56

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Rút cuộc thì ngươi là ai?"

Tuy đặt câu hỏi hùng hồn như vậy, nhưng thật ra Emiya Kiritsugu không hy vọng đối phương sẽ trả lời vấn đề của mình, dù sao một bên đang bị bao vây sẽ không cần thiết phải kể ra câu chuyện do đối thủ của mình vì thu thập thiếu thông tin mà không hay biết gì cả. Chết rồi thì mọi sự cũng đã xong.

Vị anh linh không rõ tên họ trước mặt này không biết từ đâu mà nắm được chính xác tên thật của Saber và kế sách của bọn họ, đột phá qua kết giới ma thuật bên ngoài lâu đài, đơn thương độc mã trực tiếp tìm tận cửa diễu võ dương oai.

Rõ ràng hắn biết Saber là Vua Arthur trong truyền thuyết... mặc dù người ta chỉ là một thiếu nữ... nhưng Vua Arthur vẫn là tượng đài không thể xem thường ở trong class Saber, tên anh linh tóc đen lại này còn bày ra thái độ thích đến thì đến, muốn đi thì đi... Là do quá tự tin vào thực lực của chính mình hay sao?

Emiya Kiritsugu rút súng ra.

"Nếu không muốn bị loại từ vòng gửi xe, thì cất súng đi." Anh linh tóc đen thoải mái dựa vào trên sô pha, giống như hoàn toàn không đếm chỉa tới hành động của Emiya Kiritsugu.

Vậy là ý gì?

Nếu bây giờ mình nổ súng thì sẽ bị loại ngay?

Là anh linh có năng lực phòng ngự phản kích sao?

Ngón tay Emiya Kiritsugu đặt ở cò súng, ông luôn luôn quyết đoán trong mọi trường hợp, lần này lại chậm chạp chưa bóp cò.

Đạn khởi nguyên chế tạo từ xương sườn của ông có thể phá hoại mạch ma thuật, loại vũ khí ma thuật này đặc biệt hiệu quả, có thể nói là đòn trí mạng đối với các Ma thuật sư. Cho tới bây giờ, ông đã sử dụng ba mươi bảy viên đạn khởi nguyên, chưa từng lãng phí một viên nào.

Tuy nhiên, hiệu quả của loại đạn này với anh linh cũng cực kì hữu hạn. Đại đa số các anh linh có thể trực tiếp tránh đạn bằng hệ thần kinh phản xạ siêu việt hơn hẳn người thường, hơn nữa bọn họ còn được trang bị các loại giáp trụ võ trang trong truyền thuyết. Đạn khởi nguyên trên tay ông chỉ còn lại hai mươi chín viên, không nên lãng phí ở tình huống này.

Muốn đối phó với anh linh, mà chỉ biết đường đường chính chính sử dụng thủ đoạn như ra tay với con người là không xong.

Emiya Kiritsugu ý thức được điều này rất rõ ràng.

Ngoài mặt ông làm bộ dây dưa với kẻ địch, đồng thời sử dụng khế ước đặc thù của Master âm thầm truyền tin đến Saber... Không từ bất kỳ thủ đoạn nào, nhất định phải lấy đầu của anh linh này!

Saber nghe được mệnh lệnh, sắc mặt trầm xuống.

Từ khi mới được triệu hồi tới cô đã hiểu rõ, ý niệm không từ thủ đoạn để đạt được mục đích của Master Emiya Kiritsugu với lý tưởng cao đẹp của một vị kỵ sĩ mà cô luôn vững lòng bảo vệ hoàn toàn trái ngược nhau. Thân là Vua kỵ sĩ quang minh chính đại, cô tuyệt đối không làm ra mấy trò đánh lén hạ cấp, nếu cần thiết phải chiến đấu, cô sẽ chọn cách thức đường đường chính chính.

Thiếu nữ tóc vàng mắt xanh váy xanh biển chớp mắt mặc lên bộ giáp bạc thời Trung cổ, hai lọn tóc vàng theo dòng khí không biết từ đâu dâng lên hơi lay động. Bàn tay phải bọc giáp nặng nề hơi hướng xuống mặt đất, năm ngón tay nắm hờ, tựa như đang cầm vũ khí vô hình nào đó, giống như là một thanh kiếm.

Vua kỵ sĩ quay đầu, ánh mắt nghiêm túc nhìn thẳng kẻ địch của mình: "Anh linh không rõ danh tính, rút kiếm ra đi!"

