Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phương là sinh viên trường Hữu Nghị Việt - Hàn, là sinh viên tiêu biểu được nhận một suất học bổng sàn Hàn. Cô nàng thích mê. " Ôi, Hàn quốc thân yêu, bao năm mơ mộng, nỗ lực học tập cuối cùng chị cũng được đến với em đây. kkk!"

" Em yêu, chị mày được sang Hàn? Muah, muah!" - Phương hồ hởi khoe với con em họ yêu dấu của mình.

"Thôi đi má! Con đang làm thêm, để con yên, nổ banh xác à!"

" Con kia, chị mày nói là đi Hàn đó nghe chưa. Học bổng, là học bổng đó!" - Phương hét vào trong điện thoại

"Thật á! Ôi! Chị tui giỏi quá! Ngoan, tối về em thưởng!"

"Con kia! Láo mày!"

"Biết rồi! Hi hi tối về em mở đại tiệc mỳ tôm đãi chị!"

Gì chứ, chị nó mà sao nó không biết được. Chị nó vừa xinh, vừa giỏi, được chọn làm du học sinh cũng đúng thôi. Ngày nào bả cũng càm ràm, càm ràm " Tao nhất định phải đi Hàn, Hàn Quốc có cái này, Hàn Quốc có cái kia. Ôi, tao nhất định phải đi Hàn" Rồi thì đấy, ông trời ổng nghe bả rủa miết đến nhức cái tai nên đành nhắm mắt cho qua, cho bả toại nguyện ước nguyện đi Hàn. Ahihi. Đùa đấy chứ, chị tui giỏi mà!

"Khi nào chị đi ?" - Hai con ngồi trên giường, Xù vừa chải tóc cho Phương vừa hỏi chuyện

"Thứ 2 tuần sau."

" Thứ 2 á, còn 2 ngày nữa à. Đi đâu mà gấp thế. Sao bây giờ mới nói với em" - Xù giãy nãy lên

"Con này, chị cũng đâu có muốn, do trường thông báo muộn quá" 

"Thế đi bao lâu, chừng nào về?"

"Chiều riết rồi hư, ăn nói trống không thế  mày. Đi 1 năm rồi về" - Phương cốc đầu con em

"Oa đau! Chị đi những 1 năm, em ở nhà buồn chết . Chị đi rồi ai dạy tiếng Hàn cho em, ai luyện nói tiếng Hàn với em" - mè nheo ôm tay Phương lắc lắc

"Nga! Cái con này. Mày cứ làm lố. Suốt ngày hết ở trường rồi đi làm thêm, về nhà thì ôm mấy quyển sách dày cộp có liếc mắt đến chị mày đến nửa cái đâu. Còn tiếng Hàn của mày dạng siêu rồi bày đặt chỉ với dạy. Lố vừa thôi nha cô. Lớn rồi."

"Hề hề" Nó cười giả ngu. " Thì cũng làm màu tí chớ để chị nói con em nó vô tình, chị nó đi mà không tí cảm xúc. Hề hề"

"Biết mày thương chị rồi, khỏi làm lố. Nổi da gà" - Nói rồi, Phương đứng dậy

"Hì hì. Ế chị đi đâu còn chưa chải tóc xong"

" Khỏi đi em. Đưa mày chải nữa, tóc chị mày thành đống rơm" - Phương nói xong liền giật cái lược trong tay Xù.

"Haiz. Đúng là mỹ nữ. Dáng cao, eo thon, tóc đen, môi hồng" - Xù oán thán trong lòng

" Nhìn gì mà  muốn xuyên thủng cả chị mày thế. Bộ chưa thấy người đẹp bao giờ à?" - Phương tạo dáng dứng S-line hỏi con em

"Phải. Chị đẹp rồi, còn em này. Mang tiếng chị em họ thôi, khác nhau một trời một vực a." - Xù vờ xụ mặt xuống

"Đứa nào nói mày xấu tao đấm vỡ mồm. Mặt trái xoan, mắt to, mũi cao" - Nghe đến đây, Xù nở mũi ngước lên nhìn Phương

" Ờ thì da có hơi ngăm, người có hơi lùn, tóc như con trai tính tình thì hơi ngổ ngáo. Hahahaha" 

Chỉ chờ có thế, Xù nhảy bổ lên, cù léc bà chị yêu dấu

" Này thì lùn, này thì như con trai, cho chị chết luôn"

"Oa...ha...ha.. đau bụng, thả chị ra ha..ha"

Quệt đi giọt nước mặt còn vương trên khóe mi vì cười nãy giờ, Phương ngồi ngay ngắn lại , lau nước mắt cho con em.

"Hì hì" - Nó cười

" Cười như con ngốc. Chị nói này. Đừng có mạnh mẽ quá. Chị biết mày lúc nào cũng lo lắng cho mọi người, buồn vui gì cũng nén hết trong lòng. Mày lúc nào cũng tiền, tiền, người như nhúm cỏ khô. Cô chú biết mày thế này, thế nào cũng xót. Năm ba rồi, kiếm anh nào đó mà yêu đi cho đời nó đẹp." 

Cô em gái ngốc này của cô, lúc nào cũng cười, trời có sập xuống cũng cười. Chuyện gì cũng lẳng lặng tự mình làm, tự mình lo. Bố mẹ mất năm nó mới 7 tuổi, về sống cùng với cô và gia đình. Bản tính tự lập từ bé, lên đại học lại không muốn làm gánh nặng cho ba mẹ cô nên nhất quyết ra ở riêng hẳn, chi phí học hành tự nó đi làm thêm mà trang trải.

Nó vất vả vậy, cô cũng xót lắm chứ nhưng mà nó cứ cứng đầu không chịu nhận giúp đỡ. Cô mặt dày bám theo nó đòi ở chung cho có chị có em, tiện thể giúp gì cho nó được thì giúp.

"Hì hì" Lại cười ngu. " Em yêu tiền hơn. Em khỏe như trâu á, chị yên tâm, em lo cho mình được. Còn chuyện người yêu á, chị xem lại mình kìa. Ê sắc sặc máu ở đó. Ít bữa qua bển nhớ ăn uống đúng bữa, dọn dẹp nhà cửa cho sạch sẽ không thì ế tới già luôn đó chị hai."

"A cái con này. Chị mày có hơi bừa bộn tý thôi chớ làm gì tới nỗi" - Phương bay đến kẹp cổ con em. - "Chọc chị hả cưng"

"Ặc ặc, giết người a" - Xù la làng hàng xóm

"Làm quá, đi ngủ"

"Chị qua đó kiếm anh đẹp trai về hì. À mà không được chị tuyệt đối không được. Chị gặp tình yêu bên đó rồi ở luôn bên đó. Rồi cô chú làm sao, em phải làm sao?"

"Con kia mày rảnh quá ha. Chị mày đi có năm mày làm như 5 năm. Có người yêu ở bển thì sao, bộ tao bị bán qua biên giới chắc, không về nữa chắc. Còn mày nữa, không lo kiếm người yêu đi, bu bám chị mày riết mà coi được à."

"Hì hì" 

"Cười gì. Ngủ"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net