóa dài quá gối lại còn rối bời. Khuôn mặt của nữ quỷ bê bết máu, hai bên mắt đục ngầu như tử thi.

Mùi xác chết nồng nặc càng lúc càng đến gần, lúc này....Thẩm Trúc Bạch lại càng thấy rõ hơn về nữ quỷ kia.

Phần bụng của cô ta...không lành lặn, nó bị khoét một phần ở đằng trước. Có thể thấy rõ khung xương sườn và nội tạng bên trong đều đã thối nát, bầy nhầy kinh khủng.

Con quỷ đó tiến càng lúc càng gần đến nhà bác Đa. Trạch Khiết Long lên tiếng.

" Trúc Bạch! Mau đi thôi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net