Chương 10: Chuuya, Dazai 16 tuổi (p5)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nước bùn hỗn màu đen chất lỏng, dán lại ngươi lông chim.

Ngươi lại không trốn, ngươi nói bên trong có hoa sen."

Xem ảnh thể [Trường Cao đẳng Chuyên môn Chú thuật Yokohama]

Bổ sung:
[...] Đầu bên kia điên thoại.

_____________________________

.
.
.
N là người tạo ra Arahabaki ư...?

“Arahabaki là tuyệt mật của quốc gia mà gián điệp từ khắp thế giới luôn chực chờ để đánh cắp, đúng không? Nếu vị trí và lý lịch của họ bị lộ ra bên ngoài thì sẽ gay go lắm. N được khai là đã chết và cả tên tuổi lẫn lý lịch của ông ta đều bị che đậy... Chẳng phải đây là một tình huống khả thi sao ?”

Adam bắt đầu quá trình vận hành của mình một lần nữa trong khi Chuuya vẫn đang đàm thoại với Nguyễn Du. “Tất cả các nhà nghiên cứu lẽ ra đã chết trong vụ nổ do Arahabaki gây ra rồi. N có phải là người đã sống sót chăng? "

“Ông ta có lẽ là người sống sót duy nhất. Đó cũng là lý do tại sao Verlaine đang săn lùng ông." Ngài Chuuya gật đầu. “Tên thật, không rõ. Nơi ở không biết. Không tài nào liên lạc với ông ta được. Thế nên, cách duy nhất để đạt được mục tiêu..”

["... là sử dụng em trai của ông ấy, Thám tử Musare."] Nguyễn Du nhanh chóng bổ sung.

Shirase đột nhiên chen ngang.

"Khoan, khoan, chờ đã, anh không nghĩ mọi thứ hơi kỳ lạ à?"

Adam xoay người lại. "Điều gì cơ?"

"Thôi mà! Mấy người là lý do khiến tôi bị đe dọa đó, kể cả mấy người có muốn thì tôi cũng không quên nổi điều ấy!” Shirase chống tay lên hông, tỏ vẻ trịch thượng. “Verlaine sẽ tiếp tục giết chóc chừng nào còn lý do để Chuuya ở lại Nhật”. Anh đã nói thế kia mà! Làm tôi sợ phát khiếp luôn! À ừm, không hẳn là sợ, ... Ý tôi không phải vậy!”

Mục đích của Verlaine là đưa ngài Chuuya đi đâu đó. Rõ ràng là thế.

Giả như đúng là trường hợp ấy.

“Nói cách khác, N... Ông ta có thông tin khiến ngài Chuuya muốn ở lại sao? Do đó Verlaine sẽ giết vị thám tử. Và người tiếp theo chính là N..”

Giả như là mọi thứ theo đúng "mạch tuyến" của thế giới. "Nguyễn Du" thầm nghĩ.

["Bây giờ mục tiêu mà Verlaine nhắm đến sẽ chỉ còn có N."] Giọng nói bình tĩnh và lí trí của Nguyễn Du từ điện thoại truyền qua làm ba người dừng lại bước chân.

"Ngài Nguyễn Du, lý do gì mà ngài có thể chắc chắn như thế vậy?" Vẻ mặt của Adam vẫn vô cảm như vậy.

["... Thật xin lỗi, cậu người máy. Vấn đề này tôi không cũng không biết rõ lắm."] Giọng Nguyễn Du hơi nghẹn lại, buồn buồn, ["Tôi theo dõi Verlaine suốt cả buổi nhưng rất khó để tìm được lý do nhưng theo một số manh mối tôi thu thập được thì có người đã bán một tình báo cho Verlaine....."]

["Rằng...... "'Bản thể' của Nakahara Chuuya, vật chứa của Arahabaki đang ở chỗ N và N đang có ý định..."]

[".... Vứt bỏ hắn.]

Đồng tử Chuuya co rúm lại.

"Ê Chuuya?!"

"Ngài Chuuya!!!!!"

Xung quanh cơ thể Chuuya bị một lớp hoàng quang màu đỏ hung hăng bao lấy, cậu giơ một chân lên và dẫm xuống mặt đất. Dưới tác động của dị năng lực "Lệ Sầu Hoen Ố" mặt đất bị dẫm vỡ tung và lan ra xung quanh tạo thành một vùng nứt nẻ.  Cả Adam lẫn Shirase đều phải né xa Chuuya 3 mét.