"Rút kiếm?" Tóc đen anh linh hình như vừa nghe được chuyện gì cực kì buồn cười, đuôi lông mày khóe mắt đều mang theo ý cười tươi tỉnh nói (anh ơi ý người ta là rút vũ khí ra, không nhất thiết phải là kiếm =)) ), "Ta không có thanh kiếm thề ước thắng lợi của Vua Arthur, hơn nữa cũng không muốn quần thảo với cô, nếu ta lấy ra vũ khí, cô chắc chắn sẽ càng hăng hái lên cho ta... Thôi, cố chi cho phí công, còn mấy chuyện cực kỳ dã man khổ sai, đương nhiên để cho những người khác đảm đương."

"Ngươi đang miệt thị ta sao?" Vua kỵ sĩ cau mày, biểu tình cực kỳ bất mãn, nhưng mấy động tác này không làm hao tổn mảy may đến dung nhan kiều diễm thanh khiết của cô.

"Hử? Nếu cô nhất quyết nhận định như vậy, thì ta cũng không còn có cách nào khác." Anh linh tóc đen ngồi ở trên ghế sô pha, vốn không hề có định đứng dậy. Anh bỏ qua vị Vua kỵ sĩ này, làm ra bộ dạng bất đắc dĩ, "Xem ra cô với Master mình không có cách nào chung sống hòa thuận được đâu, theo ý ổng, chắc là muốn cô trực tiếp đánh lén sau lưng ta, có phải không?"

"......"

Không hề sai chút nào.

Rút cuộc thì người này là ai?

Ngay cả chuyện chủ tớ Saber không hợp nhau đều bị tên này bóc trần.

Anh linh tóc đen tiếp tục liên hồi thao thao bất tuyệt: "Cuối cùng cô còn quay sang dõng dạc thủ thế khiên chiến, anh linh cổ đại đều cứng nhắc như vậy sao? Thật đúng là có chút ngoài dự đoán..."

Dù sao Vua Arthur trong truyền thuyết cũng không phải là chưa làm qua chuyện phá luật bao giờ, cô từng vi phạm quy tắc, thanh gươm trong đá cũng vì thế mà bị gãy mất. Ít nhất xem qua người thật việc thật mới thấy mấy lời đồn đại trong truyền thuyết không thiếu gì nội dung trái với thực tế.

"Cơ mà, thật ra ta rất thích người có tính cách ngay thẳng! Giống như là hamburger vậy, đơn giản dễ hiểu, liếc mắt một cái là có thể thấy rõ ràng cấu tạo bên trong!" Anh linh tóc đen xong thoải mái cười ha ha.

"......"

Hắn đang nhục mạ mình phải không?

Chắc chắn là thế chứ?

Vua kỵ sĩ không đáp lại, chỉ là siết chặt hơn thanh kiếm vô hình được cơn gió che đi thực thể trong tay mình, những mảnh giáp bạc tầng tầng lớp lớp trên cánh tay cô phát ra tiếng kim loại va chạm khe khẽ.

Nhất thời ma lực bị kích động, cơn gió nhẹ nổi lên mặc cho họ đang ở giữa căn phòng kín.

Cục diện như tên đã căng lên dây, không thể không bắn.

"Kiritsugu...!"

Một tiếng gọi kinh hoảng phá vỡ cục diện bế tắc.

Ba người nhìn về phía thanh âm phát ra theo phản xạ.

Phía đầu cầu thang ở chính giữa đại sảnh của lâu đài có một người phụ nữ tóc bạch kim mỹ lệ dựa vào tay vịn được khắc hoa văn, vội vàng nhìn quanh xuống dưới.

"Irisviel, đừng xuống dưới đây." Thần thái khi Emiya Kiritsugu đối mặt với kẻ địch luôn luôn lãnh khốc vô tình, ông vội vàng nhìn thoáng qua vợ mình, rồi nhanh chóng dời lực chú ý trở lại chỗ anh linh tóc đen.

"Irisviel, nơi này giao cho tôi, cô hãy rời xa một chút." Saber đã thề sẽ bảo vệ cô ấy, nên cũng không muốn để cô gia nhập cuộc chiến.

Anh linh tóc đen cũng đã chú ý tới người phụ nữ.

"Ôi, chào phu nhân, ta đang tìm bà đó."

Cuối cùng anh ta cũng chịu dời mình khỏi ghế sô pha.

