Chương 28 : Không được làm hại chồng tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tam Tiết không nhắm đến Trạch Khiết Long mà lại nhắm đến Thẩm Trúc Bạch. Tốc độ di chuyển của nữ quỷ thật sự quá nhanh, Thẩm Trúc Bạch mới lảo đảo đứng lên chỉ kịp nghe tiếng hét của Trạch Khiết Long.

" Trúc Bạch, mau né đi!"

Bốp!

Lời vừa dứt, một cú đấm thẳng vào má phải của Thẩm Trúc Bạch xuất hiện, khiến cậu ngã lăn xuống mấy bao rác lớn.

Nữ quỷ này đánh rất đau, chỉ một cú đấm đã làm Thẩm Trúc Bạch phụt máu. Má phải đau đến độ mắt cũng hoa, cậu ôm má gào thét.

Trạch Khiết Long bay đến, nắm đầu tóc dài khô xơ của Tam Tiết quay hai vòng, sau đó ném Tam Tiết đập mạnh vào tường.

Tranh thủ lúc nữ quỷ còn bị đống đè bẹp, Trạch Khiết Long chạy đến để Thẩm Trúc Bạch nằm trong lòng, lo lắng hỏi.

" Có sao không ? Cậu ổn chứ ?"

Người bình thường nếu để người khác đấm cũng đã đau chết đi được. Đằng này, kẻ đấm Thẩm Trúc Bạch chính là một con nữ quỷ mạnh gấp mấy chục người đàn ông gộp lại. Một cú đấm của cô ả cũng khiến Thẩm Trúc Bạch ôm má rên khóc.

" Khiết Long, cô ả đánh tôi. Cô ả đấm tôi đau quá, đau chết đi được !"

Thẩm Trúc Bạch ôm chặt Trạch Khiết Long khóc nức nở, hắn cố trấn an cậu.

" Ngoan, không khóc... Tôi biết cậu đau, nhưng phải cố lên. Cây kiếm gỗ trong tay cậu đâu rồi? Mau tìm lấy nó, nếu nữ quỷ đó đánh cậu thì hãy lấy thanh kiếm đó cản lại"

" Nhưng...nhưng..."

Ầm!

Lời còn chưa nói hết, Tam Tiết cũng từ trong đống đây đá đi ra. Tà khí nồng đậm, Tam Tiết tức giận đến độ tạo ra được một cơn gió lớn. Thổi bay tóc Thẩm Trúc Bạch, hai mắt nữ quỷ đỏ ngầu chậm chạp bước ra.

" Con ma khốn khiếp kia, ngươi dám đánh ta. Để xem, hôm nay ta có cho ngươi đầu thai không ?"

Trạch Khiết Long đẩy Thẩm Trúc Bạch ra, bỗng nhiên nói nhỏ vào tai cậu.

"Cuốn sổ cậu mang theo, có một trang kêu gọi âm binh. Cố gắng tìm trang đó, niệm chú rồi cầm kiếm lên. Như vậy sẽ tác động đến Địa Phủ, người ở dưới đó sẽ lên ứng cứu kịp. Tôi sẽ đánh cầm chừng Tam Tiết, trông cậy hết vào cậu"

Cả cơ miệng đều đau đớn, nhưng Thẩm Trúc Bạch vẫn cố gắng nói.

" Nhưng lỡ tôi tìm lâu thì sao ? Anh có bị làm sao không?"

Trạch Khiết Long cười cười đáp nhanh.

" Yên tâm, tôi là chồng cậu. Dù cho hồn phi phách tán tôi cũng sẽ bảo vệ cậu"

Ầm!

Một tiếng động nữa vang lên nữ quỷ dùng đầu tóc mình điều khiển về hướng của Thẩm Trúc Bạch. Trạch Khiết Long một lần nữa đẩy cậu né đi, còn không quên nhắn nhủ.

" Cố gắng tìm đi!"

Sau đó, Tam Tiết lao nhanh đến, Trạch Khiết Long cũng phóng ra. Quỷ và ma giao chiến.