"Ngài Chuuya!!!" Adam vẫn nhịn không được gọi lại lần nữa với mong muốn làm Chuuya bình tĩnh lại.

Chuuya dùng một chân này phát tiết làm nỗi bực tức trong người vơi đi một chút nhưng vẫn khó chịu vô cùng.

Adam đành phải đánh lạc hướng.

"Vậy người bán tình báo đó là ai?"

["Tôi cũng rất muốn biết đây, tuy đã cố lần theo địa chỉ ID nhưng chỉ thấy một địa điểm nhìn thế nào cũng biết là giả."]

Vì làm gì có chuyện như vậy xảy ra.

["Nhưng mà tôi nghe lén được người đó tự xưng là... "Một vị người Nga tốt bụng".]

"Người Nga sao?" Adam trầm ngâm ngẫm nghĩ trong chốc lát, "Rất có thể đây là âm mưu của một nhóm tổ chức nước ngoài."

["Ừm... Vâng? Ý ngài là...?]

Má, mặc dù biết là mình đang hướng dẫn người ta quăng nồi cho người khác nhưng nghe câu "một nhóm tổ chức nước ngoài" vẫn rén vl.

"Có lẽ do các vị đóng cửa lâu quá nên có một số thông tin không kịp thu thập. Có một tổ chức tội phạm Trong thế giới ngầm, cái tên của họ khá là nổi tiếng, trên khắp thế giới ngầm,

NHỮNG CHÚ CHUỘT TRONG NGÔI NHÀ CHẾT CHÓC."

"Tuy nhiên, tên và năng lực của các thành viên chỉ được biết bởi những người đã gặp hoặc đối đầu với họ và một số người cấp cao của Những chú chuột trong Ngôi nhà Chết chóc. Không ai thực sự rõ về quy mô của tổ chức, họ chỉ biết những mẩu tin rời rạc."

"Tôi từng được vị tiến sĩ đã chế tạo ra tôi nhắc đến (và tư liệu trong đầu tôi cũng có) người lãnh đạo và lập nên tổ chức này, Fyodor Mikhaylovich Dostoyevsky.

"Hắn là một người Nga đáng sợ." Tiến sĩ đã nói như thế."

Nguyễn Du: Mặc dù là chuyện này cũng có sự tham gia của "Những chú chuột trong ngôi nhà chết chóc" nhưng chỉ là đơn thuần bán tình báo thôi....

"H-hả? Gì, phi phi gì cơ?" Bị cái tên dài loằng ngoằng và cái một hàng phát âm làm cho tai bị điếc tạm thời, Chuuya - mắt biến thành hình nhang muỗi - lắp bắp hỏi lại.

"Cái tên gì kì vậy!!" Shirase hét lên.

Nguyễn Du bên đầu bên kia chợt nhớ đến câu đùa của mấy dân mạng nhà hàng xóm đu Fandom BSD hồi trước mà *** từng nghe qua.

"Yêu hắn thì phải nói ra tên đầy đủ của hắn!!!!"

"Ta tới!!! Chồng ta là Fyodor Mikhaylovich Dostoyevsky còn ta là [bíp-------] Mikhaylovich Dostoyevsky!!!!!"

"Vạn tuế!!!!"

"Thưa ngài, xin ngài cho tại hạ phương pháp nhớ tên rõ tên chồng được không?"

"Có gì mà khó! Yêu đủ sâu thì tự khắc sẽ nhớ! Ngươi không nhớ là do ngươi không yêu đủ sâu. Tránh ra!! Chớ có dành chồng bà, bà khoét mắt ra!!!!!!!"

Nguyễn Du:....

Nguyễn Du: Lợi hại, đây là sức mạnh của tình yêu sao? Tại hạ cam bái hạ phong.

"Kì thật có thể gọi là Fyodor. D là được rồi."

Chuuya nghe Adam nói thế, nhẹ nhàng thở ra.

Nhẹ nhàng đem cái tên dài loằng ngoằng kia vứt khỏi trí nhớ và thay vào đó là tên viết tắt, Chuuya nhớ lại chuyện mà Nguyễn Du thu thập được.

"Vậy chúng ta phải đi nhanh thôi! B, bản thể của tôi đang sắp bị tên kia vứt bỏ!!"

["Bình tĩnh nào, Chuuya. Giờ vẫn hãy còn sớm, cứ tiếp tục đi và tự nhiên như chưa từng được biết những tình báo này, chờ tới lúc thích hợp thì sẽ được chính thức "mời" vào thôi.