Anh linh tóc đen đôi mắt đường chỉ híp lại, cười hì hì hướng về bậc cầu thang khom mình với cô gái tóc bạch kim một cái... trông chả ra thể loại phép tắc chào hỏi của dạng quý ông nào. Anh tiến lên hai bước, lại bị Saber cảnh giác chặn về, đành phải đứng dưới gọi người ta, vẻ mặt tủi thân bất đắc dĩ.

"Chỉ là cố tình đặt ra chút câu đố cỏn con làm quà gặp mặt, không ngờ không được người ta tiếp đón nồng nhiệt, còn bị mặt lạnh coi khinh..." Anh linh tóc đen biểu cảm đầy bi thương.

(anh ơi, nãy giờ người ta vì màn quậy phá dương đông kích tây của anh tới muốn nổ não ra rồi, anh còn ở đó mà than... =.= )

Tuy nhiên, nghe anh ta nói thì đáng thương, còn thể hiện ra ngoài thì vẫn... dương dương tự tắc khiến người ta muốn đập như thế, không biết có phải cố ý hay không, nhưng ít nhất khiến người nghe cảm thấy mình đang bị cười vào mặt cho.

"Đến lúc này, manh mối ta đưa ra đã đủ nhiều rồi chứ?! Kết quả cả hai người các người đều không nhìn ra được, năng lực nắm bắt vấn đề ở trình độ này mà thật sự đòi thắng Cuộc chiến chén thánh sao? Còn xưng là kiếm sĩ mạnh nhất..."

"Ngươi nói cái gì..."

Saber sắp nổi khùng lên thật rồi.

Năng lực điều tra của cô quả thực không chiếm ưu thế, nhưng đối phương đưa ra lý do rõ ràng là đang mắng cô đầu óc đơn giản, năng lực không đủ, không xứng với danh hiệu anh linh dùng kiếm mạnh nhất.

"Nếu là tiểu Chén thánh Einzbern thì chắc là có thể nhìn ra được ta là ai chứ?" Anh linh tóc đen giống như cố tình cho người ta thấy rõ chính mình hơn nữa, dang hai tay xoay tại chỗ một vòng, áo khoác áo choàng đen tung bay xòe tròn hết ra.

"...Đúng vậy."

Người phụ nữ tóc bạch kim Irisviel von Einzbern này là vật chủ của Chén thánh trong Cuộc chiến chén thánh lần này, phụ trách thu lại những anh linh bại trận. Những thứ đa số người khác không thấy không rõ, dưới con mắt cô đều thấu suốt vô cùng, huống chi anh linh tóc đen trước mặt cô còn không hề có chủ đích giấu giếm thân phận thật sự.

"Ngài chính là Ruler." Cô nói chắc chắn, sau đó lại dò hỏi, hình như hơi khó hiểu, "Có phải Cuộc chiến chén thánh lần này đã xảy ra dị thường gì không? Phải cần tới Ruler đến tiến hành phán quyết..."

"Đây đúng là chân tướng mà ta muốn tra xét."

Từ lúc Irisviel bắt đầu nói chuyện với Ruler, Saber đã buông xuống thanh kiếm bên mình, thu hồi thế công.

Nếu anh linh tóc đen này thật sự là Người phán quyết giáng thế - Ruler, như vậy người tham dự Cuộc chiến chén thánh không có lý do để ra tay với anh ta.

Khác với thánh đường giáo hội phụ trách giám thị Cuộc chiến chén thánh, anh linh có được class Ruler là sự tồn tại thoải mái sai khiến xuống phía dưới, địa vị càng cao hơn. Chỉ có anh linh đã hoàn thành tâm nguyện trước khi chết mới có thể trở thành Ruler, được sự đồng tình của tập hợp ý thức toàn nhân loại, là người phán quyết công chính nghiêm minh nhất.

Thậm chí không cần tìm hiểu đến thân phận thật sự của Ruler, bởi vì người ta không mưu cầu Chén thánh, tự nhiên cũng không tồn tại vấn đề xung đột lợi ích.

Saber cau mày tự vấn trong chốc lát, đặt câu hỏi với Ruler cứ luôn tay luôn miệng nãy giờ: "Cuộc chiến chén thánh xảy ra dị thường gì?"

"Không rõ lắm, cho nên ta mới tới nơi này." Ruler trả lời.

Emiya Kiritsugu buông súng, liếc mắt với Irisviel.

"Chúng tôi có thể giúp ngài chuyện gì sao?" Irisviel đặt câu hỏi trước, "Tôi có thể đại điện cho nhà Einzbern, tiến hành hiệp trợ cho Ruler trong Cuộc chiến chén thánh lần này."

Đề nghị của cô vô cùng sáng suốt.

