Chương 37 : Hủy hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm ngày hôm sau, xe ô tô của Khang Mạnh Nghiêm chạy thẳng vào gara của biệt thự nhà họ Khang, vừa bước vào đại sảnh, quản gia liền cúi đầu cung kính thưa

- Thiếu gia, cậu về sớm vậy? Vừa hay cả nhà vẫn đang dùng bữa sáng, mời cậu vào dùng luôn

Anh lạnh lùng hỏi

- Có ông nội tôi có ở nhà chứ?

-Có! Thưa cậu

- Được rồi

Nói rồi anh đi thẳng xuống phòng ăn, tại nói đó, ông nội và cha mẹ mình an tĩnh ngồi ăn cơm, không một tiếng nói phát ra trong bữa ăn, chỉ có tiếng chén dĩa va chạm vào nhau

Vừa thấy Mạnh Nghiêm bước vào, Khang Đông lão gia liền lên tiếng

- Cháu về rồi thì ngồi vào ăn cùng cả nhà luôn đi.Đứng đó làm gì??

Anh gật đầu, kéo ghế ngồi vào chỗ, dì giúp việc tay chân nhanh thoăn thoắt mang thức ăn đến,trước khi ăn anh hướng Khang lão gia lên tiếng

- Ông nội, Một lát nữa ăn xong com có chuyện muốn thưa với cả nhà

Ánh mắt sắc bén của ông liền liếc một lượt trên thân thể của anh, sau đó không nói gì, chỉ gật đầu đồng ý, rồi lại tiếp tục dùng xong bữa sáng của mình, cha và mẹ anh như hiểu con mình sắp nói chuyện gì, cho nên cũng chẳng cảm thấy trông mong gì cả

-------------*******----------

Một nhà sau khi vừa ăn sáng xong, liền kéo nhau đến phòng khách ngồi, Mạnh Nghiêm ngồi xuống châm trà ba người, Khanh Đông nâng tách trà lên uống một ngụm, sau đó dùng giọng điệu đều đều nhưng chứa đâyf lạnh lùng nói

- Thời gian là quý báu.Cháu muốn nói thì cứ nói rõ,không cần vong vo với ta làm gì cả

Nếu ông nội đã nói như vậy, thì cậu cũng chẳng cần phải nhiều lời, lập tức thưa

- Ông nội,bây giờ cháu cũng đã sắp hai mươi tuổi rồi. Cũng đã trưởng thành và biết suy nghĩ sự việc hơn, cháu muốn tự quyết định tương lai của mình, hy vọng ông nội chấp nhận

Khang Phát và Chi Ngọc nhìn con trai mình, sau đó mỉm cười gật đầu, tuy chỉ là một hành động nhỏ thôi, nhưng anh biết rằng họ đang ủng hộ anh

Ông khoanh tay trước ngực, nhíu khuôn mặt đã nhiều nếp nhăn của mình hỏi

- Vậy ý cháu là gì?

- Ông nội cháu muốn hủy hôn ước với Mặc Yên. Cháu đã có tình yêu thật sự của đời mình, hy vọng ông không ngăn cản

- Không được

Mạnh Nghiêm đã lường trước chuyện này nên cũng không lộ ra hành động lỗ mãng gì, chỉ tiếp tục cung kính thưa

- Tại sao vậy chứ?

- Còn hỏi tại sao hả? Đã ra lời đề nghị từ một phía, muốn hủy là hủy đâu có phải dễ, cháu làm vậy không sợ tổn thương đến con bé

- Ông nội,Cháu chưa bao giờ tổn thương cả

Mặc Yên xuất hiện đúng lúc, cô mang theo sức sống của tuổi trẻ, nắm tay một chàng trai người Mỹ tiến vào, chào hỏi lần lượt

- Chào ông nội, cháu chào bác trai, bác gái, xin lỗi mọi người vì cháu đến đường đột như thế này

Gân xanh trên trán của Khang lão gia nổi lên, nhìn đứa cháu dâu bây giờ cũng theo một chàng trai khác, nắm tay trước mặt mình, ở thương trường bao nhiêu năm nay, làm sao ông không biết đây là ý đồ gì?

- Hai đứa đã có kế hoạch từ trước có phải không?

Mặc Yên thưa

- Cháu biết ông giận cháu, nhưng cháu cũng đã thương người con trai đang cùng nắm tay cháu này rồi, mong ông đồng ý cho chúng cháu được từ bỏ hôn sự này, cháu thật sự không thích ép buộc về tình cảm, và Mạnh Nghiêm cũng vậy chúng cháu chỉ có thể làm bạn tốt thôi

Mạnh Nghiêm cũng tiếp lời

- Ông! Cháu hứa không cần hôn sự cũng sẽ đưa công ty mình phát triển mạnh hơn nữa, hy vọng ông chấp nhận

Khang lão gia thở dài một hơi, đứng thẳng người bỏ đi lên lầu, trước khi rời đi còn không quên nói

- Ta đồng ý, sẽ không ngăn cản tình cảm của cháu nữa

Làm thế nào để bạn khôi phục thị lực

Sau đó thì liền bước thẳng, Mạnh Nghiêm cảm thấy sự việc không quá mức dễ dàng như vậy, tính ông nội như thế nào, một tay ông ấy đào tạo Mạnh Nghiêm này từ nhỏ, làm sao anh không hiểu rõ chứ!! Nhưng có lẽ lần anh quá chủ quan rồi, cứ nghĩ mọi việc đã êm xuôi rồi, cho nên liền hướng cha mẹ và Mặc Yên nói chuyện, anh nghĩ xem như đã nhẹ hẳn một chuyện đi, sau này lại công khai còn chiến đấu với ông nội về chuyện Tiểu Thiên nữa

--------------******----------

Khang Đông ngồi trên bàn làm việc của mình, cầm một xấp ảnh của Tiểu Thiên và Khang Mạnh Nghiêm tình tứ bên nhau liền cười nhếch mép

- Cháu trai, xem ra con đã nghĩ ông già thật rồi nhỉ. Để con tự do bao nhiêu năm nay, không có nghĩa là ông đây sẽ để con náo loạn đâu

Nhìn đến tấm ảnh hai người đang nắm tay nhau cười vui vẻ đi trên phố, một đường rách chia bức ảnh ra làm đôi, sau đó liền vứt hình có Tiểu Thiên vào thùng rác nói

- Ông nội sẽ không ngăn cản tình yêu của cháu, mà là ta sẽ triệt luôn đường sống từ tình yêu sai lệch này, thà để cháu đau một lần còn hơn là nhìn cháu bám theo một thằng nhóc không có tiền đồ này, cháu phải kết hôn với một người con gái có gia thế lớn bằng chúng ta, như vậy mới cân xứng với địa vị gia tộc ta. Ông nội sẽ đưa tay cứu cháu khỏi vũng lầy dơ bẩn này

Xem ra sóng gió thật sự bắt đầu nổi lên, Khang Đông không hổ danh là con rắn độc của thương trường bao nhiêu năm nay

----------*****-------

À hí hí Cỏ hổng biết gì hết

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net