Nghe hiểu chứ? Chỉ cần vờ như không có gì xảy ra là sẽ được mời vào nên không được nóng nảy đâu đấy?."]

Như để thể hiện tầm quan trọng của việc này, Nguyễn Du lặp lại và nhấn mạnh.

"Vâng, em hiểu rồi-----"

"Khoan! Chờ đã! Hình như vừa rồi có ai nói "bây giờ mục tiêu mà Verlaine nhắm đến sẽ chỉ còn có N mà thôi" đúng không?!!"

["À, vâng, là tôi... Làm sao vậy?"]

"Nghĩa là giờ tôi được tự do rồi đúng chứ? Tao có thể rời khỏi đây được chưa Chuuya??? Mày để tao đi đi tao có còn bị tên đó nhắm đến đâu...."

Shirase hỏi Nguyễn Du nhưng chẳng cần câu trả lời mà quay sang Chuuya nói thẳng muốn thoát khỏi cái chuyện lộn xộn và (hiện tại) chẳng liên quan gì tới mình nhưng khi bắt gặp cặp mắt xanh lạnh nhạt đang cau lại, Shirase dần dần nhỏ giọng lại.

Shirase: Má liên quan gì tao nữa đâu nên tao đi về là đúng rồi, cần gì gắt vậy. Rén vl.

Chuuya: Ủa chứ mày mắc mất trí nhớ tạm thời hay nghe không hiểu tiếng người nên không nghe anh Du nói hả? Biểu-hiện-như-như-từng-nghe-qua-anh-Du-nói!!! Hỏng việc là tao đập chết mày.

Adam: Đây là cách mà mấy bạn bè con người trò chuyện với nhau hả? Thêm một kiến thức mới, quả nhiên không phải cái gì trên sách cũng đúng.

Nguyễn Du (+3người1máy): Chuuya tính nóng như kem :D

"Thế nhé, mấy đứa nhớ làm theo lời anh nói á nha. Anh cúp máy đây."

Tách. Nguyễn Du đóng lại chiếc điện thoại gập và bỏ nó vào túi. Miệng cậu cong lên một nụ cười có vài cười cợt như đang nói đùa với ai đó.

"Thôi thì lỡ làm vai ác rồi thì đội thêm cái nồi nữa chắc không sao đâu ha, Fyodor? Cậu giỏi như thế mà."

Nói rồi Nguyễn Du tung người nhảy lên mái nhà đối diện, dùng tốc độ nhanh nhất như một nhẫn giả trong chớp mắt biến mất không thấy.

Nhóm Chuuya dành nghe theo Nguyễn Du nói mà bắt đầu "diễn kịch".

Kì thực thì họ chỉ cần nghĩ đến những tình báo mà mà mình tự tập hợp được mà theo đó bắt đầu phân tích mà lượt bỏ đi những tình báo mà Nguyễn Du đã nói.

“Nói cách khác, N... Ông ta có thông tin khiến ngài Chuuya muốn ở lại sao? Do đó Verlaine muốn giết vị thám tử. Và người tiếp theo chính là N..”

Không rõ vì sao, nhưng hiện tại Verlaine đã đặt mục tiêu ám sát nhà nghiên cứu tên N lên hàng đầu.

Chắc chắn đó không phải là do chuyện "bản thể" bị vứt bỏ.

Không hiểu vì sao nhưng Chuuya có trực giác không phải như vậy.

"Ai biết? Cách duy nhất để tìm ra là truy tìm ông ta và ép ổng phun ra thôi.”

“Ấy ấy, gượm đã! Đừng cứ quyết định một mình như thế!” Shirase hét lên. “Nếu mấy người đi tìm cái nhà nghiên cứu này, nghĩa là mấy người cũng đang tìm Verlaine chứ gì? Xin lỗi nha, nhưng tôi không muốn gặp lại hắn đâu! Thay vào đó thì hãy bảo vệ tôi ở một chỗ trú an toàn nào đó đi!”

Chuuya nhìn cậu Shirase nổi đoá trong khoảng 10 giây trước khi lớn tiếng thở dài.

"Cái vẻ mặt gì kia?!"

“Không có gì, chỉ là... Nếu làm theo lời mày thì sẽ khó chịu lắm đây..” Cậu quay đi chỗ khác.

Méo thể hiểu sao mày có thể diễn thật như thế.