Sự đời là thế, mặc kệ mày đi thi cái gì, làm thân với trọng tài vốn chả bao giờ thiệt.

Cho dù cô hiển nhiên biết Ruler sẽ không thiên vị bất kỳ bên nào, nhưng bọn họ đã biết được tin tức "Cuộc chiến chén thánh lần này xuất hiện dị thường", thì đội Saber đã chiếm ưu thế hơn rồi.

"Nếu có thể giúp ta thì tốt quá rồi, dù sao ta cũng không muốn phải chạy loạn khắp nơi." Ruler lại cười cái kiểu vừa sảng khoái vừa giảo hoạt: "Mò tới được đây vất vả kinh khủng, ta không có cơm ăn, cũng không có chỗ ở..."

Hả?

Saber kinh ngạc nhìn sang anh ta.

Sau khi anh linh được triệu hồi đến, Chén thánh trao cho bọn họ những kiến thức thông thường phù hợp với thời đại.

Saber hiểu rõ thời nay đã khác xưa, xã hội hiện đại càng rành mạch trật tự hơn trước, muốn tiếp tục sống thì phải có tiền. Nhưng cô được phú hộ một phương như nhà Einzbern triệu hồi, mới tới thì ở tại lâu đài bên Đức, ngồi chuyên cơ bay vào Nhật Bản, ngay sau đó lại là xe chuyên dụng đón đưa. Đến tận bây giờ cô vẫn chưa phải trả đồng tiền nào, thậm chí còn chưa có khái niệm về tiền.

Hoàn cảnh của cô rõ ràng quá tương phản với Ruler, nếu không muốn nói là Ruler quá thảm, muốn người ta tới đây làm việc mà đãi ngộ lại không được thích hợp cho lắm.

Saber thầm nghĩ, tâm tình phức tạp.

Trong lúc cô còn nghĩ ngợi vẩn vơ, Ruler xem như đã là khách, đi lại lung tung khắp nơi trong đại sảnh, lẩm bẩm liên mồm: "Này, người hầu ở đây đâu hết rồi? Vì Cuộc chiến chén thánh nên chạy cả rồi sao? Haiz, lâu dài lớn thế này cũng không có một ai trông nom, ngày thường lấy ai nấu cơm giặt đồ? Dù sao cũng phải ở lại, ta cũng mong được sống thoải mái một chút chứ..."

(anh nhà không yên phận lấy một khắc, chủ nhà thật đáng thương =)) )

Chân mày Emiya Kiritsugu giật lên một cái.

Tên trời đánh này... Nó tới đây để hưởng thụ chắc?

Từ nãy đến giờ chưa từng thấy tên nhóc này nghiêm nghị lên chút nào, nhiệm vụ của Ruler là đảm bảo Cuộc chiến chén thánh được tiến hành đúng theo quy tắc bình thường không xảy sai sót, sao lại giống nó tới ăn không ngồi rồi vậy chứ...? Mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng chưa ai nói sẽ tạm dừng Cuộc chiến chén thánh, vậy thì cứ dựa theo kế sách của mình, tiếp tục tiến hành từng bước.

Emiya Kiritsugu thật sự không nhìn nổi nữa, lạnh mặt đi lên lầu, hoàn toàn không muốn tiếp tục chào mừng vị khách này.

Irisviel khéo léo tạ lỗi thay chồng mình: "Kiritsugu chỉ là quá gấp rút chuyện Chén thánh, xin ngài đừng trách."

"Hử? À không sao hết, ổng vốn là người như thế mà."

Câu đáp của Ruler còn khiến hai người sửng sốt.

Irisviel là vợ Emiya Kiritsugu, Saber là anh linh Emiya Kiritsugu triệu hồi đến, hai người xét trên lý thuyết là thân cận với Emiya Kiritsugu nhất lại hoàn toàn nói không thể nói ra mấy câu đương nhiên kiểu như: "Tôi hiểu con người Emiya Kiritsugu, ông ấy chính là người như vậy".

Saber do dự mà hỏi: "Anh hiểu con người Kiritsugu?"

"Hiểu thì không hiểu lắm, nhưng biết đại khái." Ruler trả lời kiểu ba phải, đằng nào cũng ổn, "Thế nên mới nói là ta thích người đơn giản, rõ ràng á!"

"......"

Hình như Saber bắt đầu hiểu ra logic trong cách nói chuyện của đối phương.