Thẩm Trúc Bạch lồm cồm bò dậy, cố nén cơn đau. Tìm được cây kiếm gỗ, cậu nắm chắc trong tay. Từ trong túi vải mình đeo lấy ra cuốn sách. Sau đó nhanh lật từng trang tìm kiếm.

Tam Tiết mặc đồ của những phụ nữ cổ đại, xem ra... Đã chết từ rất lâu rồi, cho nên sát khí nổi lên ầm ầm, sức mạnh mạnh đến độ Tử Giai cũng phải ho sặc sụa vài tiếng.

Trạch Khiết Long chỉ mới là hồn ma được có tám năm, không phải là hắn yếu ớt. Chỉ là....âm khí của hắn không mạnh bằng nữ quỷ kia, lúc đầu... Trạch Khiết Long còn né được vài đòn của nữ quỷ. Về sau, tốc độ đánh đòn của Tam Tiết càng nhanh hơn, vừa móng tay.... Vừa tóc liên tục đánh anh từ lần này đến lần khác.

Đổng Du quan sát tình hình không ổn, vội lao ra.

Đổng Du là con quỷ một giò sống ở thời cận đại, nói gì thì nói... Tà khí của nó tuy không mạnh nhưng đủ cầm chân được nữ quỷ kia. Nhìn Trạch Khiết Long đấu với nữ quỷ kia một mình xem ra không ổn rồi.

Nó nhảy lò cò nhanh một cách kinh khủng, mượn lực đỡ của bức tường cũ kĩ. Đổng Du nhảy lên, bay đến giữ chặt cổ Tam Tiết.

Sự xuất hiện của Đổng Du khiến Trạch Khiết Long và Thẩm Trúc Bạch bất ngờ.

Bỗng nhiên, Đổng Du cảm thấy mình như một vị thần cứu thế. Nó ôm đầu nữ quỷ đang gầm gừ, dùng tay bẻ cổ nữ quỷ sang một bên. Sau đó nhảy xuống.

Tiếng cổ của nữ quỷ kêu răng rắc, Thẩm Trúc Bạch cũng không có thời gian để ý. Tiếp tục lục tìm những gì mà ông nội đã ghi lại.

Đổng Du nhìn Khiết Long, cười cười đáp.

" Thế nào ? Thấy sự lợi hại của anh mày chưa ? Nhất định Đồng Du đây sẽ không để đại ca Bạch bị gì đâu"

Trạch Khiết Long bị nữ quỷ tấn công nên âm khí còn rất yếu. Hắn nhìn Đồng Du, đánh tiếng cảm ơn.

Nào ngờ.... Khiết Long và Đổng Du còn chưa vui vẻ được bao lâu thì Tam Tiết đã bẻ cổ ngược quay về chỗ cũ. Nữ quỷ lẩm bẩm cái gì trong miệng. Sau đó.... Một luồng tà khí mạnh mẽ xuyên qua một quỷ một ma. Khiến bọn họ dần dần hóa tro.

Thẩm Trúc Bạch nhìn đến mắt trợn trắng. Trước mặt cậu... Tam Tiết một tay bóp cổ Khiết Long, một tay bóp cổ Đổng Du. Nữ quỷ nhấc cả hai lên không trung, sau đo dùng tà khí mạnh của mình đâm xuyên qua họ.

Trước mắt cậu, cái giò bị biến mất của Đổng Du càng lúc càng lên cao, tro tàn của nó bắt đầu bay xung quanh không trung. Còn Khiết Long... Một cánh tay đã biến mất.

" Không!!!"

Thẩm Trúc Bạch kêu lên, cậu sống chết cầm kiếm gỗ muốn lao đến. Nào ngờ nữ quỷ điều khiển tảng đá ở sau lưng đập mạnh vào lưng cậu.

Cậu có thể cảm nhận rõ lưng của mình đang mất cảm giác. Mọi thứ xung quanh đều dần mờ nhạt đi.

Trước khi ngất xỉu, cậu thấy rõ Khiết Long đang đau đớn vùng vẫy...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net