Jeon Jungkook 60

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Căn nhà nhỏ vang lên tiếng khóc của trẻ con ...
Mới 3 giờ sáng
Jungkook mở mắt anh lồm cồm bò dậy ngó về phía bạn đang ngủ say ...
Mấy hôm nay con quấy quá bạn chẳng mấy khi được ngủ anh thì phải đi làm cả ngày nên cũng không giúp được vợ chút gì ...
Jungkook khẽ nhấc tay bạn ra khỏi người rồi rón rén đứng dậy...
Anh vào phòng con gái ...
Nó vẫn khóc không ngừng ...
- phải làm gì bây giờ
Jungkook gãi đầu luống cuống...
- ngoan nào bố thương... Khóc nhỏ thôi , mẹ mà dậy thì còn quấy hơn cả con đấy 😥
Anh bế con gái lên lững thững đi vào bếp pha sữa....
Nó vẫn khóc không ngừng ...
lo lắng lấy kẹp nhiệt độ ... Bình thường mà, không sốt ...
- Được rồi ... Bố thương ... Không khóc nữa nào ...
Jungkook một tay bế con tay kia bấm điện thoại gọi cho ai đó
- Allo Jimin huynh ...
Người ở đầu dây bên kia chắc vẫn còn đang ngái ngủ nên giọng rất nhỏ
- Jungkook à em , có việc gì thế ?
- con gái em cứ khóc mãi ... Phải làm sao đây ... Em rối quá
- gọi (tb) dậy đi
- không, cả ngày nay vợ em không được ngủ rồi.... Anh cứu em với .... Huynh ....
- ờ ờ ... Em đặt con vào nôi đi
- vâng ạ ...
Jungkook nhanh chóng làm theo ...
- em để bé nằm rồi lấy gối chèn ở hai bên ...
- rồi ạ
- em hát ru đi
- hát á....
- ừ
- hát bài gì ạ .... Làm sao bây giờ..
- Jungkook... Bình tĩnh... Hát 2u đi ... Con em sẽ thích đấy ...
- vâng .... Cảm ơn anh nhé
-anh đi ngủ đây , có gì nó chưa nín thì gọi lại cho anh
Jungkook nhìn đứa bé nằm trên nôi mở đôi mắt to tròn như thiên thần nhìn bố nó hát ... Trên khóe miệng trẻ con của nó nở một nụ cười...
- con cười cái gì chứ ?? Haizzz con giống ai vậy ??
.....
Bạn tỉnh dậy ...
Jungkook đâu rồi , anh hôm nay đi làm sớm vậy sao ??
Vào phòng con gái... Như một bãi chiến trường, đồ chơi ở mọi nơi ... Chồng bạn ngủ cạnh nôi không biết trời đất gì cả...

Bạn có chút xót xa ...
Vào bếp nấu bữa sáng cho anh ...
Jungjook nằm một lúc ngửi thấy mùi thức ăn mới mò vào bếp...
Anh từ đằng sau ôm lấy eo dựa cằm vào hõm cổ bạn
- Sao tối qua không gọi em dậy ? - bạn nghiêm giọng
Anh không không nói gì cả ...
Bạn chỉ vào bàn ăn ra lệnh :
- anh ngồi đó chờ em nấu thức ăn rồi đi làm ... Tối qua thức như vậy lấy đâu ra sức bây giờ...
- anh xin nghỉ ngày hôm nay ... Mai mới đi
Bạn nghe tới đây lập tức quay ngoắt lại lo lắng
- anh ốm à ... Mệt sao ? Em mua thuốc nhé ...
Jungkook ôm chặt lấy bạn, đôi mắt ánh lên chút vẻ xót xa
- anh không ốm , anh muốn ở nhà phụ em .... Anh vô tâm quá , để em bao lâu nay một mình vất vả như vậy mà anh không biết...
Bạn vuốt mái tóc của anh chỉ cười...
- em không sao,
Jungkook không nói nữa cúi xuống hôn lên môi bạn...
.
.
*Au:
- con hai người lại khóc kìa ,  ở đấy mà tình tứ 😑😑
*jungkook:
- chị im đi
* vâng ạ ,  hai người muốn làm gì thì làm ... Tôi không quan tâm nữa ...  Namjoon cứu em ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net