Mấy câu đối thoại lúc nãy cũng không phải có ý nhục mạ cô gì cả, chỉ là Ruler là thật sự cảm thấy như vậy mà thôi. Anh ta thích người đơn giản rõ ràng, không cần đoán già đoán non, không cần thử thách tấm lòng, giống như hamburger cứ từng tầng từng tầng một, nhìn từ bên ngoài là có thể biết rõ cấu tạo bên trong.

Không phải hạ thấp cô, mà là đang khen Saber trong ngoài như một.

(thực ra cả với Urakawa, Irisviel hay Saber... ta thấy Ranpo thực sự lịch thiệp và đối xử rất tốt với nữ giới á, trước thiếu nữ xinh xắn trong sáng như Saber, anh làm gì nỡ ghét bỏ trì triết người ta!)

"...Cảm ơn." Saber thấp giọng nói lời cảm tạ với anh, giải trừ đi áo giáp trên người, lui đến một bên.

Ruler nhanh chóng nói sang chuyện khác, dò hỏi Irisviel: "Ta còn hai người bạn, phu nhân có thể cho họ ở lại luôn được không?"

"Bạn ấy ạ?"

"Coi như là tsukaima (sử ma) của ta cũng được, dù sao cũng tiện đường." Ruler vô tư nói, "Vì chúng quá vô dụng, đầu óc cũng không thông minh lắm, nên ta bắt chúng nó ra ngoài tìm việc đàng hoàng rồi, cũng không biết kiếm ra nổi tiền hay không..."

"Tôi hiểu rồi, lâu đài nhà Einzbern có thể làm cứ điểm cho Ruler, chúng tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh." Irisviel kéo váy hành lễ, "Ngài còn nhu cầu gì sao?"

"Tiếp theo dẫn ta đi đến thư phòng của các người xem qua một chút đi!" Ruler đưa ra yêu cầu không hề khách khí.

"Xin mời theo tôi."

Einzbern là một trong ba nhà lớn, là nơi chế tạo ra đại Chén thánh, chất lượng tư liệu có trong kho sách của họ còn phong phú hơn bất kì nhà của Ma thuật sĩ nào. Nếu những người khác đưa ra yêu cầu như vậy là tuyệt đối không được chấp thuận, nhưng Người quán quyết của Cuộc chiến chén thánh có nhu cầu đó, đương nhiên tiểu Chén thánh sẽ không từ chối.

Rút cuộc dị thường của Cuộc chiến chén thánh là gì?

Irisviel suy nghĩ xa xôi, tuyệt đối không đoán được lúc này trong đầu Ruler đang nghĩ gì.

Anh ta bước lên bậc thang còn vô cùng đắc chí...

Đến lúc quan trọng nhất vẫn cần dựa hết vào Ranpo-sama!

Vừa ra tay đã giải quyết xong ngay vấn đề ăn ở, quả nhiên đầu óc Akutagawa với Atsushi-kun không thông minh cho lắm mà!

Đương nhiên, chỉ là tiện tay điều tra điểm dị thường của Chén thánh mà thôi.

Qủa nhiên nhà Einzbern rất giàu có, hơn nữa Vua Arthur họ triệu hồi ra cũng dễ nói chuyện, phu nhân Irisviel là người biết phân rõ phải trái... Chỉ là nên nói cho phu nhân biết, chồng bà hư hư thực thực ở bên ngoài ... không nhỉ?

Trên người người đàn ông Emiya Kiritsugu có dấu vết của người phụ nữ khác, khả năng là không có lên giường, nhưng hôn môi thì chắc chắn.

Nhìn thoáng qua, có vẻ thời điểm là tối hôm qua......

Tối hôm qua đã xảy ra cuộc xung đột ở cảng giữa các anh linh, từ vết thương trên tay Saber có thể nhìn ra, đối thủ là Lancer.

Saber ứng chiến, nhất định Emiya Kiritsugu sẽ nấp tại hiện trường. Là một lính đánh thuê quen dùng kỹ thuật đánh lén ám sát, ông ta định dùng súng bắn tỉa để giết chết Master của Lancer. Nhưng tình hình khi các anh linh giao chiến vô cùng hỗn loạn, tất nhiên ông ta sẽ cần tới một con mắt nữa quan sát tình huống giúp mình...

Ừm, cái cô đi hôn môi người đàn ông đã có vợ kia cũng là lính đánh thuê, hơn nữa còn là cộng sự trước đây của Emiya Kiritsugu.

Ruler suy luận thoáng qua một phen.

Sau đó vâng theo lời dặn của Mori-sensei, chôn giấu hết những thông tin không cần thiết phải nói ra trong lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net