Shirase mở miệng như thể định phàn nàn thêm lần nữa, vì vậy Adam đành lên tiếng trước khi mọi thứ trở nên rắc rối hơn.

"Nếu thế thật thì khó chịu lắm đấy." Shirase cằm ràm.

“Không may là, cậu Shirase quả thật có lý.” Adam nói. “Trong việc tìm kiếm N, Verlaine đang dẫn trước ta. Trên hết thì, hắn là một cựu điệp viên. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu hắn đã tìm ra tung tích của N và đâm chết ông ta rồi. Ngay cả khi chúng ta bắt đầu tìm kiếm ngay bây giờ và bắt kịp Verlaine đi nữa, khả năng cao là gã đã đang đứng sẵn trên xác chết của N và chờ ta mò tới.”

Chuuya cau mày làm đôi mắt xanh lam nheo lại, tay xoa rối tinh rối mù mái tóc cam. Cái cảm giác gây phiền phức cho mọi người làm miệng cậu nhịn không được phát ra một tiếng tặc lưỡi.

"Không, mọi thứ không hoàn toàn như thế đâu."

Có giọng nói bất chợt cất lên.

Giọng nói đến từ một người đàn ông lạ mặt. Adam quay lại nhìn nhưng không thấy chủ nhân của giọng nói đâu cả.

“Tại sao cậu lại nhìn xung quanh thế? Tôi ở ngay đây cơ mà"

Lại là giọng nói đó. Nó đến từ đâu chứ? Adam khó hiểu.

“Này, anh đang...” Shirase đang nhìn Adam chằm chằm với vẻ mặt kỳ lạ. Cứ như cậu ta vừa nhìn thấy ma vậy.

Đột nhiên, Adam hiểu ra chính mình là kẻ đang nói. “Cậu đã để lại khá nhiều dấu vết trên cơ sở dữ liệu của quân đội nên tôi đã lần theo một trong số chúng”.

Miệng Adam đang mấp máy, nhưng thứ phát ra lại là giọng nói của người đàn ông vô danh ấy. “Hai ta đều là những kẻ kín tiếng. Hy vọng cậu sẽ bỏ qua cho sự thô lỗ của tôi.

Adam tuy không nói gì nhưng đôi mắt loé lên tia sáng và vẻ mặt "ghê tởm chết đi được" bị hai người còn lại nhìn thấy rất rõ.

"Chờ đã, đừng ngắt." Đã có chút đoán trước được hành động của Adam, Chuuya đưa ngang tay ra để ngăn Adam lại. Sau đó, cậu ấy quay sang và hỏi, "Ông là ai?"

"Ta là người đang mong được các cậu giúp đỡ." Miệng Adam tự di chuyển. “Và cũng là người muốn giúp đỡ các cậu. Hẳn các cậu gọi ta là N.”

"Ồ, ông là N. Thật là một bước ngoặt tốt đẹp làm sao." Chuuya cười nhẹ. “Ông đang mưu tính gì, khi tự dưng liên lạc với bọn ta như thế? Ta tưởng rằng ông ghét phải ra mặt lắm chứ."

“Gió đã đổi chiều rồi. Các cậu đều rõ điều ấy mà”. Adam vẫn không ngừng nói bằng cái giọng vô danh đó, không biết cậu ta có thể chống cự thêm bao lâu nữa. “Cứ đà này, ta sẽ bị giết bởi tên sát thủ tài ba nhất thế giới đó mà thôi. Gã muốn chôn vùi sự thật trong bóng tối trước khi ta có thể nói ra điều đó với cậu. Hợp lý mà nói, nếu giờ tôi kể cho cậu tất cả, thì sẽ không còn lý do để hắn phải kết liễu tôi nữa”.

Chuuya thề rằng cậu đã thấy Adam đã lè lưỡi ra chuẩn bị cắt lưỡi nếu N còn luyên thuyên nhưng cậu tiếp theo hắn nói lại làm Adam nhẹ nhõm.

“Ta không thể nói chuyện ở đây được. Ta muốn cậu đến gặp ta. Ta sẽ để lại địa chỉ của mình trong nguồn cấp dữ liệu nội bộ của cậu thanh niên cơ khí này."

Chuuya nhanh chóng hỏi, “Chờ chút đã. Ông muốn tụi này gặp ông? Chính xác thì ông biết cái gì?”

“Mọi thứ, cậu Chuuya. Ta biết tất thảy về cậu." Giọng ông rời rạc dần khi ông bình tĩnh nói. "Ta rất mong được gặp cậu đấy."

