Chương 15: Manh Manh cũng học bài?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo như lời Huỳnh Nam Anh đã nói, Tiểu Manh Manh có thể đứng nhất. Vậy thì cậu chắc chắn cũng sẽ không phụ lòng của anh.

Tiểu Manh Manh bắt đầu lao đầu vào việc học, việc lên lớp không ngủ gật nữa đã khiến thầy cô có chút bất ngờ.

Nhưng mà chuyện bất ngờ hơn còn ở phía trước.

Chẳng hạn như việc Tiểu Manh Manh mỗi lần vào tiếc học sẽ chăm chú nghe giảng bài, còn xung phong lên giải bài tập.

Hình ảnh một cậu học sinh mặt dán băng cá nhân vì vết thương, áo quần xộc xệch hai tay đút vào túi quần hiên ngang lên bảng có chút không đúng. Nhưng mà mỗi lần bài cậu giải xong đều khiến thầy cô kinh ngạc.

Tiểu Manh Manh theo đúng lời Huỳnh Nam Anh miêu tả thì cực kì thông minh. Môn toán chưa từng sai một lần, có những thứ thầy cô chỉ cần giảng qua là hiểu, việc học thuộc bài cũng chỉ cần qua vài lần là có thể nắm bắt được tất cả mọi thứ.

Việc này khiến thầy cô có chút bất ngờ, thậm chí vì môn toán quá xuất sắc cho nên thầy dạy môn toán còn từng cho cậu một bài tập riêng để thử sức Manh Manh. Kết quả là hoàn toàn đúng đáp án.

Lúc này thì thầy cô trong trường như phát hiện một thiên tài mới, số lần cậu đánh nhau cũng giảm đi, việc chăm chỉ học bài càng khiến cậu tốt lên trong mắt thầy cô.

Tất nhiên thầy cô và bạn bè đều nghĩ Tiểu Manh Manh thay tâm đổi tính, nhưng đâu có ai biết rằng cậu chỉ muốn chứng minh mình có thể bảo vệ được con "gấu bự" kia không để ai giành lấy kia chứ?

Giờ ăn cơm trưa, tất cả các học sinh đều kéo nhau xuống căn tin. Vậy mà chỉ có một mình Tiểu Manh Manh ngồi lại lớp chăm chú giải bài tập tiếng anh.

Bỗng nhiên, chỗ cậu bị làm bài tập bị khuất ánh sáng. Một giọng nói vang lên.

"Tiểu Manh Manh, tao thấy mày đã không vừa mắt từ lâu rồi. Lần này tao muốn đánh nhau với mày!"

Tiểu Manh Manh vừa nghe thấy giọng nói đầy thách thức lập tức nhíu mày ngẩng mặt lên. Trước mặt cậu là ba tên học sinh béo ú vẻ mặt hung dữ, khỏi cần nói đây là tụi học sinh cá biệt nổi tiếng ở khối lớp mười thời gian gần đây.

Cậu từng nghe đàn em nói rằng có ba tên lớp mười mới vừa nhập học. Tính tình hung hăng, đánh bạn học nhiều lần. Nhưng nghe nói cha của tên cầm đầu là xã hội đen nên nhà trường không dám làm gì nhiều bọn chúng.

Tên to mập đứng giữa nhìn Tiểu Manh Manh cả người nhỏ nhắn, khuôn mặt thanh tú đầy thách thức rồi nói.

"Ông đây muốn đánh nhau với đàn anh. Tao nghe nói mày nổi tiếng đánh nhau giỏi nhất trường này, mau cho tao thấy sự lợi hại của mày đi!"

Tiểu Manh Manh hiện tại đầu óc đang quay cuồng bởi những trang bài tập. Thời gian còn không có để đánh nhau với lũ này đây.

"Cút đi! Ông đây còn bận giải bài, một lát nữa thì học lịch sử. Đợi thi xong học kì một ông làm thịt ba con heo tụi bây"

Tên đàn em đi sau gã béo tức giận đập bàn nói.

"Thằng lùn! Mày dám khinh bọn tao à!?"

Nhưng mà Tiểu Manh Manh còn đang bận giải nốt vài câu tiếng anh còn lại,Huỳnh Nam Anh chuẩn bị đến đây rồi cậu không thể đấm chết ba thằng ranh này được.

Tiểu Manh Manh tất nhiên là trực tiếp bỏ qua đám lưu manh ranh con này, tiếp tục giải bài tập.

Tên cầm đầu lần đầu tiên cảm thấy có người khinh bỉ mình, vừa có chút tức giận lại có chút mất mặt. Hắn mắng.

"Mẹ nó! Mày có để ý đến bọn tao không?"

"Manh Manh! Mau đi ăn cơm thôi!"

Tên cầm đầu vừa dứt lời thì một âm thanh ôn nhu vang lên, Tiểu Manh Manh trực tiếp đứng lên vui vẻ chạy ra ngoài đi cạnh Huỳnh Nam Anh, hoàn toàn không để tâm đến lũ béo kia.

"Mau! Mau đi ăn thôi, đói bụng chết mất. Một lát nữa về kí túc xá giải giúp tớ vài câu tiếng anh đi!"

Huỳnh Nam Anh xoa đầu Tiểu Manh Manh, gật đầu đáp.

"Được rồi! Hôm nay uống sữa dâu nhé? Dạo này không nghe được mùi dâu từ miệng cậu rồi!"

"Ưm ~"

Thế là Tiểu Manh Manh cùng Huỳnh Nam Anh rời đi. Trực tiếp xem đám béo kia là không khí.

Tên cầm đầu tức đến giậm chân mắng.

"Mẹ nó! Mình thách đấu nó nó không để tâm. Cái tên cao cao đó vừa xuất hiện thì như con cún có đuôi vậy!"

Tên đàn em như biết được chuyện gì, nói vào tai của đại ca.

"Nếu như em nghe không nhầm thì kẻ vừa rồi là người yêu của Manh Manh. Cũng là hội trưởng hội học sinh trường này, tính tình hiền lành hòa nhập với mọi người, hoàn toàn khác với tên Manh Manh kia"

Tên cầm đầu nghe đến đây lập tức cười sảng khoái nói.

"Vậy thì bắt thằng đó lại, đánh cho một trận. Để xem Manh Manh còn dám làm lơ chúng ta không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net