Cùng lúc ấy, kết nối bị ngắt.

Khi Adam đã xác định xung quanh không có theo dõi hay kết nối đã hoàn toàn bị ngắt, cả đám Chuuya thở phào. Đúng như những gì Nguyễn Du nói!

Chuuya đã trực tiếp đem Nguyễn Du đưa lên ngang tầm với tên cá thu xanh như sắp chết kia về độ thông minh.

Nguyễn Du: Không, kì thật cũng không cần. Hữu danh vô thực thôi không xứng ngang hàng với tổ kịch bản QAQ

Kì thật vụ này con tác giả phải nằm dài ở nhà gần cả tháng mới nghĩ ra và có hứng viết....

___________________________________

Sau khi đem đống 'phao' giấu kĩ Nguyễn Trãi tự tin rời khỏi phòng và chạy sang phòng bên cạnh, chỗ của Ngô Thì Nhậm.

Vì đã biết một số tin tức từ Ngô Thì Nhậm nên Nguyễn Trãi cũng đóng vai "người qua đường Giáp muốn được chút hơi nên chạy lại nịnh nọt" và diễn vô cùng thành công.

Đóng nhận ánh mắt khinh thường của N và những cái liếc mắt khinh bỉ của những người khác, Nguyễn Trãi vô cùng tự nhiên mà dành lấy một nửa công tác sắp xếp của Ngô Thì Nhậm.

"Tôi cảm thấy sau dịp này cả đám chúng ta có thể cùng nhau đi làm diễn viên được rồi đấy. Cái loại, có tiền còn được giải thưởng cơ." Ngô Thì Nhậm nhỏ giọng oán giận.

Nguyễn Trãi: Kì thật cũng có thể?

***: Độ nổi tiếng sẽ tăng rất nhanh đi?

Ngô Thì Nhậm: Gì? Mấy người tính làm thiệt hả??

Nguyễn Du: Gì? Bản thể muốn chúng ta kết đoàn tập thể đi làm diễn viên? Làm có tiền mà còn được giải thưởng và độ nổi tiếng?

***:.... Nghe cũng được?

Hệ thống: Được cái gì mà được! OOC mẹ nó rồi!!!!

Ngô Thì Nhậm: Không đùa, tôi đã căng.

Nguyễn Trãi/Du, ***: Đùa tí, gì căng.

"Vậy đây chính là [Chuuya]." Nguyễn Trãi nhịn không được than thở, "Gầy quá."

"Cậu nhỏ giọng chút thôi, cẩn thận bị nghe thấy."

"Đừng lo, mấy người kia đã rời đi rồi, N thì đang bận xâm nhập vào Adam."

Thấy Ngô Thì Nhậm vẻ mặt lo lắng, Nguyễn Trãi dùng cằm của mình hất vào N. Thấy N thật sự đang bận cắp cúi vào cái máy tính, Ngô Thì Nhậm nhẹ thở phào.

"Tuy thế nhưng vẫn phải lo mấy cái camera đằng kia, dù có hệ thống che chắn nhưng vẫn phải cẩn thận hơn."

"Đã biết." Nguyễn Trãi đem một chồng tài liệu đặt ở bàn gần [Chuuya] nhất và cái bàn đó nằm giữa N và [Chuuya]. Chồng tài liệu đó rất cao, cao tới nỗi đủ để chen khuất khuôn mặt của Nguyễn Trãi.

Vẫn chưa đủ.

Chưa đủ thì xếp tiếp.

Xếp cho đến khi nào đủ để ngăn cách cái thứ rác rưởi này khỏi [Chuuya].

Không.

Phải là ■■ mới đúng.
_________________________________

[Nhiệm vụ chính: Ngăn chặn bi kịch (50%)]

[Kết toán: Cụ thể hoá Việt Nam (25%)]


_________________________________
Tác giả có lời muốn nói:......

Sorry vì đã 🕊️ mọi người lâu như vậy nhưng mà.....

Tôi chợt nhận ra....

🕊️ Vui vãi lxx!

Ehe!

Nêu giờ sẽ không có lịch chương nha!

Thế thôi, cảm ơn mọi người đã ủng hộ trong thời gian vừa qua.

Cứ nhiệt tình bão chương đi, tôi vui lắm.

Kí tên:

Tác giả • đã tiến hóa thành bồ câu ku ku ku~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net